Ngược Dòng Thời Gian Để... Trả Nợ Cho Anh
Chương 92: HÀ BÁ
Hà Bá quát:
-Cái đ... gì vậy?
Ba thằng giám sát hồn vía lên mây, hết đứa này đến đứa kia vội vàng mở lại chương trình giám sát, nhưng kết quả vẫn y chang như cũ. Kỹ thuật viên máy tính đang ngồi chơi ở ghế sofa lập tức dùng luôn đại chiêu cuối cùng của giới IT, khởi động lại hệ thống. Hà Bá lắc đầu, gã hét lên trong bộ đàm:
-Tình hình thế nào?
Có tiếng trả lời từ gã trực chiến bên dưới đáp:
-Chưa có gì, hết.
Hà Bá thở khì ra một cái, xem ra chắc chỉ là sự cố, gã hỏi nhân viên kỹ thuật:
Khi nào khắc phục xong?Hai phút nữa anh Bá. - Gã kỹ thuật viên thiếu điều đồ mồ hôi hột, gã dán mắt vào màn hình laptop, chờ đợi hệ thống khởi động xong nên trả lời đại cho rồi, chứ kỳ thật cũng chưa biết thế nào.Có tiếng rung của điện thoại bỏ trong túi quần, Tuấn Mã liền nhấp môi ly rượu rồi dắn mạnh xuống quầy bar, quát lớn:
-Ê, ở đây bán rượu giả hả, rượu gì mà như nước lã thế này?
Bartender nghe thấy vậy liền ngơ ngác, đôi bàn tay đang lau khô chiếc ly để chuẩn bị pha chế cho khách khác cũng dừng lại, hắn vội đi đến gần hỏi nhỏ Tuấn Mã:
-Sao vậy anh? Đây đúng là dry martini anh đã yêu cầu đó ạ, ở đây tụi em dùng...
Hắn còn chưa nói hết câu, Tuấn Mã không nói không rằng hất luôn mớ rượu còn lại trong ly vào mặt hắn khiến đôi mắt của gã bartender cay xè vì rượu nguyên chất. Tuấn Mã và hai thằng đàn em phóng luôn ra sau quầy bar. Bar-tender chỉ là người làm công, họ không đếm xỉa đến, nhưng hai thằng ở phía sau quầy đích thực là "máy chém", ba người chân vừa chạm đất liền phóng đến gần chúng. Trên tay Tuấn Mã và hai thẳng đàn em lúc này đã móc dao cầm sẵn tự lúc nào, hai "máy chém" bị áp sát bất ngờ, chưa kịp phản ứng đã bị đâm tới tấp, gục luôn xuống sàn nhà. Cả đám cao thủ có mặt trong vũ trường phút chốc bỗng dưng đ ra trước diễn biến quá nhanh này. Thế chủ động mà họ bày ra trong phút chốc đã bị đảo chiều, phe Tuấn Mã đã tranh tiền thành công. Những tay hảo thủ vốn đã trà trộn làm khách từ trước của hắn lúc này liền bật dậy chủ động tấn công. Những "máy chém" của nhà họ Bùi đã bị họ điểm mặt từ trước từng đứa một, cứ hai người của Tuấn Mã lại kèm một đối thủ mà đâm. Diễn biến chưa đến sáu giây thì đã có hơn mười người của nhà họ Bùi bị đâm gục. Gã giám sát chỉ kịp báo vội cho Hà Bá biết tình hình rồi dắt theo mấy thằng đệ lao vào trợ chiến.
Nhân viên kỹ thuật của vũ trường lúc này đã khởi động lại chương trình giám sát thành công, khôi phục lại đường truyền của camera, nhưng toàn bộ vẫn là bài hát "Con cò bé bé", gã thất thần cất tiến:
Bị hack rồi anh Bá...Im mẹ mày đi. - Hà Bá bực tức chộp luôn thanh đoản đao đang đặt trên bàn, gã tung một cước đạp văng cánh cửa rồi phóng thẳng xuống lầu.Lúc gã vừa xuống thì khung cảnh đã hoàn toàn hỗn loạn, khách khứa thật sự lớp chui xuống bàn, lớp chạy nép mình vào một góc la hét ơm tỏi. Đám cao thủ của nhà họ Bùi thế mà lại bị hai mươi thằng của Tuấn Mã từng bước
"luộc" từng đứa một. Tuấn Mã đang đứng khoanh tay ở một góc xa khoanh tay đứng nhìn cuộc chiến đang đi đến hồi gần kết thúc, nhìn thấy Hà Bá lao xuống, gã còn hét lớn chào hỏi:
-Anh Bá, lâu quá không gặp.
Hà Bá nghiễn răng trèo trẹo, quát vào bộ đàm:
-Khoa cửa, tập trung anh em lại, không xé lẻ.
Một gã đứng gần cửa ra vào nhất nhận được lệnh liền lao đến để khóá cửa. Nhưng "bùm" một cái, cánh cửa nặng nề đã bị đạp tung ra, hất gã té ngả ngửa xuống đất. Từ bên ngoài, Mười Khó tay dao tay côn lao vào như cơn lốc, sau lưng gã còn thêm hơn hai mươi thằng cốt đột khác. Thấy tiếp viện đã đến, sau lưng đã có Mười Khó bảo vệ,
Tuấn Mã liền an tâm phóng thẳng đến chỗ Hà Bá vừa mới đặt chân. Hai tên đàn em của nhà họ Bùi đứng gần đó liền nhảy ra để bảo vệ đại ca, nhưng đã bị Tuấn Mã tung một cước đá ngã ngửa một thằng, thằng còn lại ăn trọn nguyên bờ vai "nhỏ bé" của Mười Khó húc vào, văng xa cả mét. Thằng nào vừa nằm xuống lập tức lại được hai đến ba đứa đàn em của băng Tuấn Mã chăm sóc đặc biệt bằng bữa tiệc dao găm vào người. Hà Bá phản ứng không tệ, nhác thấy bóng Tuấn Mã vừa vào tầm đao, gã liền xả nguyên cây thẳng xuống đầu đối phương. Tuấn Mã giật người nhẹ về sau, tránh được lưỡi đao của hắn, gã cười cười nói nhanh:
-Anh Bá ăn nhậu quá lụt nghề rồi.
Hà Bá khí giận xung thiên, gã quát:
-Nói nhảm, bữa nay mày chết chắc rồi nhóc.
Vừa dứt lời hắn liền trở đao đâm vào bụng của Tuấn Mã. Tuấn Mã vừa bước xéo đến gần vừa nghiêng người lách qua một bên tránh khỏi mũi đao, tiện tay đâm một nhát vào vai của Hà Bá, không thể tránh khỏi nhát dao hung hiểm này, máu của gã phun ra thành vòi, hiển nhiên nhát dao này đã đâm trúng động mạch chủ. Hà Bá huơ đại thanh đoản đao để thủ thế, giật người về phía sau, hai thằng đàn em khác liền nhanh nhẹn đứng chắn trước mặt để bảo vệ gã. Tuấn Mã thu dao, cười cười nói:
-Anh Bá lụt nghề thiệt rồi, thôi thì nể tình quen biết trước đây, thằng Tuấn này hứa với anh ngày này năm sau em sẽ làm đám giỗ đầu cho anh đúng hoành tráng luôn cho anh yên tâm.
Hà Bá đau đớn rít qua kẻ răng:
-Giết nó.
Thấy hai thằng đàn em bỗng nhiên khựng lại, không nghe theo lời mình, Hà Bá tức tối đạp một thẳng về phía
Tuấn Mã. Thằng cao thủ đúng xui xéo, còn chưa kịp làm gì đã bị Mười Khó từ phía sau tiền lên vụt luôn một côn vào đầu, sẵn tiện bồi thêm hai nhát dao vào cổ họng, gục xuống thở khò khè hấp hối.
-Anh Bá còn chưa nhìn ra tình hình hay sao mà còn ra với lệnh vào lúc này, em cho anh mười giây để nhìn lại cho rõ.
Nói xong gã đứng yên tại chỗ, nhìn thấy ánh mắt hốt hoảng của Hà Bá đang đảo nhanh khắp vũ trường, Tuấn Mã biết tâm lý của gã đã dao động đến tột cùng. Tuấn Mã biết lúc này mà chừa cho Hà Bá một con đường sống, gã sẽ đầu hàng ngay, bởi vì gần như toàn bộ tám mươi hảo thủ của nhà họ Bùi đã gục hết rồi, lớp chết lớp hấp hối.
Có điều do đã có chỉ thị giết sạch từ trên ban xuống của Ngọc Phương, nên Tuấn Mã cũng không dại chừa đường sống cho thằng này. Tuấn Mã thở dài:
-Anh Bá, hết mười giây rồi.
Thằng đàn em còn lại với Hà Bá giật mình, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Tuấn Mã cùng Mười Khó, thêm gần mười thằng đệ lao vào đâm nát như tương. Hà Bá gục xuống đất thều thào:
-โนล็ท... โนลีท... May tha tao.. Ian.. nay...
Tuấn Mã cúi xuống ghé sát tai Hà Bá nói khẽ:
-Không thể đâu anh Bá, nể tình quen biết, thằng em chỉ có thể giúp anh "đi" cho được nhẹ nhàng thôi.
Nói xong gã ấn lút cán lưỡi dao vào tim Hà Bá, chiến tướng của nhà họ Bùi nấc lên vài tiếng rồi tắt thở.
-Cái đ... gì vậy?
Ba thằng giám sát hồn vía lên mây, hết đứa này đến đứa kia vội vàng mở lại chương trình giám sát, nhưng kết quả vẫn y chang như cũ. Kỹ thuật viên máy tính đang ngồi chơi ở ghế sofa lập tức dùng luôn đại chiêu cuối cùng của giới IT, khởi động lại hệ thống. Hà Bá lắc đầu, gã hét lên trong bộ đàm:
-Tình hình thế nào?
Có tiếng trả lời từ gã trực chiến bên dưới đáp:
-Chưa có gì, hết.
Hà Bá thở khì ra một cái, xem ra chắc chỉ là sự cố, gã hỏi nhân viên kỹ thuật:
Khi nào khắc phục xong?Hai phút nữa anh Bá. - Gã kỹ thuật viên thiếu điều đồ mồ hôi hột, gã dán mắt vào màn hình laptop, chờ đợi hệ thống khởi động xong nên trả lời đại cho rồi, chứ kỳ thật cũng chưa biết thế nào.Có tiếng rung của điện thoại bỏ trong túi quần, Tuấn Mã liền nhấp môi ly rượu rồi dắn mạnh xuống quầy bar, quát lớn:
-Ê, ở đây bán rượu giả hả, rượu gì mà như nước lã thế này?
Bartender nghe thấy vậy liền ngơ ngác, đôi bàn tay đang lau khô chiếc ly để chuẩn bị pha chế cho khách khác cũng dừng lại, hắn vội đi đến gần hỏi nhỏ Tuấn Mã:
-Sao vậy anh? Đây đúng là dry martini anh đã yêu cầu đó ạ, ở đây tụi em dùng...
Hắn còn chưa nói hết câu, Tuấn Mã không nói không rằng hất luôn mớ rượu còn lại trong ly vào mặt hắn khiến đôi mắt của gã bartender cay xè vì rượu nguyên chất. Tuấn Mã và hai thằng đàn em phóng luôn ra sau quầy bar. Bar-tender chỉ là người làm công, họ không đếm xỉa đến, nhưng hai thằng ở phía sau quầy đích thực là "máy chém", ba người chân vừa chạm đất liền phóng đến gần chúng. Trên tay Tuấn Mã và hai thẳng đàn em lúc này đã móc dao cầm sẵn tự lúc nào, hai "máy chém" bị áp sát bất ngờ, chưa kịp phản ứng đã bị đâm tới tấp, gục luôn xuống sàn nhà. Cả đám cao thủ có mặt trong vũ trường phút chốc bỗng dưng đ ra trước diễn biến quá nhanh này. Thế chủ động mà họ bày ra trong phút chốc đã bị đảo chiều, phe Tuấn Mã đã tranh tiền thành công. Những tay hảo thủ vốn đã trà trộn làm khách từ trước của hắn lúc này liền bật dậy chủ động tấn công. Những "máy chém" của nhà họ Bùi đã bị họ điểm mặt từ trước từng đứa một, cứ hai người của Tuấn Mã lại kèm một đối thủ mà đâm. Diễn biến chưa đến sáu giây thì đã có hơn mười người của nhà họ Bùi bị đâm gục. Gã giám sát chỉ kịp báo vội cho Hà Bá biết tình hình rồi dắt theo mấy thằng đệ lao vào trợ chiến.
Nhân viên kỹ thuật của vũ trường lúc này đã khởi động lại chương trình giám sát thành công, khôi phục lại đường truyền của camera, nhưng toàn bộ vẫn là bài hát "Con cò bé bé", gã thất thần cất tiến:
Bị hack rồi anh Bá...Im mẹ mày đi. - Hà Bá bực tức chộp luôn thanh đoản đao đang đặt trên bàn, gã tung một cước đạp văng cánh cửa rồi phóng thẳng xuống lầu.Lúc gã vừa xuống thì khung cảnh đã hoàn toàn hỗn loạn, khách khứa thật sự lớp chui xuống bàn, lớp chạy nép mình vào một góc la hét ơm tỏi. Đám cao thủ của nhà họ Bùi thế mà lại bị hai mươi thằng của Tuấn Mã từng bước
"luộc" từng đứa một. Tuấn Mã đang đứng khoanh tay ở một góc xa khoanh tay đứng nhìn cuộc chiến đang đi đến hồi gần kết thúc, nhìn thấy Hà Bá lao xuống, gã còn hét lớn chào hỏi:
-Anh Bá, lâu quá không gặp.
Hà Bá nghiễn răng trèo trẹo, quát vào bộ đàm:
-Khoa cửa, tập trung anh em lại, không xé lẻ.
Một gã đứng gần cửa ra vào nhất nhận được lệnh liền lao đến để khóá cửa. Nhưng "bùm" một cái, cánh cửa nặng nề đã bị đạp tung ra, hất gã té ngả ngửa xuống đất. Từ bên ngoài, Mười Khó tay dao tay côn lao vào như cơn lốc, sau lưng gã còn thêm hơn hai mươi thằng cốt đột khác. Thấy tiếp viện đã đến, sau lưng đã có Mười Khó bảo vệ,
Tuấn Mã liền an tâm phóng thẳng đến chỗ Hà Bá vừa mới đặt chân. Hai tên đàn em của nhà họ Bùi đứng gần đó liền nhảy ra để bảo vệ đại ca, nhưng đã bị Tuấn Mã tung một cước đá ngã ngửa một thằng, thằng còn lại ăn trọn nguyên bờ vai "nhỏ bé" của Mười Khó húc vào, văng xa cả mét. Thằng nào vừa nằm xuống lập tức lại được hai đến ba đứa đàn em của băng Tuấn Mã chăm sóc đặc biệt bằng bữa tiệc dao găm vào người. Hà Bá phản ứng không tệ, nhác thấy bóng Tuấn Mã vừa vào tầm đao, gã liền xả nguyên cây thẳng xuống đầu đối phương. Tuấn Mã giật người nhẹ về sau, tránh được lưỡi đao của hắn, gã cười cười nói nhanh:
-Anh Bá ăn nhậu quá lụt nghề rồi.
Hà Bá khí giận xung thiên, gã quát:
-Nói nhảm, bữa nay mày chết chắc rồi nhóc.
Vừa dứt lời hắn liền trở đao đâm vào bụng của Tuấn Mã. Tuấn Mã vừa bước xéo đến gần vừa nghiêng người lách qua một bên tránh khỏi mũi đao, tiện tay đâm một nhát vào vai của Hà Bá, không thể tránh khỏi nhát dao hung hiểm này, máu của gã phun ra thành vòi, hiển nhiên nhát dao này đã đâm trúng động mạch chủ. Hà Bá huơ đại thanh đoản đao để thủ thế, giật người về phía sau, hai thằng đàn em khác liền nhanh nhẹn đứng chắn trước mặt để bảo vệ gã. Tuấn Mã thu dao, cười cười nói:
-Anh Bá lụt nghề thiệt rồi, thôi thì nể tình quen biết trước đây, thằng Tuấn này hứa với anh ngày này năm sau em sẽ làm đám giỗ đầu cho anh đúng hoành tráng luôn cho anh yên tâm.
Hà Bá đau đớn rít qua kẻ răng:
-Giết nó.
Thấy hai thằng đàn em bỗng nhiên khựng lại, không nghe theo lời mình, Hà Bá tức tối đạp một thẳng về phía
Tuấn Mã. Thằng cao thủ đúng xui xéo, còn chưa kịp làm gì đã bị Mười Khó từ phía sau tiền lên vụt luôn một côn vào đầu, sẵn tiện bồi thêm hai nhát dao vào cổ họng, gục xuống thở khò khè hấp hối.
-Anh Bá còn chưa nhìn ra tình hình hay sao mà còn ra với lệnh vào lúc này, em cho anh mười giây để nhìn lại cho rõ.
Nói xong gã đứng yên tại chỗ, nhìn thấy ánh mắt hốt hoảng của Hà Bá đang đảo nhanh khắp vũ trường, Tuấn Mã biết tâm lý của gã đã dao động đến tột cùng. Tuấn Mã biết lúc này mà chừa cho Hà Bá một con đường sống, gã sẽ đầu hàng ngay, bởi vì gần như toàn bộ tám mươi hảo thủ của nhà họ Bùi đã gục hết rồi, lớp chết lớp hấp hối.
Có điều do đã có chỉ thị giết sạch từ trên ban xuống của Ngọc Phương, nên Tuấn Mã cũng không dại chừa đường sống cho thằng này. Tuấn Mã thở dài:
-Anh Bá, hết mười giây rồi.
Thằng đàn em còn lại với Hà Bá giật mình, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Tuấn Mã cùng Mười Khó, thêm gần mười thằng đệ lao vào đâm nát như tương. Hà Bá gục xuống đất thều thào:
-โนล็ท... โนลีท... May tha tao.. Ian.. nay...
Tuấn Mã cúi xuống ghé sát tai Hà Bá nói khẽ:
-Không thể đâu anh Bá, nể tình quen biết, thằng em chỉ có thể giúp anh "đi" cho được nhẹ nhàng thôi.
Nói xong gã ấn lút cán lưỡi dao vào tim Hà Bá, chiến tướng của nhà họ Bùi nấc lên vài tiếng rồi tắt thở.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương