Ngược Dòng Yêu Thương

Chương 29



Huy Thành nghe Lam Phong nói vậy cũng bèn nhìn kĩ lại lần nữa thì thấy có cả Ái Linh cùng em gái mình, quan trọng là…bên cạnh còn có một tên tiểu bạch kiểm mặt trắng tóc vàng khè nữa cơ.

Vã lại người này còn rất thân thiết với Ái Linh nha, quàng cổ cập kè đồ rất rất tự nhiên luôn.

“ Cậu nói xem, sao em ấy lại để tên đó ôm cổ như thế kia hả? ’’ xem ra người hôm nay phảit tức đỏ mắt là Huy Thành rồi.

“ Không biết ’’ Lam Phong nghĩ thầm trong lòng sắp có kịch hay để xem rồi.

“ Tự làm tự chịu thôi ’’ anh vỗ vỗ vai Huy Thành.

“ Không được, tôi phải qua đó ’’ nói là làm, Huy Thành buông ly rượu xuống để lên bàn rồi đi vòng qua chỗ Ý Hoan và Ái Linh đang ngồi.

Lam Phong thấy vậy cũng đi theo, lôi cô bé kia ra khỏi cái chỗ nhộn nhịp này mới được.

Hai người còn chưa đi đến thì đã có người khác đến trước.

Một đám người nào đó đã để ý Ý Hoan và Ái Linh từ lúc hai cô gái bước vào đây bèn đi tới bắt chuyện.

“ Chào cô em, có muốn uống với anh một ly không? ’’ một tên trong đó bước lên hắn chính là đại ca ở chỗ này.

“ Thứ lỗi, tôi không tiện ’’ Ý Hoan lúc này lên tiếng.

“ Không tiện gì chứ, đến đây là để uống rượu vui chơi mà đúng không. Nào uống với anh đây một ly đi ’’ tên đó cố tình bước lại đụng chạm cô.

“ Cút đi ’’ Ý Hoan liền hất tay hắn ra làm rơi ly rượu mà hắn đang cầm rơi xuống đất.

“ Tốt lắm, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt à ’’ tên đàn ông đó bắt đầu nổi giận.

“ Người đâu bắt hai con ả này lại cho ông đây ’’ hắn phất tay ra lệnh cho mấy người đàn em ở đằng sau.

Bọn họ liền tiến lại giữ chặt lấy cô và Ái Linh, ngay cả Mặc Lãnh bên cạnh đang định phản kháng cũng bị giữ chặt lại.

“ Các người làm gì đây? ’’ Lam Phong thấy không ổn nên đã nhanh chóng đi qua.



“ Là tên nhãi nào xen vào chuyện của ông ’’ không biết lại là tên nào lại dám ở địa bàn của hắn mà ngăn cản chuyện tốt của hắn đây.

“ Có tin tao… Lam tổng ’’ nhìn thấy Lam Phong hắn cũng giật mình một cái.

“ Sao anh lại đến đây? ’’ liền đứng chặn lại cố tình che đi mấy chuyện xấu mà hắn đang làm.

“ Thả người ra ’’ Lam Phong mặt không biến sắc ra lệnh.

“ Cái này… Lam tổng đến đây chơi vui là được không cần phải quan tâm mấy chuyện này ’’ hắn ta cười cười.

“ Thả người ’’ Lam Phong anh không thích lòng vòng.

Tên đó đành nhịn xuống kêu đám đàn em thả người, cục tức này phải đành gác sang một bên vậy. Vì hai con ả đó mà đắc tội nhân vật lớn e rằng sau này khó sống.

“ Có sao không? ’’ Lam Phong ôm Ý Hoan lại dò xét từng chút một trên người cô.

“ Không sao ’’ cũng may là có anh đến nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

“ Nhưng cậu ấy… ’’ Ý Hoan nhìn qua Ái Linh.

Cậu ấy đã say bất tỉnh nhân sự rồi đang được Mặc Lãnh đỡ lấy.

“ Đưa cho tôi ’’ Huy Thành lúc này liền giành lại Ái Linh.

Mặc Lãnh không quen biết anh nên không có ý định đưa Ái Linh qua bên đó, liền nhìn Ý Hoan như cầu cứu.

Ý Hoan cũng gật đầu một cái như nói với anh rằng là được, không sao đâu.

Rồi Mặc Lãnh cũng đưa Ái Linh cho Huy Thành đỡ, còn mình thì cầm túi xách với đồ đạc linh tinh giúp cô.

Cả 5 người liền rời đi, Huy Thành cùng với Ái Linh và Mặc Lãnh đi chung xe, còn Lam Phong và Ý Hoan thì đi riêng cùng nhau.

“ Lái xe cẩn thận, con bé mà mất một cọng lông là cậu chết với tôi ’’ Huy Thành hâm dọa xong thì lái xe rời đi.



Lam Phong bên này dìu cô ngồi vào trong xe ở ghế phụ, thắt dây an toàn cho cô xong thì cũng lái xe đi.

“ Nhà cậu ở đâu? ’’ Huy Thành hỏi Mặc Lãnh.

“ Đưa tôi đến khách sạn ONE là được ’’ nhà cũ của Mặc Lãnh đã bán đi từ lúc gia đình anh chuyển đi rồi, nên tạm thời anh ở khách sạn.

“ Cậu và em ấy là mối quan hệ gì? ’’ Huy Thành tra hỏi tới cùng.

“ Anh muốn biết… ’’ ngưng một chút Mặc Lãnh lại nói tiếp.

“ Cứ xem là thanh mai trúc mã đi ’’ Mặc Lãnh nhìn ra được tên này có ý tứ với người bạn của anh nha, đành trêu chọc một chút vậy.

“ Sao tôi chưa bao giờ nghe em ấy nhắc đến cậu ’’ Ý Hoan còn chưa từng nghe nữa là.

“ Lúc nhỏ tôi đã ra nước ngoài cùng gia đình, hiện tại mới về đây chơi thôi ’’

“ Ồ, nhưng em ấy thích tôi cho nên… cậu tránh xe em ấy ra một chút ’’ Huy Thành liền đánh rơi cái liêm sỉ luôn.

“ Ấu trĩ ’’ Mặc Lãnh cười cười không nói thêm gì nữa.

Bên này, Ý Hoan tuy không say nhưng lần đầu tiên uống nhiều rượu như vậy cũng hoa mắt chóng mặt, đi đến đầu đều nhờ Lam Phong đỡ đến đó.

“ Cẩn thận một chút ’’

Lam Phong thấy cô như vậy cũng không tiện chở cô về nhà nên bèn đưa cô đến nhà riêng của mình.

“ Em nằm đây đi, anh đi pha nước chanh cho em uống ’’ Lam Phong dìu cô nằm lên giường, sau đó cởi giày của cô ra lấy mền đắp lại cho cô.

“ Đây, ngồi dậy uống một miếng không thôi ngày mai sẽ rất nhức đầu ’’ anh dìu cô ngồi dậy đút từng muỗn nước chanh nóng cho cô.

Ý Hoan giờ phút này cũng ngà ngà nên cứ nương theo anh mà ngồi dậy xong sau đó uống xong lại được đỡ nằm xuống ngủ tiếp.

Thật là sung sướng aaa.
Chương trước Chương tiếp