Ngược Hóa Đau Thương
Chương 63: Vẫn không tin
Trở về phòng Hạo Thiên thoa thuốc cho Đình Đình ,tâm trí của anh có chút lơ đãng .Anh lại nhớ về tờ giấy lúc nãy và những giọt nước mắt đáng thương đó ,tự nhiền trong lòng của anh có chút đau nhói .
" Hạo Thiên em không có quần áo để mặc .."
" Um để anh nói với vệ sĩ chuẩn bị cho em .."
" Cảm ơn anh ."
" Không có gì đầu ,em nằm xuống nghỉ ngơi đi anh đi qua thư phòng một chút .."
" ưhm "
Sau đó thì anh cũng đứng dậy rời đi ,ở trong phòng bây giờ chỉ còn có Tăng Đình Đình. Cô ta không ngờ là kế hoạch trở về lần này lại thành công đến như vậy,vừa mới về được có mấy tiếng đồng hồ mà đã khiến cho quan hệ của 2 người họ tan tành rồi,dám không chừng là qua ngày mai thì Tôn Ý Lan sẽ viết đơn ly hôn luôn .
Nghĩ đến đây cô ta lại cười lớn, cười vì kế hoạch sắp thành công rồi .Và trong nay mai thì cô sẽ trở thành Chu phu nhân cho mà xem .
Bây giờ chỉ cần ăn ngủ nghỉ mà thôi, cái cuộc sống như thế này thì quá tuyệt vời đi .
( Reng .reng ..)
( Alo ...ba mẹ tôi thế nào rồi ..)_ Tăng Đình Đình đang liên hệ với luật sư của mình .
[ Vụ này vẫn đang điều tra bởi vì còn thiếu vài chứng cứ ,vậy cho nên ba mẹ cô vẫn không thể ra ngoài được..)
( Bằng mọi cách ông phải cứu được hai người họ ra ngoài,còn tiền bạc thì không cần phải lo đâu...)
( Nhưng mà Tăng thị đã bị tịch thu rồi thì cô làm gì có nhiều tiền..]
( Không có tiền cho nên ông mới lưỡng lự mãi như thế à..)
(Ừ thì có tiền mới giải quyết được chứ ..)
( Đề tôi chuyển tiền qua cho ông ..)
Nói xong Tăng Đình Đình liền chuyển cho ông ta 200 triệu .Bây giờ Tăng thị đã không còn nữa, nhưng bên cạnh thì có Chu Hạo Thiên cho nên về vấn đề tiền bạc thì không cần phải lo ,cô ta xài tiền thoải mái mà không cần phải lo lắng gì cả .
Lát sau tin nhắn lại hiện lên :( Nhận được tiền rồi, tôi sẽ làm nhanh một chút...)
(Được, tôi chờ tin tốt từ ông...
Đúng là mọi thứ trên đời điều được giải quyết bằng tiền mà ,bây giờ đã có Hạo Thiên ở bên cạnh thì cô cũng không cần phải lo nữa .
Cô định nhờ anh giải quyết chuyện này, nhưng lại sợ anh hỏi đến hỏi lui rồi lộ ra mọi chuyện nữa .Vậy cho nên cô cứ dùng cách này là nhanh nhất rồi .
****
Ở trong phòng sách ,Hạo Thiên vừa bước vào thì liền lao đầu vào công việc .Anh không muốn để ý đến những
thứ khác nữa ,còn về Tôn Ý Lan anh sẽ đuổi cô ra khỏi nhà là xong .Xem như cô ta đang mang thai thì anh sẽ làm công đức vô lượng đi .Lần này trở về anh định đưa cô vào tù vì đã giết anh, nhưng khi anh nhìn thấy gương mặt đó có chút đáng thương cho nên đành thôi vậy .
"Cốc.cốc.."
"Cậu chủ...phu nhân từ sáng giờ đã không ăn gì rồi, tôi nói sao thì cô ấy cũng không ăn hết, tôi sợ .."
" Cô ta không phải là vợ của tôi, sao ai cũng nói cô ta là phu nhân hết vậy. Cô ta độc ác lắm ,ông đừng để bị lừa..." _ những lời anh nói ra rất lạnh băng, nó giống như là ánh mắt của anh hiện bây giờ vậy .
" Cô ta không ăn thì thôi,cho cô ta đói chết luôn đi.."
Thôi xong lần này cậu chủ thoát chết nhưng mà đã bị mất trí rồi, Tô quản gia cảm thấy rất tội nghiệp cho Ý Lan .Mấy tháng qua ngày nào cô ấy cũng đến chùa cầu cho cậu chủ bình an ,ấy vậy mà bây giờ lại đối xử với vợ mình như vậy .
" Cậu chủ ,phu nhân rất tốt bụng .Mấy tháng qua khi cậu mất tích không rõ sống chết như thế nào thì tuần nào cô ấy cũng đến chùa niệm phật cầu xin cậu bình an trở về . Đêm nào cũng nhớ cậu ,cô ấy khóc rất nhiều.."
"Sau ai cũng bênh vực cô ta hết vậy ,đúng là bị điên hết rồi .."
"Cậu chủ,phu nhân thật sự rất tốt với cậu chỉ có Tăng Đình Đình mới là kẻ độc ác mà thôi,cô ta là người đã giết ông bà chủ ..''
" Ông mau ra ngoài cho tôi,sau này đừng có nhắc cái tên Tôn Ý Lan trước mặt tôi nữa .."
Chu Hạo Thiên hét lên rồi quăng máy tính xuống đất ,Tô quản gia thấy vậy cũng liền nhanh chóng rời khỏi thư
phòng .
Tô Thời không sợ cậu chủ chửi hay là tức giận lên mình,thứ mà ông sợ đó chính là lòng dạ độc ác của Tăng Đình
Đình. Cô ta ở đây ngày nào là khiến cho ông phải lo sợ ngày đó ,bây giờ cậu chủ đã bị mất trí còn phu nhân thì đang mang thai ,cho nên nguy hiểm sẽ xảy ra bất cứ lúc nào .
Lát sau ông liền đi xuống nhà nói với vệ sĩ đi lên phòng của phu nhân đứng canh cho chắc ,ai mà biết được Tăng
Đình Đình nữa đêm lại trở trò thì mọi thứ cũng đã muộn rồi.
" Hạo Thiên em không có quần áo để mặc .."
" Um để anh nói với vệ sĩ chuẩn bị cho em .."
" Cảm ơn anh ."
" Không có gì đầu ,em nằm xuống nghỉ ngơi đi anh đi qua thư phòng một chút .."
" ưhm "
Sau đó thì anh cũng đứng dậy rời đi ,ở trong phòng bây giờ chỉ còn có Tăng Đình Đình. Cô ta không ngờ là kế hoạch trở về lần này lại thành công đến như vậy,vừa mới về được có mấy tiếng đồng hồ mà đã khiến cho quan hệ của 2 người họ tan tành rồi,dám không chừng là qua ngày mai thì Tôn Ý Lan sẽ viết đơn ly hôn luôn .
Nghĩ đến đây cô ta lại cười lớn, cười vì kế hoạch sắp thành công rồi .Và trong nay mai thì cô sẽ trở thành Chu phu nhân cho mà xem .
Bây giờ chỉ cần ăn ngủ nghỉ mà thôi, cái cuộc sống như thế này thì quá tuyệt vời đi .
( Reng .reng ..)
( Alo ...ba mẹ tôi thế nào rồi ..)_ Tăng Đình Đình đang liên hệ với luật sư của mình .
[ Vụ này vẫn đang điều tra bởi vì còn thiếu vài chứng cứ ,vậy cho nên ba mẹ cô vẫn không thể ra ngoài được..)
( Bằng mọi cách ông phải cứu được hai người họ ra ngoài,còn tiền bạc thì không cần phải lo đâu...)
( Nhưng mà Tăng thị đã bị tịch thu rồi thì cô làm gì có nhiều tiền..]
( Không có tiền cho nên ông mới lưỡng lự mãi như thế à..)
(Ừ thì có tiền mới giải quyết được chứ ..)
( Đề tôi chuyển tiền qua cho ông ..)
Nói xong Tăng Đình Đình liền chuyển cho ông ta 200 triệu .Bây giờ Tăng thị đã không còn nữa, nhưng bên cạnh thì có Chu Hạo Thiên cho nên về vấn đề tiền bạc thì không cần phải lo ,cô ta xài tiền thoải mái mà không cần phải lo lắng gì cả .
Lát sau tin nhắn lại hiện lên :( Nhận được tiền rồi, tôi sẽ làm nhanh một chút...)
(Được, tôi chờ tin tốt từ ông...
Đúng là mọi thứ trên đời điều được giải quyết bằng tiền mà ,bây giờ đã có Hạo Thiên ở bên cạnh thì cô cũng không cần phải lo nữa .
Cô định nhờ anh giải quyết chuyện này, nhưng lại sợ anh hỏi đến hỏi lui rồi lộ ra mọi chuyện nữa .Vậy cho nên cô cứ dùng cách này là nhanh nhất rồi .
****
Ở trong phòng sách ,Hạo Thiên vừa bước vào thì liền lao đầu vào công việc .Anh không muốn để ý đến những
thứ khác nữa ,còn về Tôn Ý Lan anh sẽ đuổi cô ra khỏi nhà là xong .Xem như cô ta đang mang thai thì anh sẽ làm công đức vô lượng đi .Lần này trở về anh định đưa cô vào tù vì đã giết anh, nhưng khi anh nhìn thấy gương mặt đó có chút đáng thương cho nên đành thôi vậy .
"Cốc.cốc.."
"Cậu chủ...phu nhân từ sáng giờ đã không ăn gì rồi, tôi nói sao thì cô ấy cũng không ăn hết, tôi sợ .."
" Cô ta không phải là vợ của tôi, sao ai cũng nói cô ta là phu nhân hết vậy. Cô ta độc ác lắm ,ông đừng để bị lừa..." _ những lời anh nói ra rất lạnh băng, nó giống như là ánh mắt của anh hiện bây giờ vậy .
" Cô ta không ăn thì thôi,cho cô ta đói chết luôn đi.."
Thôi xong lần này cậu chủ thoát chết nhưng mà đã bị mất trí rồi, Tô quản gia cảm thấy rất tội nghiệp cho Ý Lan .Mấy tháng qua ngày nào cô ấy cũng đến chùa cầu cho cậu chủ bình an ,ấy vậy mà bây giờ lại đối xử với vợ mình như vậy .
" Cậu chủ ,phu nhân rất tốt bụng .Mấy tháng qua khi cậu mất tích không rõ sống chết như thế nào thì tuần nào cô ấy cũng đến chùa niệm phật cầu xin cậu bình an trở về . Đêm nào cũng nhớ cậu ,cô ấy khóc rất nhiều.."
"Sau ai cũng bênh vực cô ta hết vậy ,đúng là bị điên hết rồi .."
"Cậu chủ,phu nhân thật sự rất tốt với cậu chỉ có Tăng Đình Đình mới là kẻ độc ác mà thôi,cô ta là người đã giết ông bà chủ ..''
" Ông mau ra ngoài cho tôi,sau này đừng có nhắc cái tên Tôn Ý Lan trước mặt tôi nữa .."
Chu Hạo Thiên hét lên rồi quăng máy tính xuống đất ,Tô quản gia thấy vậy cũng liền nhanh chóng rời khỏi thư
phòng .
Tô Thời không sợ cậu chủ chửi hay là tức giận lên mình,thứ mà ông sợ đó chính là lòng dạ độc ác của Tăng Đình
Đình. Cô ta ở đây ngày nào là khiến cho ông phải lo sợ ngày đó ,bây giờ cậu chủ đã bị mất trí còn phu nhân thì đang mang thai ,cho nên nguy hiểm sẽ xảy ra bất cứ lúc nào .
Lát sau ông liền đi xuống nhà nói với vệ sĩ đi lên phòng của phu nhân đứng canh cho chắc ,ai mà biết được Tăng
Đình Đình nữa đêm lại trở trò thì mọi thứ cũng đã muộn rồi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương