Nữ Phụ Một Lòng Muốn Chạy Trốn
Chương 54: Nhận lầm
Tĩnh Quế Nhu bắt đầu ghi những việc mấy cặp đôi hẹn hò, nhưng sau đó lại cảm thấy hơi trẻ con. Cuối cùng cô đóng ghi chú lại quyết định tự làm theo ý muốn. Cô đóng cửa tiệm một ngày, ăn mặc thật đẹp trước khi mấy bộ đồ này không còn mặc được nữa. Thường ngày không có trang điểm chỉ thoa một chút son nhưng hôm nay cô sẽ cho tên Diệp Minh Viễn kia chờ đợi đúng nghĩa.
Diệp Minh Viễn ngồi ở sofa đợi cô, hết ngồi lại nằm, hết xem tivi lại lướt điện thoại mà cánh cửa phòng cô vẫn đóng chặt chưa thấy dấu hiệu nó sẽ mở ra. Chỉ nghe tiếng nhạc đùng đùng cùng tiếng hát có vẻ dễ nghe hơn
Chaien, lâu lâu hơi lạc tông đôi chút. Hình như hôm nay cô rất vui vẻ. Cô vui anh cũng vui, vậy là được rồi.
Sau khi dành hơn một tiếng lựa đồ thử đồ, chọn được một bộ váy hoa nhã nhặn vô cùng ưng ý rồi thì cô lại tiếp tục hai tiếng đồng hồ ở trong nhà tắm rửa phèn lại từ đầu đến chân, Tĩnh Quế Nhu mới ăn ý nhìn mình trong gương ngắm trái ngắm phải, lại thử đi catwalk vài bước rồi mới ra ngoài trang điểm làm tóc chắc cũng tầm một tiếng đồng hồ. Sau hơn bốn tiếng dày công sửa soạn từ đầu đến chân, cô mới xuất hiện trước mặt của Diệp Minh Viễn.
Diệp Minh Viễn gần như quên mất lần cuối cùng cô trang điểm ăn mặc xinh đẹp là khi nào nữa, mỗi ngày chỉ thấy cô rất giản dị, bình thường chỉ thoa một chút son cùng kem chống nắng là đi ra ngoài, rất ít khi trang điểm như mấy tiểu thư con nhà giàu mà anh thường hay gặp. Anh luôn thích vẻ giản dị mộc mạc không dính muig son phấn khiến người ta gay mũi nhưng vẫn xinh đẹp khiến mọi người phải ngoái nhìn.
Nhưng hôm nay cô lại xinh đẹp khiến anh ngỡ ngàng không thốt nên lời, cô mặc một chiếc váy hoa nhí khoe ra được hết dáng người đẹp đẽ của cô. Khuôn mặt được trang điểm trau chuốt vừa nhã nhặn nhưng không kém phần thanh lịch sang trọng.
- Hôm nay em.....
Tĩnh Quế Nhu hất tóc một cái sau đó lại xoay một vòng trước mặt anh rồi cười lớn nói:
- Đẹp lắm đúng hông? Em biết mà.
Diệp Minh Viễn sau khi hoàn hồn thì nhìn lại bộ đồ thun quần tây bình thường trên người mình. Từ khi đi theo cô, anh cũng cởi bỏ mấy bộ đồ vest hàn hiệu được may riêng, chỉ mặc những bộ quần áo giản dị giống cô, trong tủ quần áo còn mấy bộ quần áo giảm giá ở siêu thị nữa. Đúng là đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.
Thôi, cũng là do anh lựa chứ ai.
- Không được, anh cũng phải thay đồ.
Tĩnh Quế Nhu nào cho anh cơ hội đi thay đồ, cô kéo tay anh nhanh chóng đi ra ngoài, vừa đi cô vừa nói:
- Không được, hôm nay anh phải làm nền cho em. Cứ mặc vậy anh, người đẹp vì lụa còn anh mặc quần lót của đẹp nữa cho nên đừng lo. Đi thôi, trễ lắm rồi. (1
-.....
Đây là khen sao?
Tĩnh Quế Nhu dẫn anh đi xem phim trước. Thật ra thì đây cũng là lần đầu tiên Diệp Minh Viễn đi rạp phim ở bên ngoài. Gần như tất cả mọi thú vui giải trí ở trong Diệp gia đều có, nhưng mà anh cũng chưa từng sử dụng.
Bởi vì hai người đi bắt ngờ không có đặt vé trước nên là phải xếp hàng chờ mua vé như những người khác. Bởi vì nhan sắc xinh đẹp của cô mà khiến cho không ít người phải ngoái nhìn, lần đầu tiên trong đời Tĩnh Quế Nhu được hưởng đãi ngộ như minh tinh thế này làm cho cô cảm thấy rất vui. Còn Diệp Minh Viễn cho dù chỉ mặc đồ đơn giản cũng không thể che được vẻ đẹp trai sẵn có, lại thêm gương mặt lạnh lùng chỉ có cô ở trong mắt lại càng khiến cho mấy cô gái gần đó thêm hâm mộ.
Vũ Ngọc Trân khó khăn lắm mới xin được Diệp Minh Thành cho cô ra ngoài đi dạo với bạn. Lúc này cô đứng ở hàng đối diện mua bắp rang và nước uống. Cô bạn của Vũ Ngọc Trân làm sao có thể phân biệt được hai anh em nhà họ Diệp, cô đa số đều thấy hình ảnh hai người trên báo, hoặc có đôi khi thì thấy Diệp Minh Thành đến đón Vũ Ngọc Trân. Chỉ có những người thân thuộc như Vũ Ngọc Trân hay Tĩnh Quế Nhu mới nhận ra sự khác biệt giữa hai người. Cho nên khi thấy Diệp Minh Viễn đi cùng Tĩnh Quế Nhu thì ngay lập tức kéo tay Vũ Ngọc Trân nói:
- Có phải mình nhìn lầm hay không? Đó hình như là Diệp Minh Thành, anh ta đi với cô gái xinh đẹp nào vậy?
Lúc này Vũ Ngọc Trân quay đầu sang nhìn thì thấy Tĩnh Quế Nhu và Diệp Minh Viễn. Trong mắt cô không kiềm được vẻ hâm mộ. Cô sống ở nhà họ Diệp rất tốt nhưng lúc nào cũng bị hạn chế tự do. Diệp Minh Thành cũng chưa bao giờ đưa cô ra ngoài hẹn hò, nhìn những cặp đôi bình thường khác nắm tay nhau đi dạo phố ăn uống làm cô không nhịn khó chịu trong lòng, càng chưa nói bây giờ cô đang mang thai cảm xúc càng như được phóng đại, hốc mắt không kiềm được đỏ lên rơi xuống.
Cô bạn thân bên cạnh thấy vậy, liền cứ nghĩ Diệp Minh Thành ở bên ngoài có tình nhân phản bội bạn mình. Hai hàng cách không xa nhau, thế là cô liền chạy đến mắng vào hai người đang đứng là Tĩnh Quế Nhu và Diệp Minh Viễn:
- Hai người đồ không biết xấu hổ, Diệp Minh Thành anh sao có thể đối xử với Ngọc Trân như vậy chứ. Anh lúc nào cũng quản cô ấy như bản thân mình thì lại đi chơi với tiểu tam.....
Vũ Ngọc Trân lúc này mới hoàn hồn chạy lại kéo bạn mình ra, sau đó vẻ mặt áy náy giải thích:
- Xin lỗi nhị thiếu gia, xin lỗi cậu, cô ấy nhầm anh thành Minh Thành cho nên mới như vậy, thật xin lỗi hai người.
Vụ ồn ào khiến cho không ít người xung quanh nhìn qua, cũng có không ít người trước đó trên tay cầm sẵn điện thoại nên đã quay video lại. Tĩnh Quế Nhu vừa mới hưởng đãi ngộ của minh tinh nhưng giây sau lại trở thành scandal giựt chồng người ta là sao đây?
Lúc cô gái kia hùm hổ xong lên mắng chửi một hơi làm cho Tĩnh Quế Nhu lo sợ cô ấy sẽ động tay động chân nên liền lặp tức che bụng trốn phía sau Diệp Minh Viễn. Cũng may sau đó cô thấy Vũ Ngọc Trân chạy lên kéo cô ấy ra rồi xin lỗi hai người. Hóa ra là nhận lầm.
Cô gái kia biết mình nhận lầm người, mặt mày tái mét, tay chân cũng run run nào còn cái khí thế như đi đánh ghen nữa:
- Nhị. nhị thiếu...là Diệp Minh Viễn sao?
Cô gái đó ghé vào tai Vũ Ngọc Trân nói nhỏ. Vũ Ngọc Trân nhìn bạn mình bất lực rồi gật đầu.
Cô bạn của Vũ Ngọc Trân cảm thấy mình chết chắc rồi, ai mà không biết nhị thiếu nhà họ Diệp đâu phải dạng tốt đẹp gì. Lúc này cô còn phá đám người ta đi chơi với bạn gái vậy cô chết chắc rồi. Khoan đã! Nhưng mà có Vũ Ngọc Trân ở đây, tính ra Vũ Ngọc Trân không phải là chị dâu của anh ta hay sao? Cô ấy ra mặt ít nhiều cũng phải nể mặt chứ. Suy nghĩ tới đây làm cho cô chút nào đó cảm thấy tốt hơn.
P/s: Mọi người ăn tết có vui không?
Diệp Minh Viễn ngồi ở sofa đợi cô, hết ngồi lại nằm, hết xem tivi lại lướt điện thoại mà cánh cửa phòng cô vẫn đóng chặt chưa thấy dấu hiệu nó sẽ mở ra. Chỉ nghe tiếng nhạc đùng đùng cùng tiếng hát có vẻ dễ nghe hơn
Chaien, lâu lâu hơi lạc tông đôi chút. Hình như hôm nay cô rất vui vẻ. Cô vui anh cũng vui, vậy là được rồi.
Sau khi dành hơn một tiếng lựa đồ thử đồ, chọn được một bộ váy hoa nhã nhặn vô cùng ưng ý rồi thì cô lại tiếp tục hai tiếng đồng hồ ở trong nhà tắm rửa phèn lại từ đầu đến chân, Tĩnh Quế Nhu mới ăn ý nhìn mình trong gương ngắm trái ngắm phải, lại thử đi catwalk vài bước rồi mới ra ngoài trang điểm làm tóc chắc cũng tầm một tiếng đồng hồ. Sau hơn bốn tiếng dày công sửa soạn từ đầu đến chân, cô mới xuất hiện trước mặt của Diệp Minh Viễn.
Diệp Minh Viễn gần như quên mất lần cuối cùng cô trang điểm ăn mặc xinh đẹp là khi nào nữa, mỗi ngày chỉ thấy cô rất giản dị, bình thường chỉ thoa một chút son cùng kem chống nắng là đi ra ngoài, rất ít khi trang điểm như mấy tiểu thư con nhà giàu mà anh thường hay gặp. Anh luôn thích vẻ giản dị mộc mạc không dính muig son phấn khiến người ta gay mũi nhưng vẫn xinh đẹp khiến mọi người phải ngoái nhìn.
Nhưng hôm nay cô lại xinh đẹp khiến anh ngỡ ngàng không thốt nên lời, cô mặc một chiếc váy hoa nhí khoe ra được hết dáng người đẹp đẽ của cô. Khuôn mặt được trang điểm trau chuốt vừa nhã nhặn nhưng không kém phần thanh lịch sang trọng.
- Hôm nay em.....
Tĩnh Quế Nhu hất tóc một cái sau đó lại xoay một vòng trước mặt anh rồi cười lớn nói:
- Đẹp lắm đúng hông? Em biết mà.
Diệp Minh Viễn sau khi hoàn hồn thì nhìn lại bộ đồ thun quần tây bình thường trên người mình. Từ khi đi theo cô, anh cũng cởi bỏ mấy bộ đồ vest hàn hiệu được may riêng, chỉ mặc những bộ quần áo giản dị giống cô, trong tủ quần áo còn mấy bộ quần áo giảm giá ở siêu thị nữa. Đúng là đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.
Thôi, cũng là do anh lựa chứ ai.
- Không được, anh cũng phải thay đồ.
Tĩnh Quế Nhu nào cho anh cơ hội đi thay đồ, cô kéo tay anh nhanh chóng đi ra ngoài, vừa đi cô vừa nói:
- Không được, hôm nay anh phải làm nền cho em. Cứ mặc vậy anh, người đẹp vì lụa còn anh mặc quần lót của đẹp nữa cho nên đừng lo. Đi thôi, trễ lắm rồi. (1
-.....
Đây là khen sao?
Tĩnh Quế Nhu dẫn anh đi xem phim trước. Thật ra thì đây cũng là lần đầu tiên Diệp Minh Viễn đi rạp phim ở bên ngoài. Gần như tất cả mọi thú vui giải trí ở trong Diệp gia đều có, nhưng mà anh cũng chưa từng sử dụng.
Bởi vì hai người đi bắt ngờ không có đặt vé trước nên là phải xếp hàng chờ mua vé như những người khác. Bởi vì nhan sắc xinh đẹp của cô mà khiến cho không ít người phải ngoái nhìn, lần đầu tiên trong đời Tĩnh Quế Nhu được hưởng đãi ngộ như minh tinh thế này làm cho cô cảm thấy rất vui. Còn Diệp Minh Viễn cho dù chỉ mặc đồ đơn giản cũng không thể che được vẻ đẹp trai sẵn có, lại thêm gương mặt lạnh lùng chỉ có cô ở trong mắt lại càng khiến cho mấy cô gái gần đó thêm hâm mộ.
Vũ Ngọc Trân khó khăn lắm mới xin được Diệp Minh Thành cho cô ra ngoài đi dạo với bạn. Lúc này cô đứng ở hàng đối diện mua bắp rang và nước uống. Cô bạn của Vũ Ngọc Trân làm sao có thể phân biệt được hai anh em nhà họ Diệp, cô đa số đều thấy hình ảnh hai người trên báo, hoặc có đôi khi thì thấy Diệp Minh Thành đến đón Vũ Ngọc Trân. Chỉ có những người thân thuộc như Vũ Ngọc Trân hay Tĩnh Quế Nhu mới nhận ra sự khác biệt giữa hai người. Cho nên khi thấy Diệp Minh Viễn đi cùng Tĩnh Quế Nhu thì ngay lập tức kéo tay Vũ Ngọc Trân nói:
- Có phải mình nhìn lầm hay không? Đó hình như là Diệp Minh Thành, anh ta đi với cô gái xinh đẹp nào vậy?
Lúc này Vũ Ngọc Trân quay đầu sang nhìn thì thấy Tĩnh Quế Nhu và Diệp Minh Viễn. Trong mắt cô không kiềm được vẻ hâm mộ. Cô sống ở nhà họ Diệp rất tốt nhưng lúc nào cũng bị hạn chế tự do. Diệp Minh Thành cũng chưa bao giờ đưa cô ra ngoài hẹn hò, nhìn những cặp đôi bình thường khác nắm tay nhau đi dạo phố ăn uống làm cô không nhịn khó chịu trong lòng, càng chưa nói bây giờ cô đang mang thai cảm xúc càng như được phóng đại, hốc mắt không kiềm được đỏ lên rơi xuống.
Cô bạn thân bên cạnh thấy vậy, liền cứ nghĩ Diệp Minh Thành ở bên ngoài có tình nhân phản bội bạn mình. Hai hàng cách không xa nhau, thế là cô liền chạy đến mắng vào hai người đang đứng là Tĩnh Quế Nhu và Diệp Minh Viễn:
- Hai người đồ không biết xấu hổ, Diệp Minh Thành anh sao có thể đối xử với Ngọc Trân như vậy chứ. Anh lúc nào cũng quản cô ấy như bản thân mình thì lại đi chơi với tiểu tam.....
Vũ Ngọc Trân lúc này mới hoàn hồn chạy lại kéo bạn mình ra, sau đó vẻ mặt áy náy giải thích:
- Xin lỗi nhị thiếu gia, xin lỗi cậu, cô ấy nhầm anh thành Minh Thành cho nên mới như vậy, thật xin lỗi hai người.
Vụ ồn ào khiến cho không ít người xung quanh nhìn qua, cũng có không ít người trước đó trên tay cầm sẵn điện thoại nên đã quay video lại. Tĩnh Quế Nhu vừa mới hưởng đãi ngộ của minh tinh nhưng giây sau lại trở thành scandal giựt chồng người ta là sao đây?
Lúc cô gái kia hùm hổ xong lên mắng chửi một hơi làm cho Tĩnh Quế Nhu lo sợ cô ấy sẽ động tay động chân nên liền lặp tức che bụng trốn phía sau Diệp Minh Viễn. Cũng may sau đó cô thấy Vũ Ngọc Trân chạy lên kéo cô ấy ra rồi xin lỗi hai người. Hóa ra là nhận lầm.
Cô gái kia biết mình nhận lầm người, mặt mày tái mét, tay chân cũng run run nào còn cái khí thế như đi đánh ghen nữa:
- Nhị. nhị thiếu...là Diệp Minh Viễn sao?
Cô gái đó ghé vào tai Vũ Ngọc Trân nói nhỏ. Vũ Ngọc Trân nhìn bạn mình bất lực rồi gật đầu.
Cô bạn của Vũ Ngọc Trân cảm thấy mình chết chắc rồi, ai mà không biết nhị thiếu nhà họ Diệp đâu phải dạng tốt đẹp gì. Lúc này cô còn phá đám người ta đi chơi với bạn gái vậy cô chết chắc rồi. Khoan đã! Nhưng mà có Vũ Ngọc Trân ở đây, tính ra Vũ Ngọc Trân không phải là chị dâu của anh ta hay sao? Cô ấy ra mặt ít nhiều cũng phải nể mặt chứ. Suy nghĩ tới đây làm cho cô chút nào đó cảm thấy tốt hơn.
P/s: Mọi người ăn tết có vui không?
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương