Nữ Phụ Quay Đầu!
Chương 62
Khi bộ mống vuốt của Lâm Nguyệt sắp cào đến mặt của Phan An dưới sự chứng kiến của Eli và Rid hai người chỉ biết bất lực đứng nhìn vì bọn họ tôn trọng quyết định của Phan An, lần này thì không còn ai có thể ngăn cản được cô ả, Lâm Nguyệt càng thích thú khi nhìn Phan An cố vùng vẫy để thoát thân, bất ngờ một cú thúc thật mạnh từ phía sau lưng Lâm Nguyệt, Phan An thúc mạnh đầu gối vào lưng Lâm Nguyệt làm cô ấy chúi mạnh đầu về phía trước, chớp lấy thời cơ Phan An bật đầu dậy đập vào trán Lâm Nguyệt khiến cô ấy choáng váng đầu óc, tận dụng cơ hội Phan An giải phóng được hai cánh tay đẩy mạnh Lâm Nguyệt ngã sang một bên, một tay cô nắm chặc tay cô ta tay còn lại cô đấm thật mạnh vào bụng cô ả khiến Lâm Nguyệt chỉ biết ôm bụng nằm dưới đất.
Trận chiến đang dần đến hồi kết thúc, Lâm Nguyệt cố bò dậy nhưng Phan An cũng không để cô ta nghĩ ngơi quá lâu, cô bước dài tới trước mặt cô ả đấm thật mạnh vào mặt Lâm Nguyệt làm cô ấy ngất ngay tại chỗ, xem như mọi chuyện dần được giải quyết. Rid cũng nhận được điện thoại của Mac, bọn họ sẽ gặp nhau ở cổng phụ của lâu đài, thường cổng này chỉ những thành viên ở lâu đài lâu năm mới biết được, nó được bao phủ bởi một dàn dây leo ở bên ngoài nhìn vào rất khó biết được đó là một lối đi gần như bí mật.
Sau khi Lâm Nguyệt tỉnh lại, cô ấy cùng với mấy người Phan An lên đường đi đến cổng phụ, vừa thấy bóng dáng của cô vợ nhỏ Tuấn Kiệt lao đến như một cơn gió nhìn những vết trầy xước trên mặt và quần áo thì đầy bụi đất, anh không khỏi xót xa ôm cô thật chặc vào lòng. Nhìn qua một lượt biết chắc chắn vợ mình vẫn ổn anh mới để ý đến những người xung quanh ánh mắt rơi đến Lâm Nguyệt trở nên sắc lạnh anh nói:
- Em muốn xử lý cô ta như thế nào?
Phan An nhìn Lâm Nguyệt lúc này chật vật, quần áo cũng đầy bụi và có những chỗ dính ít máu do xô xát với cô lúc nãy! Phan An nhìn Tuấn Kiệt rồi cười nói:
- Bọn em đang định đưa cô ấy đến sảnh thả mọi người ra và cho cô ấy rời đi trong yên lặng, mãi mãi cô ấy sẽ không được trở về đây nữa! Mọi ân oán giữa em và cô ấy điều đã giải quyết xong cả rồi! Giờ chúng ta đi thôi.
Sau khi Lâm Nguyệt cho người rút hết khỏi đám cưới của Mac và Eli thì buổi lễ vẫn diễn ra tốt đẹp tuy là hơi chậm một chút nhưng vẫn không kém phần long trọng và hào hứng. Sau này khi về già còn có chuyện để nhớ lại và kể cho con cháu nghe.
Về phần Lâm Nguyệt cô ấy đúng thật đã âm thầm rời đi cùng với Gia Kỳ, có lẽ cô ta đã thuyết phục được cậu ta, nghe đâu họ cũng đã xây dựng được một thế giới riêng của họ ở vùng biển đen! Còn chú Hưng nhất quyết ở lại chờ cơ hội để phục thù, bao nhiêu hoài bảo ước mơ của chú điều đặt ở Gia Kỳ nhưng giờ đây cậu ấy vì Lâm Nguyệt mà chấp nhận rời đi khỏi vùng đất lúc nào cũng đầy sự thù hằn và tranh đoạt từ sự dạy dỗ của cha cậu ấy là chú Hưng!
Chú Hưng ông một mực khẩn định chính là nhờ vào công sức của ông ta nên mới gây dựng được nên tập đoàn Hàn thị vương tầm quốc tế, ông tìm mọi cách để trả thù, mặt cho bao lời khuyên ngăn của Gia Kỳ, nhưng cũng đành rời đi cùng Lâm Nguyệt hi vọng sẽ có một ngày ba anh nhận ra được lỗi lầm của mình dù cho có muộn một chút cũng không sao.
Và ông trời không phụ lòng chú ấy sao bao ngày chờ đợi trước biệt thự của Tuấn Kiệt rốt cuộc chú cũng đợi được Phan An ra cổng đón taxi, hôm nay cô đến cửa hàng sớm để mở cửa thay cho Yến Nhi, chú Hưng giả làm tài xế taxi sau khi đánh ngất Phan An và chở cô thẳng ra biển.
Trận chiến đang dần đến hồi kết thúc, Lâm Nguyệt cố bò dậy nhưng Phan An cũng không để cô ta nghĩ ngơi quá lâu, cô bước dài tới trước mặt cô ả đấm thật mạnh vào mặt Lâm Nguyệt làm cô ấy ngất ngay tại chỗ, xem như mọi chuyện dần được giải quyết. Rid cũng nhận được điện thoại của Mac, bọn họ sẽ gặp nhau ở cổng phụ của lâu đài, thường cổng này chỉ những thành viên ở lâu đài lâu năm mới biết được, nó được bao phủ bởi một dàn dây leo ở bên ngoài nhìn vào rất khó biết được đó là một lối đi gần như bí mật.
Sau khi Lâm Nguyệt tỉnh lại, cô ấy cùng với mấy người Phan An lên đường đi đến cổng phụ, vừa thấy bóng dáng của cô vợ nhỏ Tuấn Kiệt lao đến như một cơn gió nhìn những vết trầy xước trên mặt và quần áo thì đầy bụi đất, anh không khỏi xót xa ôm cô thật chặc vào lòng. Nhìn qua một lượt biết chắc chắn vợ mình vẫn ổn anh mới để ý đến những người xung quanh ánh mắt rơi đến Lâm Nguyệt trở nên sắc lạnh anh nói:
- Em muốn xử lý cô ta như thế nào?
Phan An nhìn Lâm Nguyệt lúc này chật vật, quần áo cũng đầy bụi và có những chỗ dính ít máu do xô xát với cô lúc nãy! Phan An nhìn Tuấn Kiệt rồi cười nói:
- Bọn em đang định đưa cô ấy đến sảnh thả mọi người ra và cho cô ấy rời đi trong yên lặng, mãi mãi cô ấy sẽ không được trở về đây nữa! Mọi ân oán giữa em và cô ấy điều đã giải quyết xong cả rồi! Giờ chúng ta đi thôi.
Sau khi Lâm Nguyệt cho người rút hết khỏi đám cưới của Mac và Eli thì buổi lễ vẫn diễn ra tốt đẹp tuy là hơi chậm một chút nhưng vẫn không kém phần long trọng và hào hứng. Sau này khi về già còn có chuyện để nhớ lại và kể cho con cháu nghe.
Về phần Lâm Nguyệt cô ấy đúng thật đã âm thầm rời đi cùng với Gia Kỳ, có lẽ cô ta đã thuyết phục được cậu ta, nghe đâu họ cũng đã xây dựng được một thế giới riêng của họ ở vùng biển đen! Còn chú Hưng nhất quyết ở lại chờ cơ hội để phục thù, bao nhiêu hoài bảo ước mơ của chú điều đặt ở Gia Kỳ nhưng giờ đây cậu ấy vì Lâm Nguyệt mà chấp nhận rời đi khỏi vùng đất lúc nào cũng đầy sự thù hằn và tranh đoạt từ sự dạy dỗ của cha cậu ấy là chú Hưng!
Chú Hưng ông một mực khẩn định chính là nhờ vào công sức của ông ta nên mới gây dựng được nên tập đoàn Hàn thị vương tầm quốc tế, ông tìm mọi cách để trả thù, mặt cho bao lời khuyên ngăn của Gia Kỳ, nhưng cũng đành rời đi cùng Lâm Nguyệt hi vọng sẽ có một ngày ba anh nhận ra được lỗi lầm của mình dù cho có muộn một chút cũng không sao.
Và ông trời không phụ lòng chú ấy sao bao ngày chờ đợi trước biệt thự của Tuấn Kiệt rốt cuộc chú cũng đợi được Phan An ra cổng đón taxi, hôm nay cô đến cửa hàng sớm để mở cửa thay cho Yến Nhi, chú Hưng giả làm tài xế taxi sau khi đánh ngất Phan An và chở cô thẳng ra biển.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương