Nửa Đời Phù Hoa
Chương 45: Ăn cơm
Từ hôm đó sau khi trở về phủ, Phù Hoa rất ít khi gặp được Thập Tam gia. Lâu lâu Thập Tam gia có đến nhưng chỉ nói chuyện với Tứ gia một lát là lại đi luôn. Không hề có thời gian trò chuyện hay ở lại ăn cơm. Chuyện hôm đó nàng không còn nghe Tứ gia nhắc đến nữa. Phù Hoa trở lại những ngày tháng bình thường ở Tứ phủ.
Chắc sắp đến Tết Nguyên Đán, lên trong phủ bận rộn hơn hẳn, Tứ gia cũng có quá nhiều thứ phải giải quyết, thỉnh thoảng sẽ ăn cơm với nàng, còn lại đều là xử lí công vụ.
Ba ngày sau hôm đó nàng có gặp lại Âu Dương Phong một lần. Đấy là lần Tô công công dẫn hắn đến Tứ nghi đường gặp Tứ gia . Sau hôm đó, nàng không hề biết cậu bé được Tô công công sắp xếp làm việc ở đâu. Cũng chưa gặp lại cậu bé lần nào nữa. Chỉ mong sắp đến tết rồi cậu bé có thể ăn no, mặc ấm.
Đây là năm đầu tiên nàng đón năm mới ở cố đại này. Phù Hoa rất mong chờ đến ngày đó. Nàng háo hức như đứa trẻ lần đầu đón tết vậy. Nhưng đến lúc đó còn khoảng vài ngày nữa cơ.
Hôm nay Tứ gia có việc đi ra ngoài từ sớm, chẳng biết buổi trưa ngài ấy có trở lại ăn cơm không nữa.
Từ khi Tứ gia gia lệnh cho nàng không cần phải làm bất cứ công việc gì hết, khiến nàng cả ngày nhàm chán. Đề giải tỏa sự buồn chán đó, nàng bắt đầu sáng luyện chữ, chiều thì đến thư phòng lấy sách đọc, tối đến lại nghiên cứu hai cuốn sách y cổ kia. Lâu lâu còn có Vân Cẩm sang trò chuyện với nàng nữa.
Hôm nay, vừa luyện chữ xong thì nàng thấy Vân Cẩm đang gọi ở ngoài.
" Phù Hoa ơi, cô đâu rồi ?"
Phù Hoa gác lại bút lông lên nghiêm mực, trả lời tiếng gọi của Vân Cẩm .
" Vân Cẩm ơi, ta ở đây. "
Nghe thấy tiếng Phù Hoa ở trong phòng sách, Vân Cẩm đi đến tiến vào phòng.
"Phù Hoa ơi sắp đến tết rồi, chúng ta cùng làm lồng đèn, thêu túi thơm với gói bánh chưng đi. "
Phù Hoa nghe thấy yêu cầu của Vân Cẩm thì cũng hào hứng đồng ý.
"Được, ta cũng rất muốn làm những thứ đó. "
Thế là Vân Cẩm và Phù Hoa dắt tay nhau đi chuẩn bị nguyên liệu để làm từng thứ một. Đầu tiên hai người đi chuẩn bị giấy màu, keo dán, thanh tre vót sẵn, thêm một ít dây thừng nữa.
Vì không tiện làm ở Tứ nghi đường nên cả hai đem những món đồ đó để ở viện của Vân Cẩm . Chuẩn bị xong đồ đạc thì đã trưa rồi. Vân Cẩm cứ muốn giữ Phù Hoa ở lại tiểu viện của mình cùng ăn cơm. Nhưng nàng lại nhất quyết muốn về.
Dù không biết Tứ gia có về phủ ăn cơm hay không nhưng nàng vẫn muốn về đó đợi. Đi về đến Tứ nghi đường, thấy có Tiểu Thuận Tử đang canh ở ngoài cửa. Nàng biết chắc chắn rằng Tứ gia đã trở lại. Mang theo tâm tình vui vẻ nàng tiến vào phòng.
Chắc nàng về muộn hay sao mà đã thấy Tứ gia ngồi sẵn ở ghế cạnh bàn ăn. Trên bàn thì đã được bày sẵn các món ăn . Đợt trước nàng vẫn phải ăn thanh đạm vì cổ họng. Nhưng họng nàng đã khỏi từ lâu rồi. Chắc do hôm qua nàng có than thở vì việc ăn đồ ăn thanh đạm quá khiến nàng chán. Thế là hôm nay trên bàn ăn đã quay trở lại như bình thường. Không nói là phong phú nhưng hương sắc đầy đủ.
Tứ gia quá hiểu lòng nàng luôn. Phù Hoa vui vẻ tiến đến hành lễ với Tứ gia .
"Thỉnh an Tứ gia, nô tì về muộn."
Dận Chân nghe giọng nói nhẹ nhàng, trong veo và ngọt ngào cất lên từ nàng, tâm tình cũng thoải mái hơn hẳn.
Từ lúc nàng khỏi, giọng nói của nàng được bảo dưỡng nên càng dễ nghe hơn. Dận Chân phất tay miễn lễ cho nàng.
" Sau này trước mặt ta, nàng không cần tuân theo mấy nghi thức đó. Nhưng ở bên ngoài thì vẫn phải quy củ. Đến đây ăn cơm đi."
Nhận lệnh từ Tứ gia, nàng tiến đến bàn ngồi xuống. Nhìn các món ăn trên bàn, nàng không biết nên gắp món gì trước luôn. Đang đắn đo thì thấy trong bát xuất hiện một miếng sườn kho. Biết là Tứ gia gắp cho mình lên nàng vui vẻ cảm ơn rồi gắp sườn ăn.
Khoảng thời gian này khi cả hai xác định được tình cảm ở trong lòng thì cũng đều thả lỏng thoải mái trước mặt nhau. Không gặp thì nhớ, gặp rồi ngắm mãi không thôi. Nhưng tuyệt nhiên trong lòng thì thế, mặt ngoài thì không. Cả hai chưa hề thừa nhận về tình cảm của bản thân với đối phương. Không ai tiến lên phá vỡ bức màn mỏng manh ngăn cách giữa hai người.
Không ai nhắc đến cũng không ai quan tâm điều đó. Chỉ mong cả hai sẽ mãi như bây giờ thế là nàng vui rồi.
Nhìn trên bàn có món cá hấp, nàng cẩn thận gắp một miếng, lựa xương cẩn thận để vào bát cho Tứ gia . Sau đó nàng lại gắp một miếng cà tím xào cho bản thân.
Dận Chân thấy nàng chi kỉ khi nhớ rõ thói quen ăn uống của bản thân mình. Gắp miếng cá nên miệng, đúng là ngon thật. Một bữa cơm này, cả hai đều ăn đến thỏa mãn vui vẻ.
Ăn xong, Phù Hoa lại đi pha một ấm trà mang vào phòng. Rót một ly trà đưa đến cho Tứ gia, sau đó nàng lại rót một ly cho bản thân mình. Ở lâu ngày với Tứ gia , nàng cũng đã hình thành thói quen này sau mỗi bữa ăn rồi.
Chắc sắp đến Tết Nguyên Đán, lên trong phủ bận rộn hơn hẳn, Tứ gia cũng có quá nhiều thứ phải giải quyết, thỉnh thoảng sẽ ăn cơm với nàng, còn lại đều là xử lí công vụ.
Ba ngày sau hôm đó nàng có gặp lại Âu Dương Phong một lần. Đấy là lần Tô công công dẫn hắn đến Tứ nghi đường gặp Tứ gia . Sau hôm đó, nàng không hề biết cậu bé được Tô công công sắp xếp làm việc ở đâu. Cũng chưa gặp lại cậu bé lần nào nữa. Chỉ mong sắp đến tết rồi cậu bé có thể ăn no, mặc ấm.
Đây là năm đầu tiên nàng đón năm mới ở cố đại này. Phù Hoa rất mong chờ đến ngày đó. Nàng háo hức như đứa trẻ lần đầu đón tết vậy. Nhưng đến lúc đó còn khoảng vài ngày nữa cơ.
Hôm nay Tứ gia có việc đi ra ngoài từ sớm, chẳng biết buổi trưa ngài ấy có trở lại ăn cơm không nữa.
Từ khi Tứ gia gia lệnh cho nàng không cần phải làm bất cứ công việc gì hết, khiến nàng cả ngày nhàm chán. Đề giải tỏa sự buồn chán đó, nàng bắt đầu sáng luyện chữ, chiều thì đến thư phòng lấy sách đọc, tối đến lại nghiên cứu hai cuốn sách y cổ kia. Lâu lâu còn có Vân Cẩm sang trò chuyện với nàng nữa.
Hôm nay, vừa luyện chữ xong thì nàng thấy Vân Cẩm đang gọi ở ngoài.
" Phù Hoa ơi, cô đâu rồi ?"
Phù Hoa gác lại bút lông lên nghiêm mực, trả lời tiếng gọi của Vân Cẩm .
" Vân Cẩm ơi, ta ở đây. "
Nghe thấy tiếng Phù Hoa ở trong phòng sách, Vân Cẩm đi đến tiến vào phòng.
"Phù Hoa ơi sắp đến tết rồi, chúng ta cùng làm lồng đèn, thêu túi thơm với gói bánh chưng đi. "
Phù Hoa nghe thấy yêu cầu của Vân Cẩm thì cũng hào hứng đồng ý.
"Được, ta cũng rất muốn làm những thứ đó. "
Thế là Vân Cẩm và Phù Hoa dắt tay nhau đi chuẩn bị nguyên liệu để làm từng thứ một. Đầu tiên hai người đi chuẩn bị giấy màu, keo dán, thanh tre vót sẵn, thêm một ít dây thừng nữa.
Vì không tiện làm ở Tứ nghi đường nên cả hai đem những món đồ đó để ở viện của Vân Cẩm . Chuẩn bị xong đồ đạc thì đã trưa rồi. Vân Cẩm cứ muốn giữ Phù Hoa ở lại tiểu viện của mình cùng ăn cơm. Nhưng nàng lại nhất quyết muốn về.
Dù không biết Tứ gia có về phủ ăn cơm hay không nhưng nàng vẫn muốn về đó đợi. Đi về đến Tứ nghi đường, thấy có Tiểu Thuận Tử đang canh ở ngoài cửa. Nàng biết chắc chắn rằng Tứ gia đã trở lại. Mang theo tâm tình vui vẻ nàng tiến vào phòng.
Chắc nàng về muộn hay sao mà đã thấy Tứ gia ngồi sẵn ở ghế cạnh bàn ăn. Trên bàn thì đã được bày sẵn các món ăn . Đợt trước nàng vẫn phải ăn thanh đạm vì cổ họng. Nhưng họng nàng đã khỏi từ lâu rồi. Chắc do hôm qua nàng có than thở vì việc ăn đồ ăn thanh đạm quá khiến nàng chán. Thế là hôm nay trên bàn ăn đã quay trở lại như bình thường. Không nói là phong phú nhưng hương sắc đầy đủ.
Tứ gia quá hiểu lòng nàng luôn. Phù Hoa vui vẻ tiến đến hành lễ với Tứ gia .
"Thỉnh an Tứ gia, nô tì về muộn."
Dận Chân nghe giọng nói nhẹ nhàng, trong veo và ngọt ngào cất lên từ nàng, tâm tình cũng thoải mái hơn hẳn.
Từ lúc nàng khỏi, giọng nói của nàng được bảo dưỡng nên càng dễ nghe hơn. Dận Chân phất tay miễn lễ cho nàng.
" Sau này trước mặt ta, nàng không cần tuân theo mấy nghi thức đó. Nhưng ở bên ngoài thì vẫn phải quy củ. Đến đây ăn cơm đi."
Nhận lệnh từ Tứ gia, nàng tiến đến bàn ngồi xuống. Nhìn các món ăn trên bàn, nàng không biết nên gắp món gì trước luôn. Đang đắn đo thì thấy trong bát xuất hiện một miếng sườn kho. Biết là Tứ gia gắp cho mình lên nàng vui vẻ cảm ơn rồi gắp sườn ăn.
Khoảng thời gian này khi cả hai xác định được tình cảm ở trong lòng thì cũng đều thả lỏng thoải mái trước mặt nhau. Không gặp thì nhớ, gặp rồi ngắm mãi không thôi. Nhưng tuyệt nhiên trong lòng thì thế, mặt ngoài thì không. Cả hai chưa hề thừa nhận về tình cảm của bản thân với đối phương. Không ai tiến lên phá vỡ bức màn mỏng manh ngăn cách giữa hai người.
Không ai nhắc đến cũng không ai quan tâm điều đó. Chỉ mong cả hai sẽ mãi như bây giờ thế là nàng vui rồi.
Nhìn trên bàn có món cá hấp, nàng cẩn thận gắp một miếng, lựa xương cẩn thận để vào bát cho Tứ gia . Sau đó nàng lại gắp một miếng cà tím xào cho bản thân.
Dận Chân thấy nàng chi kỉ khi nhớ rõ thói quen ăn uống của bản thân mình. Gắp miếng cá nên miệng, đúng là ngon thật. Một bữa cơm này, cả hai đều ăn đến thỏa mãn vui vẻ.
Ăn xong, Phù Hoa lại đi pha một ấm trà mang vào phòng. Rót một ly trà đưa đến cho Tứ gia, sau đó nàng lại rót một ly cho bản thân mình. Ở lâu ngày với Tứ gia , nàng cũng đã hình thành thói quen này sau mỗi bữa ăn rồi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương