Nửa Đời Phù Hoa
Chương 46: Trương ma ma
Phù Hoa đang nhâm nhi ly trà trong tay, thì bên cạnh vang lên giọng nói trầm ấm của Tứ gia . Bình thường chàng ấy ít khi nói chuyện vào lúc này lắm. Chắc phải có chuyện gì đó quan trọng rồi. Thể là Phù Hoa nghiêm túc ngồi nghe những gì Tứ gia nói.
"Sắp tới hai mươi ba tháng chạp, trong phủ sẽ mở tiệc mời các a ca khác đến. Nàng hãy sắp xếp lại trong phủ cũng như chuẩn bị cho bữa tiệc. Cần trang trí hay làm gì thì cứ nói với Tô Bồi Thịnh . Hắn sẽ giúp nàng. "
Phù Hoa nghe thấy nàng phải tự mình chuẩn bị tiệc trong phủ thì ngạc nhiên vô cùng. Chuẩn bị tiệc trong phủ là công việc của đương gia chủ mẫu. Nhưng bữa tiệc quan trọng như thế này nàng có biết chuẩn bị thế nào đâu.
Hơn nữa nàng lại còn không phải chủ tử mà chỉ là một nha hoàn thôi. Thế là nàng bèn nói:
"Tứ gia, nô tì không biết một chút gì về vấn đề này. Nô tì lo sợ đến lúc đó không chuẩn bị được sẽ làm mất mặt
Tứ gia . Thỉnh Tứ gia hãy bảo một người am hiểu vấn đề này đảm nhận ạ. "
Dận Chân nghe nàng không tự tin về bản thân mình như thế cũng kệ. Dù gì đây chỉ là tập trước cho sau này thôi.
Nàng sẽ phải đối mặt với chuyện này rất nhiều về sau.
" Không sao, nàng cứ làm hết sức trong khả năng của bản thân. Cần gì thì bảo Tô Bồi Thịnh, còn quy tắc hay những điều cần chú ý, ta sẽ bảo Trương ma ma đến dạy cho nàng. Bà ấy là bà vú của ta, nàng cứ yên tâm. "
Phù Hoa nghe thấy Tứ gia nói như thế thì biết chàng đã suy nghĩ cho việc này rồi. Đúng là trong phủ không có đương gia chủ mẫu, nhưng việc nàng chuẩn bị tiệc như thế đúng là không hợp quy tắc. Không biết vì sao Tứ gia lại yêu cầu nàng làm điều đó nữa.
Nhưng thôi, Tứ gia đã ra lệnh như thế rồi thì nàng càng phải cố gắng chuẩn bị mới được. Không thể phụ sự kì vọng của ngài ấy được.
" Vâng Tứ gia , nô tì sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ ạ. "
Dận Chân thấy nàng trả lời nhưng biểu cảm thì vẫn còn lo lắng bèn nói.
" Không phải lo, nàng cứ làm theo sức của bản thân. Nếu thật sự không được thì để Tô Bồi Thịnh làm hết. "
Nghe lời này của Tứ gia, nàng yên tâm hơn một chút. Dù gì Tô công công cũng đi theo bên người Tứ gia từ nhỏ.
Những chuyện như thế này mấy năm nay ông ấy làm không ít. Là người có kinh nghiệm. Nếu thật sự không được thì nàng ở một bên giúp đỡ cho ông ấy cũng được.
" Vâng Tứ gia ."
Dận Chân thấy nàng trả lời thì cũng vui vẻ. Nha đầu này có nhiều ý tưởng mới mẻ, cũng rất giỏi nhưng lại không hể tự tin chút nào về bản thân mình. Chàng rất mong chờ xem bữa tiệc hôm đó, nàng sẽ chuẩn bị như thế nào.
Thật chờ mong nha.
" Ta đi nghỉ ngơi một lát, nàng cũng đi nghỉ ngơi đi. "
Nói rồi Dận Chân đi về phía phòng ngủ để nghỉ ngơi. Phù Hoa nghe thấy thế nhưng nàng vẫn còn đang suy nghĩ nhiều thứ trong đầu lắm. Lên chỉ đơn giản trả lời Tứ gia :
" Vâng Tứ gia đi nghỉ ạ. "
Sau đó Phù Hoa đi dọn dẹp ấm trà trên bàn. Dọn dẹp xong nhưng nàng vẫn nghĩ về việc chuẩn bị tiệc. Từ giờ đến lúc đó là còn ba ngày nữa. Thời gian chuẩn bị không nhiều cũng không ngắn.
Nàng phải đi tìm Trương ma ma để hỏi bà ấy về những điều cần chú ý mới được. Trương ma ma là mẹ của Vân Cẩm tỷ lên tiện đường nàng đến chỗ Vân Cẩm để nói với nàng chuyện làm đèn lồng luôn.
Nghĩ là nàng làm luôn, nàng nhanh chân đi đến viện của Vân Cẩm tỷ. Mọi lần đến viện của Vân Cẩm , nàng đều đi đến phòng của tỷ ấy chơi. Nhưng hôm nay nàng đi đến căn phòng ở phía đông, đối diện với căn phòng của Vân Cẩm , cả hai cách nhau một khoảng sân đầy hoa ở giữa.
Đứng trước cửa phòng, Phù Hoa đưa tay gõ nhẹ vào cánh cửa đang đóng phía trước. Trương ma ma và Vân Cẩm đều không thích có người hầu hạ nên ở viện của họ chỉ có hai người ở thôi. Nàng gõ cửa bên này thì bên kia Vân Cẩm nghe thấy tiếng động cũng đi ra khỏi phòng.
Vân Cẩm thấy Phù Hoa đang đứng trước cửa phòng của mẹ mình thì cũng lấy làm lạ. Bèn lên tiếng gọi Phù Hoa :
" Phù Hoa cô gõ nhầm cửa hả. Phòng tỷ ở bên này cơ mà. "
Vừa nói Vân Cẩm vừa đi đến trước mặt nàng. Thấy Vân Cẩm hiểu lầm nàng nhầm phòng, cũng lên tiếng giải thích.
" Vân Cẩm à, ta không đến tìm tỷ mà là tìm mẹ tỷ Trương ma ma . "
Vân Cẩm thì ngạc nhiên hỏi lại Phù Hoa :
"Cô tìm mẹ ta làm gì?"
Chưa để Phù Hoa trả lời thì cửa phòng cũng mở. Mở cửa là Trương ma ma nhìn khoảng độ tứ tuần nhưng nom trẻ lắm. Gương mặt phúc hậu hài hòa, ăn mặc đơn giản. Nhưng mang cho người nhìn một cảm giác dễ gần mà không tầm thường.
Phù Hoa cảm thán, đúng là bà vú của Tứ gia, mang cho người khác cảm giác không bình thường chút nào hết.
Điều này khiến nàng càng thêm kính trọng Trương ma ma .
"Sắp tới hai mươi ba tháng chạp, trong phủ sẽ mở tiệc mời các a ca khác đến. Nàng hãy sắp xếp lại trong phủ cũng như chuẩn bị cho bữa tiệc. Cần trang trí hay làm gì thì cứ nói với Tô Bồi Thịnh . Hắn sẽ giúp nàng. "
Phù Hoa nghe thấy nàng phải tự mình chuẩn bị tiệc trong phủ thì ngạc nhiên vô cùng. Chuẩn bị tiệc trong phủ là công việc của đương gia chủ mẫu. Nhưng bữa tiệc quan trọng như thế này nàng có biết chuẩn bị thế nào đâu.
Hơn nữa nàng lại còn không phải chủ tử mà chỉ là một nha hoàn thôi. Thế là nàng bèn nói:
"Tứ gia, nô tì không biết một chút gì về vấn đề này. Nô tì lo sợ đến lúc đó không chuẩn bị được sẽ làm mất mặt
Tứ gia . Thỉnh Tứ gia hãy bảo một người am hiểu vấn đề này đảm nhận ạ. "
Dận Chân nghe nàng không tự tin về bản thân mình như thế cũng kệ. Dù gì đây chỉ là tập trước cho sau này thôi.
Nàng sẽ phải đối mặt với chuyện này rất nhiều về sau.
" Không sao, nàng cứ làm hết sức trong khả năng của bản thân. Cần gì thì bảo Tô Bồi Thịnh, còn quy tắc hay những điều cần chú ý, ta sẽ bảo Trương ma ma đến dạy cho nàng. Bà ấy là bà vú của ta, nàng cứ yên tâm. "
Phù Hoa nghe thấy Tứ gia nói như thế thì biết chàng đã suy nghĩ cho việc này rồi. Đúng là trong phủ không có đương gia chủ mẫu, nhưng việc nàng chuẩn bị tiệc như thế đúng là không hợp quy tắc. Không biết vì sao Tứ gia lại yêu cầu nàng làm điều đó nữa.
Nhưng thôi, Tứ gia đã ra lệnh như thế rồi thì nàng càng phải cố gắng chuẩn bị mới được. Không thể phụ sự kì vọng của ngài ấy được.
" Vâng Tứ gia , nô tì sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ ạ. "
Dận Chân thấy nàng trả lời nhưng biểu cảm thì vẫn còn lo lắng bèn nói.
" Không phải lo, nàng cứ làm theo sức của bản thân. Nếu thật sự không được thì để Tô Bồi Thịnh làm hết. "
Nghe lời này của Tứ gia, nàng yên tâm hơn một chút. Dù gì Tô công công cũng đi theo bên người Tứ gia từ nhỏ.
Những chuyện như thế này mấy năm nay ông ấy làm không ít. Là người có kinh nghiệm. Nếu thật sự không được thì nàng ở một bên giúp đỡ cho ông ấy cũng được.
" Vâng Tứ gia ."
Dận Chân thấy nàng trả lời thì cũng vui vẻ. Nha đầu này có nhiều ý tưởng mới mẻ, cũng rất giỏi nhưng lại không hể tự tin chút nào về bản thân mình. Chàng rất mong chờ xem bữa tiệc hôm đó, nàng sẽ chuẩn bị như thế nào.
Thật chờ mong nha.
" Ta đi nghỉ ngơi một lát, nàng cũng đi nghỉ ngơi đi. "
Nói rồi Dận Chân đi về phía phòng ngủ để nghỉ ngơi. Phù Hoa nghe thấy thế nhưng nàng vẫn còn đang suy nghĩ nhiều thứ trong đầu lắm. Lên chỉ đơn giản trả lời Tứ gia :
" Vâng Tứ gia đi nghỉ ạ. "
Sau đó Phù Hoa đi dọn dẹp ấm trà trên bàn. Dọn dẹp xong nhưng nàng vẫn nghĩ về việc chuẩn bị tiệc. Từ giờ đến lúc đó là còn ba ngày nữa. Thời gian chuẩn bị không nhiều cũng không ngắn.
Nàng phải đi tìm Trương ma ma để hỏi bà ấy về những điều cần chú ý mới được. Trương ma ma là mẹ của Vân Cẩm tỷ lên tiện đường nàng đến chỗ Vân Cẩm để nói với nàng chuyện làm đèn lồng luôn.
Nghĩ là nàng làm luôn, nàng nhanh chân đi đến viện của Vân Cẩm tỷ. Mọi lần đến viện của Vân Cẩm , nàng đều đi đến phòng của tỷ ấy chơi. Nhưng hôm nay nàng đi đến căn phòng ở phía đông, đối diện với căn phòng của Vân Cẩm , cả hai cách nhau một khoảng sân đầy hoa ở giữa.
Đứng trước cửa phòng, Phù Hoa đưa tay gõ nhẹ vào cánh cửa đang đóng phía trước. Trương ma ma và Vân Cẩm đều không thích có người hầu hạ nên ở viện của họ chỉ có hai người ở thôi. Nàng gõ cửa bên này thì bên kia Vân Cẩm nghe thấy tiếng động cũng đi ra khỏi phòng.
Vân Cẩm thấy Phù Hoa đang đứng trước cửa phòng của mẹ mình thì cũng lấy làm lạ. Bèn lên tiếng gọi Phù Hoa :
" Phù Hoa cô gõ nhầm cửa hả. Phòng tỷ ở bên này cơ mà. "
Vừa nói Vân Cẩm vừa đi đến trước mặt nàng. Thấy Vân Cẩm hiểu lầm nàng nhầm phòng, cũng lên tiếng giải thích.
" Vân Cẩm à, ta không đến tìm tỷ mà là tìm mẹ tỷ Trương ma ma . "
Vân Cẩm thì ngạc nhiên hỏi lại Phù Hoa :
"Cô tìm mẹ ta làm gì?"
Chưa để Phù Hoa trả lời thì cửa phòng cũng mở. Mở cửa là Trương ma ma nhìn khoảng độ tứ tuần nhưng nom trẻ lắm. Gương mặt phúc hậu hài hòa, ăn mặc đơn giản. Nhưng mang cho người nhìn một cảm giác dễ gần mà không tầm thường.
Phù Hoa cảm thán, đúng là bà vú của Tứ gia, mang cho người khác cảm giác không bình thường chút nào hết.
Điều này khiến nàng càng thêm kính trọng Trương ma ma .
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương