Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn!

Chương 85: Bản thân mình nghèo thì có thể tạm chấp nhận được



Diệp Kiều đối với chuyện Đan tu không dùng nồi to để luyện đan cảm thấy như chếc trong tim, nàng vẫn không tin mà hỏi thêm lần nữa: “Bộ Đan tu ở Tu Chân Giới giàu lắm sao? Mỗi người đều có một cái đan lô luôn?”

Bởi vậy chỉ có đứa nghèo xơ nghèo xác như nàng mới dùng nồi thôi đúng không?

Từ trước đến giờ Diệp Kiều luôn có niềm tin rằng biện pháp giải quyết sẽ nhiều hơn khó khăn, nên không có đan lô thì dùng nồi thay thế.

Kết quả ai trong Bích Thủy Tông cũng là con nhà giàu, đó giờ chỉ sử dụng đan lô mấy ngàn vạn chứ chưa từng sử dụng nồi to ở trong bếp như nàng.

“Chúng ta mỗi người đều có một vài cái, ngay cả đệ tử nội môn cũng có đan lô a.” Tư Diệu Ngôn phức tạp nhìn nàng.

Không chỉ Bích Thủy Tông, mà ngay cả những trưởng lão khác cũng là lần đầu tiên nghe đến việc dùng nồi luyện đan.

Nồi to với đan lô khác nhau ở chỗ, đan lô rất mắc vì được làm từ vật liệu xịn xò, nên tỉ lệ thành công sẽ cao hơn rất nhiều lần so với dùng nồi.

Nhưng nghiêm túc mà nói thì dùng nồi cũng được, vì tỉ lệ thành công hay thất bại khi luyện đan đều dựa vào năng lực của Đan tu.

Tuy nhiên Đan tu chính là con cưng của Tu Chân Giới, một khi phát hiện sẽ được tám đại gia cùng năm đại tông môn chào đón, mà mấy người này đều có tiền, nên sao có thể để Đan tu bị lưu lạc đó đây đến nỗi không có tiền mua đan lô mà phải dùng nồi.

Minh Huyền nhìn Diệp Kiều đang ghen tị đến mức cắn khăn, liền vội vàng kéo nàng lại: “Bình tĩnh nè Diệp Kiều!! Chỉ là đan lô thôi mà. Đợi kết thúc bí cảnh thì chúng ta dẫn ngươi đi mua nha!”

Diệp Kiều vẫn rất ghen ghét: “Nhị sư huynh, ngươi có nghe qua câu này chưa?”

“Câu gì?”

Diệp Kiều biến thành chanh tinh: “Bản thân mình nghèo thì có thể tạm chấp nhận được, nhưng thấy đồng đội giàu sẽ làm ta hận chếc.”

Nàng không hiểu, vì sao cùng là Đan tu như nhau, nhưng giàu nghèo lại chênh lệch lớn như vậy chứ.



Minh Huyền: “...”

Lúc này Liễu Uẩn nhìn nồi trong tay Diệp Kiều, liền vô thức nói, “Ngươi biết luyện đan hả?”

“Luôn dùng nồi để luyện sao?”

“Mắc gì không được dùng nồi để luyện đan?” Diệp Kiều cũng liếc hắn, cười nhạo: “Ngươi làm không được, thì đừng tưởng người khác cũng vậy.”

Liễu Uẩn nhẹ 'ồ' một tiếng, cầm lấy cái nồi trong tay nàng, “Vậy ngươi thử đi.”

Vừa lúc ở đây chưa có ai được chứng kiến cảnh dùng nồi luyện đan lần nào.

Tiết Dư đã sắp hóa đá, “Tam tu?”

Mộc Trọng Hi chọt hắn, không chút khách khí cười nhạo: “Vậy các ngươi đã hiểu được tâm trạng bị đả kích của ta khi thấy Diệp Kiều nhanh chóng học được Thanh Phong Quyết lúc trước rồi ha?”

“Bớt nói lại đi.” Tiết Dư nói: “Lo nhìn xem tiểu sư muội luyện đan kìa.”

Không chỉ mình hắn chưa được nhìn thấy năng lực luyện đan của Diệp Kiều, mà mọi người ở đây cũng vậy.

Dùng nồi cũng có thể thành công sao?

Loại Diệp Kiều luyện chính là Thanh Tâm Đan, mười mấy loại thảo dược được nàng chọn lựa, bởi vì không có mùi hương để điều chế nên cuối cùng nàng đành chọn hương vị truyền thống, sau khi chọn lọc, khống chế lửa,...một loạt quá trình thành thục cực kì.

Hơn nữa đến hiện tại thì trên mặt nàng vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu khó chịu gì.

Mọi người đều theo bản năng mà nín thở.

Phải biết khi Đan tu luyện đan thì kị nhất chính là bị xen vào, sẽ rất dễ bị nổ đan lô, à không, đối với Diệp Kiều thì phải gọi là nổ banh 'chảo' mới đúng.



“Có thể thành công sao?” Tần Phạn Phạn không khống chế được mà trực tiếp đứng lên, khẩn trương cực kì.

Không chỉ hắn khẩn trương, mà trưởng lão của năm tông cũng đứng lên toàn bộ, nhìn chằm chằm vào lưu ảnh thạch.

Có một số trưởng lão ở tông khác đối đầu với Trường Minh Tông thì âm thầm điên cuồng khẩn cầu Diệp Kiều nhanh bị thất bại.

Vì nếu mà thành công, thì nàng chính là tam tu đầu tiên ở Tu Chân Giới. Đến lúc đó thì từ đây về sau Trường Minh Tông sẽ khoe khoang đời đời kiếp kiếp cho coi.

Trưởng lão Bích Thủy Tông lắc đầu: “Cũng khó nói, nhìn xem nàng rất quen thuộc các bước a, tuy nhiên lựa chọn dược liệu với khống chế lửa chỉ là bước đầu thôi.”

“Bước kế tiếp còn có đan ấn, tinh luyện rồi dung đan nữa.” Chỉ cần mắc phải một chút sai lầm, thì kết quả chỉ có nổ 'chảo'.

Diệp Kiều cũng không biết bởi vì hành động vô ý của mình đã làm cho bên ngoài oanh động.

Hiện tại nàng vẫn đang suy nghĩ không biết nên tạo ra mấy cái đan ấn thì thích hợp đây.

Trong một lần Diệp Kiều có thể tạo ra mười cái, nhưng sau khi tạo xong nàng sẽ mất sức mà nằm dài thật lâu, thậm chí còn ngất xỉu.

Vì để bảo đảm bản thân không ngủ đến lúc kết thúc bí cảnh, nàng quyết định giảm bớt lại, đầu ngón tay bắt đầu bấm bấm niệm thần chú, rồi tạo ra đan ấn, sau đó dùng Ngự Hỏa phù để bắt đầu tinh luyện.

“A a a sư tỷ, năm cái đan ấn luôn kìa!!!”

Miểu Miểu thiếu chút đã không kiềm chế được mà hét chói tai, may mắn bị Tư Diệu Ngôn lẹ tay bịt miệng lại: “Im lặng!”

Khi Đan tu luyện đan không được có động tĩnh can thiệp vào, đặc biệt hơn nữa là Diệp Kiều, người không dùng đan lô, mà là dùng nồi to a.

Nên tỉ lệ nổ 'chảo' sẽ rất lớn.
Chương trước Chương tiếp