Ta Làm Mẹ Của Các Tiểu Bảo Bối!

Chương 19



Sau khi các cháu rời đi hết Bạch Hạo mới nói về cậu nhóc Bùi Bắc kia. Anh không nói trước mặt vì sợ sẽ làm em gái khó xử. Từ khi nghe tên tra nam kia và ả đàn bà đến đòi con thì anh đã biết Bùi Bắc không phải con ruột của Tiểu Tố rồi nhưng mãi không có không gian riêng để hỏi rõ em ấy. Giờ mới có thì anh tất nhiên phải hỏi rõ, không thể để em ấy nuôi con của tên tra nam ấy được, như thế chẳng phải quá hời cho đôi gian phu dâm phụ kia quá rồi sao?

- Về cậu nhóc Bùi Bắc kia em tính như thế nào?-

Bạch Tố Tố ngây ngô hỏi lại anh trai -Như nào là như nào? Nó cũng là con em thì em nuôi chứ như nào?-

Bạch Hạo tức giận nói với em gái ngốc nghếch của mình.

- Sao em có thể thản nhiên như vậy hả? Nó đâu phải con ruột của em? Như vậy há chẳng phải em nuôi con của bọn người khốn nạn kia sao? Hay là em còn vương hi vọng quay lại với tên tra nam kia? Chuyện này anh tuyệt đối không đồng ý!-

- Hả tra nam?!! Bùi Bắc không phải con ruột của con sao Tiểu Tố?-Bà Bạch ngạc nhiên hỏi con gái.

- Mọi người nghe con giải thích! Thật ra mẹ của nhóc ấy là bạn bè với con. Mọi chuyện là như vậy....m- Tố Tố kể lại mọi chuyện trừ việc cô xuyên tới đây cùng bạn thân thì không nói mà thôi. Dĩ nhiên cũng thêm mắm muối không ít để chứng minh mẹ của A Bắc có ân với cô và chỉ bị tên tra nam kia lừa mà thôi.Cùng hoàn cảnh của Hàn Tuyết.



- Dù khá thông cảm cho chuyện của Bùi Bắc và Hàn Tuyết nhưng ta không thể cho phép người không có huyết thống họ Bạch lấy họ Bạch cũng như nhận họ Bạch làm tổ tông, như thề không tốt lắm!- Bạch lão gia dù cảm thông cho Bùi Bắc nhưng cũng không thể cho cậu bé vào nhà họ Bạch được.

- Nh.....Nhưng như vậy há chẳng phải vạch quá rõ ranh giới sao? Thằng bé làm sao chịu tủi thân này được? Dù sao nó cũng là con của con mà, dù cho không có máu mủ nhưng nó cũng do chính con nuôi lớn mà. Các em của nó sẽ không chịu anh trai không cùng họ Bạch đâu. Cha mẹ hãy giấu chuyện này giúp con đi! Để thằng bé được theo họ của chúng ta được không?-Bạch Tố Tố nài nỉ cha mẹ hết lời nhưng họ vẫn không đồng ý. Cô biết nếu bây giờ vạch rõ ranh giới giữa Bùi Bắc và tụi nhỏ thì tụi nhỏ sẽ không chịu theo họ Bạch cũng như nhất quyết theo anh của chúng mất. Hơn nữa cô cũng rất thương thằng bé, không hề xem nó là là con nuôi, thêm nữa đó cũng là con của bạn cô mà. Bất đắc dĩ cô dành biện là một lí do khác khiến cho cả ba người tại đó trợn tròn mắt vì ngạc nhiên nhưng biết làm sao, đó cũng là con/em gái của họ vừa tìm về mà.

- T...Ta tôn trọng con! Việc Bùi Bắc là con nuôi ta sẽ giữ kín giúp con.- Ông Bạch bất lực với đứa con gái của mình.

- Nhưng ta còn một thắc mắc...Con,vì sao Bạch gia không tìm được con trong thời gian qua?- Bà Bạch hỏi con gái lí do vì sao mà cả Bạch gia cho dù có huy động lực lượng lớn cũng không tìm ra tin tức của con gái.

- Tấm bằng con nhận ở 10 tuổi vào ngày sinh nhật, đâu phải là con dùng tiền mua đâu mẹ!- Bạch Tố Tố không trực tiếp trả lời mà nói một cách vòng vo.

Nói tới đây thì mọi người cũng thừa biết vì sao họ không tìm được cô rồi. Tấm bằng năm 10 tuổi mà cô nhận được đó chính là bằng IT đạt xuất sắc. Top 1 IT phá được mạng lưới bảo vệ cao cấp của quốc gia và cũng tạo hẳn cho họ một mạng lưới mới. Có lẽ lúc ấy ngoài việc không dùng họ thì cô cũng thay đổi không ít thứ đấy. Giấy tờ, camera và hành trình thủ tục tất cả cô đều có can thiệp vào.
Chương trước Chương tiếp