Ta Làm Mẹ Của Các Tiểu Bảo Bối!

Chương 20



Sau đấy thời gian mười ngày hẹn gặp các vị trưởng bối để hoàn thành cho các đứa trẻ của cô nhập vào hộ khẩu vá đổi họ Bạch cũng đến. Từ sáng sớm cô đã dậy và chuẩn bị trang phục cho các con của mình. Bảy giờ sáng mọi người đã xuất phát đến nhà tổ tiên. Nhà tổ thì không quá lớn, xung quanh cây khá nhiều đường như biệt lập với mọi thứ. Ngôi nhà ấy nằm trọn trong một rừng trúc to. Bên trong nội thất lẫn bên ngoài đều là gỗ. Trong nhà có rất nhiều bài vị của các tổ tiên, mùi đàn hương nhè nhẹ lan tỏa khắp nơi, có thể dễ dàng ngửi thấy khi vừa bước vào. Các vị trưởng bối cũng đã ngồi ở đấy chờ sẵn mọi người. Như đã được dạy từ trước, đám trẻ nhanh chóng quỳ xuống hành lễ với họ. Dù cho thời đại có tiên tiến đến mấy thì nhà họ Bạch vẫn giữ quy tắc cũ từ thời xa xưa khi đến nhà tổ.

Những vị tiền bối cao tuổi hài lòng nhìn đám trẻ rồi lại bắt đầu quy tắc nhập gia.

- Từ nay các con sẽ mang theo họ Bạch chúng ta, giang sơn dù đổi thay nhưng họ Bạch vẫn như vậy. Quy cũ không đổi. Nếu làm việc trái luân thường đạo lý sẽ bị tước họ mãi mãi không có trong gia uyến nhà họ Bạch. Các con có thể giữ tên của hoặc đổi tên khác. Đây là giấy tờ đổi họ của các con đã được chúng ta xét duyệt, cùng hồng bao nhỏ từ các vị chúng ta. - Một vị trưởng bối cao tuổi nhất đại diện những người con lại lên tiếng.

- Chúng con xin cảm ơn các vị trưởng lão!- Bùi Bắc nói rồi đại diện lên nhận giấy tờ và các túi hồng bao thay cho các em.

- Ha ha~ Ngoan lắm! Hôm nay việc gia nhập Bạch gia xem như đã xong các cháu có thể tham quan nơi một lúc rồi về cũng được. Bọn ta có việc khác nên về trước.- Trước khi đi ông cũng đưa cho Tố Tố hồng bao.

- Con cũng vất vả rồi! Bạch gia sau này phải nhờ vào các con của con đấy! Đây là phần thưởng của con.-Cô cũng không từ chối mà vui vẻ nhận lấy.

Mọi người cúi chào các vị trưởng lão một cách uy nghiêm -Các vị đi thông thả!-



Sau khi họ đi đám trẻ mới tò mò xem thử xong hồng bao có gì, còn giấy tờ thì đưa hết lại cho mẹ chúng. Nhìn nó có vẻ mỏng nên chúng rất mong bản thân sẽ không bị sock như lúc cậu và ông bà tặng hồng bao. Nhưng chúng đã sai thật rồi khi trong hồng bao chứa thẻ ngân hàng cùng dòng thư pháp với nội dung.

- Trong thẻ có ít tiền để xem như quà gặp mặt. Mật khẩu là.....- Đúng như chúng nghĩ, nhà họ Bạch này là một cái gì đó rất xa xỉ. Còn nhớ lúc cậu tặng quà cũng bỏ vào hồng bao nhưng bên trong không có một đồng nào mà chỉ có một chiếc chìa khóa. Cậu ấy nói.

- Ha ha~ Quà không tính là nhiều, nhóc nào trên mười tuổi ta tặng một con siêu xe đời mới nhất. Đứa nào còn nhỏ dưới mười tuổi thì không có xe, đợi khi đủ mười tuổi ta sẽ tặng cho chiếc khác. Bạch gia không có chuyện đi xe xe đời cũ, tạm tặng các cháu mỗi đứa một căn nhà gần bằng nơi này thôi. Mấy đứa lớn đợi khi các em đủ mười tuổi đều sẽ có quà tặng hết nên các cháu không cần ghen tị!-

Thế là dù con nhỏ những tài sản của chúng đều rất nhiều, trở thành bạch phù mĩ khi còn nhỏ. Nếu thêm vài lần nữa có lẽ chúng sẽ trở thành phú nhị đại mất, có khi là tỷ phú cũng nên. Nhưng quan trọng hơn là, mật khẩu của thẻ mà các trưởng bối đưa lại là một bài toán hoặc một văn bản kì lạ với các chữ số mà chúng chưa từng thấy. Có lẽ muốn thử thách trí thông minh của chúng đây mà. Tố Tố cũng chẳng khác con của cô là bao khi mật khẩu cũng là kí hiệu cùng bài toán.

- Mẹ à, mấy cái này khó quá! Chúng con cho mẹ cả đấy!- Bùi Tuấn nói rồi đưa thẻ của các anh chị em cho mẹ cùng giấy note.

Nhưng bị cô từ chối ngay và bảo sẽ chỉ từng đứa đáp án nhưng không phải là cô chỉ hết mà là chỉ sơ lược để chúng tự giải. Cô cũng muốn rèn luyện cho chúng trí tuệ cùng kiến thức mới rộng hơn những cái mà các con cô đã và đang học, một công đôi việc.

Tạm end Seasons 1 tại đây do bí ý tưởng. Hẹn gặp lại các bạn ở Season 2 vào một ngày gần nhất.
Chương trước Chương tiếp