Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 170



Chuột nhắm thẳng vào Ôn Dương lao với tốc độ rất nhanh mà vung kiếm về phía cô,Ôn Dương rất thoải mái nhích người né tránh mà không hề tốn sức lực nào cô lia mắt xung quanh tìm kiếm gì đó thì nhìn thấy Hồ Ly đang ngồi trên một cành cây thì cười nhếch mép.

Cô vung kiếm đỡ lại thanh kiếm của Chuột mà cười cười lên tiếng:

"Uầy, chẳng phải là muốn cắt lưỡi ta sao ngươi cũng quá chậm rồi"

Chuột nghe câu nói của Ôn Dương mà tức đến nổ đom đóm trong mắt tay vung mạnh kiếm càng lúc càng nhanh về phía Ôn Dương, Ôn Dương vừa đỡ kiếm vừa trêu chọc:

"Chậm quá chậm quá nhanh chút đi"

Chuột tức giận vô cùng nhưng cùng với đó chính là sự bất an nghĩ "Cô ta thật sự mạnh như Chó Săn nói, ban nãy cô ta dùng nhiều sức như vậy nhưng lại nhanh chóng hồi phục lại sao,có còn là người không". Chuột bị phân tâm vì suy nghĩ mà không tập trung Ôn Dương vung mạnh kiếm Chuột liền đỡ nhưng thể lực ở cánh tay của Ôn Dương vô cùng lớn một nhát chém này làm gãy đôi thanh kiếm của Chuột khiến hắn ta hoảng hốt, Ôn Dương không hề nhân nhượng mà vung kiếm lần nữa muốn lập tức lấy mạng của Chuột nhưng kiếm của cô đã bị một thanh kiếm khác chặn lại,Báo Đốm một tay chui kiếm chặn lại thanh kiếm của Ôn Dương.

Báo Đốm gương mặt không biểu cảm nhìn Ôn Dương còn Ôn Dương thì chỉ cười cười, hai người tuy trên gương mặt không biểu lộ gì gọi là nặng nề nhưng thanh kiếm của cả hai cũng không ngừng run lên vì thể lực của chủ nhân hai thanh kiếm đang giằng co với nhau.

Báo Đốm tặc lưỡi xoay kiếm hất văng Ôn Dương, Ôn Dương lộn ngược một vòng trên không trung an toàn đáp xuống đất,cô quay lưng về phía của Chuột và Báo Đốm gương mặt nguy hiểm lên tiếng:

"Nếu như ngươi đã ra tay thì chắc ta cũng nên nghiêm túc rồi, nhưng mà trong vòng năm chiêu ta sẽ lấy mạng của Chuột, ngươi không có ý kiến gì chứ Báo Đốm"

Cô từ từ xoay người nhìn Báo Đốm ánh ,Báo Đốm ánh mắt vẫn vậy không chút biểu tình hay phản ứng nhưng

Chuột từ đằng sau lại tức giận nói lớn:

"Ngươi đừng có mà tự tin quá ta không để ngươi đoạt mạng mình dễ vậy đâu"

Báo Đốm lúc này giọng nói lạnh lùng vang lên:

"Tuy ta không quan tâm cô có lấy mạng của Chuột hay không nhưng mà sự tự tin của cô khiến ta cảm thấy khó chịu rồi đó, nên ta tuyệt đối sẽ không để cô như ý đâu"



Ôn Dương nghe vậy thì mỉm cười thật tươi nói:

"Vậy thì thử đi"

Cô vừa dứt lời đã phóng đến thẳng chỗ của Báo Đốm, Báo Đốm cũng bắt kịp tốc độ đáng sợ đó của Ôn Dương mà rút kiếm đỡ một nhát chém như trời giáng của cô hắn không biểu tình gì, nhưng Ôn Dương xoay khi hắn đỡ cú chém đó cô đã lộn người ra đằng sau lưng của Báo Đốm mà tấn công, Báo Đốm xoay mạnh người lại đỡ kiếm của cô, thì chân cô đã đá về phía hắn,hắn nhanh chóng lộn người mấy vòng sau đó dừng ở một khoảng xa liếc mắt nhìn vết thương trên vai của mình đang rỉ máu vì ban nãy chân cô đã sượt qua mà nghĩ "Cả người cô ta đều linh hoạt như vậy sao, trong lúc dùng kiểm còn có thể dùng được cả cánh tay và chân,...".Báo Đốm nhìn vết thương rỉ máu của mình mà nghĩ " Chân cô ta chỉ sượt qua vai mình mà lại có uy lực khủng khiếp như vậy sao".

Ôn Dương xoay lại nhìn Chuột đang đứng bất động cô vui vẻ cầm kiếm lên nói:

"Vẫn còn một chiêu,.. Nhỉ,.."

Cô nghiên đầu ánh mắt loé lên sát khí ngút trời đôi mắt màu tím còn mang nét trẻ con đó của cô khiến người khác nhìn vào phải lạnh gáy,chân của Chuột như có thứ gì đó nắm lại không cho chạy mặt dù hiện tại hắn đáng rất sợ

Chuột nhìn Ôn Dương cơ thể hắn ta bất giác run rẩy nghĩ "Cô ta chính là quái vật Jersey trong truyền thuyết sao,cảm áp đảo này là gì vậy chứ!!!!".

Chuột cố gắng nhấc chân lùi về sau nhưng ánh mắt hắn vẫn đang nhìn cô, nhưng khi hắn vừa chớp mắt thì cô đã biến mất và mọi thứ xung quanh trong tầm mắt hắn bị đảo lộn một vòng ánh mắt hắn mở to sau đó là bất động,...Đầu của hắn ta rơi xuống đất.

Ôn Dương cười mỉm nói:

"Đúng năm chiêu"

Báo Đốm cau mày nhìn đầu của Chuột lìa khỏi cổ nghĩ "Ban nãy mình chỉ vừa chớp mắt đã thấy cô ta lướt ngang qua Chuột,sau đó là đầu của Chuột rơi xuống đất, thú vị thật cuối cùng cũng có người xứng tằm."

Hồ Ly ngồi ở trên cành cây run rẩy nhìn Ôn Dương vẫn đang đứng một chỗ cười tươi, Hồ Ly không ngừng run lên gương mặt tái xanh nghĩ "C,C,Cô ta chính là quái vật, người trong thế giới ngầm luôn nói rằng,nói rằng tuyệt đối không được chọc giận R,... nếu không đầu sẽ lìa khỏi cổ,đây chính là ý nghĩa của câu nói đó sao,cô ta có còn là trẻ con hay không vậy!!!".

Hồ Ly vừa mà cả người không ngừng run lên lúc này giọng nói của Ôn Dương như ác quỷ từ địa ngục lạnh lẽo vô cùng vang lên:

"Được sống hay không là quyền của các ngươi nhưng các ngươi đã có ý định giết ta thì phải tự mình biết gánh chịu hậu quả, ở trong cái thế giới ngầm này một là giết hai là bị giết không có quyền lựa chọn"
Chương trước Chương tiếp