Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 223



Tống Diễn Ca bên này ôm chặt Húc Minh Yên trong lòng hai mắt nhìn chăm chú vào không rời,Tống Diễn Ca ôm càng chặt nghĩ "Ấm quá, không lạnh,ấm quá,Yên Yên của mình vẫn còn sống".

Húc Minh Yên thấy Tống Diễn Ca cứ nhìn mình thì cười cười đưa tay chọt chọt vào má Tống Diễn Ca mà nói:

"Diễn Ca,anh là bị dọa cho đứng hình rồi hay,...."

Húc Minh Yên chưa nói hết câu thì đã bị Tổng Diễn Ca chặn miệng bằng một nụ hôn khiến Húc Minh Yên hai mắt mở to bất ngờ, Hạ Kiêu và Hoàng Băng thấy cảnh này thì hết hồn,còn Cố Thanh và Hàn Tử Diên thì lặng lẽ kéo hai người kia đi chỗ khác.

Húc Minh Yên vì khó thở mà liên tục đấm thùm thụp vào lưng Tống Diễn Ca, gã mới buông ra, Húc Minh Yên cố gắng để bản thân hít thở không khí, Tống Diễn Ca lúc này vẫn không chịu thả Húc Minh Yên xuống tay ôm chặt mà nói:

"Yên Yên, Yên Yên tại sao lại bỏ anh, Yên Yên,Yên Yên"

Húc Minh Yên bao nhiêu lời cợt nhả chưa nói ra thì đã bị những tiếng ngắc quản của Tống Diễn Ca làm cho đơ người, Húc Minh Yên nhìn người đàn ông vẫn luôn kiêu ngạo và luôn luôn hoàn hảo trước mắt người khác bây giờ hai mắt đã đỏ hoe,gương mặt có chút tiều tụy mà đang rơi nước mắt nhìn hắn chằm chằm như đợi câu trả lời.

Húc Minh Yên im lặng nụ cười cũng tắt dần ánh mắt né tránh:

"Xin lỗi Diễn Ca "

Tống Diễn Ca khóc lớn hơn mà nói:

" Hức, hức,anh biết sai rồi hức,xin em,xin em đừng,đừng rời xa anh hức "

Húc Minh Yên tay chân luống cuống nói:

"Em,em,em,..."

Lúc này Cố Thanh cẩm hộp khăn giấy bên đứng bên cạnh gương mặt không cảm xúc nói:

"Có cần khăn giấy không"

Húc Minh Yên liền đưa tay lấy hai cái khăn giấy lau mặt cho Tống Diễn Ca rồi nói:

"Em không đi,anh đừng khóc mà"

Tống Diễn Ca nhìn chằm chằm vào Húc Minh Yên mà thút thít nói:

"Thật không "

Húc Minh Yên gật gật đầu nói:

"Ư,em hứa sẽ không làm như vậy nữa"

Tổng Diễn Ca liền nói:

"Ôm anh"

Húc Minh Yên bất lực hơi chồm người mà ôm lấy Tống Diễn Ca, Tống Diễn Ca vẫn bế Húc Minh Yên mà dụi đầu vào cổ Húc Minh Yên hít hít mùi hương mà gã đã nhớ nhung.

Cố Thanh đứng bên này bình thản nói:

"Một tờ khăn giấy 50 vạn,hai tờ 100 vạn" (

Húc Minh Yên nhìn Cố Thanh với ánh mắt kỳ lạ rồi nói lớn :

"Sau cậu không đi ăn cướp đi!!!!"!

Cố Thanh thản nhiên nói:



"Hai tờ khăn giấy rất rẻ nhưng là do chúng tôi có công giúp hai người tiếp cận,còn có hai người còn chưa giải thích trừ vào đi"

Húc Minh Yên liền hung dữ nói:

"Cái đồ hám tiền!!!!"

Tống Diễn Ca vẫn ôm chặt Húc Minh Yên xoay người lại đồng thời lấy trong người ra một cái thẻ màu vàng nói:

"Tôi hiện tại không mang nhiều trong này có 2 tỷ,sau khi chuyện này kết thúc tôi sẽ chuyển khoản cho cậu thêm"

Cố Thanh thấy tiền thì hai mắt sáng rực liền nhận lấy tấm thẻ mà bình tĩnh gật gật đầu:

"Lần tới muốn mua gì thì đến chỗ tôi"

Hàn Tử Diên và Hoàng Băng đứng bên cạnh mắt chữ O miệng chữ A nhìn Cố Thanh mà đồng loạt nghĩ "Tiền dễ kiếm vậy hả trời!".

Hạ Kiêu ở bên cạnh vỗ vỗ tay nói:

"Tiểu Thanh thật lợi hại"

Hà Nhiếp và Hàn Lãng đứng bên này thấy cảnh này thì hoàn toàn cạn lời nghĩ "'Chịu".

Hàn Lãng nhìn một hồi thấy bọn họ đều đã ổn định lại thì mới lên tiếng hỏi:

"Tôi biết mọi người đang hạnh phúc nhưng hãy để chuyện đó sau đi nhé, Tư Ẩm và Húc Minh Yên hai người có thể giải thích một chút không "

Hoài Nam Tư Ẩm nghe vậy cũng nhẹ gật đầu chậm rãi đáp:

"Khi tôi điều tra và biết được Tống An Ca có liên quan đến Trung Gian và khi bị phát hiện tôi biết họ sẽ không dễ đang bỏ qua nên chỉ còn kế sách giả chết, khi tôi tự sát và được đưa đến bệnh viện thì máu đã cầm được rồi,tôi tự tim cho mình một liều thuốc chết tạm thời nên mới có chuyện này,..."

Húc Minh Yên lên tiếng giải thích:

"Lúc tôi bước xuống biển cũng là anh Tư Âm đến kịp thời nói tôi lý do mọi chuyện tôi mới cùng anh ấy đi điều tra còn cái xác lúc đó là do tôi ngụy trang"

Hoài Nam Tư Âm cười mỉm nói:

"Minh Yên phải ngâm nước cả đêm để cơ thể lạnh cóng như vậy trong một thời gian đó"

Hoàng Tuyết nghe xong thì nữa con mắt nói:

"Hai người cũng thật là dọa chết em rổi"

Bên phía Ôn Tuyền sau khi xử lý xong Tống An Ca và Đại Tướng thì lập tức chạy đến chỗ Hoàng Thiên và Chó

Săn đang đánh nhau ở toa tàu số bảy khi Ôn Tuyền vừa đến nơi thì cùng lúc Chó Săn bất cẩn để Hoàng Thiên đá mạnh vào bụng mà văng ngược lên nóc tàu, Chó Săn bị đá bay lên nóc tàu thì lập tức đứng dậy nhanh chóng chạy tới cạnh Sư Tử đánh bật Ôn Dương và Hàn Diệt Phong rồi một tay ôm eo Sư Tử tay còn lại đập mạnh thứ gì đó khi nó phát nổ tạo ra một làn khói khi làn khói vơi đi cũng là lúc Sư Tử và Chó Săn biến mất.

Ôn Dương gầm gừ tức giận :

"Chết tiệt!!!"

Hàn Diệt Phong sau khi Sư Tử và Chó Săn biến mất bản thân cũng trụ không nổi mà lập tức ngã ra phía sau và lập tức ngã vào người Ôn Dương được Ôn Dương đỡ lấy,Ôn Dương hoảng hốt khi nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Hàn Diệt Phong mà lo lắng:

"Diệt Phong, anh,anh không sao chứ"

Hàn Diệt Phong nhìn cô rồi nhẹ cười hơi cử động vùi đầu vào người cô nói:

"Ừm,em cho anh tựa một lát, anh mệt quá"

Hàn Diệt Phong vừa dứt lời đã lập tức ngất đi vì cơ thở đang mất máu cố gắng chiến đấu trong thời gian dài đã khiến Hàn Diệt Phong kiệt sức hoàn toàn nhưng hần lại yên tâm vì cô an toàn rồi.



Ôn Dương hoảng hốt cả người cô run lên cảnh này thật quên thuộc năm đó Thất Sinh cũng là như vầy cũng là bảo vệ cô mà bị trúng đạn cả người đầy máu mà chết ngay trước mắt cô,Ôn Dương run rẩy từng giọt nước mắt cô rơi xuống:

" Đừng, mà, Diệt Phong, đừng mà,đừng mà,..."

Ôn Dương ôm chặt Hàn Diệt Phong trong người mà không ngừng run lên, Ôn Tuyền và Hoàng Thiên tới nơi thì nhìn thấy cảnh này, Ôn Tuyền nhanh chóng chạy đến lập tức điểm hai huyết nguyệt giúp máu ngừng chảy mà gấp gấp nói:

" Không ổn rồi,vẫn còn 30 phút nữa tàu mới đến nơi thằng bé sẽ chịu không nổi mất"

Ôn Dương run lên nắm chặt áo cha mình không ngừng run rẫy cô mất bình tĩnh nói:

"Cha,cha cứu anh,cứu anh ấy,cha ơi,cha ơi"

Hoàng Thiên nhanh chóng tách Ôn Dương ra khỏi Hàn Diệt Phong rồi ôm Ôn Dương trong lòng mà trấn an:

"Dương Dương bình tĩnh nào còn, Dương Dương, sẽ không sao hết bọn ta sẽ tìm cách cứu thằng nhóc này"

Ôn Dương trong lòng dâng lên một cỗ sợ hãi Thất Sinh là vì đỡ đạn cho cô nên mới chết thảm xác bị chôn lại ở

Trung Gian, Ôn Dương không hề muốn một người khác lại giống như Thất Sinh vì cô mà hy sinh cô càng không nghĩ đến người bảo vệ mạng của cô là Hàn Diệt Phong, cô không muốn thật sự không muốn.

Ôn Tuyền nhìn Hàn Diệt Phong đang nằm trên đất sau đó lại nhìn Hoàng Thiên mà nói:

" Hoàng Thiên tìm cách liên lạc với Tuyết Nhi và Băng Nhi nhanh lên!!!"

Hoàng Thiên một tay ôm Ôn Dương tránh để cô nhìn thấy tình trạng của Hàn Diệt Phong tay còn lại lập tức bấm số gọi điện, Ôn Tuyền lấy trong người ra một ít đồ sơ cứu thương mà bản thân luôn mang theo bên người tạm thời băng bó tạm thời tránh xác vết thương nhiễm trùng hiện tại Hàn Diệt Phong đang trong cơn Thập Tử Nhất Sinh nếu không được đưa đến bệnh viện mà kịp thời truyền máu thì chỉ có bỏ mạng.

Bên này khi Hoàng Tuyết chuẩn bị đi lái thuyền điện thoại lại đồ chuông cô nhìn vaod người gọi mà có chút bất ngờ "Cha sao,không phải đã nói không gọi khi còn trong nhiệm vụ sao".

Hoàng Tuyết bắt máy thì Hoàng Thiên đã lập tức nói lớn:

"Tuyết Nhi!!Nếu có trực thăng ở đó thì mau đến đây,thằng nhóc Diệt Phong đang trong cơn nguy kịch"

Giọng của Hoàng Thiên lớn đến mức những người khác đều nghe thấy ai cũng sững người,Hoàng Băng nhanh nhất giật lấy điện thoại mà nói:

"Sẽ đến ngay đây cha"

Nói xong thì những người còn lại đều bắt đầu phản ứng mà lo lắng,Hoài Nam Vĩnh Xuyên tự mình lái trực thăng đưa Hoài Nam Tư Âm đi cùng, những người khác sẽ đến Thượng Hải sau.

Khi Hoài Nam Vĩnh Xuyên lái trực thăng đến nơi cả Hoàng Thiên và Ôn Tuyền đều bất ngờ khi nhìn thấy Hoài

Nam Tư Âm còn Ôn Dương thì hoàn toàn mất đi ý thức vì cơ thể cô đã hoàn toàn kiệt quệ sức lực cử động không nổi nữa.

Bọn họ không có thời gian nghĩ nhiều Ôn Tuyền giao cả hai người Ôn Dương và Hàn Diệt Phong cho Hoài Nam

Vĩnh Xuyên và Hoài Nam Tư Âm vì trực thăng không thể đi nhiều người nếu muốn nhanh.Hiện tại không chỉ Hàn

Diệt Phong vào cơn nguy kịch cả Ôn Dương cũng bắt đầu có dấu hiệu mất đi sự sống vì hiện tại các khớp cơ của cô đang bị dừng hoạt động cùng với đó là các dây thần kinh vì cô tự ý chỉnh xương nên các dây thần kinh đã đi lệch lại với những nơi chúng nên nằm.

Hoài Nam Tư Ẩm đã rất khó khăn để giữ lại mạng cho cả hai trong suốt cả chặn đường đến bệnh viện Thượng

Hải.Khi đến bệnh viện Thượng Hải vì Hoài Nam Tư Âm là một bác sĩ nổi tiếng trước đây nên việc thực hiện và yêu cầu sự giúp đỡ cho một ca phẫu thuật rất dễ dàn, Hàn Diệt Phong chỉ là mất máu quá nhiều nên Hoài Nam Tư Âm đã để ca phẫu thuật của Hàn Diệt Phong cho những bác sĩ giỏi của bệnh viện, Hoài Nam Tư Âm đích thân thực hiện ca phẫu thuật của Ôn Dương vì cô đang mất dần đi sự sống và khi Hoài Nam Tư Âm thực hiện cứu chữa thì

Ôn Dương ở trong phòng phẫu thuật đã mất đi sự sống rất nhiều lần, Hoài Nam Vĩnh Xuyên ở bên ngoài mà không ngừng lo lắng.

Hàn Diệt Phong đã bắt đầu ổn định lại hoàn toàn khi người của Hoàng Băng và Ôn Tuyền đến nơi nhưng Ôn

Dương thì vẫn còn trong phòng phẫu thuật.
Chương trước Chương tiếp