Thế Thân Hôm Nay Cũng Mệt Rồi
Chương 13: Chuyện quái gì vậy chứ?
Ngay cả An Thải Thuần và Quách Tư Thấm cũng không biết chuyện đó.
Đôi tai cảm âm tuyệt đối là gì chứ?
Nhưng Đồng Duệ Ân lại cười khẩy, nói:
- Cũng đúng thôi, một người mù mà có đôi tai thính thì mới sống sót được. Vừa mù vừa điếc thì nên chết cho rồi.
Dù rằng họ đã chắc chắn tám mươi phần trăm An Như Hinh không phải con gái ruột của An Thải Thuần và Quách Tư Thấm, nhưng dù sao thì chuyện xúc phạm người khác cũng không nên. Lúc đó Lý Nguyệt Tiên còn nhắc nhở con gái một tiếng, nhưng Đồng Duệ Ân vì vừa bị cô làm xấu mặt nên vẫn không biết hối cãi.
Nhưng An Như Hinh không tức giận, cô chỉ cảm thấy Đồng Duệ Ân quá đáng thương thôi. Hóa ra một tiểu thư đài cát lại có thể vô học như vậy, nụ cười khinh miệt của An Như Hinh đã thu hút sự chú ý cua Kiều Ái Hân.
Gặp chuyện khó mà không hoảng, không loạn, thậm chí còn rất bình tĩnh mà cười khinh bỉ, một người con gái có trí thông minh như vậy làm sao có thể là con của An Thải Thuần và Quách Tư Thấm, nghĩ tới nghĩ lui, Kiều Ái Hân đột nhiên lại buồn bã, nếu như con gái của bà ấy có ở đây thì chắc cũng hoạt bát, lém lỉnh như vậy rồi.
An Quân Triệt biết vợ mình buồn, nên định đưa vợ mình về trước, vừa đúng lúc đó bác sĩ cũng đã đem kết quả xét nghiệm ra, ngạc nhiên là ông ấy lại nhìn An Như Hinh, sau đó lại nhìn sang Lôi Tùng Nhung, nói:
- An Thải Thuần và An Như Hinh có cùng huyết thống.
Nghe vậy thì nội tâm bình tĩnh của An Như Hinh cũng đã dậy sóng, mọi người còn cho rằng bản thân đã trách lầm An gia, nhưng một giây sau đó bác sĩ lại nói:
- Nhưng mà... An Như Hinh và Quách Tư Thấm không có quan hệ mẹ con.
Đến đây thì trong lòng của mọi người đều sinh ra những nghi ngờ khó lý giải, ngay cả An Như Hinh cũng vậy.
Còn Đồng Thính Phong thì lại nảy lên hai trường hợp.
Một là Tiểu Cửu là con riêng của An Thải Thuần cùng người đàn bà khác.
Hai là... Tiểu Cửu của anh là con gái của An Quân Triệt, vì An Quân Triệt và An Thải Thuần có mẫu ADN tương tự, nên nếu như để Tiểu Cửu xét nghiệm với Kiều Ái Hân, thì sẽ biết rõ chân tướng.
- Tiểu Cửu, dì Ái Hân, hai người cũng làm xét nghiệm đi.
Kiều Ái Hân còn không hiểu mục đích của Đồng Thính Phong là gì, nhưng bà ấy cũng không ngại, dù sao cũng chỉ là một chút máu thôi mà.
Sau đó Kiều Ái Hân và An Quân Triệt cũng bắt đầu cho buổi xét nghiệm. Khi này họ có nhìn qua An Như Hinh, nhưng cô đã sớm không thể hiểu nổi rồi...
Chuyện gì vậy chứ? Tại sao cô và An Thải Thuần lại có quan hệ huyết thống? Rõ ràng cô không hề có quan hệ gì với An gia cơ mà, cô lớn lên ở cô nhi viện cơ mà? Tại sao... Tại sao lại có thể có cùng quan hệ huyết thống chứ?
Chuyện gì... Vậy chứ?
Lôi Gia Hào lúc này muốn nói gì đó với cô, nhưng anh vẫn còn kiêng dè An Như Hảo, nên cũng chỉ nhìn cô mà không nói. Trái lại thì Đồng Thính Phong đã nhẹ nhàng vỗ vai cô, nhỏ giọng nói:
- Tiểu Cửu đừng nghĩ nữa, đợi chút nữa sẽ biết kết quả thôi.
- Lão Thất... Chuyện này... Sao có thể?
- Anh cũng không biết, nhưng đợi một chút... Sẽ biết thôi.
Qua thêm một khoảng thời gian, cuối cùng kết quả cũng đã có rồi, bác sĩ bước ra ngoài, việc đầu tiên ông ấy làm chính là nhìn An Như Hinh, lại nói:
- An Quân Triệt và An Như Hinh, có quan hệ huyết thống.
Kết quả này không ngạc nhiên lắm, tại vì cô và An Thải Thuần có quan hệ huyết thống thì theo tính chất bắt cầu, cô cùng An Quân Triệt cũng sẽ có quan hệ huyết thống thôi.
Trong khi An Như Hinh định buông bỏ và chấp nhận chuyện bản thân là đứa con ngoài giá thú của An Thải Thuần, thì bác sĩ lại nói tiếp:
- Kiều Ái Hân và An Như Hinh... Là quan hệ mẹ con.
Một khoảng không im lặng đến đáng sợ, Quách Tư Thấm thì ngã khụy xuống sàn. Kiều Ái Hân và An Quân Triệt giống như bị tê liệt, họ hoàn toàn không thể tỉnh táo được nữa.
An Như Hinh cũng há hốc... Lại là chuyện quái gì đang xảy ra nữa vậy? Sao cô lại có quan hệ mẹ con với Kiều Ái Hân chứ?
- Tiểu Cửu... Họ là cha mẹ của em đó... Họ thật sự là cha mẹ ruột của em đó.
Nghe thì nghe đó, nhưng An Như Hinh không thể đáp lại được, cũng chẳng biết tại sao, nhưng miệng của cô cứng đờ, nửa chữ cũng không thốt ra được... Cái này, là chuyện nực cười gì vậy nè?
Còn Đồng Duệ Ân thì đã sợ đến mức xanh mặt rồi, vừa rồi cô ta lại dám mắng con gái của An Quân Triệt và Kiều Ái Hân... Cô ta chết chắc rồi, thật sự là chết chắc rồi.
Còn Lôi Gia Hào chỉ đứng yên lặng một bên, anh rất muốn chúc mừng cô, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của An Như Hảo thì anh lại không dám mở miệng.
Đến tận bây giờ, anh vẫn không muốn Như Hảo hiểu lầm mối quan hệ của họ.
#Yu~
Đôi tai cảm âm tuyệt đối là gì chứ?
Nhưng Đồng Duệ Ân lại cười khẩy, nói:
- Cũng đúng thôi, một người mù mà có đôi tai thính thì mới sống sót được. Vừa mù vừa điếc thì nên chết cho rồi.
Dù rằng họ đã chắc chắn tám mươi phần trăm An Như Hinh không phải con gái ruột của An Thải Thuần và Quách Tư Thấm, nhưng dù sao thì chuyện xúc phạm người khác cũng không nên. Lúc đó Lý Nguyệt Tiên còn nhắc nhở con gái một tiếng, nhưng Đồng Duệ Ân vì vừa bị cô làm xấu mặt nên vẫn không biết hối cãi.
Nhưng An Như Hinh không tức giận, cô chỉ cảm thấy Đồng Duệ Ân quá đáng thương thôi. Hóa ra một tiểu thư đài cát lại có thể vô học như vậy, nụ cười khinh miệt của An Như Hinh đã thu hút sự chú ý cua Kiều Ái Hân.
Gặp chuyện khó mà không hoảng, không loạn, thậm chí còn rất bình tĩnh mà cười khinh bỉ, một người con gái có trí thông minh như vậy làm sao có thể là con của An Thải Thuần và Quách Tư Thấm, nghĩ tới nghĩ lui, Kiều Ái Hân đột nhiên lại buồn bã, nếu như con gái của bà ấy có ở đây thì chắc cũng hoạt bát, lém lỉnh như vậy rồi.
An Quân Triệt biết vợ mình buồn, nên định đưa vợ mình về trước, vừa đúng lúc đó bác sĩ cũng đã đem kết quả xét nghiệm ra, ngạc nhiên là ông ấy lại nhìn An Như Hinh, sau đó lại nhìn sang Lôi Tùng Nhung, nói:
- An Thải Thuần và An Như Hinh có cùng huyết thống.
Nghe vậy thì nội tâm bình tĩnh của An Như Hinh cũng đã dậy sóng, mọi người còn cho rằng bản thân đã trách lầm An gia, nhưng một giây sau đó bác sĩ lại nói:
- Nhưng mà... An Như Hinh và Quách Tư Thấm không có quan hệ mẹ con.
Đến đây thì trong lòng của mọi người đều sinh ra những nghi ngờ khó lý giải, ngay cả An Như Hinh cũng vậy.
Còn Đồng Thính Phong thì lại nảy lên hai trường hợp.
Một là Tiểu Cửu là con riêng của An Thải Thuần cùng người đàn bà khác.
Hai là... Tiểu Cửu của anh là con gái của An Quân Triệt, vì An Quân Triệt và An Thải Thuần có mẫu ADN tương tự, nên nếu như để Tiểu Cửu xét nghiệm với Kiều Ái Hân, thì sẽ biết rõ chân tướng.
- Tiểu Cửu, dì Ái Hân, hai người cũng làm xét nghiệm đi.
Kiều Ái Hân còn không hiểu mục đích của Đồng Thính Phong là gì, nhưng bà ấy cũng không ngại, dù sao cũng chỉ là một chút máu thôi mà.
Sau đó Kiều Ái Hân và An Quân Triệt cũng bắt đầu cho buổi xét nghiệm. Khi này họ có nhìn qua An Như Hinh, nhưng cô đã sớm không thể hiểu nổi rồi...
Chuyện gì vậy chứ? Tại sao cô và An Thải Thuần lại có quan hệ huyết thống? Rõ ràng cô không hề có quan hệ gì với An gia cơ mà, cô lớn lên ở cô nhi viện cơ mà? Tại sao... Tại sao lại có thể có cùng quan hệ huyết thống chứ?
Chuyện gì... Vậy chứ?
Lôi Gia Hào lúc này muốn nói gì đó với cô, nhưng anh vẫn còn kiêng dè An Như Hảo, nên cũng chỉ nhìn cô mà không nói. Trái lại thì Đồng Thính Phong đã nhẹ nhàng vỗ vai cô, nhỏ giọng nói:
- Tiểu Cửu đừng nghĩ nữa, đợi chút nữa sẽ biết kết quả thôi.
- Lão Thất... Chuyện này... Sao có thể?
- Anh cũng không biết, nhưng đợi một chút... Sẽ biết thôi.
Qua thêm một khoảng thời gian, cuối cùng kết quả cũng đã có rồi, bác sĩ bước ra ngoài, việc đầu tiên ông ấy làm chính là nhìn An Như Hinh, lại nói:
- An Quân Triệt và An Như Hinh, có quan hệ huyết thống.
Kết quả này không ngạc nhiên lắm, tại vì cô và An Thải Thuần có quan hệ huyết thống thì theo tính chất bắt cầu, cô cùng An Quân Triệt cũng sẽ có quan hệ huyết thống thôi.
Trong khi An Như Hinh định buông bỏ và chấp nhận chuyện bản thân là đứa con ngoài giá thú của An Thải Thuần, thì bác sĩ lại nói tiếp:
- Kiều Ái Hân và An Như Hinh... Là quan hệ mẹ con.
Một khoảng không im lặng đến đáng sợ, Quách Tư Thấm thì ngã khụy xuống sàn. Kiều Ái Hân và An Quân Triệt giống như bị tê liệt, họ hoàn toàn không thể tỉnh táo được nữa.
An Như Hinh cũng há hốc... Lại là chuyện quái gì đang xảy ra nữa vậy? Sao cô lại có quan hệ mẹ con với Kiều Ái Hân chứ?
- Tiểu Cửu... Họ là cha mẹ của em đó... Họ thật sự là cha mẹ ruột của em đó.
Nghe thì nghe đó, nhưng An Như Hinh không thể đáp lại được, cũng chẳng biết tại sao, nhưng miệng của cô cứng đờ, nửa chữ cũng không thốt ra được... Cái này, là chuyện nực cười gì vậy nè?
Còn Đồng Duệ Ân thì đã sợ đến mức xanh mặt rồi, vừa rồi cô ta lại dám mắng con gái của An Quân Triệt và Kiều Ái Hân... Cô ta chết chắc rồi, thật sự là chết chắc rồi.
Còn Lôi Gia Hào chỉ đứng yên lặng một bên, anh rất muốn chúc mừng cô, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của An Như Hảo thì anh lại không dám mở miệng.
Đến tận bây giờ, anh vẫn không muốn Như Hảo hiểu lầm mối quan hệ của họ.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương