Thế Thân Hôm Nay Cũng Mệt Rồi

Chương 49: Bắt đầu dọn dẹp (3)



Rời khỏi nhà hàng thì Đồng Duệ Ân đã nhanh chóng liên lạc với tổ chức mà mình đã chuẩn bị từ trước, vốn dĩ cô ta chỉ định thuê một nhóm côn đồ để dằn mặt An Như Hinh thôi, nhưng từ sau khi An Thiếu Đàm không tôn trọng mình thì cô ta đã thay đổi quyết định.

- Tôi muốn thuê tổ chức các người giết một người… Tiền không phải vấn đề, muốn bao nhiêu tôi đều trả… Chỉ cần giết được cô ta tôi sẽ thưởng thêm.

Dừng một chút, Đồng Duệ Ân lại cười quỷ dị nói:

- Phải rồi… Nếu như có thể giết luôn đứa con của cô ta thì tôi sẽ thưởng gấp ba!

Ở đầu dây bên cũng đã bắt đầu trao đổi giá cả, rồi kiểm tra lại mục tiêu, khi gửi xong hình ảnh thì ở bên kia đột nhiên ngừng lại một chút, lại nói:

- [Đây là mục tiêu của chúng tôi sao?]

- Đúng vậy, tôi muốn hôm nay con khốn đó phải chết! Chết càng thảm càng tốt!

- [Được, tôi sẽ bàn lại với thành viên rồi sẽ cử người đến chỗ của cô. Phiền cô để lại thông tin liên lạc để tôi tiện việc bàn giao.]

- Đồng Duệ Ân. Chút nữa tôi sẽ gửi định vị cho các người, nhanh một chút, nghe chưa!

[…]

Vốn dĩ An Thiếu Đàm còn tưởng rằng cô ta sẽ chọn một tổ chức nằm trong phạm vi Đế Đô, hoặc nếu lớn một chút thì là bang Hồng Tước ở Lam thành, nhưng không ngờ cô ta lại xem trọng chị gái của cậu ấy đến gọi cho Atula hội ở Đế Đô.

Đúng là buồn cười thật đó, nhờ người Atula đi giết con gái của ông chủ? Chỉ có những kẻ điên mới làm ra những chuyện ngu ngốc như vậy thôi.

Quả nhiên sau đó thì người nhận điện thoại của Đồng Duệ Ân cũng đã gọi điện đến cho An Thiếu Đàm.

- [Thiếu chủ, có một người tên Đồng Duệ Ân, cô ta muốn giết đại tiểu thư… Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?]



- Cử người cho cô ta, nếu được thì gọi thêm Luce hoặc Nami vào, hai người đó đang ở Đế Đô. Cứ theo ý của cô ta đi đến chỗ của chị gái tôi, để cô ta ra oai một chút, rồi dậy dỗ một trận.

- [Đã rõ thưa thiếu chủ]

Sau khi tắt máy, An Thiếu Đàm còn đang suy nghĩ, không biết rằng nếu như cha mẹ của Đồng Duệ Ân biết rằng con gái mang tư tình không thuần khiết với anh họ thì liệu sẽ thế nào nhỉ?

Lúc này An Thiếu Đàm lại bắt đầu cho kế hoạch dọn rác của mình, xem ra cậu ấy không mạnh tay là không được rồi… Đồng Duệ Ân, động ai không động, lại cứ thích chọn chị gái của cậu ấy làm gì chứ?

Ngu ngốc!

[…]

Đi đến chỗ hẹn hò, An Như Hinh cũng đã nhận được tin nhắn thoại của An Thiếu Đàm, đứa em trai này của cô đã nói rằng Đồng Duệ Ân đã bắt đầu hành động, nhưng cô không cần quá lo lắng vì đó đều là người của nhà họ thôi.

Lúc nghe xong thì An Như Hinh còn ngạc nhiên, sau đó lại nhìn Lôi Gia Hào, nói:

- Em gái yêu quý của anh đúng là xem trọng em thật đó, lại nhờ hẳn Atula hội cơ đấy.

- Anh không phải anh trai của cô ta. Vợ à em nói xem… Chút nữa Thiếu Đàm có chơi chết cô ta không?

- Xót xa sao? Lo lắng sao?

Lôi Gia Hào chỉ bật cười, lại nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một cái, nói:

- Đương nhiên là không rồi, trong lòng anh chỉ xót vợ thôi.



- Dẻo miệng.

Cứ như vậy mà hai người cũng không hề phòng bị gì cả, chỉ làm theo con tim mách bảo là đi chơi cho đủ lộ trình, tới khi họ đã đi đến một nơi đủ vắng vẻ thì Đồng Duệ Ân mới phất tay, cho người bắt An Như Hinh lại, còn Lôi Gia Hào thì bị đưa đi sang chỗ khác.

Đứng trước mặt của cô không chỉ có Đồng Duệ Ân mà còn có người của Atula hội, đặc biệt là còn có sự xuất hiện của Luce nữa chứ, cô có hơi ngạc nhiên… Cái con nhỏ này, lại tới đây ham vui cái gì không biết nữa.

Nhưng còn chưa đợi cô nói gì thì Đồng Duệ Ân đã nói:

- Chị dâu… Ngạc nhiên lắm đúng không?

- Không ngạc nhiên lắm.

- Chị không cần cứng miệng đâu, tôi đã đưa anh họ đến chỗ khác rồi… Chỉ cần chút nữa tôi dựng lại chỗ này thành nơi của đám tội phạm xảy ra ẩu đả, còn chị thì vô tình chết ở trong cuộc ẩu đả là được rồi.

An Như Hinh chỉ mỉm cười, suy nghĩ này có phải hơi trẻ trâu rồi không nhỉ?

- Hóa ra não của cô cũng chỉ nghĩ ra được mấy cái đơn giản này thôi sao? So với Chu Khiết Quỳnh thì vẫn còn thua xa lắm.

- Im miệng! Mày đừng có mà so sánh tao với con điên Chu Khiết Quỳnh kia!

- Được thôi, vậy không so sánh nữa… Nhưng Đồng Duệ Ân à Đồng Duệ Ân, cô thích anh họ của mình, ra tay xử lý chị dâu họ… Cũng chỉ là làm bật thang cho người khác thôi. Vì cô… Vĩnh viễn cũng không được kết hôn với Lôi Gia Hào.

Có vẻ như đây chính là yếu điểm duy nhất của Đồng Duệ Ân, nên khi nghe cô nói thế đã khiến cho cô ta điên tiết hơn, tuy rằng rất muốn đánh nhưng lại không thể ra tay được.

Bàn tay của cô ta nắm chặt, nói:

- Con khốn, mày ngậm miệng lại!
Chương trước Chương tiếp