Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân Lại Gây Sự Rồi
Chương 38: Non choẹt
Tiếp tục bị sượng trân, Lâm Hi khó nhọc đứng lên.
“ Tử Hàng, chúng ta đã lâu rồi không gặp. Em muốn mời anh đi ăn một bữa.”
“ Không rảnh.” Lục Tử Hàng tiếp tục lạnh nhạt trả lời.
Mấy người kia dù đang nhìn vào tài liệu nhưng sự chú ý thì toàn bộ vào cặp tình cũ phía trước. Bọn họ cố gắng nhịn cười bởi những câu nói vô tình của Lục Tử Hàng.
“ Không phải anh đang rảnh sao? Đi ăn với em đi.” Lâm Hi chạy đến bên cạnh hắn, ôm tay làm nũng.
Mấy người kia được một phen kinh hồn bạt vía. Nhiên lấy điện thoại chụp lại sau đó gửi tin nhắn cho ai đó.
Bên này Vương Gia Ninh đang lái xe, thấy hiển thị tin nhắn cô bấm vào xem. Thấy nội dung tin nhắn, cô cười lạnh một cái sau đó chiếc xe phóng như bay trên đường.
Lục Tử Hàng nhíu mày, rời tầm mắt khỏi màn hình máy tính, ánh mắt cùng giọng nói mang đầy sát khí dọa Lâm Hi một phen.
“ Cút ra ngoài.” Từng chữ cái được nhấn mạnh khiến ai nghe cũng thấy rùng rợn.
Lâm Hi sợ hãi lùi về sau vài bước, cô ta không thể nào hiểu được một Lục Tử Hàng luôn đi theo sau cô, yêu chiều, bảo vệ cô sao giờ lại trở nên lạnh nhạt với cô như vậy. Cô liền dẹp bỏ nỗi sợ hãi qua một bên, vô liêm sỉ hỏi.
“ Anh vẫn còn giận chuyện em bỏ đi đúng khum?”
“ Ây da, đừng giận nữa mà. Nhóa nhóa.”
Lục Tử Dương suýt nữa thì nôn ra đây, còn chiếc điện thoại của Nhiên rơi tự do từ tay cậu xuống đất, may sao có Hoàng nhanh tay bắt được. Hoàng nhìn vào cuộc trò chuyện, ánh mắt đầy khí lạnh, biểu ý.
[Cậu có phải sống quá lâu rồi không?]
Nhiên thấy bị bãi lộ liền cướp lại điện thoại, nhỏ giọng.
“ Sắp có kịch hay xem rồi.”
Hoàng cạn lời, lần này thì xong thật rồi.
“ Tôi không nhắc lại lần thứ hai.” Lục Tử Hàng không thèm để ý cô ta.
“ Đừng giận e……….”
Cô ta chưa kịp nói hết thì bị một âm thanh đầy khiêu gợi át đi.
“ Chồnggggg yêuuuuu oiiiiii.” Đó là giọng của Vương Gia Ninh.
Khoảng 10 phút trước, chiếc McLaren 720S Spider Performance dừng lại trước cửa Phong Hoàng, lễ tân thấy cô đến một người liền chạy đến bên cạnh cô.
“ Thiếu phu nhân, cô đến tìm Tổng giám đốc ah.”
“ Um.”
“ Mời cô đi hướng này.” Lễ tân dẫn cô đến thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc và những người đặc biệt.
Trước đây, lễ tân đã được Mạnh Thanh căn dặn nếu cô có đến thì dẫn cô đi thang máy đó.
“ Thiếu phu nhân, người đi thong thả. Phòng Tổng giám đốc ở tầng 50.”
“ Đã làm phiền rồi.” Vương Gia Ninh cúi đầu cảm ơn lễ tân đó.
Vương Gia Ninh lên phòng Tổng giám đốc, cô mở cửa bước vào. Không ngần ngại, cô chào mọi người lướt qua Lâm Hi sau đó đến ghế Tổng giám đốc ngồi thẳng vào lòng Lục Tử Hàng.
Mấy người kia mở to mắt vì lời gọi của cô vừa nãy mà còn kinh ngạc về hành động tiếp của cô.
Cô ôm cổ, đặt môi cô xuống môi hắn. Lục Tử Hàng bất ngờ với hành động của cô nhưng sau đó mấy giây hắn đón nhận nụ hôn, ôm lấy cô.
Có người vui thì cũng có người buồn, à, không phải buồn mà là tức nổ đom đóm mắt. Còn ai khác vào đây nữa, chính là cô ta – Lâm Hi, cô ta tức giận khi thấy cảnh trước mắt.
Nhiên nhanh tay lấy điện thoại chụp lại cảnh kiss nồng thắm của sếp và vợ sếp, còn kèm thêm một câu.
“ Quả nhiên là vợ sếp.”
Sau một lúc phát cơm c.h.ó hai người buông nhau ra. Vương Gia Ninh ánh mắt đầy khiêu khích.
“ Chị Lâm Hi cũng ở đây ạ. Sơ ý quá, em không để ý đến chị, để chị nhìn thấy cảnh thắm thiết của vợ chồng em.”
Mấy người ngồi kia chỉ biết phì cười.
“ Kh…kh…không sao.” Cô ta cố gắng gượng cười che dấu sự tức bực của mình.
“ Chị đến tìm chồng em có chuyện gì à?”
“ À….À Không. Chị còn có việc, đi trước đây.” Lâm Hi cầm tùi rời đi trong sự bực tức.
Vương Gia Ninh nhìn Lâm Hi rời đi thì bật cười một cách khinh bỉ.
“ Thế này mà đòi làm trà xanh. Non choẹt.” Cô khinh bỉ nói.
Lục Tử Hàng nhìn hành động của vợ mình thì chợt bật cười. Vương Gia Ninh quay sang liền thấy Lục Tử Hàng đang cười, cô chợt đỏ mặt đứng lên. Mấy người kia nhìn thấy chị dâu nhỏ ngại cũng bật cười. Mộ Cảnh Thiên lên tiếng.
“ Chị dâu, cừ lắm.”
“ Tử Hàng, chúng ta đã lâu rồi không gặp. Em muốn mời anh đi ăn một bữa.”
“ Không rảnh.” Lục Tử Hàng tiếp tục lạnh nhạt trả lời.
Mấy người kia dù đang nhìn vào tài liệu nhưng sự chú ý thì toàn bộ vào cặp tình cũ phía trước. Bọn họ cố gắng nhịn cười bởi những câu nói vô tình của Lục Tử Hàng.
“ Không phải anh đang rảnh sao? Đi ăn với em đi.” Lâm Hi chạy đến bên cạnh hắn, ôm tay làm nũng.
Mấy người kia được một phen kinh hồn bạt vía. Nhiên lấy điện thoại chụp lại sau đó gửi tin nhắn cho ai đó.
Bên này Vương Gia Ninh đang lái xe, thấy hiển thị tin nhắn cô bấm vào xem. Thấy nội dung tin nhắn, cô cười lạnh một cái sau đó chiếc xe phóng như bay trên đường.
Lục Tử Hàng nhíu mày, rời tầm mắt khỏi màn hình máy tính, ánh mắt cùng giọng nói mang đầy sát khí dọa Lâm Hi một phen.
“ Cút ra ngoài.” Từng chữ cái được nhấn mạnh khiến ai nghe cũng thấy rùng rợn.
Lâm Hi sợ hãi lùi về sau vài bước, cô ta không thể nào hiểu được một Lục Tử Hàng luôn đi theo sau cô, yêu chiều, bảo vệ cô sao giờ lại trở nên lạnh nhạt với cô như vậy. Cô liền dẹp bỏ nỗi sợ hãi qua một bên, vô liêm sỉ hỏi.
“ Anh vẫn còn giận chuyện em bỏ đi đúng khum?”
“ Ây da, đừng giận nữa mà. Nhóa nhóa.”
Lục Tử Dương suýt nữa thì nôn ra đây, còn chiếc điện thoại của Nhiên rơi tự do từ tay cậu xuống đất, may sao có Hoàng nhanh tay bắt được. Hoàng nhìn vào cuộc trò chuyện, ánh mắt đầy khí lạnh, biểu ý.
[Cậu có phải sống quá lâu rồi không?]
Nhiên thấy bị bãi lộ liền cướp lại điện thoại, nhỏ giọng.
“ Sắp có kịch hay xem rồi.”
Hoàng cạn lời, lần này thì xong thật rồi.
“ Tôi không nhắc lại lần thứ hai.” Lục Tử Hàng không thèm để ý cô ta.
“ Đừng giận e……….”
Cô ta chưa kịp nói hết thì bị một âm thanh đầy khiêu gợi át đi.
“ Chồnggggg yêuuuuu oiiiiii.” Đó là giọng của Vương Gia Ninh.
Khoảng 10 phút trước, chiếc McLaren 720S Spider Performance dừng lại trước cửa Phong Hoàng, lễ tân thấy cô đến một người liền chạy đến bên cạnh cô.
“ Thiếu phu nhân, cô đến tìm Tổng giám đốc ah.”
“ Um.”
“ Mời cô đi hướng này.” Lễ tân dẫn cô đến thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc và những người đặc biệt.
Trước đây, lễ tân đã được Mạnh Thanh căn dặn nếu cô có đến thì dẫn cô đi thang máy đó.
“ Thiếu phu nhân, người đi thong thả. Phòng Tổng giám đốc ở tầng 50.”
“ Đã làm phiền rồi.” Vương Gia Ninh cúi đầu cảm ơn lễ tân đó.
Vương Gia Ninh lên phòng Tổng giám đốc, cô mở cửa bước vào. Không ngần ngại, cô chào mọi người lướt qua Lâm Hi sau đó đến ghế Tổng giám đốc ngồi thẳng vào lòng Lục Tử Hàng.
Mấy người kia mở to mắt vì lời gọi của cô vừa nãy mà còn kinh ngạc về hành động tiếp của cô.
Cô ôm cổ, đặt môi cô xuống môi hắn. Lục Tử Hàng bất ngờ với hành động của cô nhưng sau đó mấy giây hắn đón nhận nụ hôn, ôm lấy cô.
Có người vui thì cũng có người buồn, à, không phải buồn mà là tức nổ đom đóm mắt. Còn ai khác vào đây nữa, chính là cô ta – Lâm Hi, cô ta tức giận khi thấy cảnh trước mắt.
Nhiên nhanh tay lấy điện thoại chụp lại cảnh kiss nồng thắm của sếp và vợ sếp, còn kèm thêm một câu.
“ Quả nhiên là vợ sếp.”
Sau một lúc phát cơm c.h.ó hai người buông nhau ra. Vương Gia Ninh ánh mắt đầy khiêu khích.
“ Chị Lâm Hi cũng ở đây ạ. Sơ ý quá, em không để ý đến chị, để chị nhìn thấy cảnh thắm thiết của vợ chồng em.”
Mấy người ngồi kia chỉ biết phì cười.
“ Kh…kh…không sao.” Cô ta cố gắng gượng cười che dấu sự tức bực của mình.
“ Chị đến tìm chồng em có chuyện gì à?”
“ À….À Không. Chị còn có việc, đi trước đây.” Lâm Hi cầm tùi rời đi trong sự bực tức.
Vương Gia Ninh nhìn Lâm Hi rời đi thì bật cười một cách khinh bỉ.
“ Thế này mà đòi làm trà xanh. Non choẹt.” Cô khinh bỉ nói.
Lục Tử Hàng nhìn hành động của vợ mình thì chợt bật cười. Vương Gia Ninh quay sang liền thấy Lục Tử Hàng đang cười, cô chợt đỏ mặt đứng lên. Mấy người kia nhìn thấy chị dâu nhỏ ngại cũng bật cười. Mộ Cảnh Thiên lên tiếng.
“ Chị dâu, cừ lắm.”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương