Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-Kun

Chương 77



“Không vào cùng tôi à?” Gojo Satoru nghiêng đầu hỏi Sasuke, “Tôi còn muốn cho em xem ngón tay của Ryomen Sukuna nữa đó.”

Sasuke còn đang suy tư xem mình có cần nâng cao việc huấn luyện, duy trì cảnh giới mà y cho là thấp nhất không, nghe vậy liền không hứng thú mà giương mắt nhìn toà kiến trúc sau lưng Gojo Satoru.

Cũng không biết đám chú thuật sư này nghĩ gì mà ở mỗi thành thị đều xây loại tiểu lâu với vẻ ngoài từa tựa nhau này, lại còn có một khoảng sân nhỏ, kiến trúc trông giống một ngôi đền không ai thăm viếng, ra vào lại còn là mấy người ăn mặc kỳ quái.

Đại khái là ỷ vào việc người thường không thấy được chú linh nên cho rằng không cần che giấu quá nhiều.

Fushiguro Megumi bị Gojo Satoru ném đến trường Itadori Yuji, nói hôm nay muốn cậu xử lý thủ tục chuyển trường cho Itadori Yuji rồi đến nhà xác gặp bọn họ.

Mà Gojo Satoru cảm thấy hiệu quả chú lực mình gần như sắp tiêu tán hết, dẫn Sasuke đến nơi này chuẩn bị gặp Itadori Yuji.

“Dẫn tôi theo làm gì?” Y không thích phòng kết giới, cũng không có hứng thú gì với vật chết chẳng có tác dụng gì ngoài hấp dẫn chú linh.

“Gojo-san, Hiệp hội chỉ cho phép một mình anh đi vào.” Trợ lý đứng sau Gojo Satoru nhắc nhở.

—Đêm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, những người có quan hệ không sâu với chú thuật giới như 'cửa sổ' đương nhiên không đủ tư cách vào theo, có điều các điểm liên lạc của Hiệp hội đều có người túc trực suốt hai mươi bốn tiếng đợi lệnh, vậy mới có thể để Gojo Satoru yên tâm thoải mái ném Itadori Yuji trong phòng phong ấn, bản thân thì chạy về đi ngủ.

Trợ lý này bây giờ cũng có dáng vẻ như đã chịu tra tấn tinh thần nặng nề, phỏng chừng là bị Gojo Satoru ném tại đây, ở cùng vật chứa của Ryomen Sukuna một buổi tối nên phải chịu áp lực tâm lý nặng.

Gojo Satoru nhìn Sasuke một cái.

Trong mắt đối phương, ninja tóc đen hẳn vẫn đang mang vẻ ngoài của Fushiguro Megumi — Gojo Satoru cảm thấy không sao cả, nhưng Sasuke hiển nhiên đã quen xử lý sạch sẽ đến từng chi tiết, làm một thức thần đặc biệt không có năng lực dịch chuyển, y không nên khả năng vô thanh vô tức mà lướt qua mấy trăm cây số để xuất hiện bên người Gojo Satoru.

“Có chút việc muốn thử nghiệm một chút.” Hắn nói.

Bọn họ bỏ vị trợ lý bất lực kia lại, đẩy cửa đi vào căn phòng tối tăm.

“Em nói gì với Megumi à?” Lúc đi xuống cầu thang xoắn ốc, Gojo Satoru đột nhiên hỏi.

Giọng hắn quanh quẩn trong không gian chật hẹp.

“Sao, đau lòng cậu ta?” Sasuke nhướng mày sau lưng Gojo Satoru.

Fushiguro Megumi chỉ chạm mặt với Gojo Satoru một cái vào buổi sáng đã bị người này nhìn ra được là cảm xúc không đúng lắm. Gojo Satoru vẫn rất quan tâm đến cậu học sinh này của mình đó chứ.

Gojo Satoru cười, “Không,“ Hắn dẫn Sasuke vào một ngã rẽ, mở một cánh cửa khác ra, “Chỉ là tò mò lý do em làm vậy.”

“...Không có lý do gì đặc biệt.” Sasuke nói.

Phía sau cửa là một căn phòng nhỏ hẹp trống trải, tất cả những nơi nhìn thấy được bằng mắt thường đều giống phòng phong ấn Sasuke thấy lúc trước ở Cao chuyên, dán đầy phù chú, giữa phòng đặt một căn lầu nhỏ như cái điện thờ, bốn góc liên kết với mặt đất bằng dây thừng treo phù chú, bên trong đặt một ngón tay đỏ sậm, tản ra chú lực mãnh liệt.

Đây là ngón tay mà Hiệp hội chuyển tới từ Kho Cấm ngay trong đêm, sau khi hắn nhất trí với cao tầng.

Còn cố ý mở phong ấn, tiện cho hắn sử dụng.

Vào những lúc thế này thì lại cực kỳ chu đáo.

Hơn nữa, vừa hay có thể nghiệm chứng chút ý tưởng trong lòng hắn.

Sasuke để lộ biểu cảm khó mà miêu tả được.

Có lẽ Itadori Yuji thật sự rất thích hợp làm chú thuật sư.

Ít nhất là trên phương diện này, cậu ta còn điên hơn Gojo Satoru.

Gojo Satoru tùy tay cất ngón tay Ryomen Sukuna — không có phong ấn, theo chính lời hắn thì sờ giống ngón tay đồ chơi bằng nhựa — vào túi, rồi bất thình lình cố ý duỗi tay đến trước mặt ninja tóc đen.

Sau đó nhìn đối phương đột ngột lui ra sau một bước mà tức giận trừng mình, tâm tình vui sướng cười.

Ừm... Như vậy cũng rất đáng yêu.

Sasuke đứng cạnh bên không chạm vào ngón tay Ryomen Sukuna của Gojo Satoru, theo hắn vào nơi giam giữ Itadori Yuji.

Gojo Satoru canh giờ rất chuẩn, vừa ngồi lên ghế, Itadori Yuji đang gục đầu đối diện liền rên một tiếng, mở hai mắt.

Sasuke dựa lên tường, nhìn Gojo Satoru dựa trên lưng ghế, dăm ba câu giải thích rõ ràng tình huống hiện tại với Itadori Yuji bị trói đến không thể động đậy, sau đó phi thường tùy tiện cởi bỏ dây thừng dán phù chú dùng trói cậu ném qua một bên, để Itadori Yuji tự tìm một tư thế thoải mái hơn ngồi đợi hai phút.

“Cái thứ dây này dù sao cũng chả có tác dụng gì,“ Gojo Satoru tâng tâng ngón tay lên không trung, tùy tay làm nó cắm vào tường. “Tôi muốn thử Amaterasu của em, Sasuke.”

Itadori Yuji tò mò nhìn Uchiha Sasuke.

Bây giờ cậu đã biết nam nhân tóc bạc này là ai, cũng đã làm quen với Fushiguro Megumi, chỉ còn lại người có đôi mắt trông vô cùng kỳ lạ, lại bị Sukuna nói 'không phải con người' (nói vậy ít nhiều cũng có hơi quai quái), tên là 'Sasuke' này là trước giờ chưa nói chuyện qua.

Một câu cũng chưa nói.

Amaterasu lại là cái gì?

“Không phải muốn em nuốt hết ngón tay ạ?” Cậu hỏi. Sao tự nhiên lại bảo người khác thử.

Gojo Satoru bật cười, “Chấp nhận hiện thực nhanh vậy à? Cậu thú vị lắm đó,“Hắn vỗ vỗ cánh tay Sasuke, “Thử một chút đi.”

Bằng tay trái chưa động vào ngón tay.



Sasuke lúc này mới chịu động một chút.

Ánh mắt y vừa lia qua, ngón tay còn dính trên vách tường lập tức bị ngọn lửa màu đen vây lấy, bốc cháy lên.

Gojo Satoru nhìn chằm chằm đống lửa kia trong chốc lát, ngẩng đầu hỏi Sasuke: “Cũng không được sao?”

Sasuke để lửa đốt một lúc nữa rồi mới thu hồi Amaterasu.

Itadori Yuji cuối cùng cũng nghe thấy đối phương mở miệng nói chuyện.

Giọng nói thanh quý, ngữ khí vững vàng, phong cách khác hẳn với Gojo Satoru.

“Không phải không được, có lẽ chỉ là ở đây mới không được.”

Hoàn toàn nghe không hiểu gì hết. Hai người kia nói nửa ngày mà như đang đánh đố vậy.

Itadori Yuji nghe không hiểu, nhưng Gojo Satoru đã hiểu.

“Tiếc quá.” Hắn đứng lên lấy ngón tay từ trên tường xuống, nghiêng đầu với Itadori Yuji, “Đi thôi, cậu Itadori, cậu có hai tiếng đồng hồ suy nghĩ xem mình muốn chết thế nào, bây giờ muốn đi đâu?”

Itadori Yuji mù mờ đi sau Gojo Satoru, không nhịn được quay đầu lại nhìn vị Sasuke-san đi cùng đằng sau, “Em muốn đến bệnh viện thăm các senpai trước... Anh cũng là chú thuật sư ạ?”

Dù cái bóng của thần chết vẫn phủ lên đầu Itadori Yuji, cậu lại không có vẻ hoảng loạn mấy.

Cứ cảm thấy đây là thể loại giống Naruto, vô tư vô lự đến một trình độ nhất định. Sasuke nghĩ, sau đó phủ định suy đoán của đối phương.

Gojo Satoru đẩy cửa, nhìn Itadori Yuji híp mắt đi vào dưới ánh mặt trời, hoàn toàn không nhìn ra được thay đổi chóng mặt đã phải trải nghiệm hôm qua.

Hắn đặt tay lên vai ninja trẻ tuổi ra khỏi cửa cuối cùng, cười tủm tỉm nói với Itadori Yuji: “Sasuke là thức thần của tôi ớ. Em ấy và tôi giống nhau, đều là mạnh nhất.”

Sasuke nhíu mi, không ngờ Gojo Satoru sẽ có lúc dùng 'mạnh nhất' để hình dung người khác.

Y nhàn nhạt chào Itadori Yuji: “Uchiha Sasuke.” Nhận được tiếng chào hỏi dù đầy mờ mịt nhưng vẫn trung khí mười phần của đối phương.

Gojo Satoru có thể nói là chu đáo mà đưa Itadori Yuji đến bệnh viện hôm qua, đợi cậu từ biệt hai người bị hại xong rồi lại đưa người tới nhà tang lễ.

Hôm qua lúc Fushiguro Megumi tìm được Itadori, cậu đã làm xong tất cả thủ tục liên quan, dự định để hôm nay tiến hành hoả táng, bây giờ chỉ cần người thân có mặt là có thể tiến hành bất cứ lúc nào.

Gojo Satoru ngồi ở ghế dài bên ngoài chờ Itadori Yuji.

Hắn ngẩng đầu nhìn Sasuke, trong tay còn sờ sờ ngón tay giống đồ chơi kia.

Tuy nói là không có phong ấn thì ngón tay Ryomen Sukuna sẽ hấp dẫn lượng lớn chú linh, nhưng hình như rất nhiều chú linh cảm nhận được khí tức của Sasuke đều sẽ tự động rời xa. Khí tức của y và Gojo Satoru đủ áp chế một ngón tay, sẽ không để nơi quanh mình biến thành tụ điểm chú linh.

“Lát nữa đưa cậu ta ăn là được, đỡ cho tôi phải lấy về phong ấn lại.” Gojo Satoru ngữ khí nhẹ nhàng, nói, “Tiếc là không thể trực tiếp huỷ đi luôn.”

Có điều cũng không ngoài dự đoán của hắn.

Chú vật Đặc cấp đa phần đều dùng 'Không tổn thương con người' làm 'ràng buộc', đổi lấy đặc tính 'Không thể bị phá huỷ'.

Tuy Amaterasu của Sasuke được xưng là có thể 'Đốt hết tất thảy', nhưng đây thật ra cần có đủ hai điều kiện: Một là vị trí phải ở thế giới ninja, Amaterasu của y không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, có thể phát huy một trăm phần trăm đặc tính 'Đốt hết tất thảy'; hai là đối tượng bị đốt không có đặc tính tương tự mang tính 'Tuyệt đối'.

Khi hai đặc tính 'Tuyệt đối' giống nhau gặp nhau, Amaterasu đến từ thế giới khác sẽ rất khó thắng được phòng ngự tuyệt đối mà 'ràng buộc' của thế giới này mang lại.

Mà nếu thứ chú vật Đặc cấp này bị đưa đến thế giới ninja của Sasuke, Amaterasu có lẽ sẽ có thể chiếm ưu thế, phá huỷ nó.

Sasuke 'chậc' một tiếng, cảm thấy hơi tởm.

Một lát sau, Itadori Yuji để tay trong túi đi ra, biểu cảm bình tĩnh ngồi xuống cạnh Gojo Satoru.

Ông nội cậu lúc còn sống đã chọn xong phần mộ gia tộc, bia mộ cũng đã sớm dựng xong ở khu nghĩa địa sau nhà tang lễ, chó nên mọi chuyện đã trực tiếp xử lý xong.

“Nghĩ xong chưa? Cậu thích địa ngục nào hơn?” Gojo Satoru chống cằm hỏi.

Thật ra hắn đã quyết định giùm Itadori Yuji từ sớm rồi.

Để cậu rời phòng phong ấn, cho cậu cơ hội thấy bạn học, bao gồm cả thủ tục chuyển trường mà bây giờ Fushiguro Megumi hẳn đã xử lý xong xuôi, Gojo Satoru gần như chắc chắn trăm phần trăm rằng Itadori Yuji sẽ chọn chết chậm một chút.

Người sợ chú nguyền không có khả năng có gan tìm chết cho lắm, mà người không sợ chú nguyền cũng sẽ không cam tâm việc cứ vậy mà bị người ta cướp đi quyền được sống.

Itadori Yuji quả nhiên duỗi tay xin Gojo Satoru ngón tay thứ hai.

Sasuke vẫn không nhịn được, hung hăng nhíu mi khi nhìn đối phương nuốt ngón tay mà không hề có gánh nặng tâm lý nào.

Nhìn thấy còn làm người ta cạn lời hơn nghe thấy.

Sau khi cổ chú lực kia dần bình ổn lại, má Itadori Yuji đột nhiên xuất hiện một cái miệng.

“Mi có vẻ rất mạnh đấy, vậy mà lại tự nguyện đi làm thức thần của người khác, lỗ chết được.” Giọng nói xuất hiện một lần đêm qua truyền đến từ trong miệng.

Itadori Yuji tát một cái lên mặt mình: “Xin lỗi, hình như em chưa quen lắm, tạm thời không khống chế được hắn.”



Trên mu bàn tay cậu lại xuất hiện một cái miệng, “Rốt cuộc mi là thứ gì?”

Từ phương diện này mà nói thì càng giống Naruto, trong bụng cũng có thứ kỳ quái. Cửu vĩ sống ngàn năm, Ryomen Sukuna cũng là chú vật ngàn năm trước, cho nên Itadori Yuji là junchuuriki của chú thuật giới?

Có điều mọc miệng* trên tay cứ làm y nghĩ đến Deidara, cái tên điên đánh bom hễ phát khùng lên là không hiểu tiếng người kia.

Sasuke không để ý đến Ryomen Sukuna.

“Cậu tốt nhất nên học cách khống chế một chút.” Y nói với Itadori Yuji, ngữ khí bình tĩnh. Người sau luống cuống tay chân một trận, cuối cùng cũng áp Ryomen Sukuna về, “Đừng mượn sức mạnh của chú linh.”

Đến nay y vẫn ôm sự không tín nhiệm đến cực đoan đối với mấy thứ này.

Dù cuối cùng nghe nói Naruto đã tâm ý tương thông với Vĩ thú, có thể sử dụng một phần chakra của chín Vĩ thú, còn làm ra mấy cái Rasengan kỳ kỳ quái quái, Sasuke vẫn cảm thấy Vĩ thú không đáng tin.

Khi còn bé, y đã tận mặt thấy Nhất Vĩ phát cuồng, ở chỗ Orochimaru gặp được Naruto suýt nữa đã trở thành nô lệ của lực lượng và cảm xúc, sau đó lại nghe được không ít tin tức về Vĩ thú từ Uchiha Obito — trừ việc Naruto xém hoá thân hoàn toàn thành Cửu Vĩ, san bằng Konoha ra còn có không ít trường hợp của các Vĩ thú khác.

Vĩ thú là tập hợp chakra đặc thù, bản thân không tồn tại quan niệm thiện ác, có khả năng trở mặt không nhận người bất kỳ lúc nào. Dù cuối cùng Naruto hoà giải với bọn chúng, số lần mất khống chế trong quá trình cũng không phải ít.

Chú linh thì càng khỏi phải nói.

Bản thân đã thuộc về cảm xúc tiêu cực, dù có ý chí của mình thì cũng không có khả năng là tồn tại chân thiện mỹ gì.

So với Vĩ thú và ninja, chú linh và chú thuật sư càng không thể có khả năng hoà giải. Ryomen Sukuna là Chú Linh chi Vương, chỉ biết ngáng chân trong tối ngoài sáng, khả năng đột nhiên mọc ra lương tâm con người, giúp ích cho Itadori Yuji không cao mấy.

Hiện tại chỉ mới hai ngón tay mà Ryomen Sukuna đã có thể tùy tiện mở miệng nói chuyện, nếu Itadori Yuji làm vật chứa mà chỉ có chút lực khống chế thế này thì y thực sự cảm thấy nên xử lý càng sớm càng tốt.

Nếu không, trong quá trình thu thập ngón tay, dù có chút ngoài ý muốn cũng sẽ thọc ra một cái lỗ lớn.

Gojo Satoru vậy mà lại có ý kiến hơi khác.

“Học thế nào đi nữa thì đại khái cũng chỉ có thể bảo đảm sẽ không dễ dàng mất quyền không chế cơ thể thôi, nhưng sức mạnh của Sukuna vẫn cần thiết đối với Itadori,“ Hắn cười tủm tỉm, nói, “Nếu không cậu ta đến chú linh cũng không thấy được.”

“Không cần nhắc em cái này đâu.” Itadori Yuji phun tào một câu.

Sasuke không có đặc biệt kiên trì, chỉ nhàn nhạt nói: “Sức mạnh không thuộc về mình sớm muộn gì cũng sẽ cắn ngược lại mình, đây chỉ là kinh nghiệm của tôi.”

Không chỉ là Cửu Vĩ của Naruto, Bạch Xà chi Lực mà Orochimaru để lại cho y cũng vậy.

Gojo Satoru như suy tư gì, ngẩng đầu nhìn Sasuke.

Itadori Yuji mẫn cảm nhận ra không khí có chút vi diệu giữa hai người, ngậm miệng không nói gì.

Vì sao hình thức ở chung của Gojo-sensei và thức thần của mình lại là thế này a? Thì ra thức thần như kiểu âm dương sư thực sự tồn tại sao?

—Sao có thể? Ryomen Sukuna cười nhạo một tiếng trong đầu cậu.

—Quan hệ giữa hai người đó không chặt chẽ như giữa thức thần và thức thần sử.

Khi Itadori Yuji hỏi tiếp trong đầu, Ryomen Sukuna lại không lên tiếng.

“Tôi hiểu rồi,“ Nam nhân tóc bạc ngẫm nghĩ một lúc, đột nhiên nở một nụ cười vui sướng, “Nhưng chừng nào thì em mới có thể chia sẻ thêm cho tôi mấy kinh nghiệm như vậy chứ?”

Sasuke nghiêng đầu sang một bên, dáng vẻ không định trả lời.

“Chia sẻ chút đi mà~” Gojo Satoru đứng lên từ ghế dài, cúi đầu cười cười với Itadori Yuji, “Lát nữa về sắp xếp chút hành lý đi.”

Itadori Yuji bị đề tài xoay chuyển chớt giật của hắn làm hơi khó hiểu.

“Sau đây chúng ta phải đi Tokyo.” Gojo Satoru chào hỏi Fushiguro Megumi đi từ nơi xa đến. “Thủ tục làm xong chưa?”

Fushiguro Megumi gật gật đầu.

“Thủ tục gì ạ?” Itadori Yuji càng không hiểu.

“Chuyển trường ớ~” Gojo Satoru cười nói, “Sau này em** sẽ phải trở thành bạn học với Megumi rồi.”

“Ai?”

_______________________

Tác giả có lời muốn nói: Sasuke: Có chút hiểu lầm, không biết Sukuna và Cửu Vĩ vẫn có khác biệt, không có quá trình dần mất khống chế, chỉ biết phựt một phát, cho nên cảm thấy cần học khống chế. Mặt khác là cảm thấy Itadori tốt nhất đừng có việc gì phải nhờ Sukuna. Lúc Naruto thấy Sasuke ở chỗ Orochimaru thì thực ra đã hơi có dấu hiệu mất khống chế.

Gojo Satoru: Phát hiện nhận thức của Sasuke đại khái hơi lệch chút. Hắn cho rằng khống chế là hoàn toàn không cho Sukuna ra, chỉ dùng Sukuna để cung cấp chú lực, nhưng tạm thời không có suy xét đến khả năng Itadori không chịu nổi mà gọi Sukuna, hắn cảm thấy có mình ở đó thì sẽ không thành vấn đề.

Thủ tục chuyển trường: Thiết lập cá nhân là bên Cao chuyên có con đường đặc thù, có thể đi đường thẳng tốc độ cao.

_______________________

Chú thích của editor:

*: Chỗ này chắc tác giả viết nhầm là 'mọc tay trên tay', mình sửa lại

**: Trước đó Satoru gọi Itadori là cậu, chỗ này mình để anh ta đổi thành 'em' là vì anh ta 'xác nhận' cái việc mình sẽ thành thầy của Itadori với cậu.
Chương trước Chương tiếp