Toàn Dân: Bắt Đầu Chuyển Chức Quỷ Kiếm Sĩ
Chương 22: Tiến về phía trước
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Toàn Dân: Bắt Đầu Chuyển Chức Quỷ Kiếm Sĩ
Chương 22: Tiến về phía trước Khung cảnh Trần Nhân Tâm ném v·ũ k·hí vào cơ thể Khô Cốt Tân Vương lần nữa hiện lên, rõ ràng với khoảng cách và vị trí của hắn cùng Boss quá khác biệt, hắn không có năng lực bay lên hay v·ũ k·hí t·ấn c·ông tầm xa. Và, thời điểm Khô Cốt Tân Vương kích hoạt Năng Lượng Bóng Tối, mọi thứ diễn ra trong tích tắc, hơn nữa còn bỏ qua hoàn toàn sự hiện diện của Trần Nhân Tâm, với độ phản xạ và tốc độ chênh lệch, thật sự quá khó để hắn phản ứng. Cuối cùng ba người bị năng lượng bóng tối nuốt chứng, toàn thân p·hát n·ổ, vô cùng kinh khủng, thậm chí trong góc nhìn của Trần Nhân Tâm, bọn họ chứng kiến cảnh chiếu chậm, từ từ bóp nghẹt bọn họ, rồi hạ sát trong một lần duy nhất. Qua đó chứng minh những gì Trần Nhân Tâm tường thuật với hội trưởng Lê Linh đều là sự thật, hai lần chứng minh vô tội, hắn không liên quan trực tiếp đến c·ái c·hết, cũng chẳng gián tiếp gây ra vụ việc này, bởi vì tất cả đều đồng thuận đi vào hầm ngục. Nhưng vì nỗi ám ảnh quá lớn khiến hắn không được tỉnh táo và có biểu hiện lạ nên mới khiến mọi người khó lòng tin tưởng, giờ đây mọi chuyện đã được xác thực, cũng nên kết thúc vấn đề này, người còn sống vẫn phải sống. Hội trưởng Lê Linh nhìn qua mặt Trần Nhân Tâm, ánh mắt hắn chưa từng thay đổi kể từ lần đầu hai người gặp nhau, một đôi mắt thiếu cảm xúc, chất chứa nhiều thứ bên trong, càng trở nên ảm đạm hơn khi trải qua vụ việc đó. "Hỏa Vương, với tư cách là thượng tầng Hiệp Hội Chức Nghiệp Giả, và hội trưởng công hội Nhật Nguyệt, ta tuyên bố Trần Nhân Tâm vô tội. Cái chết của Phương Quyền, Lưu Đức Thiện và Lê Thập Phong là lỗi thuộc về công hội vì không kiểm soát được hành động của bọn họ!" Với tất cả những gì diễn ra và được chứng kiến nãy giờ, sai lầm của Trần Nhân Tâm là bản thân hắn quá yếu mới dẫn đến cái chết từ ba người đồng đội, tuy nỗi dằn vặt vẫn còn đó, nhưng sống sót luôn là việc cần phải ưu tiên lên hàng đầu.
Trần Nhân Tâm hít thở sâu một hơi, nhẹ cúi đầu trước Hỏa Vương Phương Thành, hắn biết mình đang gánh vác trên vai trách nhiệm cả về cái chết của đồng đội lẫn sự sống của bản thân, hắn phải sống vì bọn họ.
"Ta thành thật xin lỗi, không có lời bào chữa nào cho việc gián tiếp hạ: chết bọn họ, nhưng ta sẽ cố gắng sống sót vì bọn họ, vì lý tưởng và tương. lai của bọn họ, cho tất cả những điều đã xảy ra!"
Phương Thành khó chịu nãy giờ, nghe hắn nói xong liền thả lỏng cơ thể, người đã chết thì không thể sống lại, bản thân hắn cũng không phải người gây ra tất cả mọi chuyện, có lẽ phải nên chấp nhận hiện thực tàn nhẫn này.
Nhìn qua hội trưởng Lê Linh, rồi nhìn lại Trần Nhân Tâm thêm lần nữa, Phương Thành thở dài lắc đầu một cái, ông ta hiểu rằng mình đã trách lầm hắn, nổi giận vô cớ và ép hắn vào đường cùng.
"Ài... Được rồi được rồi, chuyện hôm nay kết thúc ở đây đi, ta sẽ không truy cứu về cái chết của con trai mình nữa, người còn sống vẫn phải tiếp tục tiến về phía trước, so với việc đau lòng trước cái chết, tốt hơn hết là nỗ lực hết sức vượt qua nó, trả thù lên đám quái vật kia!"
Hội trưởng Lê Linh gật đầu đồng ý, mất đi ba chuyển chức giả Tinh Anh là mất mát to lớn, ảnh hưởng khá nhiều đến tương lai của nhân loại, mặc dù vậy, điều này sẽ thúc đẩy mọi người nỗ lực nhiều hơn nữa nếu không muốn chết.
"Mọi chuyện đều giải quyết rỡ ràng hết rồi, ta rất lấy làm tiếc vì cái chế của bọn họ, và cũng sẽ chỉnh đốn lại luật lệ, không để những trường hợp tương tự xảy ra thêm lần nào nữa."
Nghe xong, Phương Thành xoay người bước ra khỏi phòng, phóng thẳng lên trời, di chuyển khỏi công hội Nhật Nguyệt mà chẳng thèm nói thêm lời nào, mọi chuyện đến đây là kết thúc.
...
Khoảng mười lăm phút sau, sau khi giải thích và đưa ra kết luận cuối cùng cho cái chết của ba người bọn họ với những nhân chứng cùng những người đã tham gia cuộc thẩm vấn Trần Nhân Tâm, ai về nhà nấy, tiếp tục bước trên con đường thăng cấp của riêng mình.
Tại phòng hội trưởng, Lê Linh cho gọi phó hôi trưởng Lê Hạ, Trần Nhâr Tâm, và Nguyễn Ngọc Anh vào phòng, một vấn đề đã được giải quyết, tiếp theo đây cũng nên chuẩn bị kỹ càng cho tương lai, chính là tạo ra một đội ngũ đủ mạnh.
"Trần Nhân Tâm, kể từ giờ ngươi không được phép vào hầm ngục hay cổng không gian một mình, mà phải lập tổ đội với Nguyễn Ngọc Anh cùng ba người đồng đội khác. Ta biết các ngươi đều muốn săn quái một mình, nhưng mà, giai đoạn các ngươi đạt cấp ba mươi trở lên, những thứ các ngươi đối mặt không thể giải quyết một mình!"
"Hội trưởng, ta nghĩ mình hoàn toàn đủ sức đơn phương độc mã đến cấp năm mươi, vả lại, ta mới đạt cấp hai mươi, chẳng phải nên tối hóa tài nguyên trước khi đạt tới những cấp độ cao hơn sao?"
Nguyễn Ngọc Anh lập tức nói lên ý kiến của mình, trên khuôn mặt hiện rõ ràng vẻ khó hiểu, giai đoạn đầu cần khá ít kinh nghiệm để thăng cấp, quái vật cũng rất nhiều nên mới cần tối ưu toàn bộ tài nguyên, cô muốn một mình săn quái là điều vô cùng dễ hiểu.
Quan trọng hơn hết, Nguyễn Ngọc Anh nhìn ra mong muốn của Trần Nhân Tâm, chắc chắn hắn không hề muốn lập tổ đội với bất kỳ ai nữa, việc cái chết trong tổ đội hắn tham gia nói lên tương lai đen tối của những người đi cùng hắn.
Dĩ nhiên Nguyễn Ngọc Anh không sợ chết, cô hiểu rõ năng lực của bản thân, cô có nhiều con bài tẩy để sống sót, và cũng không tin rằng hắn xui xẻo đến mức ai đi cùng hắn đều sẽ chết, nếu thế thì những người bên cạnh hắn từ trước đến nay đều chết cả rồi.
Chẳng qua là, như cô đã nói, cô muốn dành toàn bộ thời gian và điểm kinh nghiệm thu thập được để thăng cấp nhanh nhất, đạt tới cấp độ cao nhất trong thời gian ngắn, trước khi những sự kiện khủng bố diễn ra đối với nhân loại.
"Hội trưởng, cô ấy nói đúng, một phần chúng te nên tối ưu hóa tài nguyên, một phần ta không thể nhìn những người đồng đội kể vai sá' cánh chết thêm lần nào nữa, điều đó chỉ nói ra bản thân ta là kẻ mang đến vận rủi cho đồng đội, cho nhân loại!"
Hội trưởng Lê Linh nhìn qua hai người bọn họ, mỗi người đều có lý do riêng để từ chối thành lập tổ đội vào thời điểm này, tuy nhiên, bằng giác quan của Thăng Thiên Giả, cộng thêm lời nói trước đó của Hỏa Vương, cô có chút nghi ngờ Trần Nhân Tâm.
"Ta sẽ giải thích cho hai ngươi hiểu, kể cả những người mạnh nhất thế giớ hiện tại cũng chưa thể đưa nhân loại về lại thời kỳ hòa bình, nghĩa là sức mạnh của quái vật còn kinh khủng hơn! Nếu các ngươi hỗ trợ lẫn nhau chiến đấu và thăng cấp, đến lúc đó nhân loại sở hữu cùng lúc năm Thăng Thiên Giả, đó có phải cách thức tốt để gia tăng lực lượng của nhân loại không?"
"Hon nữa, để giảm rủi ro mất mát như cái chết vừa qua, chúng ta nên đảm bảo an toàn ở mức đối đa, lịch sử chỉ được phép lặp lại khi đó là lịcF sử về hi vọng và nhân loại giành chiến thắng, chứ không phải lịch sử của những nuối tiếc! Rất nhiều người được lưu danh sử sách, đi vào dòng sông lịch sử của nhân loại, nhưng không một ai có thể hồi sinh, và cũng chưa từng giành lấy chiến thắng cuối cùng cho nhân loại trong suốt ba trăm năm qua!"
Nghi ngờ Trần Nhân Tâm chỉ là một phần nhỏ, thực chất thì hội trưởng Lê Linh chú trọng vào vấn đề phát triển của nhân loại hơn là chút nghỉ ngờ không có tính xác thực đó, công lý sẽ đứng về phía cái thiện, không phải đứng về phía cái ác.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương