Toàn Dân: Bắt Đầu Chuyển Chức Quỷ Kiếm Sĩ

Chương 21: Chứng minh



Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Toàn Dân: Bắt Đầu Chuyển Chức Quỷ Kiếm Sĩ

Chương 21: Chứng minh Sân chính công hội Nhật Nguyệt, đột nhiên một người đàn ông trung niên, thân hình vạm vỡ, toàn thân tản phát nhiệt lượng nồng đậm xông vào, làm trũng đất nông ngay tại vị trí ông ta tiếp đất, đồng thời lan tỏa nhiệt lượng xung quanh công hội. Cả đám người bị một phen náo động, liền vội vã chạy ra ngoài, chứng kiến người đàn ông trung niên đang cực kỳ giận dữ, dường như muốn hủy diệt mọi thứ trước mặt ông ta, mỗi bước di chuyển đều tạo nên rung chấn. Trần Nhân Tâm hiểu rõ chuyện gì sắp xảy đến với mình, sai lầm lớn nhất của hắn là mời bọn họ vào tổ đội và ra ngoài săn quái, thời điểm đó nếu hắn nghĩ thoáng hơn, tiếp tục săn quái trong hầm ngục vô tận, thì giờ đây mọi thứ không vỡ lở như thế này. "Ta sẽ... Hội trưởng Lê Linh cau mày, lập tức ngăn không cho Trần Nhân Tâm nói, cô ta biết hắn định làm gì, hắn sẽ chịu trách nhiệm và trả giá bằng bất kỳ điều gì người đàn ông trung niên đó muốn, cũng là lý do cô phải ngăn hắn lại. "Hỏa Vương, đây là địa phận của công hội Nhật Nguyệt, không phải nơi ngươi muốn náo động là náo động, thu lại lực lượng của mình đi!" Hội trưởng Lê Linh tiến lên phía trước, phất tay áo một cái rồi nói, lời nói đi kèm với nguồn áp lực đè nén trong không khí, hướng về phía Hỏa Vương, khiến ông ta nhất thời bị kiềm hãm, và buộc phải thu lại nhiệt năng.
"Ta biết ngươi đến đây vì c·ái c·hết của con trai mình, ta đã tìm hiểu mọi chuyện và có kết luận về c·ái c·hết đó, con trai ngươi bị g·iết bởi Boss Khô Cốt Tân Vương cùng với hai người đồng đội tại bí cảnh khó." Hỏa Vương Phương Thành, một chuyển chức giả đã Thăng Thiên, sức mạnh so với hội trưởng Lê Linh không chênh lệch quá nhiều, biệt danh Hỏa Vương cũng nói rõ năng lực và sức mạnh của ông ta vô cùng kinh khủng. Thậm chí đối diện với một Thăng Thiên giả, Phương Thành vẫn không hề to ra sợ hãi, cho dù hôm nay trước mặt ông ta có là mười người đi chăng nữa, ông ta nhất quyết không bỏ qua vấn đề liên quan tới c·ái c·hết của con trai mình. "Tử Vong Nữ Vương, ngươi nghĩ Hỏa Vương ta là kẻ ngốc hay sao mà lại nói dối bằng những lời lẽ thiếu thuyết phục như thế? Ta biết mọi hành tung của con trai mình, và biết cả việc vẫn còn một người mà ngươi chưa nhắc tới, chính là hắn ta!" Hự! Trong thoáng chốc, Hỏa Vương Phương Thành chỉ tay về phía Trần Nhân Tâm, khó chịu nhấn mạnh từng câu từng chữ, chỉ đích danh hắn, kẻ đứng đằng sau c·ái c·hết của con trai ông ta và những người đồng đội đi cùng. Mà hội trưởng Lê Linh, tức Tử Vong Nữ Vương không hề khoan nhượng, lập tức dùng sức mạnh của Thăng Thiên Giả phản kích, chỉ trừng mắt một cái liền tạo ra nguồn năng lượng khổng lồ ập vào người Hỏa Vương Phương Thành. "Chậc! Lê Linh, ngươi như vậy là đang muốn bao che cho hắn sao? Hắn đã đi cùng với con trai ta và hai người đồng đội khác, c·ái c·hết của bọn chúng chắc chắn liên quan đến hắn. Hơn nữa, hắn chẳng qua chỉ là một chuyển chức giả tầm thường, tại sao ngươi lại muốn bảo vệ?" Hỏa Vương Phương Thành từ từ hạ nhiệt trên cơ thể mình, phần nào e dè trước sức mạnh của Tử Vong Nữ Vương, loại sức mạnh tương tự biệt danh, có thể g·iết c·hết người ta mà không ai hay biết. "Dĩ nhiên phải có nguyên do thì ta mới bảo vệ hắn, đơn giản là hắn không phải người g·iết hại con trai người và hai người đồng đội, ngươi cũng biết Boss trong bí cảnh nguy hiểm đến nhường nào đúng không?" "Lê Linh, ngươi là thượng tầng của Hiệp Hội, là người mang đến sự công bằng cho tất cả mọi người, ngươi chưa từng nghĩ hắn ta đã lừa bọn chúng vào trong bí cảnh sao? Nếu Boss nguy hiểm đến thế, vậy làm cách nào hắn có thể sống sót, trong khi con trai ta đạt tới cấp độ mười tám, và thời điểm đó hắn còn đang ở cấp mười hai!?" Ngay khi hội trưởng Lê Linh cố gắng bênh vực Trần Nhân Tâm, thì bị lời nói của Hỏa Vương Phương Thành làm thay đổi suy nghĩ, ông ta cho người theo dõi hành tung của con trai mình và biết tất cả những gì xảy ra trước khi bọn họ vào bí cảnh. Trần Nhân Tâm đứng sau lưng hội trưởng, hai mắt vô hồn nhìn về phía Hỏa Vương, phần nào mường tượng thứ cảm xúc kỳ lạ đối với tinh cảm gia đình, ông ta phải yêu thương con mình đến mức nào mới chịu lên tiếng trước mặt người mạnh thứ ba toàn thế giới. Tình trạng của hắn bây giờ nguy hiểm trùng trùng, bởi Hỏa Vương muốn g·iết hắn để trả thù cho c·ái c·hết của con trai, một c·ái c·hết đau đớn và khủng kh·iếp nhất, chỉ như vậy mới giúp ông ta nguôi ngoai cơn giận. "Ngươi không thể bảo vệ hắn, ta dám chắc hắn chính là kẻ phản nhân loại được cài vào nhằm triệt tiêu nguồn nhân lực mạnh mẽ của chúng ta. Thử nghĩ mà xem, con trai ta và hai người kia đều thuộc chức nghiệp Tinh Anh, có phải trong tương lai sẽ góp sức rất nhiều cho nhân loại không?" Hỏa Vương tiếp tục đưa ra những lý luận của mình, hoàn toàn không muốn cho Trần Nhân Tâm có cơ hội sống sót, đến mức phải đem ra sự tồn vong của nhân loại để ép hắn vào bước đường cùng, hoặc là đứng ra nhận lỗi, hoặc là mang danh phản nhân loại. Tất nhiên Trần Nhân Tâm đã có suy nghĩ chịu trách nhiệm cho việc gián tiếp gây ra c·ái c·hết cả ba người bọn họ, chỉ là ép hắn với tội danh phản nhân loại thì cũng quá đáng quá, bởi lẽ có nhiều cách g·iết bọn họ mà không một ai biết, hay bản thân sẽ trở thành kẻ tình nghi. Hội trưởng Lê Linh trầm mặc, thành thật thì cô ta chưa hoàn toàn tin tưởng vào Trần Nhân Tâm, hay nói chính xác hơn, mức độ đáng tin trong lời nói của hắn chỉ ở mức bảy mươi phần trăm, vì ngoài hắn chẳng có người nào khác chứng kiến toàn bộ sự việc. Nhưng những gì hắn chứng minh nãy giờ đều có cơ sở của nó, thậm chí Nguyễn Ngọc Anh, một người thuộc nhà họ Nguyễn, gia tộc đỉnh cấp ở Việt Quốc cùng chứng minh cho hắn, nếu nói hắn là kẻ phản nhân loại, há chẳng phải nhà họ Nguyễn cũng dính líu sao? "Ngay cả lời nói này của ngươi cũng đã chứng minh hắn vô tội rồi, Phương Thành, ngươi không thể buộc tội hắn bằng bất kỳ hình thức nào hết!" "Tại sao chứ? Ta chứng minh hắn vô tội? Chuyện này ngươi phải giải thích rõ ràng, bằng không sẽ trở thành trò cười trong mắt thiên hạ đấy!" "Ngươi nên nhớ một điều, chức nghiệp của con trai ngươi, tức Phương Quyền, là Hỏa Diễm Pháp Sư, lại còn đạt cấp độ mười tám, ngoài những chức nghiệp Huyền Thoại, Thần Thoại, hay Độc Nhất, ta chắc chắn không ai là đối thủ! Mà, ngươi nói một chức nghiệp ẩn như Quỷ Kiếm Sĩ, cấp độ mười hai, so về thuộc tính lẫn những khả năng sở hữu, ngươi nói xem Trần Nhân Tâm g·iết Phương Quyền bằng cách gì?"
"Trên đời này, không, trong thời đại này, chẳng việc gì là có thể hay không thể cả, ngươi đã nói bọn chúng vào bí cảnh khó, một kẻ yếu như hắn dĩ nhiên sẽ không tác động nhiều lên Boss, vậy thì ai sẽ là người làm việc đó? Đúng vậy, con trai ta và hai người đồng đội của nó, hắn nhân lúc đám trẻ kiệt sức khi đấu với Boss, rồi nhân cơ hội g·iết c·hết chúng, chiếm đoạt luôn toàn bộ số điểm kinh nghiệp từ bí cảnh này!" Hai người đều có ý đúng của riêng họ, nhìn chung sự việc vẫn còn đang ở giai đoạn tìm kiếm thông tin, mọi lời nói chỉ là giả thuyết về c·ái c·hết và kẻ g·iết người, về tình về lý, muốn buộc tội hay thoát tội phải dựa vào bằng chứng cụ thể nhất. Hội trưởng Lê Linh cau mày, cô ta vẫn còn rất nhiều công việc càn phải giải quyết, giờ lại vướng vào vấn đề thiếu chứng cứ như thế này, không biết đến bao giờ mới có thể kết thúc. Phải chăng Trần Nhân Tâm phải đứng ra chịu tội mặc dù không phải người trực tiếp s·át h·ại bọn họ? "Lê Linh, hà tất gì phải bảo vệ một kẻ g·iết người chứ? Thà g·iết nhầm còn hơn bỏ sót, ngươi đã nghe qua câu nói này chưa? Người nên c·hết là một kẻ tầm thường như hắn mới đúng, chẳng ai lại hi sinh ba chuyển chức giả Tinh Anh để bảo vệ một chuyển chức giả Ẩn cả!" Hỏa Phương từ từ tiến lại gần bọn họ, vừa đi vừa nói, như thể tin chắc rằng hội trưởng Lê Linh sẽ giao ra Trần Nhân Tâm, vì những lập luận nãy giờ của bọn họ điều thiếu tính xác thực, cách tốt nhất là nên trừ khử luôn kẻ không thể chứng minh một trăm phần trăm mình vô tội. "Uhm... Mọi người nghe ta nói được chứ?" Bấy giờ, Nguyễn Ngọc Anh bẽn lẽn bước lên, thần thái cùng ánh mắt hiện lên vẻ tự tin, không hề sợ hãi trước một Thăng Thiên Giả, dường như nghĩ ra cách có thể giải quyết toàn bộ vấn đề, thứ mà tất cả bọn họ đều quên mất. "Mỗi một chuyển chức giả đều sở hữu khả năng ghi hình thông qua góc nhìn thứ nhất, thông thường chuyển chức giả sẽ dùng đoạn ghi hình để xem xét những sai lầm trong lúc chiến đấu, và nó luôn được ghi hình dù có bật hay không." Kể từ thời điểm thức tỉnh, chuyển chức giả sở hữu toàn bộ chức năng, khả năng từ hệ thống chức nghiệp, bao gồm cả việc ghi hình, như thể muốn chuyển chức giả ghi lại toàn bộ cuộc đời của mình sau khi chuyển chức.
Chẳng qua, việc chia sẽ đoạn ghi hình quá mạo hiểm, không chỉ nhìn thấy theo góc nhìn thứ nhất của Trần Nhân Tâm, mà còn nhìn được thông báo, thông tin chức nghiệp, kỹ năng, thiên phú, tất thảy mọi thứ từ thời điểm chuyển chức cho đến hiện tại. Cho dù là ai cũng không muốn chia sẻ những việc mình đã làm trong suốt thời gian qua, nó ảnh hưởng quá lớn đến nhiều thứ, trừ khi có lệnh từ người đứng đầu Việt Quốc và hội đồng thượng tầng của Hiệp Hội, hay chính bản thân người đó tự chia sẻ hình ảnh. "Ta sẽ chia sẽ đoạn ghi hình cho các người xem, đây không phải vì ta muốn chứng minh mình hoàn toàn vô tội, mà bởi vì ta không muốn bị gán ghép tội phản nhân loại, ta là người của Việt Quốc, là một phần của nhân loại!" Trần Nhân Tâm tiến lên phía trước, khuôn mặt vẫn ảm đạm, đôi mắt vẫn không có chút xúc cảm nào, giờ đây hắn giống như một cái vỏ bọc bên ngoài, bên trong thì trống rỗng, ý chí kiên định trước đó đang dần phai tàn theo nỗi ám ảnh. Nhưng để không làm trái với bản tâm, với những gì hắn luôn hướng về, hắn không chấp nhận việc bản thân phải c·hết dù chẳng làm gì quá vô đạo đức, vô nhân tính, h·ình p·hạt mà hắn chịu trách nhiệm không bao gồm c·ái c·hết. Hỏa Vương Phương Thành nheo mắt lại, hội trưởng và những người bên cạnh cũng hiện lên dáng vẻ ngạc nhiên, khẳng định một điều, rằng Trần Nhân Tâm biết mình không g·iết người, nên mới dám chia sẻ đoạn ghi hình. Bản thân Hỏa Vương cảm thấy rất khó chịu, trong lòng tràn ngập phẫn nộ, nếu hắn có thể chứng minh bản thân vô tội bằng đoạn ghi hình từ hệ thống chức nghiệp, vậy thì ai sẽ phải trả giá cho c·ái c·hết của con trai ông ta? Hội trưởng Lê Linh trầm tư một hồi, quay sang nhìn Trần Nhân Tâm, giờ phút này không phải lúc bảo vệ nhân quyền, bảo vệ quyền riêng tư, mà là bảo vệ chính hắn khỏi vu khống và c·ái c·hết trước một người đang cực kỳ giận dữ. "Ta và Hỏa Vương Phương Thành sẽ là người xem đoạn ghi hình của Trần Nhân Tâm, chúng ta cam kết rằng nhất định không tiết lộ bất cứ thông tin nào liên quan đến chức nghiệp của hắn trong suốt quá trình xem xét!" Hỏa Vương tặc lưỡi, để làm rõ ràng mọi chuyện, buộc ông ta phải xem đoạn ghi hình này, cho dù kết quả có diễn ra như thế nào, ít nhất ông ta cần biết nguyên do vì đâu mà con trai c·hết, vì c·ái c·hết minh bạch tốt hơn là c·ái c·hết mãi mãi không có lời giải thích. "Được rồi, thân là bậc tiền bối, ta cũng không làm khó dễ bậc hậu bối làm gì, ngươi đã chấp nhận cho chúng ta xem đoạn ghi hình, mọi chuyện nên giải quyết trong êm đẹp!" Sau đó, Trần Nhân Tâm, Phương Thành, và hội trưởng Lê Linh bước vào trong phòng, lúc này Trần Nhân Tâm chia sẻ đoạn ghi hình cho hai người Phương Thành và Lê Linh xem. [Trần Nhân Tâm đã chia sẽ đoạn ghi hình, đoạn ghi hình sẽ dừng lại cho đến khi người chia sẻ ngừng chiếu] Ban đầu, vẻ mặt của bọn họ kinh ngạc vì năng lực mà Trần Nhân Tâm sở hữu, nó không quá mạnh ở thời điểm hiện tại, nhưng càng về giai đoạn sau, sức mạnh sẽ trở nên vượt trội và hoàn hảo hơn rất nhiều. Do mới ngày đầu chuyển chức nên Trần Nhân Tâm cũng không làm gì nhiều, ngoài việc chuẩn bị một số thứ ở lò rèn và di chuyển đến công hội Nhật Nguyệt, tiến vào hầm ngục vô tận rồi gặp gỡ Nguyễn Ngọc Anh, cùng nhau săn quái. Rốt cuộc, khi bọn họ nhìn thấy bốn người Trần Nhân Tâm đi vào bí cảnh, lúc đầu đó chỉ là hầm ngục tầm thường, khi vào trong mọi thứ thay đổi đột ngột, mới trở thành bí cảnh, và phần còn lại là bi kịch.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.

Chương trước Chương tiếp