Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Toàn Dân: Bắt Đầu Chuyển Chức Quỷ Kiếm Sĩ
Chương 20: Người còn sống vẫn phải sống
"Thời điểm đó ta đã quay lưng lại với Boss vì nghĩ rằng thời gian hồi chiêu của Năng Lượng Bóng Tối chưa được hồi lại, kỹ năng này rất mạnh, ít nhất phải mất năm đến mười phút hồi chiêu..."
Công hội Nhật Nguyệt, phòng hội trưởng, 21 giờ 32 phút, mười người đang có mặt trong phòng, trong đó có hội trưởng, phó hội trưởng, và những nhân chứng nhìn thấy nhóm người Trần Nhân Tâm bước vào bí cảnh, lắng nghe lời giải bày từ hắn.
"Trên người ta không còn v·ũ k·hí nào khác, nó đã rơi ra khá xa khi v·a c·hạm với Khô Cốt Tân Vương, và một giây là quá ngắn để Boss có thể t·ấn c·ông mọi người trong khoảng cách hơn hai mươi mét, nếu ta gánh chịu kỹ năng của Boss thì bọn họ nhất định sẽ sống sót..."
Trần Nhân Tâm nhớ lại khoảnh khắc trong bí cảnh, với 2026 sinh lực, hắn hoàn toàn đủ sức chống đỡ trước kỹ năng Năng Lượng Bóng Tối mà không gặp vấn đề nguy hiểm nào, nhưng hắn lại không thể làm được điều đó.
Hội trưởng Lê Linh hạ kính xuống, lộ ra thần thái quyến rũ và cực kỳ nghiêm túc, hai mắt hơi nheo lại nhìn thẳng vào mắt hắn, tay chấp lại chống cằm, trầm tư một lúc, dường như đang đánh giá thực hư trong lời nói của hắn.
Ba giây sau hội trưởng Lê Linh lên tiếng:
"Thuộc tính sức mạnh của Khô Cốt Tân Vương ngươi nói đã được tăng lên gấp đôi, tức là một ngàn sức mạnh, kỹ năng Năng Lượng Bóng Tối lại thuộc dạng ma pháp, cộng thêm lực tinh thần cũng đạt một ngàn, ngươi nghĩ mình chống đỡ nổi với những hai ngàn sinh lực à?"
"Ta..."
Trần Nhân Tâm ấp a ấp úng, rõ ràng hắn phải hiểu hơn ai hết bản thân ở thời điểm đó cực kỳ yếu ớt, t·ấn c·ông dựa vào Huyết Quỷ, không có khả năng phòng thủ vững chắc, đơn giản là hắn chẳng có phương pháp nào sống sót nếu hứng chịu kỹ năng từ Boss cả.
Trong suy nghĩ của Trần Nhân Tâm ở thời điểm hiện tại, mọi trách nhiệm, mọi c·ái c·hết đều thuộc về một mình hắn, lẽ ra hắn phải c·hết thay cho bọn họ, vì ba người sống sót chắc chắn sẽ tốt hơn một người, hắn đang nghĩ như thế.
"Ài..."
Hội trưởng Lê Linh thở dài một hơi, tinh thần của Trần Nhân Tâm đang ở trạng thái không được tốt, cú sốc từ c·ái c·hết của ba người bọn họ quá lớn để hắn có thể thật sự bình tĩnh như những gì mình đang nói.
Sự điềm tĩnh này chẳng qua là do tiềm thức của hắn đang cố bảo vệ tâm trí khỏi những điều tiêu cực, bởi hắn cảm thấy rằng nếu mình c·hết thay vào lúc đó, bản thân sẽ không hứng chịu cú sốc tinh thần lẫn rơi vào cảm xúc hỗn loạn.
"Theo những gì ngươi nói nãy giờ, Boss có sức mạnh cực kỳ lớn, việc bọn họ sống sót ở đợt t·ấn c·ông từ Quả Cầu Bóng Tối đã dùng hết may mắn của bọn họ rồi. Mà kể cả khi ngươi chống đỡ chiêu Năng Lượng Bóng Tối, nó vẫn sẽ xuyên thấu đến chỗ bọn họ, ăn mòn cả trong lẫn ngoài và trực tiếp g·iết c·hết tất cả."
Trần Nhân Tâm vô cùng kinh ngạc, những người bên cạnh cũng đồng tình trước lời nói này của hội trưởng Lê Linh, bốn người bọn họ quá yếu để sống sót, chiêu thức Năng Lượng Bóng Tối lại xuyên qua và xâm nhập vào cơ thể bọn họ.
Về cơ bản mà nói, trong tình huống đó Trần Nhân Tâm lao lên chống đỡ, hay có thêm hàng trăm người che chắn tuyến trước, thì tất cả bọn họ đều sẽ c·hết trong sự bất lực, chênh lệch trình độ lẫn sức mạnh quá lớn.
Hơn nữa, trong mắt đám người có mặt tại đây, bọn họ hiểu rằng Trần Nhân Tâm đã cố gắng hết sức, nếu hắn không ném v·ũ k·hí và gây sát thương lên Boss, thì cả bốn người đều c·hết chứ không riêng gì một mình hắn sống sót.
"Được rồi, chuyện này cũng chẳng ai mong muốn nó sẽ xuất hiện, nhân chứng cũng giải thích bọn họ ban đầu nhìn thấy là hầm ngục, còn chụp hình lại, chứng tỏ những người kia không hề biết đó là bí cảnh."
Lúc này, phó hội trưởng Lê Hạ đứng ra tổng kết toàn bộ sự tình liên quan đến c·ái c·hết của ba tân chuyển chức giả, cô ta tin lời nói của Trần Nhân Tâm và những bằng chứng chứng minh hắn vô tội.
"Đừng vội đưa ra kết luận, chúng ta mới biết được bề nổi của vấn đề thôi, bề chìm của nó có thể sẽ khiến chúng ta ôm hận vì đã đưa ra quyết định thiếu chính xác, thiếu sự minh bạch."
Mặc dù bằng chứng khá ít, vì nó chỉ đến từ góc nhìn khách quan của bọn họ mà thôi, không thể tin một trăm phần trăm là hắn vô tội, quyết định tiếp theo từ cao tầng ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của Trần Nhân Tâm.
Cả phòng im lặng hơn ba mươi giây, sắc mặt ai nấy đều u ám, lời giải thích của Trần Nhân Tâm chỉ mang đến chút thông tin nhỏ nhoi, những việc diễn ra bên trong cũng mỗi mình hắn biết, thật sự rất khó để đưa ra quyết định.
Trần Nhân Tâm hít thở sâu mấy hơi, ánh mắt đượm buồm bỗng chốc tan biến, khuôn mặt tối sầm u ám cũng theo đó biến mất, hắn chấp nhận việc chịu trách nhiệm khi gián tiếp đẩy đám người kia vào chỗ c·hết, nhưng không chấp nhận việc bản thân là kẻ g·iết người.
"Ta biết bây giờ cố gắng chứng minh bản thân vô tội chỉ khiến mọi người nghĩ rằng ta là một kẻ hai mặt, một kẻ không biết xấu hổ...
Nhưng mà, những gì ta nói đều là sự thật, các người có thể kiểm tra kho đồ của ta, thông thường khi chuyển chức giả bị một chuyển chức giả khác g·iết, trang bị lẫn vật phẩm của họ sẽ chuyển sang kẻ g·iết người.
Hơn nữa, các người có thể kiểm tra cả người bạn đã kết bạn thông qua hệ thống chức nghiệp với ta, đó là Nguyễn Ngọc Anh, nếu không tin những gì các người nhìn thấy qua kho đồ của ta!"
Người còn sống vẫn phải sống, hắn không thể mãi mãi sống trong nỗi ám ảnh này được, huống hồ chi tất cả mọi chuyện không phải do hắn gây ra, hắn cũng đã rất cố gắng lật ngược thế cờ.
Giả sử thời điểm đó một người khác không tạo ra áp lực lên Boss, gây sát thương theo thời gian và có khả năng kết liễu nó, liệu ai sẽ sống sót?
Nhất là khi cú ném v·ũ k·hí không được tung ra, c·ái c·hết còn đến với bọn họ sớm hơn, chung quy trách nhiệm không nằm ở một mình hắn, nhưng vì cảm giác tội lỗi nên mới đứng ra chấp nhận mọi h·ình p·hạt.
Trần Nhân Tâm vốn dĩ mong muốn sống một cuộc đời giản dị vô lô vô nghĩ, không muốn sống ở nơi ồn ào náo nhiệt, chẳng qua thời đại này ngăn cản hắn làm được điều đó, buộc hắn phải sống theo lẽ tự nhiên.
Con người ai ai cũng muốn sống tốt, chẳng có người nào lại đi thích c·ái c·hết, mà vận mệnh đã được sắp đặt trước rồi, con người chỉ tuân theo những gì đã sắp đặt, đối mặt để vượt qua nó, hoặc chấp nhận số phận.
Hắn vẫn muốn sống sót hơn ai hết, một phần ba cuộc đời của hắn đều dành để suy nghĩ về vấn đề này, chắc chắn chẳng mong ai đó hoặc bản thân mình sẽ c·hết, có chăng là do sự nghiệt ngã của thế giới đẩy hắn vào những bi kịch.
"Được, ý kiến này không tệ chút nào, chúng ta cần biết chính xác tường tận vấn đề, cách duy nhất là kiểm tra kho đồ, và hãy gọi cho Nguyễn Ngọc Anh đến đây xác minh, sự thật chỉ có một, người nào nói dối sẽ biết ngay thôi!"
Hội trưởng Lê Linh nhìn hắn gật đầu một cái, ý kiến hắn đề xuất ra chắc chắn là phương pháp duy nhất và hữu dụng nhất để giải quyết vấn đề, công lý sẽ đứng về phía sự thật, hắn phải chứng minh nó.
[Trần Nhân Tâm chia sẻ danh sách Kho Đồ]
[Quỷ Kiếm]
[Áo Giáp Khô Cốt]
[Gậy Phép Khô Cốt]
[Cuộn sách kỹ năng]
[Đá năng lượng cao cấp]
Duy chỉ hội trưởng và phó hội trưởng nhìn thấy thông tin trong khô đồ của Trần Nhân Tâm, bọn họ hiển nhiên rất kinh ngạc khi nhìn vào, ngoài Quỷ Kiếm, đá năng lượng cao cấp và cuộn sách kỹ năng, những thứ còn lại đều vô giá trị.
[Trần Nhân Tâm chia sẻ danh sách bạn bè]
[Nguyễn Ngọc Anh]
Và, khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy danh sách bạn bè, duy nhất một mình Nguyễn Ngọc Anh có trong danh sách, điều này chứng tỏ nếu Trần Nhân Tâm muốn gửi trang bị hay vật phẩm, hắn chỉ có thể gửi vào kho đồ của Nguyễn Ngọc Anh.
"Mọi thứ đều dẫn đến một kết luận, c·ái c·hết của ba người Lê Thập Phong, Lưu Đức Thiện và Phương Quyền là do Boss Khô Cốt Tân Vương gây ra, giống như những gì Trần Nhân Tâm giải bày nãy giờ."
"Ta hiểu, chính vì vậy mới cần Nguyễn Ngọc Anh chứng minh toàn bộ sự tình, chả qua một chuyển chức giả khá tầm thường thân thiết với một chuyển chức giả Thần Thoại, cái này càng dấy lên nghi ngờ!"
Hai chị em hội trưởng hội phó công hội đều giải thích vấn đề theo hai cách khác nhau, một là Boss ép c·hết ba người bọn họ bằng sức mạnh vượt trội, hai là những gì Trần Nhân Tâm nói đều sai sự thật.
...
Khoảng mười phút sau, Nguyễn Ngọc Anh từ bên ngoài bước vào, ngạc nhiên trước ánh nhìn của mười người tập trung vào mình, chuyện này không giống như bọn họ đang tò mò về sức mạnh của cô, mà liên quan đến vấn đề khác.
"Chào hội trưởng, chào phó hội trưởng, mọi người gọi ta đến đây là..."
Nguyễn Ngọc Anh vừa chào hỏi vừa nhìn qua Trần Nhân Tâm, thấy vẻ mặt hắn vừa trầm lắng, vừa u ám lạ thường, rất khác với vẻ ngoài mà cô nhìn thấy khi cả hai ở trong hầm ngục vô tận.
"Chúng ta hỏi thẳng, ngươi cùng Trần Nhân Tâm có quan hệ như thế nào?"
Hội trưởng Lê Linh thẳng thắn hỏi một câu, ngay lập tức khiến cho Nguyễn Ngọc Anh sững sờ vì sự đường đột này, cũng ngầm hiểu rõ mọi chuyện đang diễn ra ở đây rất xấu, và nó đến từ Trần Nhân Tâm.
"Ta và Trần Nhân Tâm học chung trường cấp ba, lúc trước không thân thiết lắm, buổi chiều chúng ta có chút hiểu lầm, đã giải quyết và cùng nhau săn quái trong hầm ngục vô tận, sau khi đánh bại Boss cuối tầng một thì cả hai muốn chia ra săn quái nên kết bạn với nhau."
Nguyễn Ngọc Anh bình tĩnh thuật lại đúng như những gì mình đã trải qua với Trần Nhân Tâm, cả hai có thể xem như mới làm bạn với nhau, nhưng không thân thiết đến mức trở thành bạn thân hay người yêu.
"Ngươi có nhận được thứ gì từ hắn không?"
Hội trưởng Lê Linh tiếp tục hỏi, những gì nhận được từ Trần Nhân Tâm chính là bằng chứng chứng minh hắn vô tội hoặc có tội, Nguyễn Ngọc Anh chẳng khác nào nắm trong tay mạng sống của hắn.
"Ta và hắn trao đổi với nhau vài điều kiện, ta giúp hắn g·iết quái vật, còn hắn giao toàn bộ đá năng lượng thu thập được cho ta, trong đó có cả Áo Choàng Goblin và Dao Găm Goblin, ngoài ra không còn gì hết."
Câu trả lời này chứng minh hơn bảy mươi phần trăm là Trần Nhân Tâm vô tội, ba mươi phần trăm còn lại phụ thuộc vào những gì Nguyễn Ngọc Anh chia sẻ kho đồ cho bọn họ thấy, nếu đúng những gì cô nói, hắn sẽ thoát tội.
"Chúng ta có thể xem khô đồ của ngươi được chứ? Đây là vì hắn có liên quan đến c·ái c·hết của ba người, và ngươi lại là người duy nhất trong danh sách bạn bè!"
Nguyễn Ngọc Anh đứng hình mấy giây, người duy nhất trong danh sách bạn bè của Trần Nhân Tâm, nói rõ bản thân hắn chẳng có lấy một người bạn nào, mà bây giờ vướng vào vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
"Được!"
[Nguyễn Ngọc Anh đã chia sẻ danh sách kho đồ]
[Thần Tiễn]
[Nhẫn Daden]
[Áo Choàng Goblin]
[Dao Găm Goblin]
[Cuộn sách kỹ năng]
[Đá năng lượng sơ cấp]
[Đá năng lượng trung cấp]
[Linh dược sinh lực]
[Linh dược tinh thần]
[Linh dược sức mạnh]
Hội trưởng Lê Linh và phó hội trưởng Lê Hạ nhìn qua, tâm trạng dường như không thoải mái, sau đó hội trưởng thở dài một hơi, điềm tĩnh nhìn về phía Trần Nhân Tâm, giọng điệu nghiêm túc cất lên.
"Có kết quả rồi, Trần Nhân Tâm vô tội, c·ái c·hết của ba người bọn họ là do Boss Khô Cốt Tân Vương g·iết, hắn không liên quan, chuyện còn lại chúng ta sẽ giải quyết với tất cả mọi người.
Chuyện hôm nay chỉ những người có mặt tại đây biết rõ tường tận, ta không muốn bất kỳ ai nói to nói nhỏ ra bên ngoài, và công hội Nhật Nguyệt sẽ đứng ra chịu toàn bộ trách nhiệm.
Về phần Trần Nhân Tâm, tuy ngươi thoát tội, nhưng vẫn còn nhiều điều bí ẩn chưa có lời giải đáp, ngươi được phép lựa chọn rời đi hoặc ở lại công hội, nếu ở lại thì phải chấp nhận một điều kiện!"
Nghe thấy lời này, trong lòng Trần Nhân Tâm có chút bất ngờ, sau tất cả những gì mình đã gián tiếp gây ra, công hội Nhật Nguyệt vẫn tin tưởng và cho hắn cơ hội làm lại từ đầu, nhưng suy nghĩ của người ta thế nào lại là câu chuyện khác.
"Ngươi đã làm tròn bổn phận của một người đồng đội, việc quay lưng với Boss trong khoảng thời gian một giây ngắn ngủi đó là điều không ai mong muốn, đây chính là bài học mà ngươi phải khắc cốt ghi tâm!"
Nói đi cũng phải nói lại, thời điểm đó Trần Nhân Tâm bị xao nhãng bởi suy nghĩ về tình cảm đồng đội, hắn không hiểu về tình cảm nên càng dễ dàng bị nó lấn át, xảy ra cớ sự như vậy, chắc chắn một phần vẫn thuộc về hắn.
"Ta... Ta... Chuyện đó..."
Trần Nhân Tâm không biết phải nói thế nào sau khi nghe kết luận, nỗi dằn vặt vẫn đang gặm nhấm trong tâm trí hắn, điềm tĩnh một lúc thì nỗi ám ảnh lại hiện lên, cứ thế lặp đi lặp lại từ nãy đến giờ, khó để đưa ra câu trả lời thích đáng.
Ầm!
Đúng vào thời điểm này, tiếng động ai đó v·a c·hạm từ trên cao xuống mặt đất vang lên, mặc dù ở trong phòng nhưng mọi người đều cảm nhận được sức nóng khủng kh·iếp lan tỏa từ ngoài vào trong, tựa như muốn thiêu cháy tất thảy.
"Kẻ nào, là kẻ nào g·iết con trai ta!"
Ngay lập tức, tiếng thét đinh tai của người đàn ông trung niên vọng lại trong không gian, Trần Nhân Tâm nhận ra điều gì sắp xảy đến với mình, việc gián tiến gây ra c·ái c·hết của bọn họ, hắn buộc phải trả giá.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương