Trọng Sinh Cải Mệnh
Chương 25: Phiền phức kéo tới
Dư Huy trốn ở trong nhà Vu Thần, trước đó đã nhắc nhở tích trữ vật tư nên việc lương thực không còn quá mức quan trọng.
Vu Thần khi thấy tin tức trên mạng và nhìn thấy bên ngoài xảy ra dịch bệnh nguy hiểm thì hắn cũng báo cho đàn em phía dưới phân chia đống vật tư kia ra cho mọi người.
Cũng giải tán cho đám người bên dưới trở về nhà với gia đình, hắn biết chắc bệnh dịch lần này rất nguy hiểm, có thể nói là nếu nhiễm phải sẽ mất mạng.
"Vợ à, nếu anh biến thành lũ quái vật khát máu kia hãy bắn anh."
Vu Thần yếu ớt nằm trên giường, nhiệt độ cơ thể cao ngất, sờ vào có thể cảm thấy như bị bỏng vậy. Anh mệt mỏi cố gắng mở mắt đưa khẩu súng lục cho Dư Huy, hắn cảm thấy mình rất buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng căn dặn Dư Huy.
"Không đâu. Anh sẽ không sao."
Dư Huy nắm chặt tay Vu Thần, anh cũng rất là lo lắng cho hắn. Dấu hiệu để trở thành dị năng giả cũng rất dễ nhầm lẫn với tang thi, do đó đã có rất nhiều người đang trong tình trạng thức tỉnh thì bị giết do nhầm lẫn với việc biến thành tang thi.
Anh không chắc Vu Thần có phải đang thức tỉnh dị năng hay không nhưng chắc chắn anh sẽ không bỏ lại hắn.
Nếu hắn có biến thành tang thi cũng là do anh tự tay giết hắn.
Cốt truyện Vu Thần là dị năng giả hệ hỏa cực kỳ bá đạo, nhưng anh không chắc hiện tại hắn sẽ biến thành tang thi hoặc dị năng giả.
Dư Huy đã kích phát dị năng từ 2 ngày trước, dị năng không gian như là hậu cần mạnh mẽ trong các tiểu đội. Anh đã đem hết vật tư trong nhà kho lúc trước anh mua để đem vào không gian.
Lúc này anh nghe thấy âm thanh từ bên ngoài biệt thự, hình như là tiếng xe. Anh đứng dậy kéo nhẹ rèm ra thì nhìn thấy một chiếc xe đang đi vào trong trang viên biệt thự.
Anh nhíu mày nhìn mấy người ngu ngốc này tự nhiên kéo thêm đống phiền phức tới. Hơn mấy chục con tang thi đang bám theo chiếc xe kia, tuy chậm nhưng đông và không biết mệt.
Anh cũng không thể nào đối đầu với lũ xác sống đông đúc này. Lúc này sổ dưới nhà vang lên tiếng vỡ kính, âm thanh rất lớn thu hút thêm rất nhiều tang thi khắp nơi.
Không làm gì cả phiền phức thì tự tìm tới bạn. Dư Huy thở dài ngán ngẫm. Anh buông tay Vu Thần ra, đắm chăn kín cho Vu Thần, đắp một chiếc khăn lên trán hắn.
Anh đi ra ngoài đóng khóa cửa phòng lại. Anh đi dọc theo hành lang tầng 1 bước xuống dưới lầu. Biệt thự rất lớn,
3 tầng, mỗi tầng đều có hơn 8 phòng. Người không biết đường có thể bị lạc trong đây là có thể.
Anh đi xuống dưới lầu bằng cầu thang, nhìn 4 người 3 nam 1 nữ đang dùng một cái kệ tủ đựng rượu vang đắc tiền che cửa kính bị vỡ lại. Ba người này trông còn khá trẻ, có vẻ như mới học đại học.
Thiếu nữ sợ hãi mà bịt miệng khóc nấc, cô không dám khóc ra tiếng vì sợ sẽ thu hút lũ quái vật kia tới. Anh lúc này mới lên tiếng doạ cho mấy người kia một trận:
"Mấy người đang làm gì vậy? Đột nhập vào nhà người khác là bất lịch sự lắm đấy.
Anh một thân nhẹ nhàng, bình tĩnh không giống với đám thiếu niên đang hoảng loạn và sợ hãi kia. Anh đi đến ngồi xuống một chiếc ghế sô pha ở gần đó, nhìn mấy tên này đang ra sức vận chuyển đồ đạc gần đó để chặn cửa.
Rượu kia thật sự rất mắc tiền đó. Lúc anh hỏi Vu Thần thì số tiền lên tới 8,9 con số. Đúng là nghèo như anh không mua nổi chúng đâu, mà giờ đây mấy người này làm rơi xuống đất gần hết, mùi rượu thơm nồng vang lên hun maya người trong đại sảnh muốn say sẩm mặt mày.
"Chúng... Chúng tôi không biết ở đây có người sống nên mới đi vào đây. Nếu như làm kinh động anh thì xin lỗ-"
Một thiếu niên đeo kính cao gầy trong đó lên xin lỗi Dư Huy. Hắn biết việc đột nhập bất hợp pháp này lạ họ sai, nhưng xe của bọn họ đã hết xăng, nếu chạy thêm nữa chỉ là làm mồi cho lũ tang thi.
"Hứ, bây giờ là lúc nào rồi mà còn gọi đây là nhà của anh? Tận thế đến rồi, những con tang thi như trên phim ảnh không lý trí và khát máu tấn công người. Chúng tôi đông người thì tại sao phải sợ anh?" (
Một tên kế bên lại hùng hổ lên tiếng. Tên này thích ứng rất nhanh, giờ chỉ có vũ lực mới lên tiếng được. Những người trong giống tiểu bạch kiểm như này không sống được lâu đâu, nhà của hắn thì sao chứ? Bọn họ đông người còn sợ một mình hắn ta sao.
Vu Thần khi thấy tin tức trên mạng và nhìn thấy bên ngoài xảy ra dịch bệnh nguy hiểm thì hắn cũng báo cho đàn em phía dưới phân chia đống vật tư kia ra cho mọi người.
Cũng giải tán cho đám người bên dưới trở về nhà với gia đình, hắn biết chắc bệnh dịch lần này rất nguy hiểm, có thể nói là nếu nhiễm phải sẽ mất mạng.
"Vợ à, nếu anh biến thành lũ quái vật khát máu kia hãy bắn anh."
Vu Thần yếu ớt nằm trên giường, nhiệt độ cơ thể cao ngất, sờ vào có thể cảm thấy như bị bỏng vậy. Anh mệt mỏi cố gắng mở mắt đưa khẩu súng lục cho Dư Huy, hắn cảm thấy mình rất buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng căn dặn Dư Huy.
"Không đâu. Anh sẽ không sao."
Dư Huy nắm chặt tay Vu Thần, anh cũng rất là lo lắng cho hắn. Dấu hiệu để trở thành dị năng giả cũng rất dễ nhầm lẫn với tang thi, do đó đã có rất nhiều người đang trong tình trạng thức tỉnh thì bị giết do nhầm lẫn với việc biến thành tang thi.
Anh không chắc Vu Thần có phải đang thức tỉnh dị năng hay không nhưng chắc chắn anh sẽ không bỏ lại hắn.
Nếu hắn có biến thành tang thi cũng là do anh tự tay giết hắn.
Cốt truyện Vu Thần là dị năng giả hệ hỏa cực kỳ bá đạo, nhưng anh không chắc hiện tại hắn sẽ biến thành tang thi hoặc dị năng giả.
Dư Huy đã kích phát dị năng từ 2 ngày trước, dị năng không gian như là hậu cần mạnh mẽ trong các tiểu đội. Anh đã đem hết vật tư trong nhà kho lúc trước anh mua để đem vào không gian.
Lúc này anh nghe thấy âm thanh từ bên ngoài biệt thự, hình như là tiếng xe. Anh đứng dậy kéo nhẹ rèm ra thì nhìn thấy một chiếc xe đang đi vào trong trang viên biệt thự.
Anh nhíu mày nhìn mấy người ngu ngốc này tự nhiên kéo thêm đống phiền phức tới. Hơn mấy chục con tang thi đang bám theo chiếc xe kia, tuy chậm nhưng đông và không biết mệt.
Anh cũng không thể nào đối đầu với lũ xác sống đông đúc này. Lúc này sổ dưới nhà vang lên tiếng vỡ kính, âm thanh rất lớn thu hút thêm rất nhiều tang thi khắp nơi.
Không làm gì cả phiền phức thì tự tìm tới bạn. Dư Huy thở dài ngán ngẫm. Anh buông tay Vu Thần ra, đắm chăn kín cho Vu Thần, đắp một chiếc khăn lên trán hắn.
Anh đi ra ngoài đóng khóa cửa phòng lại. Anh đi dọc theo hành lang tầng 1 bước xuống dưới lầu. Biệt thự rất lớn,
3 tầng, mỗi tầng đều có hơn 8 phòng. Người không biết đường có thể bị lạc trong đây là có thể.
Anh đi xuống dưới lầu bằng cầu thang, nhìn 4 người 3 nam 1 nữ đang dùng một cái kệ tủ đựng rượu vang đắc tiền che cửa kính bị vỡ lại. Ba người này trông còn khá trẻ, có vẻ như mới học đại học.
Thiếu nữ sợ hãi mà bịt miệng khóc nấc, cô không dám khóc ra tiếng vì sợ sẽ thu hút lũ quái vật kia tới. Anh lúc này mới lên tiếng doạ cho mấy người kia một trận:
"Mấy người đang làm gì vậy? Đột nhập vào nhà người khác là bất lịch sự lắm đấy.
Anh một thân nhẹ nhàng, bình tĩnh không giống với đám thiếu niên đang hoảng loạn và sợ hãi kia. Anh đi đến ngồi xuống một chiếc ghế sô pha ở gần đó, nhìn mấy tên này đang ra sức vận chuyển đồ đạc gần đó để chặn cửa.
Rượu kia thật sự rất mắc tiền đó. Lúc anh hỏi Vu Thần thì số tiền lên tới 8,9 con số. Đúng là nghèo như anh không mua nổi chúng đâu, mà giờ đây mấy người này làm rơi xuống đất gần hết, mùi rượu thơm nồng vang lên hun maya người trong đại sảnh muốn say sẩm mặt mày.
"Chúng... Chúng tôi không biết ở đây có người sống nên mới đi vào đây. Nếu như làm kinh động anh thì xin lỗ-"
Một thiếu niên đeo kính cao gầy trong đó lên xin lỗi Dư Huy. Hắn biết việc đột nhập bất hợp pháp này lạ họ sai, nhưng xe của bọn họ đã hết xăng, nếu chạy thêm nữa chỉ là làm mồi cho lũ tang thi.
"Hứ, bây giờ là lúc nào rồi mà còn gọi đây là nhà của anh? Tận thế đến rồi, những con tang thi như trên phim ảnh không lý trí và khát máu tấn công người. Chúng tôi đông người thì tại sao phải sợ anh?" (
Một tên kế bên lại hùng hổ lên tiếng. Tên này thích ứng rất nhanh, giờ chỉ có vũ lực mới lên tiếng được. Những người trong giống tiểu bạch kiểm như này không sống được lâu đâu, nhà của hắn thì sao chứ? Bọn họ đông người còn sợ một mình hắn ta sao.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương