Trọng Sinh Cải Mệnh
Chương 30: Kỳ mẫn cảm
Dư Huy đã hoàn toàn phân hóa thành beta, anh cảm thấy cơ thể mình cũng không có thay đổi gì quá lớn. Nhìn về phía trên giường, Vu Thần vẫn chưa tỉnh dậy.
Anh lại gần thấy Vu Thần một mặt an tĩnh nhắm mắt, chăn được kéo lên tới ngực không khác gì mấy lúc cậu mới ngất xỉu.
Nhìn xem, khuôn mặt này thật đẹp mà. Bảo sao Mộng Thi không mê mệt với khuôn mặt này, đến Dư Huy cũng bị khuôn mặt này dụ hoạc.
Dư Huy lên giường nằm kế bên Vu Thần, ngày mai sợ rằng sẽ là một ngày mệt mỏi đây. Khi Vu Thần mới phân hóá sẽ phân hóa thành alpha, rơi vào trạng thái kỳ mẫn cảm.
Anh không lo Vu Thần sẽ tìm người khác, bởi vì trong cốt truyện dù có tới kỳ mẫn cảm, Vu Thần cũng chưa bao giờ ve vãn với omega hay beta nào cả. Đúng là tình yêu vĩ đại, chỉ có ánh trăng sáng đó mới được được tất.
Dư - ánh trăng sáng - Duy cảm thán. Suy nghĩ loanh quanh một hồi thì cũng thiếp đi. Trong giấc mơ anh nhìn thấy Vu Thần lúc nhỏ. Là một cậu bé khá gầy, mái tóc trắng cắt ngắn, khuôn mặt mang vẻ nữ tính thiên về nữ
Không giống với vẻ nam tính lúc trưởng thành.
"Anh à, chúng ta sau này sẽ mãi bên nhau chứ?"
"Tất nhiên, anh sẽ không bỏ Vu Thần đâu."
Hai đứa nhóc kia ngồi trên xích đu mà nói qua nói lại. Dư Huy đứng từ xa nhìn hình ảnh đẹp đẽ vốn đã chìm ẩn trong tâm trí mình. Anh nhìn hai đứa nhóc kia nói gì đó xong liền đi vào nhà.
Dư Huy không biết rằng chính lời hứa đó đã tạo nên sự cố chấp của Vu Thần bây giờ. Anh đã hứa với hắn, sẽ mãi mãi bên cạnh hắn.
Lúc này bỗng nhiên có thứ gì đó đè nặng lên Dư Huy. Cảm giác thân thể bị một cục đá đè lên ngực làm Dư Huy khó thở mà tỉnh dậy từ trong giấc mộng. Mở mắt ra, trời bên ngoài đã sáng lên.
Hiện tại đang là tháng năm, nên dù mới có gần 6 giờ nhưng trời đã sáng rồi. Bên trong phòng tuy tối nhưng vẫn có một vài tia sáng từ ánh mặt trời chiếu vào lọt tới giường.
Khuôn mặt của Vu Thần phóng lớn lên giống như lần đó ở nhà nghỉ. Hai mắt của hắn đỏ ngầu như dã thú, hơi thở nặng nề ánh mắt tràn đấy tình dục.
Dấu hiệu của kỳ mẫn cảm, anh có thể cảm nhận được không khí xung quanh mình chứa gì đó nồng nàn mùi tuyết trắng, lạnh lẽo nhưng tươi mát. Anh đưa tay lên xoa nhẹ bên lông mày nhíu lại vì khó chịu của Vu Thần.
"Muốn làm t*nh?"
Dư Huy cong mày trêu đùa con thú hoang này. Nhìn từ bên ngoài, thì thân thể cường tráng của Vu Thần đã che gần hết cơ thể của Dư Huy trong lòng, không cho kẻ nào nhìn thấy bảo vật mà hắn đang che giấu.
"Anh khó chịu quá bé cưng, giúp anh nhé?"
Vu Thần nghe Dư Huy trêu đùa cũng không có biểu tình gì. Hắn lúc này cả cơ thể nóng lên như có ngọn lửa đốt vậy, vật dưới háng đã c**** ***. Trong đầu hắn lúc này có rất nhiều ý nghĩ xúi dục hắn mau chiếm lấy người kia, mau đánh dấu anh đi.
Nhưng lý trí vẫn còn, hắn dù khó chịu như nào cũng sẽ hỏi Dư Huy. Hắn lúc này rất giống chú chó lớn ngoan ngoãn, chờ lệnh của chủ nhân mình. Mất đi dáng vẻ lưu manh, ngang ngược mọi ngày.
Dư Huy nhìn người đàn ông đang úp mặt vào cổ mình hôn cắn khắp nơi. Những dấu vết được lưu lại là bằng chứng của việc đây là thú cái của hắn, không ai có thể dành được người này.
Mùi chất dẫn dụ nồng nặc cả căn phòng, Dư Huy là beta không ngửi được chất dẫn dụ nhưng Dư Huy lại có thể cảm nhận được và ngửi được một chút. Chẳng lẽ đây chính là chất dẫn dụ của alpha cao cấp sao?
Anh không biết, vì trong cốt truyện không miêu tả về việc Vu Thần có phải alpha cao cấp hay không. Nhưng bây giờ anh có thể biết hắn là alpha cao cấp, mùi tuyết mát lạnh làm anh rất thoải mái.
"Um... Đừng cắn chỗ đó nữa. Em cho phép anh đó."
Dư Huy bị gặm cắn hết ở cổ xuống dưới phần ngực, chiếc áo phông bị ném qua một bên từ lúc nào. Hai quả anh đào hồng nhuận bị liếm mút ánh lên một tầng nước lấp lánh.
"Ha... Nhẹ thôi... Bên kia cũng muốn..."
Dư Huy bị liếm mút vậy khoái cảm chạy dọc theo sóng lưng làm cơ thể run rẩy, bé chíp chíp của anh cũng ngẩng đầu theo. Nghe lời của anh thì Vu Thần dùng một tay xoa bên còn lại.
Tay anh sờ vào tóc của Vu Thần, muốn kéo ra vì cảm giác mất khống chế này làm anh không quen. Nhưng không biết muốn đẩy ra hay sao nhưng động tác của Dư Huy lại giống như ép đầu của Vu Thần vào ngực của mình.
Đúng là suy nghĩ không khớp với hành động xíu nào. Vu Thần cảm thấy mình như được ăn thứ gì đó tuyệt mỹ lắm vậy, liếm mút hăng hái. Để lại nhiều dấu vết từ cổ Dư Huy trở xuống, những vết tích đầy sự đánh dấu chủ quyền.
Anh lại gần thấy Vu Thần một mặt an tĩnh nhắm mắt, chăn được kéo lên tới ngực không khác gì mấy lúc cậu mới ngất xỉu.
Nhìn xem, khuôn mặt này thật đẹp mà. Bảo sao Mộng Thi không mê mệt với khuôn mặt này, đến Dư Huy cũng bị khuôn mặt này dụ hoạc.
Dư Huy lên giường nằm kế bên Vu Thần, ngày mai sợ rằng sẽ là một ngày mệt mỏi đây. Khi Vu Thần mới phân hóá sẽ phân hóa thành alpha, rơi vào trạng thái kỳ mẫn cảm.
Anh không lo Vu Thần sẽ tìm người khác, bởi vì trong cốt truyện dù có tới kỳ mẫn cảm, Vu Thần cũng chưa bao giờ ve vãn với omega hay beta nào cả. Đúng là tình yêu vĩ đại, chỉ có ánh trăng sáng đó mới được được tất.
Dư - ánh trăng sáng - Duy cảm thán. Suy nghĩ loanh quanh một hồi thì cũng thiếp đi. Trong giấc mơ anh nhìn thấy Vu Thần lúc nhỏ. Là một cậu bé khá gầy, mái tóc trắng cắt ngắn, khuôn mặt mang vẻ nữ tính thiên về nữ
Không giống với vẻ nam tính lúc trưởng thành.
"Anh à, chúng ta sau này sẽ mãi bên nhau chứ?"
"Tất nhiên, anh sẽ không bỏ Vu Thần đâu."
Hai đứa nhóc kia ngồi trên xích đu mà nói qua nói lại. Dư Huy đứng từ xa nhìn hình ảnh đẹp đẽ vốn đã chìm ẩn trong tâm trí mình. Anh nhìn hai đứa nhóc kia nói gì đó xong liền đi vào nhà.
Dư Huy không biết rằng chính lời hứa đó đã tạo nên sự cố chấp của Vu Thần bây giờ. Anh đã hứa với hắn, sẽ mãi mãi bên cạnh hắn.
Lúc này bỗng nhiên có thứ gì đó đè nặng lên Dư Huy. Cảm giác thân thể bị một cục đá đè lên ngực làm Dư Huy khó thở mà tỉnh dậy từ trong giấc mộng. Mở mắt ra, trời bên ngoài đã sáng lên.
Hiện tại đang là tháng năm, nên dù mới có gần 6 giờ nhưng trời đã sáng rồi. Bên trong phòng tuy tối nhưng vẫn có một vài tia sáng từ ánh mặt trời chiếu vào lọt tới giường.
Khuôn mặt của Vu Thần phóng lớn lên giống như lần đó ở nhà nghỉ. Hai mắt của hắn đỏ ngầu như dã thú, hơi thở nặng nề ánh mắt tràn đấy tình dục.
Dấu hiệu của kỳ mẫn cảm, anh có thể cảm nhận được không khí xung quanh mình chứa gì đó nồng nàn mùi tuyết trắng, lạnh lẽo nhưng tươi mát. Anh đưa tay lên xoa nhẹ bên lông mày nhíu lại vì khó chịu của Vu Thần.
"Muốn làm t*nh?"
Dư Huy cong mày trêu đùa con thú hoang này. Nhìn từ bên ngoài, thì thân thể cường tráng của Vu Thần đã che gần hết cơ thể của Dư Huy trong lòng, không cho kẻ nào nhìn thấy bảo vật mà hắn đang che giấu.
"Anh khó chịu quá bé cưng, giúp anh nhé?"
Vu Thần nghe Dư Huy trêu đùa cũng không có biểu tình gì. Hắn lúc này cả cơ thể nóng lên như có ngọn lửa đốt vậy, vật dưới háng đã c**** ***. Trong đầu hắn lúc này có rất nhiều ý nghĩ xúi dục hắn mau chiếm lấy người kia, mau đánh dấu anh đi.
Nhưng lý trí vẫn còn, hắn dù khó chịu như nào cũng sẽ hỏi Dư Huy. Hắn lúc này rất giống chú chó lớn ngoan ngoãn, chờ lệnh của chủ nhân mình. Mất đi dáng vẻ lưu manh, ngang ngược mọi ngày.
Dư Huy nhìn người đàn ông đang úp mặt vào cổ mình hôn cắn khắp nơi. Những dấu vết được lưu lại là bằng chứng của việc đây là thú cái của hắn, không ai có thể dành được người này.
Mùi chất dẫn dụ nồng nặc cả căn phòng, Dư Huy là beta không ngửi được chất dẫn dụ nhưng Dư Huy lại có thể cảm nhận được và ngửi được một chút. Chẳng lẽ đây chính là chất dẫn dụ của alpha cao cấp sao?
Anh không biết, vì trong cốt truyện không miêu tả về việc Vu Thần có phải alpha cao cấp hay không. Nhưng bây giờ anh có thể biết hắn là alpha cao cấp, mùi tuyết mát lạnh làm anh rất thoải mái.
"Um... Đừng cắn chỗ đó nữa. Em cho phép anh đó."
Dư Huy bị gặm cắn hết ở cổ xuống dưới phần ngực, chiếc áo phông bị ném qua một bên từ lúc nào. Hai quả anh đào hồng nhuận bị liếm mút ánh lên một tầng nước lấp lánh.
"Ha... Nhẹ thôi... Bên kia cũng muốn..."
Dư Huy bị liếm mút vậy khoái cảm chạy dọc theo sóng lưng làm cơ thể run rẩy, bé chíp chíp của anh cũng ngẩng đầu theo. Nghe lời của anh thì Vu Thần dùng một tay xoa bên còn lại.
Tay anh sờ vào tóc của Vu Thần, muốn kéo ra vì cảm giác mất khống chế này làm anh không quen. Nhưng không biết muốn đẩy ra hay sao nhưng động tác của Dư Huy lại giống như ép đầu của Vu Thần vào ngực của mình.
Đúng là suy nghĩ không khớp với hành động xíu nào. Vu Thần cảm thấy mình như được ăn thứ gì đó tuyệt mỹ lắm vậy, liếm mút hăng hái. Để lại nhiều dấu vết từ cổ Dư Huy trở xuống, những vết tích đầy sự đánh dấu chủ quyền.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương