Trọng Sinh Cải Mệnh
Chương 31: Vượt qua kỳ mẫn cảm
Trên giường hai thân ảnh quấn quít nhau, tiếng mút lưỡi vang lên khiến người nghe phải đỏ mặt dùm. Người đàn ông tóc trắng đè trên người thanh niên nhỏ con, ra sức lấy hết dưỡng khí trong miệng của người kia.
Đại não mơ hồ vì thiếu oxy, Dư Huy dù có hôn bao nhiêu lần đi nữa vẫn chưa quen việc thở bằng mũi khi hôn.
Anh cảm thấy mình như cá giãy đành đạch trên cạn vậy.
"Ha...Ha..."
Dư Huy được buông tha mà hô hấp nhiệt tình, trên khuôn mặt dễ nhìn xuất hiện những rặng đỏ hồng khả khi, bọn họ đang làm t*nh trong tối nhưng với thể chất dị năng giả thì không cản trở quá nhiều.
"Bé cưng giỏi quá, vợ yêu thở đi nào..."
Cún lớn dỗ dành người vợ đáng thương bị ăn hiếp đến muốn khóc. Nước mắt sinh lý của Dư Huy bị Vu Thần liếm hết sạch, chiếc lưỡi đỏ hồng bé xinh bị mút mát đến tê rần vươn ra.
Dư Huy mở mắt mơ hồ nhìn Vu Thần, anh là người vị ăn hiếp nhưng cái tên trước mặt này lại dùng ánh mắt cún con nhìn anh. Rồi ai mới là chủ nhân?
Để cho Dư Huy có thời gian hít thở thì Vu Thần đã tiến tới địa phương bí mật kia. Khá là khô, hắn liền cởi chiếc quần vướng víu kia ra. Gập người Dư Huy lại.
Chiếc lưỡi dài như rắn ra sức liếm láp hang động đỏ hồng xinh xắn kia. Giúp em yêu dạo đầu tránh bị đau đớn, sau khi cảm thấy nơi đó đã mềm mại hơn thì liền dùng tay nới lỏng ra.
Dư Huy cảm thấy bụng mình bị dị vật xâm nhập khó chịu mà siết chặt lại, nhưng lại bại trận mà bị nhẫn vào điểm mẫn cảm khiến chít chít nhỏ của anh bắn ra.
Anh thở hổn hển vì sung sướng, khoái cảm dồn dập làm da đầu anh cũng tê rần. Nhưng không để Dư Huy chìm đắm vào cơn say tình quá lâu mà con quái vật đã ở trước cửa động.
"Cho anh vào nhé..."
"Từ... Khoan-"
Vu Thần chỉ hỏi cho có trình tự chứ hắn không chịu thêm được nữa. Con quái vật khổng lồ một đường tiến thẳng lút cán, chiếc bụng trắng ngần phẳng phiu phồng lên hình dạng của con quái vật kia.
"A..."
Sau đó là một màn tiến công khiến Dư Huy sướng điên đảo, xen lẫn giữa đau đớn và khoái cảm làm anh cảm thấy mình sắp toi đời.
"Không... Dừng chút... Anh cảm thấy lạ lắm..."
C* v** như tiến tới nơi sâu thằm và bí mật nhất của anh, đó là khoang sinh sản yếu ớt chưa phát triển hoàn thiện.
"Um... Chật quá... Thả lỏng nào..."
Vu Thần đỏ mắt vì bị siết chặt. Hắn đánh vào mông của Dư Huy. Tuy cơ thể anh không có cao lớn hay cường tráng gì, thuộc dạng cao gầy. Nhưng mông thịt lại rất đầy đủ.
Từng cái đánh bốp bốp xuống mông thịt, khiến nó cũng rung rinh theo lực tay. Dư Huy xấu hổ vì bị đánh mông, anh tầm này tuổi rồi mà đây là lần đầu tiên có người đánh mông anh đó.
Cuối cùng cũng thả lỏng, hắn bắt đầu tiến công mạnh mẽ. Tạm thời tha cho chỗ yếu ớt kia, lần sau sẽ không chuyện này đâu.
Đầu óc hắn lúc này chỉ có chiếm lấy Dư Huy thôi. Làm từ phòng cho đến ra ban công, mùi hôi thôi xộc thẳng lên mũi, khuôn mặt xấu xí của bọn chúng làm Dư Huy cảm thấy hơi ghê tởm.
"Mau vào phòng đi, ở ngoài này tính ngửi mùi tử thi hả?"
Dư Huy đang bị bế lên, anh bá tay qua cổ của Vu Thần, phàn nàn. Tên này có bị ngốc không vây hết chuyện ra đây làm màn phim heo sống cho tang thi xem sau.
Vu Thần không biết tang thi bị đám người Trạch An dẫn đến, làm hắn muốn cùng Dư Huy thử làm ngoài ban công. Mất hứng nhưng cũng tiếp tục vào trong phòng mà ra sức cày cấy.
Dư Huy đã bắn mấy lần rồi nhưng Vu Thần vẫn chưa bắn. Đúng là chó đực, cày cấy rất lâu rồi nhưng vẫn chưa bắn.
Đến khi Vu Thần có cảm giác muốn bắn liền tăng tốc như máy khâu làm Dư Huy la hét liên tục. Điểm mẫn cảm bị va chạm liên tục mà chít chít nhỏ bé bắn ra, nhưng chỉ có một chút chất lỏng trong suốt. Bắn hết nối rồi.
Vu Thần cúi xuống cắn cổ Dư Huy, nơi mà tuyến thể mọc lên. Vu Thần như bị điều khiển mà cắn vào nơi đó, hắn cũng không biết tại sao mình lại làm vậy.
Răng nanh mạnh mẽ cắn sâu vào tuyến thể của beta, truyền tin tức tố mạnh mẽ hương tuyết cho Dư Huy. Anh bị mùi tuyết nồng đậm làm cho hoa cả mắt, rơi vào hôn mê.
Dù đã được cường hoá cơ thể nhưng bọn họ đã làm trong vòng hơn 5 tiếng rồi đấy. Khi thấy Dư Huy ngất đi, Vu Thần cũng dần lấy lại lý trí. Đưa người vào phòng tắm tắm rửa, rửa sạch nơi đó rồi dọn dẹp giường.
Sau đó hắn ôm anh lên giường nghỉ ngơi. Hai người nằm ngủ trên giường, Dư Huy cảm thấy nguồn nhiệt bên cạnh rất ấm áp nên rúc vào lòng Vu Thần. Hắn cũng vòng tay qua eo anh, tư thế đầy sự bảo hộ.
Đại não mơ hồ vì thiếu oxy, Dư Huy dù có hôn bao nhiêu lần đi nữa vẫn chưa quen việc thở bằng mũi khi hôn.
Anh cảm thấy mình như cá giãy đành đạch trên cạn vậy.
"Ha...Ha..."
Dư Huy được buông tha mà hô hấp nhiệt tình, trên khuôn mặt dễ nhìn xuất hiện những rặng đỏ hồng khả khi, bọn họ đang làm t*nh trong tối nhưng với thể chất dị năng giả thì không cản trở quá nhiều.
"Bé cưng giỏi quá, vợ yêu thở đi nào..."
Cún lớn dỗ dành người vợ đáng thương bị ăn hiếp đến muốn khóc. Nước mắt sinh lý của Dư Huy bị Vu Thần liếm hết sạch, chiếc lưỡi đỏ hồng bé xinh bị mút mát đến tê rần vươn ra.
Dư Huy mở mắt mơ hồ nhìn Vu Thần, anh là người vị ăn hiếp nhưng cái tên trước mặt này lại dùng ánh mắt cún con nhìn anh. Rồi ai mới là chủ nhân?
Để cho Dư Huy có thời gian hít thở thì Vu Thần đã tiến tới địa phương bí mật kia. Khá là khô, hắn liền cởi chiếc quần vướng víu kia ra. Gập người Dư Huy lại.
Chiếc lưỡi dài như rắn ra sức liếm láp hang động đỏ hồng xinh xắn kia. Giúp em yêu dạo đầu tránh bị đau đớn, sau khi cảm thấy nơi đó đã mềm mại hơn thì liền dùng tay nới lỏng ra.
Dư Huy cảm thấy bụng mình bị dị vật xâm nhập khó chịu mà siết chặt lại, nhưng lại bại trận mà bị nhẫn vào điểm mẫn cảm khiến chít chít nhỏ của anh bắn ra.
Anh thở hổn hển vì sung sướng, khoái cảm dồn dập làm da đầu anh cũng tê rần. Nhưng không để Dư Huy chìm đắm vào cơn say tình quá lâu mà con quái vật đã ở trước cửa động.
"Cho anh vào nhé..."
"Từ... Khoan-"
Vu Thần chỉ hỏi cho có trình tự chứ hắn không chịu thêm được nữa. Con quái vật khổng lồ một đường tiến thẳng lút cán, chiếc bụng trắng ngần phẳng phiu phồng lên hình dạng của con quái vật kia.
"A..."
Sau đó là một màn tiến công khiến Dư Huy sướng điên đảo, xen lẫn giữa đau đớn và khoái cảm làm anh cảm thấy mình sắp toi đời.
"Không... Dừng chút... Anh cảm thấy lạ lắm..."
C* v** như tiến tới nơi sâu thằm và bí mật nhất của anh, đó là khoang sinh sản yếu ớt chưa phát triển hoàn thiện.
"Um... Chật quá... Thả lỏng nào..."
Vu Thần đỏ mắt vì bị siết chặt. Hắn đánh vào mông của Dư Huy. Tuy cơ thể anh không có cao lớn hay cường tráng gì, thuộc dạng cao gầy. Nhưng mông thịt lại rất đầy đủ.
Từng cái đánh bốp bốp xuống mông thịt, khiến nó cũng rung rinh theo lực tay. Dư Huy xấu hổ vì bị đánh mông, anh tầm này tuổi rồi mà đây là lần đầu tiên có người đánh mông anh đó.
Cuối cùng cũng thả lỏng, hắn bắt đầu tiến công mạnh mẽ. Tạm thời tha cho chỗ yếu ớt kia, lần sau sẽ không chuyện này đâu.
Đầu óc hắn lúc này chỉ có chiếm lấy Dư Huy thôi. Làm từ phòng cho đến ra ban công, mùi hôi thôi xộc thẳng lên mũi, khuôn mặt xấu xí của bọn chúng làm Dư Huy cảm thấy hơi ghê tởm.
"Mau vào phòng đi, ở ngoài này tính ngửi mùi tử thi hả?"
Dư Huy đang bị bế lên, anh bá tay qua cổ của Vu Thần, phàn nàn. Tên này có bị ngốc không vây hết chuyện ra đây làm màn phim heo sống cho tang thi xem sau.
Vu Thần không biết tang thi bị đám người Trạch An dẫn đến, làm hắn muốn cùng Dư Huy thử làm ngoài ban công. Mất hứng nhưng cũng tiếp tục vào trong phòng mà ra sức cày cấy.
Dư Huy đã bắn mấy lần rồi nhưng Vu Thần vẫn chưa bắn. Đúng là chó đực, cày cấy rất lâu rồi nhưng vẫn chưa bắn.
Đến khi Vu Thần có cảm giác muốn bắn liền tăng tốc như máy khâu làm Dư Huy la hét liên tục. Điểm mẫn cảm bị va chạm liên tục mà chít chít nhỏ bé bắn ra, nhưng chỉ có một chút chất lỏng trong suốt. Bắn hết nối rồi.
Vu Thần cúi xuống cắn cổ Dư Huy, nơi mà tuyến thể mọc lên. Vu Thần như bị điều khiển mà cắn vào nơi đó, hắn cũng không biết tại sao mình lại làm vậy.
Răng nanh mạnh mẽ cắn sâu vào tuyến thể của beta, truyền tin tức tố mạnh mẽ hương tuyết cho Dư Huy. Anh bị mùi tuyết nồng đậm làm cho hoa cả mắt, rơi vào hôn mê.
Dù đã được cường hoá cơ thể nhưng bọn họ đã làm trong vòng hơn 5 tiếng rồi đấy. Khi thấy Dư Huy ngất đi, Vu Thần cũng dần lấy lại lý trí. Đưa người vào phòng tắm tắm rửa, rửa sạch nơi đó rồi dọn dẹp giường.
Sau đó hắn ôm anh lên giường nghỉ ngơi. Hai người nằm ngủ trên giường, Dư Huy cảm thấy nguồn nhiệt bên cạnh rất ấm áp nên rúc vào lòng Vu Thần. Hắn cũng vòng tay qua eo anh, tư thế đầy sự bảo hộ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương