Trọng Sinh Cải Mệnh
Chương 57: Trần Khải
Bên phía Vu Thần, những đợt gai nhọn dưới đất chọc lên khiến đám người Vu Thần chật vật né tránh. Vu Thần dùng súng bắn vào phía thủ lĩnh kia, nhưng đều bị hắn dễ dàng tạo ra khiên đất bảo vệ.
Không ngờ lại có kẻ có thể dễ dàng điều khiển dị năng thuần thục như vây cứ như hắn đã điều khiển từ lâu vậy.
Đúng là như vậy. Thủ lĩnh này tên là Trần Khải, hắn cũng chính là một người trọng sinh. Đâu phải cứ là người tốt mới được trọng sinh?
Trần Khải là một dị năng giả mạnh mẽ hệ thổ sống tại mạt thế cũng rất lâu, phải hơn 3 năm. Tâm địa rắn rết, hãm hại đồng đội để lấy tinh hạch của dị năng giả.
Không ai là không biết tên hắn. Hắn trở thành một tượng đài "'sát nhân" thời mạt thế. Không chỉ làm trong âm thầm, mà còn là làm cho nhiều người thấy.
Dị năng của hẳn không mạnh, mà chính người sử dụng mới làm nên sức mạnh đặc biệt của dị năng. Rất nhiều dị năng giả hay là đoàn đội được cử đi xử lý hẳn đều thất bại.
Đa phần đều không quá mạnh và không có tin tức cụ thể về cấp của hắn. Hắn ròng rã suốt 3 năm miệt mài cày cấp sau khi biết được tin tức về tinh hạch.
Hắn là một beta, một người không chịu sự chi phối từ kẻ khác. Do đó hắn có thể không chịu đựng kỳ phát tình như những con chó động dục alpha kia hay là mềm nhẹ như mèo con kêu gào làm tình như omega.
Hắn mang theo tâm lý phản xã hội, giết người làm thú vui thời bình. Nhưng sau khi mạt thế diễn ra, thú vui này được phóng đại bằng nhiều sinh mạng phải ngã xuống để thỏa mãn thú vui này của hắn.
Cuối cùng gã chết trong tay Vu Thần. Một con sâu bọ rác rưởi đứng trước sức mạnh tuyệt đối cũng chỉ là vùng vẫy vô ít. Hắn nghĩ rằng hắn không sai, thế giới này đã sai, sai khi cho hắn tồn tại trên cõi đời này.
Hắn sau khi chết thì mở mắt ra thấy mình đã sống lại. Hắn cười như điên và đặt ra dã tâm phải giết Vu Thần sớm để tránh kẻ mạnh như này có thể phát triển.
Lần nữa đối đầu nhau, bây giờ vị trí của hai người đã khác. Một kẻ mang theo ký ức của kiếp trước, dễ dàng thuần thục được dị năng, nắm bắt nó trở thành một phần của cơ thể.
Vu Thần liên tục né tránh đòn tấn công và nả súng vào Trần Khải. Trần Khải thích thú nhìn con mổi vùng vấy, một alpha bất khả chiến bại sẽ bị hắn bóp chết nghẹt trước khi nó trưởng thành.
Trần Khải tạo ra những cột đất muốn đẩy Vu Thần lên cao, sau đó nhẹ nhàng tạo những cộc đá nhọn đâm thủng người là xong.
Nhưng Vu Thần một thân kỷ nghệ cao cường. Cảnh giác trước kẻ địch, quan sát tình hình mà né tránh được hết đòn tấn công của Trần Khải.
Lần nữa sống lại, hắn không tin một con gián như Vu Thần có thể thoát được kiếp nạn này. Sự ghen tức như ăn mòn lý trí hắn, điên cuồng tấn công.
Năng lượng của gã nhanh chóng hạ thấp xuống. Nhưng gã không lo lắm, gã đã mang theo một lượng tinh hạch hơn 50 viên từ tang thi cấp 0 đề bổ sung.
Gã tại sao không lên cấp 2 sao? Vì gã không thể lên được. Dị năng của gã cần tới 50 viên tinh hạch để lên cấp 1.
Vì vậy với hơn 50 viên tinh hạch này không đủ để gã lên cấp 2. Đã vậy số lượng tang thi tại Bắc Hà hình như bị một con tang thi cấp cao dụ về bệnh viện trung ương kia nên gã không thể nào kiếm được nhiều hơn.
Vận may cũng là một loại kỹ năng. Dư Huy mà ở đây chắc sẽ biến ơn vì tên này không đủ lên cấp 2, nếu không Vu Thần chết dưới tay hắn chỉ là thời gian.
"Mày chỉ biến trốn tránh sao? Đúng là con sâu bọ yếu đuối."
Vu Thần chẳng bị tên này khích tướng mà liên tục né tránh những cọc đất từ dưới đất đẩy lên. Những người sống sót và Lâm Triết đang hỗn chiến với người phía Trần Khải khiến cho nơi này rơi vào hỗn loạn.
Vu Thần vẫn chưa tìm được cơ hội để đột phá, nên thử tạo ra những cầu lửa đánh về phía Trần Khải. Nhưng bức tường đất kia rất bền, cầu lửa chỉ để lại vết đen trên đó, không gây tổn hại quá nhiều.
Hoa đấu với thổ quá là bất lợi. Trần Khải liên tục dựng tường đất bảo vệ bản thân, nhìn gã không giống vẻ sắp hao hụt năng lượng hết xíu nào cả.
Vu Thần đang lo lắng cho Dư Huy rất nhiều. Tại sao bây giờ cậu còn chưa đi tìm hắn? Chắc chắn đã có biến cố xảy ra. Vu Thần hiện tại muốn bóp chết tên này liền để đi tìm Dư Huy nhưng hắn không thể.
Không ngờ lại có kẻ có thể dễ dàng điều khiển dị năng thuần thục như vây cứ như hắn đã điều khiển từ lâu vậy.
Đúng là như vậy. Thủ lĩnh này tên là Trần Khải, hắn cũng chính là một người trọng sinh. Đâu phải cứ là người tốt mới được trọng sinh?
Trần Khải là một dị năng giả mạnh mẽ hệ thổ sống tại mạt thế cũng rất lâu, phải hơn 3 năm. Tâm địa rắn rết, hãm hại đồng đội để lấy tinh hạch của dị năng giả.
Không ai là không biết tên hắn. Hắn trở thành một tượng đài "'sát nhân" thời mạt thế. Không chỉ làm trong âm thầm, mà còn là làm cho nhiều người thấy.
Dị năng của hẳn không mạnh, mà chính người sử dụng mới làm nên sức mạnh đặc biệt của dị năng. Rất nhiều dị năng giả hay là đoàn đội được cử đi xử lý hẳn đều thất bại.
Đa phần đều không quá mạnh và không có tin tức cụ thể về cấp của hắn. Hắn ròng rã suốt 3 năm miệt mài cày cấp sau khi biết được tin tức về tinh hạch.
Hắn là một beta, một người không chịu sự chi phối từ kẻ khác. Do đó hắn có thể không chịu đựng kỳ phát tình như những con chó động dục alpha kia hay là mềm nhẹ như mèo con kêu gào làm tình như omega.
Hắn mang theo tâm lý phản xã hội, giết người làm thú vui thời bình. Nhưng sau khi mạt thế diễn ra, thú vui này được phóng đại bằng nhiều sinh mạng phải ngã xuống để thỏa mãn thú vui này của hắn.
Cuối cùng gã chết trong tay Vu Thần. Một con sâu bọ rác rưởi đứng trước sức mạnh tuyệt đối cũng chỉ là vùng vẫy vô ít. Hắn nghĩ rằng hắn không sai, thế giới này đã sai, sai khi cho hắn tồn tại trên cõi đời này.
Hắn sau khi chết thì mở mắt ra thấy mình đã sống lại. Hắn cười như điên và đặt ra dã tâm phải giết Vu Thần sớm để tránh kẻ mạnh như này có thể phát triển.
Lần nữa đối đầu nhau, bây giờ vị trí của hai người đã khác. Một kẻ mang theo ký ức của kiếp trước, dễ dàng thuần thục được dị năng, nắm bắt nó trở thành một phần của cơ thể.
Vu Thần liên tục né tránh đòn tấn công và nả súng vào Trần Khải. Trần Khải thích thú nhìn con mổi vùng vấy, một alpha bất khả chiến bại sẽ bị hắn bóp chết nghẹt trước khi nó trưởng thành.
Trần Khải tạo ra những cột đất muốn đẩy Vu Thần lên cao, sau đó nhẹ nhàng tạo những cộc đá nhọn đâm thủng người là xong.
Nhưng Vu Thần một thân kỷ nghệ cao cường. Cảnh giác trước kẻ địch, quan sát tình hình mà né tránh được hết đòn tấn công của Trần Khải.
Lần nữa sống lại, hắn không tin một con gián như Vu Thần có thể thoát được kiếp nạn này. Sự ghen tức như ăn mòn lý trí hắn, điên cuồng tấn công.
Năng lượng của gã nhanh chóng hạ thấp xuống. Nhưng gã không lo lắm, gã đã mang theo một lượng tinh hạch hơn 50 viên từ tang thi cấp 0 đề bổ sung.
Gã tại sao không lên cấp 2 sao? Vì gã không thể lên được. Dị năng của gã cần tới 50 viên tinh hạch để lên cấp 1.
Vì vậy với hơn 50 viên tinh hạch này không đủ để gã lên cấp 2. Đã vậy số lượng tang thi tại Bắc Hà hình như bị một con tang thi cấp cao dụ về bệnh viện trung ương kia nên gã không thể nào kiếm được nhiều hơn.
Vận may cũng là một loại kỹ năng. Dư Huy mà ở đây chắc sẽ biến ơn vì tên này không đủ lên cấp 2, nếu không Vu Thần chết dưới tay hắn chỉ là thời gian.
"Mày chỉ biến trốn tránh sao? Đúng là con sâu bọ yếu đuối."
Vu Thần chẳng bị tên này khích tướng mà liên tục né tránh những cọc đất từ dưới đất đẩy lên. Những người sống sót và Lâm Triết đang hỗn chiến với người phía Trần Khải khiến cho nơi này rơi vào hỗn loạn.
Vu Thần vẫn chưa tìm được cơ hội để đột phá, nên thử tạo ra những cầu lửa đánh về phía Trần Khải. Nhưng bức tường đất kia rất bền, cầu lửa chỉ để lại vết đen trên đó, không gây tổn hại quá nhiều.
Hoa đấu với thổ quá là bất lợi. Trần Khải liên tục dựng tường đất bảo vệ bản thân, nhìn gã không giống vẻ sắp hao hụt năng lượng hết xíu nào cả.
Vu Thần đang lo lắng cho Dư Huy rất nhiều. Tại sao bây giờ cậu còn chưa đi tìm hắn? Chắc chắn đã có biến cố xảy ra. Vu Thần hiện tại muốn bóp chết tên này liền để đi tìm Dư Huy nhưng hắn không thể.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương