Trọng Sinh Cải Mệnh

Chương 58: Câu kéo



"Vu Thần, mày hôm nay sẽ không trốn thoát được đâu."

Trần Khải điên cuồng mà hét lên, hắn cảm thấy mình bị ngó lơ thì rất tức giận. Một kẻ như hắn, biết bao kẻ sợ hãi và tôn sùng. Nhưng khi đứng trước mặt Vu Thần, kiếp trước hay kiếp này, tên này vẫn luôn xem thường hắn.

Sợ nói chuyện với hắn như nói chuyện với thứ ôn dịch nào đó mà im lặng như bức tượng.

"Haha, mày không nói cũng không sao. Để xuống địa ngục rồi nói chuyện với Diêm Vương luôn cũng tốt."

Sự cay nghiệt và độc ác như thứ chất độc tổn hại đến tinh thần con người, Trần Khải đã lún quá sâu vào con đường tội lỗi, giờ đây hắn như phát điên mà tạo ra nhiều kỹ băng dồn ép Vu Thần vào chỗ chết.

Vu Thần không thể một lúc đối phó với nhiều chiêu như thế, nên trên người bắt đầu có những vết thương do cọc đất đâm xuyên qua cơ thể tạo thành tổn hại trên cơ thể.

Ăn đau cũng không kêu thành tiếng. Ánh mắt Vu Thần chứa đầy phẫn nộ nhưng hắn bất lực toàn tâm. Chỉ có thể câu kéo kéo dài thời gian tìm điểm đột phá.

Bên phía Dư Huy, anh trốn vào trong một tòà nhà lớn, trốn vào cầu thang bộ chạy lên trên cao. Giờ chẳng có điện để đi thang máy. Tang thi em bé kia thấy vậy cũng đuổi theo.

Đi vào điểm mù nên nó không thể tấn công Dư Huy được vì vậy nó chỉ có thể đuổi theo anh. Dị năng nào cũng đều có thể tấn công và phòng thủ, vì vậy Dư Huy dù có dùng dị năng hay súng đạn vẫn có thể dễ dàng bị đỡ lại.

Anh bắt buộc phải câu kéo khiến năng lượng của tang thi này cạn kiệt, còn làm như thế nào thì hiện tại vẫn đang là một vấn đề nan giải.

Anh đi theo thang bộ của tòà nhà muốn chạy lên sân thượng. Từ trên cao có thể di chuyển giữa các tòà nhà bằng cách nhảy qua. Tang thi em bé phía sau đang bám theo rất gần.

Nếu dừng lại sẽ rơi vào tình huống nguy hiểm. Anh mà ở lại lấy cứng đối cứng chỉ có thể là tự lấy đá dập vào chân.

Chạy lên những tầng lầu, nơi này cũng khá cao, khoảng 8 tầng lầu, Dư Huy sức mạnh được tăng cường nên tốc độ và thể lực rất tốt. Tang thi em bé kia cũng vậy, âm thanh kêu gào từ phía sau dần dần thay đổi.



Đó là tiếng khóc của em bé. Nghe vào tai rất là quỷ dị, cứ như có ma lực thu hút anh dừng chân, quay lại để ôm ấp đứa bé kia.

Dư Huy tát cho mình một cái rõ đau, hẳn hẳn một bàn tay đỏ sậm trên mặt. Khoé môi cũng rướm máu sau cái tát.

Anh cảm thấy đầu óc mình đỡ mụ mị hơn sau khi nghe tiếng khóc kia. Không ngờ thứ này còn có tuyệt chiêu mị hoặc kẻ địch như này, hiện tại đầu óc anh vẫn còn choáng váng sau khi nghe tiếng khóc kia, cơn đau chỉ là biện pháp tạm thời.

Dư Huy dốc hết hoa lực chạy lên tầng thượng. Thật may vì cửa tầng thượng không khóá, liền đi tới. Bên ngoài ánh sáng chiếu sáng cả thành phố bỏ hoang, khói bụi từ dưới lầu vẫn rất là dày đặc.

Lúc đang anh không biết phải làm gì tiếp theo. Thì một tiếng nổ lớn gần đó đã thu hút sự chú ý của anh. Nơi xảy ra vụ nổ chỉ cách anh khoảng hơn 200 mét, cách đó một dãy phố.

Dư Huy thầm nghĩ không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng có thể Vu Thần ở đấy. Anh liền nhìn sang tòà nhà kế bên, tường thủy tinh đều đã bị vỡ do vụ nổ nên anh có thể nhảy qua để tiếp tục chạy trốn.

Từ phía sau, âm thanh tiếng khóc ngày càng lớn. Dư Huy chạy đà nhảy sang tòà nhà kế bên. Khoảng cách giữa hai bên phải lên đến hơn 10 mét. Dư Huy vận lực vào đôi chân nhảy sang tòà nhà đối diện.

May mắn đủ lực, anh cuộn người lăn một đường dài vào trong. Vừa lúc may mắn né được một đòn công kích từ tang thi. Tầm nhìn của nó bị hạn chế, vì vậy nó cũng tính nhảy sang nơi Dư Huy đang đứng.

Dư Huy lúc này đang ở bên trong che dấu tầm nhìn, bàn tay đưa ra phía trước chuẩn bị sẵn. Tang thi kia nhảy sang có vẻ nhẹ nhàng hơn Dư Huy, khi chuẩn bị đáp vào trong thì bị một khối băng đẩy mạnh nó ra ngoài.

Dư Huy vận lực tạo ra một khối băng lớn khoảng 2 mét, đẩy tang thi rơi xuống dưới. Nó không đỡ kịp nên mất trọng lực rơi xuống dưới đất.

Dư Huy thở phào nhẹ nhõm khi có thể cầm chân thêm một thời gian. Anh bắt đầu tìm cầu thang bộ chạy lên tầng thượng. Cứ thế lên tới tầng thượng, các tòà nhà xung quanh cũng tựa tựa cao ngang tòa nhà này.

Thuận lợi cho việc Dư Huy có thể nhảy sang những nơi đó để đi tới chỗ vụ nổ. Anh ở trên đây có thể thấy khói bốc ra từ phía xa, bị các tòà nhà che lại. Anh không chần chừ nữa mà tiếp tục nhảy sang các tòà nhà kế bên, chạy tới chỗ xảy ra vụ nổ.
Chương trước Chương tiếp