Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Chương 56
Hà Loan Loan nghĩ nghĩ rồi nói ra một ý tưởng, Cố Dục Hàn do dự một lúc rồi cũng đồng ý.
Mấy ngày liền, Hà Loan Loan đều không ra cửa, nhóm chị dâu xung quanh lại cứ ngửi được từng đợt mùi hương bay ra từ phía nhà cô, mỗi lần tụ tập là cả đám người này đều phải bàn tán về người vợ mới cưới của Cố Dục Hàn.
“Ai dà, cô dâu mới này thật không lễ phép gì hết, đã tới mấy ngày rồi mà còn chưa sang chào hỏi chúng ta.”
“Đoàn trưởng Cố nói ngày mai sẽ mời chúng ta đi ăn.”
“Ăn cơm? Thật sao? Không biết nhà cô ta nấu món gì, ngày nào cũng thơm chết người ta!”
Bởi vì mùi thức ăn bay ra từ nhà Hà Loan Loan quá thơm nên trọng điểm của nhóm quân tẩu đều không nằm ở chỗ Hà Loan Loan không lễ phép thế nào mà là ai nấy đều muốn sớm ngày tới nhà Hà Loan Loan thưởng thức mỹ thực!
Tới ngày đãi khách, sáng sớm hôm đó Cố Dục Hàn đã tới sân huấn luyện, Hà Loan Loan mới rời giường thì đã có hai người tới nhà cô.
Một người là Chu Tình, một người khác là chị dâu của Chu Tình, Tào Hiểu Kiều.
Tào Hiểu Kiều tuổi chừng ba mươi, nhìn khá giỏi giang, nhìn Chu Tình một cái rồi nhiệt tình bước lên chào hỏi Hà Loan Loan: “Em dâu à, cô tới đây đã mấy hôm rồi mà bọn tôi không dám tới làm phiền cô, hôm nay nhà cô mời khách, tôi tới đây phụ giúp một chút!”
Hà Loan Loan cười ngọt ngào: “Vậy làm phiền chị dâu Chu rồi.”
Tào Hiểu Kiều là vợ của liên trưởng Chu, vốn dĩ muốn giới thiệu Chu Tình cho Cố Dục Hàn, sau này công việc của bọn họ cũng thuận tiện hơn nhiều, ai ngờ Cố Dục Hàn không thích Chu Tình, chuyện này đã trở thành cái gai trong lòng Tào Hiểu Kiều!
Liên trưởng Chu đã cứu Cố Dục Hàn, theo lý thuyết, Cố Dục Hàn không nên từ chối chuyện hôn nhân.
Hôm nay cô ta tới đây là đã gõ Hà Loan Loan một trận, Hà Loan Loan mới gả tới đây, tuổi còn trẻ, trời xa đất lạ, cũng phải biết khách sáo với đám quân tẩu bọn họ một chút!
Tào Hiểu Kiều vừa phụ giúp rửa rau củ vừa cười nói: “Khu nhà ở của chúng ta không tính là lớn, người xung quanh đây cũng hòa thuận, không có người nào khuyết thiếu tứ chi ham ăn biếng làm đến ngũ cốc cũng không phân biệt được. Mong ước lớn nhất đời này của bọn tôi là chồng con đều khỏe mạnh, ai nấy cũng mộc mạc, không biết tô son điểm phấn gì...”
Tuy vừa cười vừa nói nhưng từng câu từng chữ đều là nặng nhẹ Hà Loan Loan.
Chu Tình đang dùng sức lau bàn, lau nhà, lau khắp mọi nơi, cả người đầy mồ hôi nhưng vẫn muốn thông qua chuyện quét tước này để thể hiện chính mình!
Nghe chị dâu nhà mình nói như vậy, Chu Tình không nhịn được cười lên một tiếng, chỉ cần là con người thì ai cũng nhìn ra Hà Loan Loan không thích hợp để làm một cô vợ tốt!
Nào biết Hà Loan Loan không hề buồn bực: “Chị dâu nói rất đúng, tôi làm quân tẩu nên cũng đâu có thời gian trang điểm? Nhìn chị dâu là biết chị không phải người thích tô son trát phấn. Ở quê tôi có một người chị em đã chỉ tôi cách làm mờ vết nhăn, lúc ấy tôi nghe xong còn hỏi lại phụ nữ có thêm một vài nếp nhăn thì làm sao? Nếu cô ấy nhìn thấy chị dâu thì sẽ biết phụ nữ hơn ba mươi có một vài nếp nhăn cũng xem như là sự tô điểm của năm tháng! Liên trưởng Chu nhìn thấy nếp nhăn trên mặt chị dâu thì càng hiểu được chị dâu vất vả như thế nào mà ha!”
Tào Hiểu Kiều càng nghe sắc mặt càng khó coi, cô ta chỉ mới ba mươi nhưng trên mặt thật sự xuất hiện rất nhiều nếp nhăn!
Bình thường cô ta chăm sóc cả nhà họ Chu mệt đến chết đi sống lại, nhưng làm gì có người đàn ông nào thật sự thích phụ nữ mặt đầy nếp nhăn?
Lúc người ta nhìn thấy gương mặt nhăn nheo này cũng đâu có nghĩ tới mình đã vất vả thế nào, chỉ biết nghĩ làm sao mà vợ mình lại biến thành một bà thím già rồi!
Có người phụ nữ nào không thích xinh đẹp chứ?
Tào Hiểu Kiều không rảnh tức giận, trong đầu cứ văng vẳng “biện pháp xóa nếp nhăn” Hà Loan Loan vừa nói, cô ta nhỏ giọng hỏi: “Em dâu thật sự có cách xóa nếp nhăn sao? Vậy cô nói cho tôi biết đi, tôi không để ý nhưng khu nhà ở của chúng ta có một chị dâu khác rất để tâm chuyện này. Cô nói với tôi để tôi đi nói với cô ấy, sau này cô cần giúp đỡ gì thì cứ việc nói với tôi!”
Hà Loan Loan cong môi cười: “Được thôi, thật ra công thức kia cũng không dễ làm, người chị em kia có cho tôi một hộp nhỏ, để tôi chia lại cho chị một ít.”
Mắt thấy chị dâu nhà mình nói chuyện với Hà Loan Loan càng ngày càng vui vẻ, Chu Tình có chút không cam lòng, nhanh chóng mò tới, không ngờ lại nghe được một bí mật kinh thiên động địa!
Mấy ngày liền, Hà Loan Loan đều không ra cửa, nhóm chị dâu xung quanh lại cứ ngửi được từng đợt mùi hương bay ra từ phía nhà cô, mỗi lần tụ tập là cả đám người này đều phải bàn tán về người vợ mới cưới của Cố Dục Hàn.
“Ai dà, cô dâu mới này thật không lễ phép gì hết, đã tới mấy ngày rồi mà còn chưa sang chào hỏi chúng ta.”
“Đoàn trưởng Cố nói ngày mai sẽ mời chúng ta đi ăn.”
“Ăn cơm? Thật sao? Không biết nhà cô ta nấu món gì, ngày nào cũng thơm chết người ta!”
Bởi vì mùi thức ăn bay ra từ nhà Hà Loan Loan quá thơm nên trọng điểm của nhóm quân tẩu đều không nằm ở chỗ Hà Loan Loan không lễ phép thế nào mà là ai nấy đều muốn sớm ngày tới nhà Hà Loan Loan thưởng thức mỹ thực!
Tới ngày đãi khách, sáng sớm hôm đó Cố Dục Hàn đã tới sân huấn luyện, Hà Loan Loan mới rời giường thì đã có hai người tới nhà cô.
Một người là Chu Tình, một người khác là chị dâu của Chu Tình, Tào Hiểu Kiều.
Tào Hiểu Kiều tuổi chừng ba mươi, nhìn khá giỏi giang, nhìn Chu Tình một cái rồi nhiệt tình bước lên chào hỏi Hà Loan Loan: “Em dâu à, cô tới đây đã mấy hôm rồi mà bọn tôi không dám tới làm phiền cô, hôm nay nhà cô mời khách, tôi tới đây phụ giúp một chút!”
Hà Loan Loan cười ngọt ngào: “Vậy làm phiền chị dâu Chu rồi.”
Tào Hiểu Kiều là vợ của liên trưởng Chu, vốn dĩ muốn giới thiệu Chu Tình cho Cố Dục Hàn, sau này công việc của bọn họ cũng thuận tiện hơn nhiều, ai ngờ Cố Dục Hàn không thích Chu Tình, chuyện này đã trở thành cái gai trong lòng Tào Hiểu Kiều!
Liên trưởng Chu đã cứu Cố Dục Hàn, theo lý thuyết, Cố Dục Hàn không nên từ chối chuyện hôn nhân.
Hôm nay cô ta tới đây là đã gõ Hà Loan Loan một trận, Hà Loan Loan mới gả tới đây, tuổi còn trẻ, trời xa đất lạ, cũng phải biết khách sáo với đám quân tẩu bọn họ một chút!
Tào Hiểu Kiều vừa phụ giúp rửa rau củ vừa cười nói: “Khu nhà ở của chúng ta không tính là lớn, người xung quanh đây cũng hòa thuận, không có người nào khuyết thiếu tứ chi ham ăn biếng làm đến ngũ cốc cũng không phân biệt được. Mong ước lớn nhất đời này của bọn tôi là chồng con đều khỏe mạnh, ai nấy cũng mộc mạc, không biết tô son điểm phấn gì...”
Tuy vừa cười vừa nói nhưng từng câu từng chữ đều là nặng nhẹ Hà Loan Loan.
Chu Tình đang dùng sức lau bàn, lau nhà, lau khắp mọi nơi, cả người đầy mồ hôi nhưng vẫn muốn thông qua chuyện quét tước này để thể hiện chính mình!
Nghe chị dâu nhà mình nói như vậy, Chu Tình không nhịn được cười lên một tiếng, chỉ cần là con người thì ai cũng nhìn ra Hà Loan Loan không thích hợp để làm một cô vợ tốt!
Nào biết Hà Loan Loan không hề buồn bực: “Chị dâu nói rất đúng, tôi làm quân tẩu nên cũng đâu có thời gian trang điểm? Nhìn chị dâu là biết chị không phải người thích tô son trát phấn. Ở quê tôi có một người chị em đã chỉ tôi cách làm mờ vết nhăn, lúc ấy tôi nghe xong còn hỏi lại phụ nữ có thêm một vài nếp nhăn thì làm sao? Nếu cô ấy nhìn thấy chị dâu thì sẽ biết phụ nữ hơn ba mươi có một vài nếp nhăn cũng xem như là sự tô điểm của năm tháng! Liên trưởng Chu nhìn thấy nếp nhăn trên mặt chị dâu thì càng hiểu được chị dâu vất vả như thế nào mà ha!”
Tào Hiểu Kiều càng nghe sắc mặt càng khó coi, cô ta chỉ mới ba mươi nhưng trên mặt thật sự xuất hiện rất nhiều nếp nhăn!
Bình thường cô ta chăm sóc cả nhà họ Chu mệt đến chết đi sống lại, nhưng làm gì có người đàn ông nào thật sự thích phụ nữ mặt đầy nếp nhăn?
Lúc người ta nhìn thấy gương mặt nhăn nheo này cũng đâu có nghĩ tới mình đã vất vả thế nào, chỉ biết nghĩ làm sao mà vợ mình lại biến thành một bà thím già rồi!
Có người phụ nữ nào không thích xinh đẹp chứ?
Tào Hiểu Kiều không rảnh tức giận, trong đầu cứ văng vẳng “biện pháp xóa nếp nhăn” Hà Loan Loan vừa nói, cô ta nhỏ giọng hỏi: “Em dâu thật sự có cách xóa nếp nhăn sao? Vậy cô nói cho tôi biết đi, tôi không để ý nhưng khu nhà ở của chúng ta có một chị dâu khác rất để tâm chuyện này. Cô nói với tôi để tôi đi nói với cô ấy, sau này cô cần giúp đỡ gì thì cứ việc nói với tôi!”
Hà Loan Loan cong môi cười: “Được thôi, thật ra công thức kia cũng không dễ làm, người chị em kia có cho tôi một hộp nhỏ, để tôi chia lại cho chị một ít.”
Mắt thấy chị dâu nhà mình nói chuyện với Hà Loan Loan càng ngày càng vui vẻ, Chu Tình có chút không cam lòng, nhanh chóng mò tới, không ngờ lại nghe được một bí mật kinh thiên động địa!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương