Trùng Sinh Được Chồng Yêu Chiều
Chương 36: Điên thật rồi!
Khoảng mười giờ sáng chủ nhật, Lục Thư Lam đến sở cảnh sát để tìm Diệp Mạc Thần, nhưng cô lại không thấy anh đâu, trùng hợp có tiểu Di đi ngang qua nên cô lên tiếng hỏi…
“Diệp Mạc Thần đâu rồi? Bình thường giờ này anh ấy phải ở đây chứ?”
Tiểu Di mỉm cười nhìn Lục Thư Lam, hoá ra Diệp Mạc Thần không nói cho cô biết về công việc của mình…
“Ngài ấy đến Tổng cục Cảnh sát rồi, cô không biết chuyện ngài ấy sắp về lại đội đặc nhiệm à?”
Lục Thư Lam có nghe cha mình nhắc đến chuyện này một lần, nhưng ít nhiều gì Diệp Mạc Thần phải nói cho cô biết một tiếng cơ chứ?
“Cô có thấy anh ấy có biểu hiện gì lạ không? Tôi có cảm giác anh ấy đang giận tôi thì phải…”
Đúng lúc này tiểu Thúc cũng đi ngang qua, cậu ta nhớ về chuyện ngày hôm qua nên lên tiếng chen ngang…
“Tôi nghĩ là ngài ấy giận rồi đấy! Hôm qua tôi đến trường đại học Bách Văn để thăm em gái, đúng lúc nhìn thấy cô đang ngồi cùng nam sinh lạ nên có chụp lại cho ngài ấy xem, nào ngờ đâu ngài ấy bảo chuyện của cô ngài ấy sẽ không cản, cũng không có tư cách để quản lý cô…”
Lục Thư Lam liếc nhìn tiểu Thúc một cái khiến cậu ta im miệng, chưa bao giờ cô muốn ra tay đánh người như lúc này…
“Cậu cũng nhiều chuyện thật đấy!“
Lục Thư Lam rời khỏi sở cảnh sát liền lấy điện thoại ra để gọi cho Diệp Mạc Thần, nhưng anh lại không bắt máy, cô gọi đi gọi lại đến tận lần thứ sáu mới có người nghe…
“Anh đừng giận, nghe em giải thích được không?”
[Cô là ai thế? Tôi định không nghe máy nhưng cô gọi nhiều cuộc như vậy, chắc có chuyện gì quan trọng lắm đúng không?]
Lục Thư Lam cố gắng kìm nén cơn giận đang bùng lên trong lòng mình, cô cũng lịch sự đáp lại…
“Tôi là vợ sắp cưới của Diệp Mạc Thần, phiền cô đưa điện thoại cho anh ấy…”
[Cô đừng nhận vơ, với lại ngài ấy đang họp, phiền cô khi khác hẵng gọi lại…]
Lục Thư Lam chưa kịp nói thêm thì đầu dây bên kia đã cúp máy, cô nắm chặt điện thoại trong tay, bây giờ cô thật sự phát điên với những chuyện đang diễn ra rồi, cô nghĩ chuyện kết hôn vẫn có thể tiếp tục, nhưng chú rể thì e rằng phải chọn người mới thôi…!
Lục Thư Lam gọi tài xế riêng đến sở cảnh sát để đón cô, rồi bắt đầu đưa cô đến Tổng cục Cảnh Sát của thành phố để gặp Diệp Mạc Thần, ít nhiều gì cô cũng muốn biết cái người vừa nghe máy có phải Lý Gia Huệ hay không.
Lục Thư Lam bước xuống xe liền tiến vào trong sảnh, cô không nói cho bảo vệ biết cô đến tìm ai, cô chỉ bảo cô tên Lục Thư Lam, thế là họ cho cô vào trong, còn có người mang nước ra mời…
“Lục tiểu thư muốn tìm ai thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi sẽ gọi người đó ra cho cô, nhân tiện tôi muốn hỏi thăm ngài Thống Đốc một tiếng, ngài ấy có khoẻ không ạ?”
Lục Thư Lam mỉm cười lịch sự liền gật đầu…
“Cha tôi vẫn khoẻ, cậu cứ làm việc của mình đi, không cần quan tâm đến tôi…”
Lục Thư Lam ngồi ở sảnh tầm nửa tiếng liền thấy có vài người quân phục bước xuống sảnh, trong đó có Diệp Mạc Thần và một cô gái đi bên cạnh anh, trông hai người vô cùng thân thiết…
“Mạc Thần còn trẻ đã giỏi giang như vậy, ngài Lý nên xem xét gả con gái cho cậu ấy đi, để mất thì tiếc lắm đấy!”
Lý Gia Huệ mỉm cười ngại ngùng còn Diệp Mạc Thần thì không nói gì. Vốn dĩ mối hôn sự của Lục Thư Lam và Diệp Mạc Thần vẫn chưa công khai ra bên ngoài nên rất ít người biết cả hai đã có hôn ước với nhau. Thêm vào đó Lý Gia Huệ rất thân thiết với Diệp Mạc Thần ở nơi làm việc nên chuyện gán ghép rất thường xuyên xảy ra.
Lục Thư Lam nghe thấy tất cả những lời trêu chọc đó nhưng thứ cô chờ đợi chính là phản ứng của Diệp Mạc Thần, cuối cùng anh vẫn giữ im lặng.
Lục Thư Lam không muốn gặp nữa nên định rời đi trước, nào ngờ Diệp Mạc Thần đã phát hiện ra bóng dáng của cô, anh nhanh chóng tiến lại…
“Em đến đây làm gì?”
Lý Gia Huệ và mấy vị sĩ quan đều nhận ra sự xuất hiện của Lục Thư Lam, ít nhiều gì bọn họ cũng từng gặp cô trong buổi tiệc cho Lục Viễn Chinh tổ chức nên có biết đến cô…
“Lục tiểu thư à? Lâu lắm rồi mới được gặp cô đấy…”
Lục Thư Lam cúi đầu chào mọi người một cái để bày tỏ sự tôn trọng của mình, cô đợi mọi người rời đi hết mới bắt đầu trả lời câu hỏi của Diệp Mạc Thần…
“Em đến sở cảnh sát tìm anh nhưng tiểu Di bảo anh đã đến Tổng cục Cảnh sát rồi…”
Đột nhiên Lý Gia Huệ tiến đến chỗ Diệp Mạc Thần, cô ta đưa điện thoại đến trước mặt anh…
“Khi nãy em thấy anh để quên ở ngoài bàn nên cầm giúp anh, trùng hợp có người gọi điện đến nên em nghe máy, cô ấy tự xưng là vợ sắp cưới của anh đấy…”
Không cần nói thì Diệp Mạc Thần cũng biết là Lục Thư Lam gọi đến, anh nhận điện thoại từ tay Lý Gia Huệ, tiện thể lên tiếng dặn dò cô ta…
“Tôi để đồ dùng cá nhân trên bàn giữ đồ, tôi cứ tưởng người canh giữ mang đi đâu rồi, còn đang định tìm cậu ta hỏi cho rõ, cô cũng quá tự ý rồi…”
Lý Gia Huệ thấy Diệp Mạc Thần giận nên nhanh chóng xin lỗi anh…
“Em xin lỗi, tại em thấy tiếng điện thoại vang lên liên tục nên em sợ có chuyện gấp, em sẽ không tái phạm nữa đâu…”
“Diệp Mạc Thần đâu rồi? Bình thường giờ này anh ấy phải ở đây chứ?”
Tiểu Di mỉm cười nhìn Lục Thư Lam, hoá ra Diệp Mạc Thần không nói cho cô biết về công việc của mình…
“Ngài ấy đến Tổng cục Cảnh sát rồi, cô không biết chuyện ngài ấy sắp về lại đội đặc nhiệm à?”
Lục Thư Lam có nghe cha mình nhắc đến chuyện này một lần, nhưng ít nhiều gì Diệp Mạc Thần phải nói cho cô biết một tiếng cơ chứ?
“Cô có thấy anh ấy có biểu hiện gì lạ không? Tôi có cảm giác anh ấy đang giận tôi thì phải…”
Đúng lúc này tiểu Thúc cũng đi ngang qua, cậu ta nhớ về chuyện ngày hôm qua nên lên tiếng chen ngang…
“Tôi nghĩ là ngài ấy giận rồi đấy! Hôm qua tôi đến trường đại học Bách Văn để thăm em gái, đúng lúc nhìn thấy cô đang ngồi cùng nam sinh lạ nên có chụp lại cho ngài ấy xem, nào ngờ đâu ngài ấy bảo chuyện của cô ngài ấy sẽ không cản, cũng không có tư cách để quản lý cô…”
Lục Thư Lam liếc nhìn tiểu Thúc một cái khiến cậu ta im miệng, chưa bao giờ cô muốn ra tay đánh người như lúc này…
“Cậu cũng nhiều chuyện thật đấy!“
Lục Thư Lam rời khỏi sở cảnh sát liền lấy điện thoại ra để gọi cho Diệp Mạc Thần, nhưng anh lại không bắt máy, cô gọi đi gọi lại đến tận lần thứ sáu mới có người nghe…
“Anh đừng giận, nghe em giải thích được không?”
[Cô là ai thế? Tôi định không nghe máy nhưng cô gọi nhiều cuộc như vậy, chắc có chuyện gì quan trọng lắm đúng không?]
Lục Thư Lam cố gắng kìm nén cơn giận đang bùng lên trong lòng mình, cô cũng lịch sự đáp lại…
“Tôi là vợ sắp cưới của Diệp Mạc Thần, phiền cô đưa điện thoại cho anh ấy…”
[Cô đừng nhận vơ, với lại ngài ấy đang họp, phiền cô khi khác hẵng gọi lại…]
Lục Thư Lam chưa kịp nói thêm thì đầu dây bên kia đã cúp máy, cô nắm chặt điện thoại trong tay, bây giờ cô thật sự phát điên với những chuyện đang diễn ra rồi, cô nghĩ chuyện kết hôn vẫn có thể tiếp tục, nhưng chú rể thì e rằng phải chọn người mới thôi…!
Lục Thư Lam gọi tài xế riêng đến sở cảnh sát để đón cô, rồi bắt đầu đưa cô đến Tổng cục Cảnh Sát của thành phố để gặp Diệp Mạc Thần, ít nhiều gì cô cũng muốn biết cái người vừa nghe máy có phải Lý Gia Huệ hay không.
Lục Thư Lam bước xuống xe liền tiến vào trong sảnh, cô không nói cho bảo vệ biết cô đến tìm ai, cô chỉ bảo cô tên Lục Thư Lam, thế là họ cho cô vào trong, còn có người mang nước ra mời…
“Lục tiểu thư muốn tìm ai thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi sẽ gọi người đó ra cho cô, nhân tiện tôi muốn hỏi thăm ngài Thống Đốc một tiếng, ngài ấy có khoẻ không ạ?”
Lục Thư Lam mỉm cười lịch sự liền gật đầu…
“Cha tôi vẫn khoẻ, cậu cứ làm việc của mình đi, không cần quan tâm đến tôi…”
Lục Thư Lam ngồi ở sảnh tầm nửa tiếng liền thấy có vài người quân phục bước xuống sảnh, trong đó có Diệp Mạc Thần và một cô gái đi bên cạnh anh, trông hai người vô cùng thân thiết…
“Mạc Thần còn trẻ đã giỏi giang như vậy, ngài Lý nên xem xét gả con gái cho cậu ấy đi, để mất thì tiếc lắm đấy!”
Lý Gia Huệ mỉm cười ngại ngùng còn Diệp Mạc Thần thì không nói gì. Vốn dĩ mối hôn sự của Lục Thư Lam và Diệp Mạc Thần vẫn chưa công khai ra bên ngoài nên rất ít người biết cả hai đã có hôn ước với nhau. Thêm vào đó Lý Gia Huệ rất thân thiết với Diệp Mạc Thần ở nơi làm việc nên chuyện gán ghép rất thường xuyên xảy ra.
Lục Thư Lam nghe thấy tất cả những lời trêu chọc đó nhưng thứ cô chờ đợi chính là phản ứng của Diệp Mạc Thần, cuối cùng anh vẫn giữ im lặng.
Lục Thư Lam không muốn gặp nữa nên định rời đi trước, nào ngờ Diệp Mạc Thần đã phát hiện ra bóng dáng của cô, anh nhanh chóng tiến lại…
“Em đến đây làm gì?”
Lý Gia Huệ và mấy vị sĩ quan đều nhận ra sự xuất hiện của Lục Thư Lam, ít nhiều gì bọn họ cũng từng gặp cô trong buổi tiệc cho Lục Viễn Chinh tổ chức nên có biết đến cô…
“Lục tiểu thư à? Lâu lắm rồi mới được gặp cô đấy…”
Lục Thư Lam cúi đầu chào mọi người một cái để bày tỏ sự tôn trọng của mình, cô đợi mọi người rời đi hết mới bắt đầu trả lời câu hỏi của Diệp Mạc Thần…
“Em đến sở cảnh sát tìm anh nhưng tiểu Di bảo anh đã đến Tổng cục Cảnh sát rồi…”
Đột nhiên Lý Gia Huệ tiến đến chỗ Diệp Mạc Thần, cô ta đưa điện thoại đến trước mặt anh…
“Khi nãy em thấy anh để quên ở ngoài bàn nên cầm giúp anh, trùng hợp có người gọi điện đến nên em nghe máy, cô ấy tự xưng là vợ sắp cưới của anh đấy…”
Không cần nói thì Diệp Mạc Thần cũng biết là Lục Thư Lam gọi đến, anh nhận điện thoại từ tay Lý Gia Huệ, tiện thể lên tiếng dặn dò cô ta…
“Tôi để đồ dùng cá nhân trên bàn giữ đồ, tôi cứ tưởng người canh giữ mang đi đâu rồi, còn đang định tìm cậu ta hỏi cho rõ, cô cũng quá tự ý rồi…”
Lý Gia Huệ thấy Diệp Mạc Thần giận nên nhanh chóng xin lỗi anh…
“Em xin lỗi, tại em thấy tiếng điện thoại vang lên liên tục nên em sợ có chuyện gấp, em sẽ không tái phạm nữa đâu…”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương