Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh
Chương 32: Trở về
Vậy là đoàn người ngay ngày hôm sau đều trở về, nghe đâu vết thương của hoàng thượng khá nặng cho nên ngay trong đêm hôm đó đã cùng hoàng hậu trở về trước.
Ngay cả tam công chúa cũng cùng cảnh ngộ, nghe đâu vết thương ở chân tuy đã được thái y kê đo2n nhưng mãi vẫn không đỡ.
Hôm đầu tiên còn xuống được giường nhưng sau khi uống thuốc xong đã không còn đi lại được nữa.
Nghe đâu trong lều của tam công chúa toàn tiếng chửi rủa và tiếng khóc vô cùng thảm thiết của cung nữ, người ta đồn đó là ái thiếp của thái tử Kiều Diệp Thư bị tam công chúa lôi ra trút giận.
Khi Kiều Thiên Ninh nghe thấy những tin đồn trên nàng chỉ mỉm cười nhạt, đó chỉ mới là bước đầu tiên thôi, nàng sẽ dần dần cho bọn chúng nếm thử những thứ còn kinh khủng hơn.
So với những gì Kiều gia đã trải qua, so với nối uất hận của nàng trước khi chết như thể đâu có đáng là gì.
Những kẻ tự cao tự đại sống chỉ biết bản thân mình, ích kỷ độc ác thì cái giá phải trả của bọn chúng còn kinh khủng hơn.
Từ sau hôm thích sát có vẻ như Lục Minh Viễn bận chuyện gì đó, chàng vội vã rời đi chỉ nhắn nhủ qua thuộc hạ để báo cho nàng một tiếng.
Trở về hành cung nàng cũng Lư Yến Thành cùng đi xem xét trà lâu và y quán.
Bây giờ nàng đã nói rõ với Lục Vương gia rồi nên nàng cảm thấy thoải mái hơn, tuy nhiên vẫn phải giấu giếm với người bên ngoài.
Chuyện này càng ít người biết càng tốt, không hiểu vì sao Lục Vương gia trước khi rời đi đã để A Cẩm và A Tiên đưa cho nàng một lệnh bài nói là lúc về kinh nàng sẽ biết tác dụng của nó.
Trà lâu và Y quán qua tay của Lư Yến Thành cũng đã gần ra hình dáng, chỉ cần sửa chữa một chút nữa là đã có thể hoạt động được.
Lúc Thiên Ninh chuẩn bị trở về hành cung bỗng nhiên từ đâu xuất hiện gần mười người hành lễ với nàng và đồng thanh nói :
"Xin thỉnh an Vương phi, Vương gia lệnh cho thuộc hạ trợ giúp Vương phi tiến hành sửa chữa để sớm ngày khai trương ạ!".
Thiên Ninh ngơ người không hiểu chuyện gì thì A Tiên đứng ra nói :
"Công chúa người quên lệnh bài Vương gia đưa cho người trước khi đi sao, đó là tác dụng mà Vương gia nói đó, Vương gia có dặn là sẽ trở về trước ngày thành hôn nên công chúa cứ làm công việc của mình đi ".
Lúc này Thiên Ninh mới hiểu, nàng có một chút rung động nhẹ nhàng,đã từ lâu rồi nàng mới cảm giác có người quan tâm đến nàng như thế.
Lúc trước khi phụ mẫu còn sống nàng lúc nào cũng được nâng niu yêu chiều nhưng đến khi hai người chết nàng mới cảm giác được ai thật lòng với mình.
Nàng quay ra nói :
"Vậy các người chia nhau ra phụ trách từng chuyên mục một, mỗi người một nhiệm vụ, ta cho các ngươi thời gian mười ngày để đi vào hoạt động song song, các người có làm được không ?".
Mọi người quỳ xuống nói :
"Xin Vương phi yên tâm,thuộc hạ sẽ bàn giao đúng thời hạn ạ !".
Như nhớ ra điều gì nàng lại nói :
"Tuy nhiên chuyện ta mở trà lâu và Y quán là bí mật cho nên không ai được phép tiết lộ ra, các người hiểu không ?".
Một người đứng ra nói :
"Xin Vương Phi yên tâm chuyện này Vương gia đã dặn chúng thuộc hạ rồi, danh tiếng sẽ gii cho người khác, mọi người sẽ không biết ngươi đứng sau là Vương Phi đầu ạ !".
Lúc này Thiên Ninh mới yên tâm mà rời đi, tuy nhiên trên đường trở về nàng lại vô tình đụng chạm thái tử.
Nhìn thấy kiệu có ký tự Nam Sở Quốc, thái tử liền chặn lại và nói to :
"Ta có thể nói chuyện với công chúa một lát được không ? chuyện liên quan đến tình giao hảo của hai nước ".
Lư Yễn Thành nhìn thái tử với ánh mắt thăm dò, không hiểu vì sao Y không có thiện cảm với vị thái tử Bắc Yến Quốc này một chút nào.
So với Vương gia Lục Minh Viễn Y còn cảm thấy tin tưởng hơn.
Kiều Thiên Ninh ngẫm nghĩ một lát rồi nghĩ có lẽ hắn định hỏi tội nàng vụ thích sát lần trước tại khu săn bắn đây mà, nhẹ nhàng nói vọng ra :
"Ta bây giờ đã sắp là Lục Vương phi rồi, e rằng gặp thái tử lúc này không tiện cho lắm, có gì truyền đạt điện hạ có thể tìm Lư tướng quân và sứ giả ".
Lục Vương Hy không tránh ra vẫn cương quyết đứng đấy giống như nếu Thiên Ninh không gặp hắn, hắn sẽ không rời đi.
Cuối cùng Thiên Ninh đành phải xuống kiệu rồi nói giọng lạnh nhạt :
"Nếu thái tử đã có ý mời vậy thì chúng ta hãy đến trà quán gần đây".
Rồi nàng lên kiệu ra hiệu cho Lư Yến Thành đi theo hắn, Lục Vương Hy thấy đã đạt được mục đích hắn liền dẫn đầu đi trước.
Vì để tránh những lời đồn không hay ảnh hưởng đến danh tiếng của Công chúa nên bọn họ chọn muốn quán trà rất đông người qua lại.
Lúc Thiền Ninh xuống kiệu thì A Cẩm và A Tiên đi sát theo bên nàng để bảo vệ, bọn họ đã được Vương gia giao trọng trách bảo vệ công chúa nên bọn họ không thể lơ là được, mà tên thái tử này nổi tiếng là thâm trầm nguy hiểm.
Ngay cả tam công chúa cũng cùng cảnh ngộ, nghe đâu vết thương ở chân tuy đã được thái y kê đo2n nhưng mãi vẫn không đỡ.
Hôm đầu tiên còn xuống được giường nhưng sau khi uống thuốc xong đã không còn đi lại được nữa.
Nghe đâu trong lều của tam công chúa toàn tiếng chửi rủa và tiếng khóc vô cùng thảm thiết của cung nữ, người ta đồn đó là ái thiếp của thái tử Kiều Diệp Thư bị tam công chúa lôi ra trút giận.
Khi Kiều Thiên Ninh nghe thấy những tin đồn trên nàng chỉ mỉm cười nhạt, đó chỉ mới là bước đầu tiên thôi, nàng sẽ dần dần cho bọn chúng nếm thử những thứ còn kinh khủng hơn.
So với những gì Kiều gia đã trải qua, so với nối uất hận của nàng trước khi chết như thể đâu có đáng là gì.
Những kẻ tự cao tự đại sống chỉ biết bản thân mình, ích kỷ độc ác thì cái giá phải trả của bọn chúng còn kinh khủng hơn.
Từ sau hôm thích sát có vẻ như Lục Minh Viễn bận chuyện gì đó, chàng vội vã rời đi chỉ nhắn nhủ qua thuộc hạ để báo cho nàng một tiếng.
Trở về hành cung nàng cũng Lư Yến Thành cùng đi xem xét trà lâu và y quán.
Bây giờ nàng đã nói rõ với Lục Vương gia rồi nên nàng cảm thấy thoải mái hơn, tuy nhiên vẫn phải giấu giếm với người bên ngoài.
Chuyện này càng ít người biết càng tốt, không hiểu vì sao Lục Vương gia trước khi rời đi đã để A Cẩm và A Tiên đưa cho nàng một lệnh bài nói là lúc về kinh nàng sẽ biết tác dụng của nó.
Trà lâu và Y quán qua tay của Lư Yến Thành cũng đã gần ra hình dáng, chỉ cần sửa chữa một chút nữa là đã có thể hoạt động được.
Lúc Thiên Ninh chuẩn bị trở về hành cung bỗng nhiên từ đâu xuất hiện gần mười người hành lễ với nàng và đồng thanh nói :
"Xin thỉnh an Vương phi, Vương gia lệnh cho thuộc hạ trợ giúp Vương phi tiến hành sửa chữa để sớm ngày khai trương ạ!".
Thiên Ninh ngơ người không hiểu chuyện gì thì A Tiên đứng ra nói :
"Công chúa người quên lệnh bài Vương gia đưa cho người trước khi đi sao, đó là tác dụng mà Vương gia nói đó, Vương gia có dặn là sẽ trở về trước ngày thành hôn nên công chúa cứ làm công việc của mình đi ".
Lúc này Thiên Ninh mới hiểu, nàng có một chút rung động nhẹ nhàng,đã từ lâu rồi nàng mới cảm giác có người quan tâm đến nàng như thế.
Lúc trước khi phụ mẫu còn sống nàng lúc nào cũng được nâng niu yêu chiều nhưng đến khi hai người chết nàng mới cảm giác được ai thật lòng với mình.
Nàng quay ra nói :
"Vậy các người chia nhau ra phụ trách từng chuyên mục một, mỗi người một nhiệm vụ, ta cho các ngươi thời gian mười ngày để đi vào hoạt động song song, các người có làm được không ?".
Mọi người quỳ xuống nói :
"Xin Vương phi yên tâm,thuộc hạ sẽ bàn giao đúng thời hạn ạ !".
Như nhớ ra điều gì nàng lại nói :
"Tuy nhiên chuyện ta mở trà lâu và Y quán là bí mật cho nên không ai được phép tiết lộ ra, các người hiểu không ?".
Một người đứng ra nói :
"Xin Vương Phi yên tâm chuyện này Vương gia đã dặn chúng thuộc hạ rồi, danh tiếng sẽ gii cho người khác, mọi người sẽ không biết ngươi đứng sau là Vương Phi đầu ạ !".
Lúc này Thiên Ninh mới yên tâm mà rời đi, tuy nhiên trên đường trở về nàng lại vô tình đụng chạm thái tử.
Nhìn thấy kiệu có ký tự Nam Sở Quốc, thái tử liền chặn lại và nói to :
"Ta có thể nói chuyện với công chúa một lát được không ? chuyện liên quan đến tình giao hảo của hai nước ".
Lư Yễn Thành nhìn thái tử với ánh mắt thăm dò, không hiểu vì sao Y không có thiện cảm với vị thái tử Bắc Yến Quốc này một chút nào.
So với Vương gia Lục Minh Viễn Y còn cảm thấy tin tưởng hơn.
Kiều Thiên Ninh ngẫm nghĩ một lát rồi nghĩ có lẽ hắn định hỏi tội nàng vụ thích sát lần trước tại khu săn bắn đây mà, nhẹ nhàng nói vọng ra :
"Ta bây giờ đã sắp là Lục Vương phi rồi, e rằng gặp thái tử lúc này không tiện cho lắm, có gì truyền đạt điện hạ có thể tìm Lư tướng quân và sứ giả ".
Lục Vương Hy không tránh ra vẫn cương quyết đứng đấy giống như nếu Thiên Ninh không gặp hắn, hắn sẽ không rời đi.
Cuối cùng Thiên Ninh đành phải xuống kiệu rồi nói giọng lạnh nhạt :
"Nếu thái tử đã có ý mời vậy thì chúng ta hãy đến trà quán gần đây".
Rồi nàng lên kiệu ra hiệu cho Lư Yến Thành đi theo hắn, Lục Vương Hy thấy đã đạt được mục đích hắn liền dẫn đầu đi trước.
Vì để tránh những lời đồn không hay ảnh hưởng đến danh tiếng của Công chúa nên bọn họ chọn muốn quán trà rất đông người qua lại.
Lúc Thiền Ninh xuống kiệu thì A Cẩm và A Tiên đi sát theo bên nàng để bảo vệ, bọn họ đã được Vương gia giao trọng trách bảo vệ công chúa nên bọn họ không thể lơ là được, mà tên thái tử này nổi tiếng là thâm trầm nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương