Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh

Chương 34: Kiều Lực Thái .



Thời gian này hoàng đế thưởng cho Thiên Ninh khá là nhiều vàng bạc châu báu có lẽ do lần cứu giá đó cho nên hoàng đế mới tự nhiên hào phóng đến như vậy.

Những ngày gần đây Y quán do nàng mở ra cũng có một số người đến, tuy nhiên so với trà lâu thì ít hơn hẳn.

Nhưng Thiên Ninh lại không sốt ruột vì nàng tin chắc rằng không bao lâu nữa y quán sẽ có tiếng tăm của nó.

Khi đặt tên biển hiệu nàng đã suy nghĩ rất kỹ khi đặt nó là “ Kiều gia quán “, mặc dù có hơi nguy hiểm một chút nhưng nàng muốn khơi gợi lại một chút hồi ức của dân chúng.

Để cho bọn họ khi đến đây khám bệnh sẽ có một chút gì đó ấn tượng với Kiều gia, Kiều đại tướng quân.

Hôm nay sau một ngày khá mệt mỏi ở Y quán nàng trở về theo cửa sau của cửa hiệu.

Bỗng nhiên Thiên Ninh giật mình vì xong xong chiếc xe ngựa của nàng còn có một cái khác đứng cạnh đó nữa.

Khi thấy nàng từ trong xe một bóng người bước xuống không ai khác chính là Lục Vương gia đã rời kinh thời gian qua.

Chàng bước xuống ngựa rồi nói:

“Nàng lên xe ngựa đi ta đưa nàng về “.

Thiên Ninh liền gật đầu rồi bước lên xe, bầu không khí có chút ngượng ngập thì bỗng nhiên Lục Minh Viễn xòe ra một chuỗi ngọc vô cùng đẹp rồi nói:

“Tặng cho nàng, ta thấy dân làng họ nói nếu nữ nhân đeo chuỗi ngọc này làn da sẽ vô cùng đẹp, nàng đeo thử đi “.

Thiên Ninh nhìn nó cảm thấy vô cùng thích thú liền cầm nó lên rồi nói:

“Thật đẹp, ta cảm thấy nó trông rất có linh khí vậy “.

Lục Minh Viễn mỉm cười nói:

“Nàng thích là được rồi, lần này ta có việc phải đi vội may mà giải quyết xong nhanh chóng trở về kịp thời”.



Thiên Ninh tò mò hỏi:

“Có chuyện gì mà Vương gia lại phải đi xa như thế, hoàng đế vừa gặp thích khách huynh đi như vậy có sợ hoàng đế hoài nghi không?”.

Lục Minh Viễn cười to nói:

“Hoàng đế là ai cơ chứ, Lục Minh Viễn ta không phải nhìn sắc mặt ông ta mà làm việc, lần này ta đi Vân Nam là vì có tin tức của Kiều Tướng quân và phu nhân nên ta mới phải đi vội vàng như thế “.

Khi Thiên Ninh nghe đến Kiều tướng quân và phu nhân mặt nàng biến sắc giọng run run nói:

“Kiều tướng quân mà huynh nói là ai vậy?”.

Lục Minh Viễn nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng vội lo lắng hỏi:

“Nàng làm sao thế?, không khỏe chỗ nào sao lại tái nhợt như vậy?”.

Kiều Thiên Ninh bám chặt tay vào Minh Viễn rồi nói:

“Huynh nói đi, Kiều tướng quân mà huynh nói là ai?”.

Lục Minh Viễn thấy tâm trạng nàng bất ổn như thế thì vội vàng trả lời:

“Đó là Kiều Lực Thái đại tướng quân và phu nhân của ông ấy, nhưng nàng phải giữ bí mật đó “.

Khi nghe đến tên phụ thân nàng cố gắng kìm chế bản thân mình vội hỏi:

“Không phải Kiều đại tướng quân và phu nhân đã chết trong thảm án Kiều gia một năm trước rồi sao, theo như huynh nói như thế vậy bọn họ… “.

Lục Minh Viễn nhìn nàng chăm chú rồi hỏi:



“Hình như nàng có quen biết với Kiều đại tướng quân sao?”.

Thiên Ninh vội gật đầu nói:

“Kiều đại tướng quân là ân nhân của sư phun, sư phụ đã từng kể chuyện của ông ta cho ta nghe nên ta mới biết, vậy huynh kể cho ta nghe đi “.

Lúc này Lục Minh Viễn mới không giấu diếm nói:

“Thật ra ta đã tìm hiểu cả một năm trời nay nên mới biết hóa ra Kiều đại tướng quân đã biết trước hoàng đế và thái tử lập sẵn cái bẫy để hại ông và Kiều gia, cho nên ông mới tương kế tựu kế uống thuốc giả chết.

Ông nghĩ rằng thái tử sẽ nghĩ đến tình cảm thanh mai chúc mã mà tha cho nữ nhi nên không nói cho nữnhi biết kế hoạch của mình.

Tuy nhiên điều ông không ngờ là nữ nhi duy nhất của mình lại thương tâm lao từ trên lầu cao xuống để chết“.

Chàng thở dài rồi nói tiếp:

“Cuối cùng hai phu thê nhân lúc ngọn lửa cháy lớn đã cùng một số hạ nhân và tướng sĩ trung thành đưa thi thể nữ nhi rời đi bằng con đường hầm thông ra bên ngoài rồi bỏ trốn “.

Kiều Thiên Ninh lúc này đã rơi lệ, nàng không ngờ rằng hóa ra ông trời vẫn công bằng với nàng, phụ thân mẫu thân vẫn còn sống, nhưng nàng quay sang hỏi:

“Thế tại sao chàng lại biết chuyện đó, và thi thể của phụ mẫu nếu không tìm thấy thì hoàng đế và thái tử sẽ phải nghi ngờ chứ “.

Lục Minh Viễn thở dài nói:

“Chuyện này là do một tay ta sắp xếp, Kiều đại tướng quân và phu nhân của ông ấy là bằng hữu tốt của phụ mẫu ta, cho nên trước đó Kiều đại tướng quân đã viết thư nói rõ sự tình nhờ phụ mẫu nghĩ cách.

Lúc đó Hoàng đế đang lo sợ phụ vương ta cho nên vì để tránh cho Kiều đại tướng quân mang tiếng nên đã cử ta về kinh, nhưng ai ngờ cẩu hoàng đế kia lại hành động quá nhanh khiến người của ta trở tay không kịp“.

Chàng lắc đầu rồi nói tiếp:

“Nên mới có tin đồn là có người thần bí mang tro cốt của toàn bộ Kiều gia đi chôn cất là vì thế đó “.
Chương trước Chương tiếp