Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh
Chương 91: Kế hoạch
Thế là chỉ mất một ngày đội quân của Trấn An Hầu tập kết bên ngoài đã âm thầm chuẩn bị động thủ, bên trong kinh thành thì do tể tướng Hoa Gia Tử cùng nhi tử phụ trách.
Hoa Vinh Hao sẽ cùng một nhóm binh lính và tử sĩ bao vây toàn bộ Vương phủ.
Người của Trấn An Hầu sẽ bao quát toàn bộ kinh thành đêm hôm đó.
Theo như kế hoạch đích thân Trấn An Hầu cùng tể tướng sẽ đánh vào hoàng cung để bức vua thoái vị.
Ngay trong ngày hôm sau toàn bộ mọi thay đổi của Trấn An Hầu đã được mật thám báo lại tình hình cho Lục Thân Vương cùng Minh Viễn.
Lúc này đại hoàng tử cũng được Minh Viễn gọi đến để bàn kế sách dù sao thì Y cũng là nhân tố tiến cử lên ngôi hoàng đế.
Sau khi nghe mật thám báo lại tình hình đại hoàng tử vô cùng ngạc nhiên, Y không nghĩ rằng Trấn An Hầu lại liều lĩnh như thế, lại còn có cả sự góp mặt của tể tướng nữa.
Tội mưu phản là tội chết, không chỉ liên luyh bản thân mình mà ngay cả người nhà cũng bị đền tội.
Lần này vì để giúp đại hoàng tử danh chính ngôn thuận lên ngôi cho nên Lục Thân Vuong quyết định để cho đại hoàng tử một mình lập công.
Hai người họ sẽ sắp xếp để cho đại hoàng tử là người đứng lên cứu giá giết phản tặc cứu thánh giá.
Toàn bộ đội quân của Kiều đại tướng quân lúc này đã chuẩn bị sẵn tinh thần, chỉ cần có ký hiệu bọn họ sẽ lập tức ứng cứu.
Đại hoàng tử là người thông minh nên Y hiểu cái gì nên nói, cái gì không nên nói.
Cuối cùng sau khi bàn đi tính lại Lục Thân Vương vẫn quyết định để cho thê tử cùng trưởng tức âm thầm rời đi để lánh nạn.
Hai người đều là người quan trọng nhất cuộc đời cho nên bọn họ không thể chủ quan được.
Sau khi được truyền đạt lại Thiên Ninh cũng biết sự việc lần này vô cùng trọng đại nên nàng cùng mẫu thân nghe theo sự sắp xếp.
Trước khi rời đi nàng nhẹ nhàng ôm chàng và nói:
“Chàng phải thật cẩn thận, cố gắng giữ an toàn, bảo vệ lấy mình và phụ thân “.
Rồi nàng đưa cho chàng hai gói thuốc rồi nói:
“Gói trắng là giải bách độc, gói đen là hạ kịch độc, toàn bộ đều rất quý hiếm, thiếp đã mất thời gian rất lâu để chế được ra chúng, chàng giữ bên mình nhỡ có lúc dùng đến, yên tâm đi ta sẽ bảo vệ mẫu thân thật tốt “.
Dương Tố Anh không muốn xa rời phu quân và nhi tử vào lúc này, nhưng nhìn thấy trưởng tức không nói gì âm thầm đồng ý bà cũng dần nghe theo, bởi vì bà cũng hiểu nếu để đối phương bắt được hai người.
Một khi có điểm yếu e rằng phu quân và nhi tử sẽ ảnh hưởng rất lớn.
Minh Viễn sai rất nhiều ám vệ hộ tống hai người trở về thôn trang bí mật lúc trước để chờ tình hình.
Sáng ngày hôm sau vì để mọi chuyện được diễn ra theo đúng kế hoạch Lục Thân Vương cùng Minh Viễn vẫn lên triều bình thường.
Do sức khỏe hoàng thượng vẫn còn yếu nên đại hoàng tử vẫn là người thay thế.
Biểu hiện và thái độ của Hoa tể tướng cùng Trấn An Hầu vô cùng ngạo man.
Hai bên nảy ra xung đột vô cùng lớn, một bên là muốn hoàng thượng nhanh chóng lập ra thái tử, còn một bên thì muốn để tình hình sức khỏe tốt hơn đã.
Tranh luận một hồi lâu vẫn không có hồi kết, nhưng tuy nhiên ưu thế của đại hoàng tử vẫn chiếm số đông.
Bởi vì sự cố gắng của Y trong những ngày qua các quan đại thần đều đã được biết.
Tuy có vẻ so sánh hơi nóng vội nhưng bọn họ thấy đại hoàng tử so với phế thái tử khi xưa có năng lưvj hơn rất nhiều.
Và cái chính là Y có một tấm lòng bao dung quảng đại, là điều mà bất kỳ một vị quân vương nào cũng đều phải có.
Trấn An Hầu cùng Hoa tể tướng không đạt được mục đích của mình liền tức giận ra về, nhưng trong thâm tâm hắn ta đang mỉm cười vì mọi chuyện đang đi đúng quỹ đạo của nó.
Chỉ còn thời gian ngắn nữa thôi hắn ta sẽ danh chính ngôn thuận đoạt được ngôi vua, hắn sẽ dùng cách nguyên thủy nhất đó là kẻ nào mạnh thì sẽ đạt được.
Nhân cơ hội đội quân của Kiều tướng quân không ở đây thì ai có thể chống lại hắn chứ.
Tuy Lục Minh Triết có đội quân của riêng mình nhưng theo như hắn điều tra một nửa đã theo quân đi đánh giặc rồi, còn một ít thì ở Giang Nam, một ít thì bảo vệ Lục vương phủ.
Hoàng đế lúc này thì ngủ mê man, hầu như thời gian ngủ nhiều hơn thời gian thức.
Lúc đầu đại hoàng tử muốn báo cho hoàng thượng biết trước kế hoạch của Trấn An Hầu, tuy nhiên Lục Thân Vương lại ngăn cản, ông nói:
“Hoàng thượng là người vô cùng đa nghi và cẩn thận, hãy để ông ta tự mình chứng kiến thuộc hạ đắc lực nhất của mình phản bội xem ông ta sẽ có phản ứng như thế nào.
Đây là cơ hội tốt để hoàng thượng nhìn nhận lại mọi người, để xem ai là người giúp đỡ chúng ta lúc hoạn nạn, gian khó.
Nhân cơ hội này ta sẽ xin hoàng đế lập ngươi làm thái tử, chỉ như thế mới nhanh chóng được.
Hoa Vinh Hao sẽ cùng một nhóm binh lính và tử sĩ bao vây toàn bộ Vương phủ.
Người của Trấn An Hầu sẽ bao quát toàn bộ kinh thành đêm hôm đó.
Theo như kế hoạch đích thân Trấn An Hầu cùng tể tướng sẽ đánh vào hoàng cung để bức vua thoái vị.
Ngay trong ngày hôm sau toàn bộ mọi thay đổi của Trấn An Hầu đã được mật thám báo lại tình hình cho Lục Thân Vương cùng Minh Viễn.
Lúc này đại hoàng tử cũng được Minh Viễn gọi đến để bàn kế sách dù sao thì Y cũng là nhân tố tiến cử lên ngôi hoàng đế.
Sau khi nghe mật thám báo lại tình hình đại hoàng tử vô cùng ngạc nhiên, Y không nghĩ rằng Trấn An Hầu lại liều lĩnh như thế, lại còn có cả sự góp mặt của tể tướng nữa.
Tội mưu phản là tội chết, không chỉ liên luyh bản thân mình mà ngay cả người nhà cũng bị đền tội.
Lần này vì để giúp đại hoàng tử danh chính ngôn thuận lên ngôi cho nên Lục Thân Vuong quyết định để cho đại hoàng tử một mình lập công.
Hai người họ sẽ sắp xếp để cho đại hoàng tử là người đứng lên cứu giá giết phản tặc cứu thánh giá.
Toàn bộ đội quân của Kiều đại tướng quân lúc này đã chuẩn bị sẵn tinh thần, chỉ cần có ký hiệu bọn họ sẽ lập tức ứng cứu.
Đại hoàng tử là người thông minh nên Y hiểu cái gì nên nói, cái gì không nên nói.
Cuối cùng sau khi bàn đi tính lại Lục Thân Vương vẫn quyết định để cho thê tử cùng trưởng tức âm thầm rời đi để lánh nạn.
Hai người đều là người quan trọng nhất cuộc đời cho nên bọn họ không thể chủ quan được.
Sau khi được truyền đạt lại Thiên Ninh cũng biết sự việc lần này vô cùng trọng đại nên nàng cùng mẫu thân nghe theo sự sắp xếp.
Trước khi rời đi nàng nhẹ nhàng ôm chàng và nói:
“Chàng phải thật cẩn thận, cố gắng giữ an toàn, bảo vệ lấy mình và phụ thân “.
Rồi nàng đưa cho chàng hai gói thuốc rồi nói:
“Gói trắng là giải bách độc, gói đen là hạ kịch độc, toàn bộ đều rất quý hiếm, thiếp đã mất thời gian rất lâu để chế được ra chúng, chàng giữ bên mình nhỡ có lúc dùng đến, yên tâm đi ta sẽ bảo vệ mẫu thân thật tốt “.
Dương Tố Anh không muốn xa rời phu quân và nhi tử vào lúc này, nhưng nhìn thấy trưởng tức không nói gì âm thầm đồng ý bà cũng dần nghe theo, bởi vì bà cũng hiểu nếu để đối phương bắt được hai người.
Một khi có điểm yếu e rằng phu quân và nhi tử sẽ ảnh hưởng rất lớn.
Minh Viễn sai rất nhiều ám vệ hộ tống hai người trở về thôn trang bí mật lúc trước để chờ tình hình.
Sáng ngày hôm sau vì để mọi chuyện được diễn ra theo đúng kế hoạch Lục Thân Vương cùng Minh Viễn vẫn lên triều bình thường.
Do sức khỏe hoàng thượng vẫn còn yếu nên đại hoàng tử vẫn là người thay thế.
Biểu hiện và thái độ của Hoa tể tướng cùng Trấn An Hầu vô cùng ngạo man.
Hai bên nảy ra xung đột vô cùng lớn, một bên là muốn hoàng thượng nhanh chóng lập ra thái tử, còn một bên thì muốn để tình hình sức khỏe tốt hơn đã.
Tranh luận một hồi lâu vẫn không có hồi kết, nhưng tuy nhiên ưu thế của đại hoàng tử vẫn chiếm số đông.
Bởi vì sự cố gắng của Y trong những ngày qua các quan đại thần đều đã được biết.
Tuy có vẻ so sánh hơi nóng vội nhưng bọn họ thấy đại hoàng tử so với phế thái tử khi xưa có năng lưvj hơn rất nhiều.
Và cái chính là Y có một tấm lòng bao dung quảng đại, là điều mà bất kỳ một vị quân vương nào cũng đều phải có.
Trấn An Hầu cùng Hoa tể tướng không đạt được mục đích của mình liền tức giận ra về, nhưng trong thâm tâm hắn ta đang mỉm cười vì mọi chuyện đang đi đúng quỹ đạo của nó.
Chỉ còn thời gian ngắn nữa thôi hắn ta sẽ danh chính ngôn thuận đoạt được ngôi vua, hắn sẽ dùng cách nguyên thủy nhất đó là kẻ nào mạnh thì sẽ đạt được.
Nhân cơ hội đội quân của Kiều tướng quân không ở đây thì ai có thể chống lại hắn chứ.
Tuy Lục Minh Triết có đội quân của riêng mình nhưng theo như hắn điều tra một nửa đã theo quân đi đánh giặc rồi, còn một ít thì ở Giang Nam, một ít thì bảo vệ Lục vương phủ.
Hoàng đế lúc này thì ngủ mê man, hầu như thời gian ngủ nhiều hơn thời gian thức.
Lúc đầu đại hoàng tử muốn báo cho hoàng thượng biết trước kế hoạch của Trấn An Hầu, tuy nhiên Lục Thân Vương lại ngăn cản, ông nói:
“Hoàng thượng là người vô cùng đa nghi và cẩn thận, hãy để ông ta tự mình chứng kiến thuộc hạ đắc lực nhất của mình phản bội xem ông ta sẽ có phản ứng như thế nào.
Đây là cơ hội tốt để hoàng thượng nhìn nhận lại mọi người, để xem ai là người giúp đỡ chúng ta lúc hoạn nạn, gian khó.
Nhân cơ hội này ta sẽ xin hoàng đế lập ngươi làm thái tử, chỉ như thế mới nhanh chóng được.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương