Vong Tình Khí Ái
Chương 31: Hôn mê
Sau khi vụ việc vừa xảy ra cô được băng bó tạm thời tại chỗ, bây giờ bóng dáng của cô rất khó để nhìn ra có thể thấy Khương Ninh Ngọc bị đánh đập nhiều đến nhường nào
Có vẻ cả kiếp trước đến kiếp này cô không được may mắn cho lắm, số phận của cô quá đau khổ. Có vẻ cô đã được định trước là không hạnh phúc, quá nhiều biến cố đã xảy ra chỉ vài tháng
Suốt mười mấy tiếng cứu chữa dấu hiệu sự sống không có dấu hiệu khả quan
Trần Dữ cũng vừa chạy đến sau khi nghe cô gặp nguy hiểm. Trần Dữ hiện tại cực kì hối hận tại sao lại không đến giúp đỡ cô, chỉ một chút một chút nữa mà thôi tại sao ngay thời khắc đó anh không thể đến để ôm cô vào lòng và an ủi cô có anh ở đây rồi
Tại sao tại sao chứ?
Trải qua thêm mấy tiếng nữa cuối cùng cô cũng được cứu nhưng tình hình vẫn rất tồi tệ
Cô bị thương tích trầm trọng, gãy 9 chiếc xương trên người toàn vết bầm tím, mặt cô bây giờ biến dạng khó nhận ra có thể thấy cô đã bị dày vò rất lâu cả về thể xác lẫn tinh thần
Hiện tại Khương Ninh Ngọc được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt
Dấu hiệu Khương Ninh Ngọc tỉnh lại rất thấp hoặc không bao giờ tỉnh lại được nữa
Nhìn con người nhỏ bé đang cắm ống thở nằm yên tĩnh không có một chút tiếng động nào
Không gian chìm vào sự yên tĩnh chết chóc chỉ phát ra những tiếng bíp bíp
Những vết thương trên người cô quá tàn nhẫn Trần Dữ cũng phải chết lặng hồi lâu
Nước mắt của anh vẫn không ngừng rơi, trong cơn tuyệt vọng ngay cả một chút sự sống của cô cũng tồn tại rất ít
Mọi chuyện đến với cô quá nhanh khiến cô không thể trở tay được
Bây giờ chỉ hy vọng cho cô đừng chết nhưng hiện thực đã vả anh một cái rất mạnh
…
Sau một ngày mệt mỏi Trần Dữ hốc hác thấy rõ, quầng thâm mắt quá lớn râu ria vẫn chưa kịp cạo. một ngày vừa trôi qua thôi đã hút cạn sinh lực của anh
Cảnh Vi và Hạo Nhiên sau khi biết tin liền đến đây đến khi vừa bước vào phòng bệnh nhìn thấy người trên giường Cảnh Vi sững sờ giây lát rồi ngã ngay xuống đất may Hạo Nhiên nhanh tay mà đỡ dậy. ngôn tình hài
Những giọt nước mắt chưa kịp khô đã liên tiếp trào ra từ hốc mắt Cảnh Vi
Cảnh Vi khóc nấc lên sau khi nhìn thấy cô như vậy
Cảnh Vi: [ tại sao chuyện này lại xảy ra với người bạn thân của tôi chứ ] ‘gào khóc’
Hạo Nhiên cũng phải chết lặng không dám nhìn thẳng vào giường bệnh
Không biết cô phải trải qua những gì mà lại tàn khốc như vậy
Sau một hồi gào khóc đến ngất đi rồi tỉnh lại, cuối cùng Cảnh Vi cũng bình tĩnh hơn chút nhưng sau khi nghe bác sĩ nói có thể cô không bao giờ tỉnh lại nữa Cảnh Vi nghe xong trực tiếp ngất lịm đi khiến mọi người hốt hoảng
Trần Dữ bấy giờ không thấy đâu không phải anh vô tâm mà là anh vẫn chưa chấp nhận được sự thật ấy, ánh mắt vô hồn mặc kệ những ánh nhìn xung quanh, cô chỉ vừa hôm mê được 2 ngày mà anh đã như vậy nếu cô không tỉnh dậy nữa thì anh sống sao?
Bi kịch nối tiếp bi kịch, sau khi cô được đưa tới bệnh việt để cấp cứu thì truyền thông cũng đã đưa tin về sự tàn khốc của vụ việc
Mọi người khắp nơi trên thế giới đều oán hận thay cho cô, một cô gái bé nhỏ có chịu nổi được sự giày vò này không?
Nếu là những cô gái khác chắc chắn không thể sống nổi khi vào tay tên điên kia, với ý chí không sợ chết mới nhặt được cái mạng nhỏ này về
Mọi chuyện sau này đành nhờ nốt vào số phận vậy
Có vẻ cả kiếp trước đến kiếp này cô không được may mắn cho lắm, số phận của cô quá đau khổ. Có vẻ cô đã được định trước là không hạnh phúc, quá nhiều biến cố đã xảy ra chỉ vài tháng
Suốt mười mấy tiếng cứu chữa dấu hiệu sự sống không có dấu hiệu khả quan
Trần Dữ cũng vừa chạy đến sau khi nghe cô gặp nguy hiểm. Trần Dữ hiện tại cực kì hối hận tại sao lại không đến giúp đỡ cô, chỉ một chút một chút nữa mà thôi tại sao ngay thời khắc đó anh không thể đến để ôm cô vào lòng và an ủi cô có anh ở đây rồi
Tại sao tại sao chứ?
Trải qua thêm mấy tiếng nữa cuối cùng cô cũng được cứu nhưng tình hình vẫn rất tồi tệ
Cô bị thương tích trầm trọng, gãy 9 chiếc xương trên người toàn vết bầm tím, mặt cô bây giờ biến dạng khó nhận ra có thể thấy cô đã bị dày vò rất lâu cả về thể xác lẫn tinh thần
Hiện tại Khương Ninh Ngọc được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt
Dấu hiệu Khương Ninh Ngọc tỉnh lại rất thấp hoặc không bao giờ tỉnh lại được nữa
Nhìn con người nhỏ bé đang cắm ống thở nằm yên tĩnh không có một chút tiếng động nào
Không gian chìm vào sự yên tĩnh chết chóc chỉ phát ra những tiếng bíp bíp
Những vết thương trên người cô quá tàn nhẫn Trần Dữ cũng phải chết lặng hồi lâu
Nước mắt của anh vẫn không ngừng rơi, trong cơn tuyệt vọng ngay cả một chút sự sống của cô cũng tồn tại rất ít
Mọi chuyện đến với cô quá nhanh khiến cô không thể trở tay được
Bây giờ chỉ hy vọng cho cô đừng chết nhưng hiện thực đã vả anh một cái rất mạnh
…
Sau một ngày mệt mỏi Trần Dữ hốc hác thấy rõ, quầng thâm mắt quá lớn râu ria vẫn chưa kịp cạo. một ngày vừa trôi qua thôi đã hút cạn sinh lực của anh
Cảnh Vi và Hạo Nhiên sau khi biết tin liền đến đây đến khi vừa bước vào phòng bệnh nhìn thấy người trên giường Cảnh Vi sững sờ giây lát rồi ngã ngay xuống đất may Hạo Nhiên nhanh tay mà đỡ dậy. ngôn tình hài
Những giọt nước mắt chưa kịp khô đã liên tiếp trào ra từ hốc mắt Cảnh Vi
Cảnh Vi khóc nấc lên sau khi nhìn thấy cô như vậy
Cảnh Vi: [ tại sao chuyện này lại xảy ra với người bạn thân của tôi chứ ] ‘gào khóc’
Hạo Nhiên cũng phải chết lặng không dám nhìn thẳng vào giường bệnh
Không biết cô phải trải qua những gì mà lại tàn khốc như vậy
Sau một hồi gào khóc đến ngất đi rồi tỉnh lại, cuối cùng Cảnh Vi cũng bình tĩnh hơn chút nhưng sau khi nghe bác sĩ nói có thể cô không bao giờ tỉnh lại nữa Cảnh Vi nghe xong trực tiếp ngất lịm đi khiến mọi người hốt hoảng
Trần Dữ bấy giờ không thấy đâu không phải anh vô tâm mà là anh vẫn chưa chấp nhận được sự thật ấy, ánh mắt vô hồn mặc kệ những ánh nhìn xung quanh, cô chỉ vừa hôm mê được 2 ngày mà anh đã như vậy nếu cô không tỉnh dậy nữa thì anh sống sao?
Bi kịch nối tiếp bi kịch, sau khi cô được đưa tới bệnh việt để cấp cứu thì truyền thông cũng đã đưa tin về sự tàn khốc của vụ việc
Mọi người khắp nơi trên thế giới đều oán hận thay cho cô, một cô gái bé nhỏ có chịu nổi được sự giày vò này không?
Nếu là những cô gái khác chắc chắn không thể sống nổi khi vào tay tên điên kia, với ý chí không sợ chết mới nhặt được cái mạng nhỏ này về
Mọi chuyện sau này đành nhờ nốt vào số phận vậy
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương