Vương Phi Tiểu Tướng
Chương 12: Liên Hoàn Kế
Đúng như Sở Ngọc liệu trước mấy ngày sau đó đừng phố đông đúc náo nhiệt hơn hẳn. Có thể thấy quan lại địa phương mắt nhắm, mắt mở để bọn chúng lộng hành khắp nơi. Tử Kiệt lén gặp riêng Lăng Thanh Tiêu nhỏ giọng.
- Vương gia, không phải chỉ cần chúng ta trực tiếp bắt bọn chúng là được rồi sao. Nếu ngài không tiện có thể để Chu Tuấn tướng quân ra mặt thay ngài.
- Không được, nếu chúng ta công khai làm vậy lòng dân sẽ không phục. Bây giờ tình hình tại đây hỗn loạn thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, cứ theo cách của Chu tiểu thư mà làm xem như cô ta cũng có chút đầu óc đi. Dạo này cô ta có động tĩnh gì không?
- Khởi bẩm vương gia, sau khi về phòng thì cô ấy hoàn toàn tự nhốt mình trong phòng lâu lâu Tiểu Vân lại đến đưa đồ ăn và vải còn có cả trang sức.
- Trang sức?
- Đúng vậy. Nhưng mà dung mạo cô ấy...
- Ta tin cô ấy sẽ lo liệu được.
Lăng Thanh Tiêu cũng không hỏi thêm, hắn còn mải vùi đầu vào mớ lưu huỳnh với thuốc màu trước mặt, cẩn thận đo từng muỗng mà bỏ vào ống trúc đã được chuẩn. Về phía Sở Ngọc nàng sau khi về đến phòng liền vùi đầu vào chỉnh sửa lại trang phục và nữ trang, Tiểu Vân đem đồ ăn đến bên cạnh nàng gấp rút bày ra trên bàn.
- Tiểu thư, người mau nghỉ tay dùng chút gì đấy đi, việc ở đây để em làm cho.
- Tiểu Vân, em và Tử Kiệt cũng cần chuẩn bị một chút để làm đồng tử đi. Trang phục ta đã chuẩn bị sẵn rồi hai người tự tập với nhau đi.
- Tiểu thư người đây là muốn.... giả thần để lừa bọn họ sao?
- Tiểu Vân, ta đây là dùng liên hoàn kế vừa bắt được kẻ đứng sau lại có thể một mẻ tóm gọn những kẻ liên quan. Dùng một màn tiên nữ hạ phạm lật mặt thánh mẫu, khi thánh mẫu bị bắt thì những tên liên quan sẽ bắt đầu có hành động đến khi đấy chỉ cần nhờ đại ca cho người theo dõi vừa bắt được kẻ chủ mưu vừa tiện thanh lọc luôn đám quan lại địa phương.
Sở Ngọc vừa nói vừa chỉnh sửa lại trang phục đôn hoàng trước mặt nàng lấy màu đỏ làm chủ đạo phong cách phi thiên. Tiểu Vân nhìn sang trang phục của nàng không khỏi đỏ mặt.
- Tiểu thư..... cái này.... có chút ngắn rồi nó còn.... lộ da thịt nữa, tiểu thư khuê các không nên mặc đâu ạ. Còn áo này thật là quá ngắn rồi lộ cả một mảng trước tiểu thư ơi, phu nhân biết được là em với người đều mất mạng đấy.
- Hi sinh vì nghĩa, tối nay chắc sẽ có lập đàn tế lễ e cho mời một đội nhạc công đến lựa vào lúc then chốt khi thánh mẫu xuất hiện xung quanh tĩnh lặng thì sắp xếp nhạc công lên nhạc các vũ cơ sẽ đi ra hòa khúc dị vực tới khi đấy tiểu thư của em sẽ là người chiếm trọn vị trí trung tâm.
Sở Ngọc vừa nói vừa đắm chìm trong suy nghĩ của mình lâu rồi nàng mới có cơ hội chiếm trọn spotlight như vậy.
- Vậy tiểu thư còn mớ trang sức này thêm mấy cái vòng lớn này chúng ta để ở đâu?
- Để hết lên đầu ta.
- Tiểu thư người có bị sốt không? bình thường người chê nó quá cồng kềnh và nặng nề chỉ mang mỗi một ngọc trâm mà sao nay lại mang nhiều như vậy còn gắn cả chuông nữa.
- Em mau đi chuẩn bị đi tối nay tập trung ở bờ sông khi vũ cơ múa xong em và Tử Kiệt nhớ đồng thời xuất hiện bên cạnh thánh mẫu nha tiện thể đem y phục đấy đưa cho Tư Kỳ hộ ta. Nhớ tìm cách mời người của hộ bộ đi âm thầm lặng lẽ mà đi.
Tiểu Vân hành lễ rồi rời đi để nàng lại một mình còn đang bận chìm đắm trong bộ y phục đầy tiên khí nàng tự làm.
Rất nhanh trời đã ngả về chiều khu vực sông Thanh Thủy dần tập trung đông người nhất từ trước đến nay, có người tự xưng là trưởng thôn hay giao tiếp với thần linh, còn có kẻ tự xưng là thầy pháp đang lập đàn tế lễ. Bà ta vẽ một đống thứ kì hoặc lên mặt múa may quanh bàn lễ khi bà ta gõ chuông tiếng chuông ngân vang tiếp theo chỉ thấy xung quanh có khói trắng bốc lên.
Bên dưới vài binh sĩ ngụy trang thành thường dân lặng lẽ đến chỗ mai phục bắt đi đám người vừa đốt khói bọn chúng vừa hoảng loạn vừa không dám lên tiếng vì trên cổ đã có sẵn một con chủy thủ nằm ngay ngắn trên cổ rồi.
Khói một lúc một dày đặc Chu Tuấn kiếm một cành cây vừa to lớn lại vững vàng mà phóng lên xem, vừa lên đến nơi hắn đã bị một sợi cước nhỏ cắt lấy tay rỉ ra vài giọt máu. Mi mâu nhíu chặt miệng không khỏi lầm bầm, hắn là đại ca của nàng sao không hiểu nàng cho được.
- Bản tướng còn đang suy nghĩ Ngọc nhi muội ấy mượn lính để làm gì ra là muốn cho thánh mẫu tắm sông.
Từ trên nhìn xuống rõ ràng là có vài bóng người thoắt ẩn thoắt hiện từ trên cây phóng ra, người ra đầu tiên là một mỹ phụ thân hình béo ú, bên cạnh còn có hai nữ tử theo hầu trang phục đạo giáo để tăng thêm phần nghiêm trang.
Bên dưới hòa trong không khí tung hô của người dân còn có cả tiếng khóc của người nhà hai đứa trẻ bị đem đi hiến tế. Mỹ phụ được xưng tụng là thánh mẫu vừa phất tay áo, xung quanh đã lặng thinh như tờ.
- Vương gia, không phải chỉ cần chúng ta trực tiếp bắt bọn chúng là được rồi sao. Nếu ngài không tiện có thể để Chu Tuấn tướng quân ra mặt thay ngài.
- Không được, nếu chúng ta công khai làm vậy lòng dân sẽ không phục. Bây giờ tình hình tại đây hỗn loạn thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, cứ theo cách của Chu tiểu thư mà làm xem như cô ta cũng có chút đầu óc đi. Dạo này cô ta có động tĩnh gì không?
- Khởi bẩm vương gia, sau khi về phòng thì cô ấy hoàn toàn tự nhốt mình trong phòng lâu lâu Tiểu Vân lại đến đưa đồ ăn và vải còn có cả trang sức.
- Trang sức?
- Đúng vậy. Nhưng mà dung mạo cô ấy...
- Ta tin cô ấy sẽ lo liệu được.
Lăng Thanh Tiêu cũng không hỏi thêm, hắn còn mải vùi đầu vào mớ lưu huỳnh với thuốc màu trước mặt, cẩn thận đo từng muỗng mà bỏ vào ống trúc đã được chuẩn. Về phía Sở Ngọc nàng sau khi về đến phòng liền vùi đầu vào chỉnh sửa lại trang phục và nữ trang, Tiểu Vân đem đồ ăn đến bên cạnh nàng gấp rút bày ra trên bàn.
- Tiểu thư, người mau nghỉ tay dùng chút gì đấy đi, việc ở đây để em làm cho.
- Tiểu Vân, em và Tử Kiệt cũng cần chuẩn bị một chút để làm đồng tử đi. Trang phục ta đã chuẩn bị sẵn rồi hai người tự tập với nhau đi.
- Tiểu thư người đây là muốn.... giả thần để lừa bọn họ sao?
- Tiểu Vân, ta đây là dùng liên hoàn kế vừa bắt được kẻ đứng sau lại có thể một mẻ tóm gọn những kẻ liên quan. Dùng một màn tiên nữ hạ phạm lật mặt thánh mẫu, khi thánh mẫu bị bắt thì những tên liên quan sẽ bắt đầu có hành động đến khi đấy chỉ cần nhờ đại ca cho người theo dõi vừa bắt được kẻ chủ mưu vừa tiện thanh lọc luôn đám quan lại địa phương.
Sở Ngọc vừa nói vừa chỉnh sửa lại trang phục đôn hoàng trước mặt nàng lấy màu đỏ làm chủ đạo phong cách phi thiên. Tiểu Vân nhìn sang trang phục của nàng không khỏi đỏ mặt.
- Tiểu thư..... cái này.... có chút ngắn rồi nó còn.... lộ da thịt nữa, tiểu thư khuê các không nên mặc đâu ạ. Còn áo này thật là quá ngắn rồi lộ cả một mảng trước tiểu thư ơi, phu nhân biết được là em với người đều mất mạng đấy.
- Hi sinh vì nghĩa, tối nay chắc sẽ có lập đàn tế lễ e cho mời một đội nhạc công đến lựa vào lúc then chốt khi thánh mẫu xuất hiện xung quanh tĩnh lặng thì sắp xếp nhạc công lên nhạc các vũ cơ sẽ đi ra hòa khúc dị vực tới khi đấy tiểu thư của em sẽ là người chiếm trọn vị trí trung tâm.
Sở Ngọc vừa nói vừa đắm chìm trong suy nghĩ của mình lâu rồi nàng mới có cơ hội chiếm trọn spotlight như vậy.
- Vậy tiểu thư còn mớ trang sức này thêm mấy cái vòng lớn này chúng ta để ở đâu?
- Để hết lên đầu ta.
- Tiểu thư người có bị sốt không? bình thường người chê nó quá cồng kềnh và nặng nề chỉ mang mỗi một ngọc trâm mà sao nay lại mang nhiều như vậy còn gắn cả chuông nữa.
- Em mau đi chuẩn bị đi tối nay tập trung ở bờ sông khi vũ cơ múa xong em và Tử Kiệt nhớ đồng thời xuất hiện bên cạnh thánh mẫu nha tiện thể đem y phục đấy đưa cho Tư Kỳ hộ ta. Nhớ tìm cách mời người của hộ bộ đi âm thầm lặng lẽ mà đi.
Tiểu Vân hành lễ rồi rời đi để nàng lại một mình còn đang bận chìm đắm trong bộ y phục đầy tiên khí nàng tự làm.
Rất nhanh trời đã ngả về chiều khu vực sông Thanh Thủy dần tập trung đông người nhất từ trước đến nay, có người tự xưng là trưởng thôn hay giao tiếp với thần linh, còn có kẻ tự xưng là thầy pháp đang lập đàn tế lễ. Bà ta vẽ một đống thứ kì hoặc lên mặt múa may quanh bàn lễ khi bà ta gõ chuông tiếng chuông ngân vang tiếp theo chỉ thấy xung quanh có khói trắng bốc lên.
Bên dưới vài binh sĩ ngụy trang thành thường dân lặng lẽ đến chỗ mai phục bắt đi đám người vừa đốt khói bọn chúng vừa hoảng loạn vừa không dám lên tiếng vì trên cổ đã có sẵn một con chủy thủ nằm ngay ngắn trên cổ rồi.
Khói một lúc một dày đặc Chu Tuấn kiếm một cành cây vừa to lớn lại vững vàng mà phóng lên xem, vừa lên đến nơi hắn đã bị một sợi cước nhỏ cắt lấy tay rỉ ra vài giọt máu. Mi mâu nhíu chặt miệng không khỏi lầm bầm, hắn là đại ca của nàng sao không hiểu nàng cho được.
- Bản tướng còn đang suy nghĩ Ngọc nhi muội ấy mượn lính để làm gì ra là muốn cho thánh mẫu tắm sông.
Từ trên nhìn xuống rõ ràng là có vài bóng người thoắt ẩn thoắt hiện từ trên cây phóng ra, người ra đầu tiên là một mỹ phụ thân hình béo ú, bên cạnh còn có hai nữ tử theo hầu trang phục đạo giáo để tăng thêm phần nghiêm trang.
Bên dưới hòa trong không khí tung hô của người dân còn có cả tiếng khóc của người nhà hai đứa trẻ bị đem đi hiến tế. Mỹ phụ được xưng tụng là thánh mẫu vừa phất tay áo, xung quanh đã lặng thinh như tờ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương