Vương Tôn Chiến Thần
Chương 379: Hai thế giới song song tồn tại
Tiểu Mộc chậm rãi giải thích: "Ma hồn có bốn cấp độ từ sơ cấp, trung cấp, cao cấp, và bá vương chi hồn, sơ cấp là ma hồn của người vừa chết đi, dạng màu là hắc sắc, còn trung cấp ma hồn chính là từ ma hồn sơ cấp cắn nuốt lẫn nhau mà tiến hóa, tại đây chúng sẽ có dạng lục sắc, cao cấp hơn là là hồng sắc, còn bá vương chi hồn chính là hoàng kim sắc"
"Và nói những ma hồn này sẽ đi đâu, thì chúng chính là đến một nơi gọi là âm giới, tại đó chúng sẽ thức tỉnh một dạng tiềm năng, chính là thức tỉnh sơ khai linh trí, và khác với Nhân Giới, tại đây ma hồn không có cha mẹ sinh ra, mà là trực tiếp từ người chết sinh ra, đặc điểm chúng của chúng chính là khởi điểm linh trí điều sẽ như tờ giấy trắng, và cắn nuốt lẫn nhau là bản năng, nên mới có tên gọi là ma hồn!"
"Àm giới?" hai người lại càng thêm tò mò
Tiểu Mộc lượn một vòng liền tiếp tục giải thích: "Phải vậy, thực ra âm giới và Nhân Giới là hai thế giới song song tồn tại, cái hai người đang nhìn cũng là không gian tại âm giới!"
"Thế giới song song!" hai người càng thêm chấn kinh, quả nhiên hoàn toàn không hề thấy người Diệt Ma Chiến Đoàn đang chiến đấu nữa, hoàn toàn chỉ thấy ma hồn, thì ra đây là âm giới, thế giới song song tồn tại
Tiểu Mộc lại giải đáp: "Nói đến con người sinh ra chính là tại Nhân Giới, và con người khi chết đi là đến âm giới, ngược lại ma hồn cũng vậy!"
Hồ Mộng Tình chợt hiểu: "Nói như vậy, ma hồn sinh ra là từ người chết đi bước qua âm giới, còn ma hồn chết đi chính là từ âm giới bước qua Nhân Giới đầu thai làm người!"
Tiểu Mộc gật đầu: "Hoàn toàn đúng là như vậy!"
Vương Tôn nghi hoặc: "Vậy thì giấc mơ là sao đây, ta trước đây từng mơ một giấc mơ, đến nói hiện tại chính là chứng kiến một số sự việc gần như tương đồng, gặp qua một số gương mặt quen thuộc mà thực tế không hể quen thuộc, hoặc là ta có thể suy diễn một số thứ trong tương lai, một số thuật toán biến hóa, có phải hay không do song song thế giới ảnh hưởng"
Tiểu Mộc nghe vậy liền đáp lên vai Vương Tôn: "Thì ra lão đại ngươi cũng nằm mơ sao, ho ho, đến nói cái này dễ hiểu, chính là tại song song thế giới này tồn tại âm giới, và Nhân Giới, ngoài ra còn có một làn ngăn cách kỳ lạ giữa lưỡng giới chính là Không Minh Giới!"
"Không Minh Giới?" Vương Tôn có chút kỳ quái
"Chính là khi con người chìm vào giấc ngủ cũng là khi thần hồn sẽ tiến vào một nơi, đó chính Không Minh Giới, và thế giới này chính là nằm giữa hai giới âm dương do ý thức con người tự tạo ra, mà Không Minh Giới là thế giới hư thực song song tồn tại, chỉ cần thần hồn đủ mạnh, con người liền có thể tại đây xây dựng một đế chế, theo suy nghĩ điều có thể thỏa mãn những điều mà thực tế không thể làm được, như có thể he he... ngược lại những người thần hồn yếu kém, chính là bị âm giới chi phối, thường ngày dù có niệm phật, lúc mơ cũng sẽ lộ ra tâm ma chân thật, lúc này không muốn he he... cũng phải he he!"
Vương Tôn nghi hoặc: "He he là gì?"
Hồ Mộng Tình lại đỏ mặt: "Tiểu Mộc ngươi thật hư đốn!"
Tiểu Mộc ngây thơ nói: "He he chính là ăn đùi gà a, lúc ta bị giam cầm, chính là tiến vào Không Minh Giới tự tại, tại đó he he, sung sướng biết bao!"
Hồ Mộng Tình: "..."
Vương Tôn nghi hoặc nhìn nàng
Tiểu Mộc lại chợt nhớ ra còn một vấn đề: "Đúng rồi, lại nói lão đại có hỏi ta vì sao giấc mơ và sự việc, hình ảnh gần như tương đồng với thực tại, cái này vấn đề thì đơn giản hơn rất nhiều!"
"Chính là khi tiến vào Không Minh Giới, thần hồn sẽ bước vào trạng thái tự tại, tức là ở trạng thái này thần hồn có thể xuất hiện tại vô số nơi bên trên thế giới, tuy nhiên vẫn bị giới hạn trong phạm vi song song thế giới hiện tại!"
Vương Tôn sờ căm suy tư, hắn chính là nhìn xuyên qua vũ trụ, cái này là thế nào lý giải, tuy nhiên một số thứ đã đối với hắn là Vô Thường, kẻ khác nói chỉ để tham khảo, nhưng hắn lại muốn hỏi: "Có thể ngao du khắp thế giới, nhưng lại bị không gian thực tại giam cầm?"
Tiểu Mộc gật đầu: "Đúng vậy, trừ khi thần hồn có sức mạnh vượt qua nhất giới giam cầm, lại nói về chính sự, khi tiến vào Không Minh Giới sẽ có ba trạng thái phân biệt!"
Hồ Mộng Tình nghi hoặc: "Giấc mơ ảo cảnh bên trong Không Minh Giới lại có phân chia cấp độ!"
"Và nói những ma hồn này sẽ đi đâu, thì chúng chính là đến một nơi gọi là âm giới, tại đó chúng sẽ thức tỉnh một dạng tiềm năng, chính là thức tỉnh sơ khai linh trí, và khác với Nhân Giới, tại đây ma hồn không có cha mẹ sinh ra, mà là trực tiếp từ người chết sinh ra, đặc điểm chúng của chúng chính là khởi điểm linh trí điều sẽ như tờ giấy trắng, và cắn nuốt lẫn nhau là bản năng, nên mới có tên gọi là ma hồn!"
"Àm giới?" hai người lại càng thêm tò mò
Tiểu Mộc lượn một vòng liền tiếp tục giải thích: "Phải vậy, thực ra âm giới và Nhân Giới là hai thế giới song song tồn tại, cái hai người đang nhìn cũng là không gian tại âm giới!"
"Thế giới song song!" hai người càng thêm chấn kinh, quả nhiên hoàn toàn không hề thấy người Diệt Ma Chiến Đoàn đang chiến đấu nữa, hoàn toàn chỉ thấy ma hồn, thì ra đây là âm giới, thế giới song song tồn tại
Tiểu Mộc lại giải đáp: "Nói đến con người sinh ra chính là tại Nhân Giới, và con người khi chết đi là đến âm giới, ngược lại ma hồn cũng vậy!"
Hồ Mộng Tình chợt hiểu: "Nói như vậy, ma hồn sinh ra là từ người chết đi bước qua âm giới, còn ma hồn chết đi chính là từ âm giới bước qua Nhân Giới đầu thai làm người!"
Tiểu Mộc gật đầu: "Hoàn toàn đúng là như vậy!"
Vương Tôn nghi hoặc: "Vậy thì giấc mơ là sao đây, ta trước đây từng mơ một giấc mơ, đến nói hiện tại chính là chứng kiến một số sự việc gần như tương đồng, gặp qua một số gương mặt quen thuộc mà thực tế không hể quen thuộc, hoặc là ta có thể suy diễn một số thứ trong tương lai, một số thuật toán biến hóa, có phải hay không do song song thế giới ảnh hưởng"
Tiểu Mộc nghe vậy liền đáp lên vai Vương Tôn: "Thì ra lão đại ngươi cũng nằm mơ sao, ho ho, đến nói cái này dễ hiểu, chính là tại song song thế giới này tồn tại âm giới, và Nhân Giới, ngoài ra còn có một làn ngăn cách kỳ lạ giữa lưỡng giới chính là Không Minh Giới!"
"Không Minh Giới?" Vương Tôn có chút kỳ quái
"Chính là khi con người chìm vào giấc ngủ cũng là khi thần hồn sẽ tiến vào một nơi, đó chính Không Minh Giới, và thế giới này chính là nằm giữa hai giới âm dương do ý thức con người tự tạo ra, mà Không Minh Giới là thế giới hư thực song song tồn tại, chỉ cần thần hồn đủ mạnh, con người liền có thể tại đây xây dựng một đế chế, theo suy nghĩ điều có thể thỏa mãn những điều mà thực tế không thể làm được, như có thể he he... ngược lại những người thần hồn yếu kém, chính là bị âm giới chi phối, thường ngày dù có niệm phật, lúc mơ cũng sẽ lộ ra tâm ma chân thật, lúc này không muốn he he... cũng phải he he!"
Vương Tôn nghi hoặc: "He he là gì?"
Hồ Mộng Tình lại đỏ mặt: "Tiểu Mộc ngươi thật hư đốn!"
Tiểu Mộc ngây thơ nói: "He he chính là ăn đùi gà a, lúc ta bị giam cầm, chính là tiến vào Không Minh Giới tự tại, tại đó he he, sung sướng biết bao!"
Hồ Mộng Tình: "..."
Vương Tôn nghi hoặc nhìn nàng
Tiểu Mộc lại chợt nhớ ra còn một vấn đề: "Đúng rồi, lại nói lão đại có hỏi ta vì sao giấc mơ và sự việc, hình ảnh gần như tương đồng với thực tại, cái này vấn đề thì đơn giản hơn rất nhiều!"
"Chính là khi tiến vào Không Minh Giới, thần hồn sẽ bước vào trạng thái tự tại, tức là ở trạng thái này thần hồn có thể xuất hiện tại vô số nơi bên trên thế giới, tuy nhiên vẫn bị giới hạn trong phạm vi song song thế giới hiện tại!"
Vương Tôn sờ căm suy tư, hắn chính là nhìn xuyên qua vũ trụ, cái này là thế nào lý giải, tuy nhiên một số thứ đã đối với hắn là Vô Thường, kẻ khác nói chỉ để tham khảo, nhưng hắn lại muốn hỏi: "Có thể ngao du khắp thế giới, nhưng lại bị không gian thực tại giam cầm?"
Tiểu Mộc gật đầu: "Đúng vậy, trừ khi thần hồn có sức mạnh vượt qua nhất giới giam cầm, lại nói về chính sự, khi tiến vào Không Minh Giới sẽ có ba trạng thái phân biệt!"
Hồ Mộng Tình nghi hoặc: "Giấc mơ ảo cảnh bên trong Không Minh Giới lại có phân chia cấp độ!"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương