Vương Tôn Chiến Thần

Chương 378: Linh hồn sẽ đi về đâu?



"Cái gì, chạy?" Ma Diệu Thiên, Ma Diệu Phong hoảng sợ đồng thời cùng nhau quay đầu lại nhìn, quả nhiên đội quân trấn giữ phương Bắc lúc này liền dần mỏng manh, hơn nữa có dấu hiệu tan rã

"Ma Diệu Minh, tên đần này thật đáng chết" Ma Diệu Thiên bị tức đến nộ huyết

"Đại ca, lần này chúng ta đã hết đường lui rồi!

Mười ngàn vạn quân bỏ chạy, chúng ta còn không đủ hai mươi ngàn vạn, ngươi nói phải làm sao đây" Ma Diệu Phong nhìn Ma Diệu Thiên mà tức đến run rẫy nói

"Nhị đệ, nếu đã không còn đường lui thì liều mạng với chúng, ta không tin quân số chênh lệch gấp hai mươi lần như thế này lại không làm gì được chúng tám trăm ngàn vạn" Ma Diệu Thiên nói

"Tốt" Ma Diệu Phong dứt khoát nói, hắn vươn tay liền xuất ra hắc đao, một đường dẫn quân tiến lên

"Đi" Ma Diệu Thiên cũng không phải kẻ hèn nhát, hắn khoát tay liền dẫn quân tinh nhuệ đuổi trở về

Phía này Vương Mộc Thành vẫn là hưng phấn chém giết

Vương Tôn đoàn người phía sau thì âm thầm tính toán

Mộc Hoa hai mắt sáng rực nhìn phế tích chiến trường càng lúc càng lớn, thi thể ma nhân lẫn lộn trong đó đối với hắn là tài bảo, hắn khoát tay liền tung hoành trận địch, nhẫn trữ vật thu nhặt từng món chiến lợi phẩm hai phe thương vong, bên cạnh là vật dụng quý giá trôn vùi dưới đất đá bị tàn phá nổi lên, trong đó như kim loại quý, linh thạch mỏ,... Thiên Thâu Chi Thuật không khiến hắn thất vọng

"Lần này bí cảnh không ngờ lại có thể càn quét nhiều như thế đồ tốt, ta khi ra ngoài nhất định phải thật tốt hưởng thụ, khặc khặc" Mộc Hoa đê tiện cười trộm

Kim Hoa thì dẫn theo Mộc Uyển Thanh, còn có thành viên mới đang học việc Lăng Thần cùng nhau trấn lột ma nhân trọng thương trên chiến trường, đánh ngất liền thu bảo, động tác nhanh nhẹn chỉ để lại tàn ảnh khiến xung quanh nhân tộc người chỉ biết nhìn nhau trợn mắt há mồm

"Ha ha... đồ này điều dâng lên Vương đại nhân, các ngươi cũng phải cố gắng" Kim Hoa nhìn đám người thân thiện chào hỏi



"Đúng, ta muốn thu bảo dâng lên cho Vương đại nhân" Mộc Uyển Thanh thầm cười trộm

"Đúng đúng, huynh đệ ngươi cố gắng, để ta giúp ngươi giết địch" đám người nghe vậy liền quay lại tập trung giết địch

"Đa tạ, đa tạ" Kim Hoa vẻ mặt thầm hận hiện tại không thể cùng đám người trước mặt này kết bái cái huynh đệ sinh tử a

Tử Hoàng thì bay lượn theo Hồng Hoa mà học hỏi, tại lúc này Tử Hoàng cũng biết góp nhặt tài bảo, cái gì nó gặp qua liền há miệng thu lấy vào cơ thể không gian

Hồng Hoa nhìn Tử Hoàng mà nói: "Tiểu tử, ngươi đúng là tài không đợi tuổi, bọn ta thật muốn bỏ rơi lão đại mà theo ngươi hành tẩu, ha ha"

"Xem ra Tử Hoàng bị đám người này làm hư rồi" Vương Tôn chỉ biết bất lực nói

Hồ Mộng Tình bên cạnh Vương Tôn mà cảm thấy bất an: "Vương ca, chàng nói người chết nhiều người như thế này, linh hồn bọn họ sẽ đi về đâu?"

Trong mộng cảnh có lẽ Vương Tôn sẽ nói là Lục Đạo Luân Hồi, nhưng thực tế hoàn toàn đã sớm bị hắn phủ định rồi, nên nói hắn hoàn toàn không rõ: "Cái này ta thật sự không biết!"

"Cái này ta biết!" Lúc này Tiểu Mộc từ dây đằng hình dạng sáng lên mà hóa thành tiểu tinh linh hình dạng

"Ngươi biết?" Vương Tôn và Hồ Mộng Tình có chút hứng thú nhìn đến

"Phải, lão đại và đại tẩu hai người nhìn xem!" nói, Tiểu Mộc liền điểm hai đạo lục quang vào mi tâm hai người

Đột nhiên lúc này đôi mắt của hai người trở nên kỳ ảo trạng thái, chính là họ hoàn toàn không hề thấy được những người đang chiến đấu tại đây, ngược lại là họ có thể nhìn thấy được ma hồn người chết đi chính là không ngừng bay lên tứ tán, bắt đầu là hắc sắc ma hồn, hình dạng của chúng chính là một đám khói đen lượn lờ, sau đó những hắc sắc ma hồn lại bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau đến điên cuồng, tiếng kêu gào điều bị hai người nghe thấy, thời gian dần qua, con hắc sắc ma hồn nuốt chửng nhiều ma hồn khác giờ đã tiến hóa lên lục sắc ma hồn, sau đó là hồng sắc ma hồn, cuối cùng là một cái kim sắc ma hồn, lại nói quá trình tiến hóa này thân thể của chúng chính là không hề tăng trưởng như đã tưởng tượng, mà là cố định hình dạng, chỉ thay đổi mỗi khí tức, càng lên cao cấp độ chúng sẽ phát ra khí tức lan rộng hơn

"Đây là ma hồn?" Hồ Mộng Tình và Vương Tôn kinh sợ nhìn lên không trung ngàn vạn ma hồn kêu gào tựa như quỷ đói một dạng
Chương trước Chương tiếp