Vương Tôn Chiến Thần

Chương 389: Sẽ có nhiều thứ cần phải học



Hồ Mộng Tình kinh ngạc: "Vương ca, nếu nói Lục Đạo Luân Hồi là thần thông, vậy thì có phải Lục Đạo Luân Hồi chính là tồn tại bên trong Không Minh Giới!"

Vương Tôn gật đầu: "Đúng vậy, thần thông muốn được tạo ra thì cần mượn nhờ Không Minh Giới suy diễn, nên cái giọi là Lục Đạo Luân Hồi chỉ là sự giả tạo, người chết đi hoàn toàn chưa hề bước vào Âm Giới để được hồi sinh chuyển kiếp như đã tưởng tượng, mà chỉ đơn giản là bước qua một cánh cổng Không Minh Giới và quay lại Nhân Giới

Và những người bước qua Lục Đạo Chi Môn sẽ mang theo một tai họa ngầm, chính là sẽ biến thành nô lệ của người tạo ra Lục Đạo Luân Hồi, dù là chết đi lần nữa cũng không thể đến được Âm Giới, mà là sẽ bị đưa đến

Không Minh Giới, và khi người tạo ra Không Minh Giời này chết đi, toàn bộ người từng bước qua Lục Đạo Luân Hồi điều sẽ chết, và linh hồn của họ theo đó mà không được chuyển kiếp, biến thành một loại oan hồn gây loạn cho nhân gian!"

Hồ Mộng Tình có chút kinh sợ: "Vậy thì nếu như có người ngộ ra được Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa có ý đồ xấu thì thật đáng sợ, toàn bộ sinh linh sẽ sớm bị hắn nô dịch đi"

Vương Tôn không khỏi giật mình nhớ đến Phong Ma Vực, nơi mà có hàng trăm ngàn vạn xương cốt, tại đó chính là có một vòng xoáy cực đại xoắn nát vô số yêu thú và sinh linh, bọn chúng chính là muốn bước vào Lục Đạo Luân Hồi

Nhớ đến đây Vương Tôn chợt nhận ra: "Phong Ma Vực, Lục Đạo Luân Hồi, Táng Ma Cấm Địa, Táng Ma, thì ra là nơi đoạn tuyệt con đường trở thành ma hồn, cũng là đoạn tuyệt con đường đến Âm Giới, rất biết tính toán, rốt cuộc kẻ đó là ai?"

"Vương ca, Vương ca!" Hồ Mộng Tình thoáng gọi Vương Tôn, hắn làm sao thừ người ra đây?

Vương Tôn bừng tĩnh: "Ta không sao, đúng rồi, ta muốn thỉnh giáo nàng một chút đây?"

Hồ Mộng Tình mỉm cười nói: "Ta thì có bản lĩnh gì chỉ điểm cho chàng đây!"

Vương Tôn nắm tay nàng bay lên đỉnh trung tâm của Minh Giới, hai người tại đó đứng nhìn xem thế giới loạn lạc mà bồi hồi



Vương Tôn chỉ tay xuống dưới mà nói: "Nếu ma hồn tại Âm Giới chết đi sẽ bước qua Nhân Giới, còn tại đây là

Minh Giới, Ma Hồn chết đi thì có thể bước đến nơi đâu đây?"

Hồ Mộng Tình nghe vậy liền trầm tư, xong lại nhớ đến không gian bên trong Tử Lôi Thần Đỉnh: "Vương ca, chàng đã từng nghĩ đến Tử Lôi Thần Đỉnh sao, nếu như Minh Giới câu thông cùng Tử Lôi Thần Đỉnh, tại đây vòng chuyển sinh sẽ có thể nối thông, mà không cần bước qua Âm Giới hay Nhân Giới, từ đây có phải là mở ra con đường mới hay không!"

Vương Tôn gật đầu: "Đã từng nghĩ qua, nhưng ta lo lắng nếu như Tử Lôi Thần Đỉnh sảy ra sai lầm, toàn bộ người bên trong điều sẽ theo đó táng thân!"

Hồ Mộng Tình nắm hai tay Vương Tôn: "Nếu như lo lắng có thể giải quyết vấn đề, vậy thì mọi thứ đã không phải là vấn đề, Vương ca, ta ủng hộ mọi quyết định của chàng!"

Vương Tôn nghe vậy liền khẽ nhìn nàng một cách sâu sắc: "Tình nhi, nàng đúng là ngôi sao của cuộc đời ta, vậy, nàng nói xem, thế giới chúng ta muốn tạo ra sẽ tên là gì đây?"

Hồ Mộng Tình tựa như ăn mật ngọt mà nói: "Nếu chết đi sẽ xuống Minh Giới, vậy thì sống lại nên là đến Tử Giới đi!"

Vương Tôn quay lại nhìn đến Minh Giới, hắn chậm rãi nói: "Nhưng nhất giới tạo ra sẽ không phải đơn giản, trước đó ta còn cần phải đến Âm Giới một chuyến để ngộ bên trong đạo, học người khác làm đường mở lộ, học cách người khác sửa chữa bản nguyên, sẽ có nhiều thứ cần phải học, khi học đầy đủ, ta mới dám đưa ra quyết định!"

Hồ Mộng Tình khẽ hỏi thăm: "Vậy nơi đó có nguy hiểm hay không?"

Vương Tôn lại suy tư, nhưng rất nhanh liền đáp: "Sẽ nguy hiểm, nhưng ta sẽ chuẩn bị thật tốt!"

Hồ Mộng Tình khẽ mỉm cười nhìn hắn: "Ta tin chàng!"
Chương trước Chương tiếp