Vương Tôn Chiến Thần

Chương 390: Thiết Lịch



Lúc này hai người lại quay về bản thể

Vương Tôn lại tiếp tục dùng Ma Hồn Chú câu dẫn ma hồn tiến vào hắn Minh Giới

Hồ Mộng Tình lại khẽ bước đến tảng đá mà ngồi xuống, tại nhìn xem Vương Tôn bộ dạng như thuật sĩ, tay chắp thành chỉ mà để lên trước ngực khẽ niệm từng câu, ma hồn lại theo đó từ vô số nơi bên trong Vạn Tinh Thần Tháp như quỷ đói một dạng, cuồng cuộn tiến đến không ngừng, nhưng rất nhanh số lượng dần mỏng manh, giảm một vạn, nhưng còn một ngàn, số lượng vẫn tại còn đến rất nhiều

"Vương ca đúng là biết gây loạn!" Hồ Mộng Tình khẽ cười

Nhưng lúc này Hồ Mộng Tình chợt giật mình phát hiện tảng đá mình đang ngồi vậy mà vang lên tiếng tim đập thình thịch chậm rãi vang lên, hơn nữa càng lúc càng nhanh

"Tảng đá này?" Hồ Mộng Tình bị dọa, mang theo nghi hoặc mà rời khỏi táng đá, ánh mắt tại không ngừng theo dõi nó động tĩnh

"Rung rung" rất nhanh tảng đá lớn cứ thể bị vỡ ra thành từng mãnh nhỏ, bên trong nứt ra, vậy mà chứa một quả trứng to lớn một trượng, toàn thân quả trứng là màu đen với nhiều chấm đỏ, quả trứng này bắt đầu có dấu hiệu xuất sinh một loại nào đó yêu thú

"Thật thú vị!" Hồ Mộng Tình lại chậm rãi lấy ra quyền cổ thư, nhanh chống tìm kiếm một lượt, rất nhanh liền tra ra được thông tin của nó

Vương Tôn lúc này chợt nhìn về phía Hồ Mộng Tình, lại thấy quả trứng này thì vẻ mặt của hắn không khỏi hoảng sợ: "Là Thiết Lịch?"

Hồ Mộng Tình bước đến đưa ra quyền cổ thư, tại chỉ lấy trong cổ thư hình dạng của Thiết Lịch cho Vương Tôn xem: "Chàng thật sự biết về loài này dị thú?"

Vương Tôn khẽ gật đầu: "Như nàng đã biết, ta đã từng một lần tiến vào mộng cảnh, lúc ấy ta còn chính mắt xem nó ra đời bộ dạng, quả thật hiện tại gặp qua thật khiến thế giới quan của ta điều nhanh xáo trộn!"



Hồ Mộng Tình lại mỉm cười nhìn Vương Tôn: "Chàng đó, rất có thể là thần hồn quá mạnh mẽ mà trong lúc nằm mộng vô tình bước đến vô số nơi bên trong thế giới này!"

Vương Tôn có chút sững sờ: "Nàng xem ta là một đứa trẻ hiếu động!"

Hồ Mộng Tình nhìn cổ thư mà mỉm cười trối bỏ: "Ta chưa từng nói qua!"

Thiết Lịch có nét giống kỳ lân, nhưng hình dạng lại hung mãnh hơn nhiều lần, toàn thân giáp gai nhọn màu vàng sắc bén, đỉnh gai nhọn thì màu đỏ, lớp da lại màu đen xẩm, phần đuôi như một cây roi gai sắc nhọn, miệng có hai sợi râu đen, hằm răng nanh sắc bén tỏa ra gầm gừ, móng vuốt có phần to và khỏe, đôi mắt to tròn, đặc tính của loại này chuyên phá đá làm nhà, thích sống đơn độc, tuy nhiên nó lại được cho là một loài bị nguyền rủa, sinh ta đã định không có yêu đan

"Thình thịch, rọp rọp" lúc này quả trứng Thiết Lịch tiếng tim đập dần vang dội, cuối cùng nó cũng phá vỏ mà ra, một đôi tiểu móng vuốt loạng choạng vươn ra, hai mắt khép hờ nhìn thế giới xung quanh, khi nó hoàn toàn nhìn được, thì người đầu tiên nó gặp chính là Hồ Mộng Tình, tiếp theo là Vương Tôn

"???" Thiết Lịch

"Ma ma, ba ba!" Thiết Lịch lúc này hưng phấn, tiểu trảo vung vẫy, đột nhiên sắc mặt nó tối sầm, bởi vì nó loạn động mà khiến quả trứng dao động, lập tức khiến quả trứng dần nghiên về phía tước, nó cơ thể theo đó mà nghiêng theo, quáng tính dẫn khiến nó lập tức liền rơi ra mặt đất, đầu cắm xuống đại địa bộ dạng chật vật, tứ chi điều run rẫy vì cơn đau truyền đến

Vương Tôn và Hồ Mộng Tình thấy vậy liền sinh ra hứng thú, Hồ Mộng Tình bước lên liền ôm lấy nó mang đến trước người Vương Tồn

"Ma ma, ba ba!" Thiết Lịch đau đớn nhìn hai người, nước mắt bắt đầu giàn giụa

Vương Tôn: "..."
Chương trước Chương tiếp