Vương Tôn Chiến Thần
Chương 391: Tầng thứ hai thí luyện đã mở, nhưng nhẫn trữ vật của ta đâu rồi?
Hồ Mộng Tình nhìn Vương Tôn mà hỏi: "Vương ca, nên đặt hài nhi chúng ta tên gì đây?"
Vương Tôn nhìn Thiết Lịch, lại sờ sờ đầu nó cảm giác, cái này sự quen thuộc dâng lên không khỏi khiến hắn rung động: "Tiểu Thiết!"
Hồ Mộng Tình vui vẻ kéo gốc áo Vương Tôn: "Vương ca, chúng ta từ lúc gặp nhau đến hiện tại điều chưa qua một tháng, từ Tiểu Đỉnh đến Tử Hoàng, nay lại có Tiểu Thiết, đây là tam sinh rồi, có phải sắp với sẽ sinh vạn hay sao?"
Vương Tôn nhìn nàng cười nói: "Là nàng sẽ sinh một vạn hài tử cho ta hay sao?"
Hồ Mộng Tình đỏ mặt mà chạy trở về hang động: "Ta mới không sinh hài tử cho chàng!"
Phía Bắc hoang mạc
Lúc này tại một khu phế tích hoang mạc, đoàn quân mười ngàn vạn người do Ma Diệu Minh dẫn bỏ chạy, hiện đang dừng lại nghỉ ngơi tại chỗ
"Xuấn đại ca chỉ biết phá hoại, nếu trước đó nghe lời nhị ca chẳng phải đã không khiến toàn quân bị trúng kế, hơn nữa còn có thể một mẻ hốt gọn đám đó nhân tộc, hừ, giờ thì xong, ngay cả đại kế cũng bị hủy, Ma Tướng Lệnh át chủ bài cũng bị dùng lung tung, lần này hắn trở về nhất định sẽ bị Ma Chủ trừng phạt nặng" Ma Diệu Minh phiền muộn với thân cận tướng sĩ
"Vẫn là thất hoàng tử tầm nhìn sáng suốt, sớm cho quân rút lui, nếu không hiện tại vẫn còn cùng bọn họ chật vật đi cùng một chỗ" thân cận ma nhân nịnh bợ nói
"Lần này bí cảnh quay về, Ma Chủ đại nhân nhất định sẽ có cái nhìn mới về thất hoàng tử, ai sẽ là người phù hợp dẫn dắt chúng ta ma tộc"
"Ngoài thất hoàng tử xứng đáng, vậy thì còn có thể là ai khác"
"Đúng đúng, đây chẳng phải là đang nói thất hoàng tử sao"
Trong lúc Ma Diệu Minh đang dương dương đắc ý thì cả khu vực đại hoang này đột nhiên rung chuyển, bầu trời đang sáng sủa cũng chuyển thành hắc dạ, khiến tất cả người trên đại hoang lâm vào hoảng sợ, đứng ngồi không yên nhìn lấy bốn phía
"Chuyện gì đang xảy ra?" Ma Diệu Minh hoảng sợ đứng lên nói một cách hoang mang
Đột nhiên lúc này đây trung tâm đại hoang xuất hiện một vòng xoáy hắc ám, rất nhanh nó liền hình thành cánh cống không gian thần bí to lớn vạn trượng, ma khí cùng linh khí lẫn nhau hòa trộn, cả hai chính là từ bên trong cánh cổng thần bí không gian không ngừng phun trào ra bên ngoài đại hoang, hơn nữa khí tức này chính là vô cùng nồng đậm
Bầu trời lúc này điều bị ma khí và linh khí bao phủ, hơn nữa tốc độ lan tràn vô cùng nhanh chống, khiến người trên bí cảnh này không khỏi chú ý đến
Ma Diệu Minh cùng hắn đại quân cũng là từ xa có thể thấy rõ tất cả dị tượng
"Tầng thứ hai thí luyện rất có thể đã mở, đi, toàn quân theo ta tiến vào cửa ải thứ hai, ha ha... ta đã nói đến đây hướng Bắc là đúng đắn, các ngươi thấy không, ha ha..." Ma Diệu Minh hưng phấn cưỡi lấy Hắc Lang dẫn theo đoàn quân đùng đùng kéo đến lối vào bí ẩn không gian
"Đó là cái gì?" Vương Mộc Thành đang dẫn quân chạy đến đại hoang đột nhiên hoảng sợ nhìn đến trung tâm đại hoang một màn đáng sợ, bầu trời thôn thiên địa ám, tiếng quân nộ hống của Ma Diệu Minh phương xa âm thanh vang dội, thật khiến dọa người tim gan
Diệp Trần dừng lại quan sát rồi phân tích nói: "Vương đệ, ta thấy cái này dị tượng rất có khả năng là tầng thứ hai thí luyện đã mở ra
Ngươi xem ma khí, linh khí lẫn lộn, hẳn là bên trong vừa có ma bảo, lại vừa có linh bảo xuất thế, rất có thể là thần bảo bí ẩn mà các cường giả muốn chúng ta đến đây đoạt lấy! Hơn nữa cũng là lý do hấp dẫn ma nhân vào đây tính toán chúng ta"
"Diệp ca, ngươi nói rất có đạo lý, vậy chúng ta phải nhanh chống đến đó trước một bước ma nhân, nếu không tài bảo điều bị họ đoạt mất" Vương Mộc Thành hưng phấn nói
"Đúng vậy, nhưng cái tên Hồng tiên sinh đó hiện đi đâu, làm sao lâu như thế ta vẫn không thấy hắn?" Diệp Trần có chút nghi hoặc nên dò xét xung quanh
"Huynh nói ta mới để ý, Hồng tiên sinh hắn đi đâu, được rồi, hắn là dò xét xung quanh đi, để ta dùng ngọc truyền tin để tìm hắn" Vương Mộc Thành nghi ngờ nói, rồi lại sờ đến ngón tay nhẫn trữ vật liền phát hiện nó không tại
"Nhẫn của ta, nhẫn trữ vật của ta ở đâu rồi?" Vương Mộc Thành kinh hô nói
"Cái gì, nhẫn của đệ bị mất?" Diệp Trần hoảng sợ hỏi thăm
Vương Tôn nhìn Thiết Lịch, lại sờ sờ đầu nó cảm giác, cái này sự quen thuộc dâng lên không khỏi khiến hắn rung động: "Tiểu Thiết!"
Hồ Mộng Tình vui vẻ kéo gốc áo Vương Tôn: "Vương ca, chúng ta từ lúc gặp nhau đến hiện tại điều chưa qua một tháng, từ Tiểu Đỉnh đến Tử Hoàng, nay lại có Tiểu Thiết, đây là tam sinh rồi, có phải sắp với sẽ sinh vạn hay sao?"
Vương Tôn nhìn nàng cười nói: "Là nàng sẽ sinh một vạn hài tử cho ta hay sao?"
Hồ Mộng Tình đỏ mặt mà chạy trở về hang động: "Ta mới không sinh hài tử cho chàng!"
Phía Bắc hoang mạc
Lúc này tại một khu phế tích hoang mạc, đoàn quân mười ngàn vạn người do Ma Diệu Minh dẫn bỏ chạy, hiện đang dừng lại nghỉ ngơi tại chỗ
"Xuấn đại ca chỉ biết phá hoại, nếu trước đó nghe lời nhị ca chẳng phải đã không khiến toàn quân bị trúng kế, hơn nữa còn có thể một mẻ hốt gọn đám đó nhân tộc, hừ, giờ thì xong, ngay cả đại kế cũng bị hủy, Ma Tướng Lệnh át chủ bài cũng bị dùng lung tung, lần này hắn trở về nhất định sẽ bị Ma Chủ trừng phạt nặng" Ma Diệu Minh phiền muộn với thân cận tướng sĩ
"Vẫn là thất hoàng tử tầm nhìn sáng suốt, sớm cho quân rút lui, nếu không hiện tại vẫn còn cùng bọn họ chật vật đi cùng một chỗ" thân cận ma nhân nịnh bợ nói
"Lần này bí cảnh quay về, Ma Chủ đại nhân nhất định sẽ có cái nhìn mới về thất hoàng tử, ai sẽ là người phù hợp dẫn dắt chúng ta ma tộc"
"Ngoài thất hoàng tử xứng đáng, vậy thì còn có thể là ai khác"
"Đúng đúng, đây chẳng phải là đang nói thất hoàng tử sao"
Trong lúc Ma Diệu Minh đang dương dương đắc ý thì cả khu vực đại hoang này đột nhiên rung chuyển, bầu trời đang sáng sủa cũng chuyển thành hắc dạ, khiến tất cả người trên đại hoang lâm vào hoảng sợ, đứng ngồi không yên nhìn lấy bốn phía
"Chuyện gì đang xảy ra?" Ma Diệu Minh hoảng sợ đứng lên nói một cách hoang mang
Đột nhiên lúc này đây trung tâm đại hoang xuất hiện một vòng xoáy hắc ám, rất nhanh nó liền hình thành cánh cống không gian thần bí to lớn vạn trượng, ma khí cùng linh khí lẫn nhau hòa trộn, cả hai chính là từ bên trong cánh cổng thần bí không gian không ngừng phun trào ra bên ngoài đại hoang, hơn nữa khí tức này chính là vô cùng nồng đậm
Bầu trời lúc này điều bị ma khí và linh khí bao phủ, hơn nữa tốc độ lan tràn vô cùng nhanh chống, khiến người trên bí cảnh này không khỏi chú ý đến
Ma Diệu Minh cùng hắn đại quân cũng là từ xa có thể thấy rõ tất cả dị tượng
"Tầng thứ hai thí luyện rất có thể đã mở, đi, toàn quân theo ta tiến vào cửa ải thứ hai, ha ha... ta đã nói đến đây hướng Bắc là đúng đắn, các ngươi thấy không, ha ha..." Ma Diệu Minh hưng phấn cưỡi lấy Hắc Lang dẫn theo đoàn quân đùng đùng kéo đến lối vào bí ẩn không gian
"Đó là cái gì?" Vương Mộc Thành đang dẫn quân chạy đến đại hoang đột nhiên hoảng sợ nhìn đến trung tâm đại hoang một màn đáng sợ, bầu trời thôn thiên địa ám, tiếng quân nộ hống của Ma Diệu Minh phương xa âm thanh vang dội, thật khiến dọa người tim gan
Diệp Trần dừng lại quan sát rồi phân tích nói: "Vương đệ, ta thấy cái này dị tượng rất có khả năng là tầng thứ hai thí luyện đã mở ra
Ngươi xem ma khí, linh khí lẫn lộn, hẳn là bên trong vừa có ma bảo, lại vừa có linh bảo xuất thế, rất có thể là thần bảo bí ẩn mà các cường giả muốn chúng ta đến đây đoạt lấy! Hơn nữa cũng là lý do hấp dẫn ma nhân vào đây tính toán chúng ta"
"Diệp ca, ngươi nói rất có đạo lý, vậy chúng ta phải nhanh chống đến đó trước một bước ma nhân, nếu không tài bảo điều bị họ đoạt mất" Vương Mộc Thành hưng phấn nói
"Đúng vậy, nhưng cái tên Hồng tiên sinh đó hiện đi đâu, làm sao lâu như thế ta vẫn không thấy hắn?" Diệp Trần có chút nghi hoặc nên dò xét xung quanh
"Huynh nói ta mới để ý, Hồng tiên sinh hắn đi đâu, được rồi, hắn là dò xét xung quanh đi, để ta dùng ngọc truyền tin để tìm hắn" Vương Mộc Thành nghi ngờ nói, rồi lại sờ đến ngón tay nhẫn trữ vật liền phát hiện nó không tại
"Nhẫn của ta, nhẫn trữ vật của ta ở đâu rồi?" Vương Mộc Thành kinh hô nói
"Cái gì, nhẫn của đệ bị mất?" Diệp Trần hoảng sợ hỏi thăm
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương