Vương Tôn Chiến Thần

Chương 459: Tiểu Đỉnh dị thường thông minh



Kim Hoa lúc này có chút lúng túng, nhưng mà đầy trời Huyết Miêu Nhân nào đợi hắn thể hiện, lập tức hàng vạn cái khác tiền như huyết hà tràn đến hắn mà bao vây

"Đáng chết, làm sao đông như vậy" Kim Hoa hoảng sợ, trong lúc bối rối lập tức liền vung ra bốn cái khác trận bàn, vạn trượng kim quang lóe lên liền hóa thành một cái lồng giam

Lập tức khoảng khắc này đây một đầu hung thú tại trung tâm trận đồ mở ra, trước bao ánh mắt mong chờ...

"Kháp kháp..." vạn trượng hư ảnh gà mái kim quang hiện lên, lúc này nó lập tức hoảng sợ liền điên cuồng bay loạn tứ phương, vung ra tứ tán kim kê lồng vũ

"Xong, sử sách này xem ra không thể ghi đi!" Hồng Hoa, Mộc Hoa xấu hổ che mặt nói

Trước sự lúng túng của mọi người, Tiểu Đỉnh bắt đầu mở ra trang mới, đặt bút mà ghi

"Cái gì, một cái kim kê điều có thể ghi!" Mộc Uyển Thanh lúc này không khỏi có chút kinh sợ nhìn Tiểu Đỉnh

Tiểu Đỉnh mỉm cười nhìn nàng, lập tức quay lại liền đặt bút mà ghi với tốc độ vô cùng nhanh: "Kim Kê Bạo Vũ, thế trận lúng túng, tứ phương mất phòng bị, kim vũ hóa thành vạn phượng tề minh, nhất khiếu diệt Long, vạn minh tề hống, thiên địa lâm vào hủy diệt, Hỏa Phượng Sát Long Trận, mượn Kim Kê hóa thành Vạn Phượng Tề Minh, trận thành có thể nhất sát tiêu diệt Thiên Long"

"Cái gì???" đám người nghe xong, lập tức liền đưa ánh mắt nhìn lên hai cái Kim Kê, một cái tiểu kim kê, một cái đại kim kê, các ngươi thật sự có thể hóa thành Vạn Phượng Tề Minh hay sao, còn có thể diệt cả Thiên Long

Nhưng một màn chấn động sắp diễn ra ngay cả người quan chiến lẫn người xuất chiêu điều không khỏi hoảng sợ



Ngay khi vô số lông vũ Kim Kê tứ tán bên trong trận địch, đột nhiên những lông vũ này này kim quang dần trở nên cực thịnh, sau đó liền dần co thành một đoàn và rồi hội tụ năng lượng từ trận pháp

Rung rung... chỉ thấy vô số lông vũ bắt đầu rung động, một cổ hỏa khí cực nóng dần được hình thành và dần dần dần bạo trướng lên kích thước một trượng như một quả trứng, ẩm một phát linh lực dao động, vạn phượng tề minh, chỉ thấy bên trong bạo vỡ ra hàng vạn Hỏa Phượng Hoàng, từng cái bay múa khắp một vùng không trung, tuy rằng kích thước nhỏ như được số lượng, hỏa lực vừa ra, nơi nó đi qua điều đốt cháy tất cả, hỏa trảo tập kích

Huyết Miêu Nhân với tốc độ vô cùng nhanh

Chỉ thấy một cái Hỏa Phượng Hoàng thừa cơ từ phía sau Huyết Miêu Nhân đang mất phòng bị liền đưa hai tiểu trảo cấu lên lưng nó, miệng mở ra liền phun ra hỏa diễm vùi lấp Huyết Miêu Nhân thành tro, khiến cho Huyết Miêu Nhân tại kêu gào một tiếng quằn quại liền hóa thành hư vô

Rất nhanh vạn Hỏa Phượng Hoàng khuấy đảo không gian, diệt sát tất cả bên trong trận Huyết Miêu Nhân, hai bên trận hình điều như nhau lưỡng đạo rực sáng không trung

Đồng thời Vương Tôn và Lăng Thần đã đánh tới Huyết Nguyệt trên bầu trời

Chỉ thấy Vương Tôn một thân hắc diễm, trực tiếp hai tay kết hợp mà đánh ra một vòi rồng to lớn với bán kính hàng trăm trượng hướng đến trăng máu, như lò lửa thiêu đốt Huyết Nguyệt đến muốn tan chảy bộ dạng, bên trong vô số Huyết Miêu Nhân muốn lao ra điều muốn không thể, khiến chúng một trận kêu gào thống khổ

Và Lăng Thần không kém, Lăng Thiên Phi Thương ném ra, ngàn trượng kim quang lóe sáng, trực tiếp xuyên qua trăng máu như xiên viên cá, đồng thời hắn gầm lên một tiếng kinh thiên, cả người ẩầm ẩm kim quang bùng nổ, vạn trượng Kim Long từ cơ thể phóng lên thiên khung, nó rống to một tiếng long ngâm liền há miệng phun ra một đạo kim quang to lớn như hành tinh nhỏ, đánh ta một lỗ thủng bên trên Huyết Nguyệt

Lúc này đây Kim Hoa hưng phấn thành tích vừa đạt được, lập tức tại không trung kết ấn, kim quang lóe lên hần liền thao túng hai trận hình, lập tức bên trong trận vạn phượng tế minh liền lao vào nhau tập hợp, từng làn bạo nổ qua đi, vạn trượng Hỏa Phượng Hoàng liền xuất thế, bên khác tiểu Phượng Hoàng cũng đạt kích thước ngàn trượng, hai cái càng thêm sáng rực màn đêm

"Khiếu khiếu!" hai tiếng ngạo khiếu tề minh vang lên, cả hai đồng loạt liền thoát khỏi trận pháp, cả người như lưu tinh rực lửa hướng đến mặt trăng huyết sắc, hướng đến vô số Huyết Miêu Nhân đang trào ra mà tấn công, nơi đi qua điều là hỏa diễm động lại, khiến cho người quang chiến một trận lân lân cảm xúc, chưa dừng lại đó khi mà có vô số Huyết Miêu Nhân hướng đến chúng tấn công đồng dạng điều như lao vào lửa mà tự thiêu thân, âm thanh gào thét vang vọng không gian



"Phù..." hai Hỏa Phượng Hoàng vừa lên thiên khung, lập tức há miệng liền phun đến huyết nguyệt ánh trăng máu,

Huyết Miêu Nhân vừa ra liền bị đốt đến tro tàn, từng lan khói đen nhanh chống bốc lên nghi ngút

Tứ phương giáp kích, Huyết Nguyệt liền bị phong tỏa, Huyết Miêu Nhân như rơi vào tử lộ

"Meooo a..." bên dưới đồng bằng, con mèo màu trắng dị dạng kia không hiểu trở nên thống khổ đến lăn lộn, cả người hỏa diễm lan tràn cả người khiến nó đau đớn tận xương, nhưng thật ra đang bị thiêu đốt linh hồn một dạng vô cùng thống khổ

"Là nó!" đám người Mộc Uyển Thanh lúc này không khỏi nhìn đến con mèo nhỏ

Tiểu Đỉnh nhìn đến liền lấy sổ ra ghi chép: "Huyết Miêu Linh, là loại mèo do tinh huyết và linh hồn hội tụ mà thành, kỹ năng là sáng tạo ra Huyết Nguyệt, có thể điều động vô hạn Huyết Miêu Nhân công địch, đại kỷ xảo là hình thành một thế giới huyễn cảnh, người tiến vào sẽ không thể trở ra, từ đó bị nó vây nhốt mặc cho Huyết Miêu Nhân tấn công đến chết, trừ khi có thể tiêu hao nó hồn lực suy yếu đến mức độ nhất định sẽ có thể thoát khốn!"

Hồ Mộng Tình nghe Tiểu Đỉnh nói liền bất ngờ quay lại: "Nói như vậy, chúng ta chính là đang bị mèo nhỏ kéo vào huyễn cảnh, muốn thoát khốn nhất định phải đánh tan nó Huyết Nguyệt, tổn thương nó linh hồn khiến cho huyễn cảnh này sụp đổ?"

Tiểu Đỉnh gật đầu, lại quay đầu mà âm thầm ghi chép một đoạn: "Ngày tháng yên bình, ma ma đột nhiên bị ba ba lừa gạt rơi vào bề tình, còn Tiểu Đỉnh thì bị ba ba ruồng bỏ, nhân sinh này thật bi thương!"

"Hả?" Tiểu Mộc một bên tò mò nhìn trộm, lúc này không khỏi ngớ ngẩn nhìn Tiểu Đỉnh

Tiểu Đỉnh giật mình liền giấu đi quyền sổ, tiếp tục quan chiến
Chương trước Chương tiếp