Vương Tôn Chiến Thần

Chương 462: Tình cảm đột phá đến cái gọi là Yêu



Vương Tôn đôi mắt tử lôi cùng hắc lôi lóe lên, phát động Hắc Tử Lôi Đỉnh Chi Nhãn lướt qua đứa trẻ liền thấy cả người nó chính là có vô số oan hồn hội tụ, từng cái điều là ma hồn cực đại đáng sợ

Vương Tôn nhìn Hồ Mộng Tình mà khẽ nói: "Tình nhi, U Tử là trời sinh Âm Thai Đạo Thể, là Nhân Giới người nhưng cơ thể là Âm Giới vật, nếu ta đoán không sai, người tiếp xúc da thịt với U Tử tuyệt đối không thể sống!"

"Cái gì, nói vậy chẳng phải Mộng Tình tỷ tỷ sẽ chết?" Mộc Uyển Thanh có chút kinh sợ

"Hả?" Lăng Thần nghe vậy, mi tâm Lăng Thiên Phi Thương liền lóe sáng, vươn tay liền xuất ra Lăng Thiên Phi Thương tiến vào trạng thái phòng thủ

Tam Hoa Đạo Tặc lập tức như con sâu, từng cái nhút nhít tránh xa U Tử

"Cạp cap!" Tiểu Thiết lúc này hàm răng không khỏi run rẫy va vào nhau mà kêu thành tiếng

Hồ Mộng Tình lúc này phát hiện bản thân mình tử khí càng lúc càng dày đặt, sắc mặt càng lúc càng nhợt nhạt thì không khỏi cười khổ: "Vương ca, nói vậy ta không còn sống được bao lâu rồi, với lại vừa rồi... là ta chủ động sờ vào muội ấy!"

Vương Tôn mỉm cười bước đến khẽ đỡ Hồ Mộng Tình tựa vào lòng, âu yếm nói: "Vạn vật bình đẳng, nếu biết vận dụng, thiên địa điều là công cụ cho chúng ta sai khiến, ngược lại không biết vận dụng, chúng ta sẽ bị thiên địa này quy tắc khống chế!"

Hồ Mộng Tình đôi mắt mơ màng khẽ hỏi: "Vương ca, vậy chúng ta phải làm sao đây?"

Vương Tôn ôm nàng thoát khỏi thuyền lớn, hướng đến đại dương mênh mong mà nói: "Song tu với ta!"



Hồ Mộng Tình tại không trung nghe vậy không khỏi run lên, xong lại thì thào: "Thật sự phải song tu sao?"

Vương Tôn nhìn con thuyền đi xa mà mỉm cười, xong lại nhìn Hồ Mộng Tình đang suy nhược mà nói: "Đúng vậy!"

Thoáng trời đất chuyển đổi, chỉ thấy đại dương mênh mong có hai cột sáng vạn dặm phóng tận thiên khung, phân biệt một bên là hỏa diễm âm khí, một bên là tử sắc lôi đình

Hỏa diễm âm khí, màu sắc chính là rực lửa tại tâm đỏ hồng mà ánh lửa chính là hắc khí, tà dị một dạng lòng đỏ mà vỏ đen

Tử sắc lôi đình một dạng cuồng bạo màu tím lồi đình

Cả hai bắt đầu dung hợp vào nhau, một âm một dương bắt đầu tương liên mà đồng sinh, thiên địa màn trời điều bị phá vỡ, chiếu sáng toàn bộ không gian, tử sắc lôi đình ầm ẩm bùng nổ tại thiên khung, thoáng chốc liền che phủ toàn bộ cái này thế giới, hòa quyện vào đó là hỏa diễm âm khí vô cùng lạnh lẽo

"Đó là..?" người trên thuyền càng lúc càng xa với Vương Tôn và Hồ Mộng Tình thân ảnh, chỉ thấy phương xa dị tượng thì không khỏi đưa mắt tập trung nhìn đến

U Tử không cảm xúc lúc này cũng là nghi hoặc nhìn đến, Bạch Linh Miêu lúc này điều bị đánh thức

Tại mặt biển, thân ảnh Vương Tôn ngồi đối diện với Hồ Mộng Tình, hai người nhắm mắt, hai tay chạm vào nhau, tâm linh tương thông quá trình, âm dương vận chuyển, cả người Vương Tôn tử sắc đình cuồng bạo từ tay phải truyền vào người Hồ Mộng Tình thông qua nàng tay trái, Hồ Mộng Tình tượng tự tay phải truyền hỏa diễm âm khí âm khí vào người Vương Tôn thông qua hắn tay trái

Sau đó hỏa diễm âm khí từ tay trái Vương Tôn lại một đường chạy vào hắn trái tim, tiếp nhận Hồ Mộng Tình hỏa diễm âm khí trùng kích đến căng lên lên, cả người hắn theo đó tử khí bao trùm, trái tim theo đó ngừng lại một nhịp, toàn thân tái xanh như người chết, theo quá trình này toàn thân hắn một lần chịu đựng sự tàn phá nặng nề chưa từng có, nhưng sinh mệnh trong người lại kích thích, vô số kinh mạch mang theo tử lôi lập tức bùng nổ mà phóng vào trái tim hắn, đánh thức hắn tính mạng, vì thế mới có hiện tượng cả người hắn tử lôi bùng nổ, theo đó tử lôi bao phủ hắn trái tim, từ đây một dòng điện tử sắc sinh ra mà chạy sang hắn tay phải, tiếp tục truyền vào người

Hồ Mộng Tình



Tương tự đối diện Hồ Mộng Tình, khi tử sắc lôi đình Vương Tôn truyền vào nàng tay trái, trái tim đã biến mất từ lâu của nàng lại lần nữa được tử lồi phục sinh, vô số tử lồi cấu thành một trái tim có sinh mệnh, chỉ là trong người nàng lúc này một cỗ tử khí hắc sắc theo đó tiến công hủy hoại nàng trái tim đến tan vỡ, cái này đau đớn so với

Vương Tôn đang đớn có hơn chứ không kém, nhưng ngay khi trái tim bạo vỡ muốn chia năm xẻ bảy, trong người nàng hỏa diễm sinh hoa mang theo sinh mệnh lập tức bùng nổ, vô số tinh hoa hỏa diễm sinh mệnh tiến đến liền cứu sống nàng trái tim, khiến cho trái tim nàng lần nữa được phục hồi, theo đó Minh Hỏa Chi Tâm sinh ra, vì mới có hiện tượng cả người nàng bùng nổ hỏa diễm âm khí một màng, từ đây một dòng hỏa diễm âm khí theo đó từ trái tim nàng lại chạy sang phải mà truyền sang người Vương Tôn

Theo đó một người tiếp nhận sự trùng kích từ trái tim là Vương Tôn, một người chịu đựng nỗi đau trái tim hợp tan liên tục quá trình là Hồ Mộng Tình, cả hai người lần nữa đạt được sự thăng hoa trong tâm linh tương thông, là kết tinh của tình cảm đột phá đến cái gọi là Yêu, đây là Tinh Nguyên một dạng linh chủng đại đạo vô cùng quý giá không kém bất cứ một đạo nào trên thế gian này

Vào thời điểm này đây, mái tóc Hồ Mộng Tình cũng theo đó cũng dần trở nên trắng xóa theo thể chất biến đổi, khí tức hỏa diễm âm khí lan tràn, mi tâm ấn ký Tinh Hỏa Thần Cầm đồng dạng cũng bị đồng hóa một tầng khí tức âm u tử khí, tuy nhiên không những làm nàng trở nên xấu đi, mà khí chất theo đó ngoại phóng trở nên rạng ngời, làn gió lướt qua mái tóc tuyết trắng tung bay, khuôn mặt ngọc trở nên hồng hào, nhất là sự thánh khiết theo sự lương thiện nội tâm được tạo hóa ban tặng cùng năm tháng nuôi dưỡng mà thành, tạo ra một dung nhan tuyệt thế

"Thình thịch!" lúc này hai tiếng tim đồng nhịp vang lên

Chỉ thấy trái tim Vương Tôn đỏ hồng lúc này dần dần tích tụ tử sắc lôi điện, dần dần kết tinh thành đạo chủng chi thai, Tử Lôi Chi Tâm được sinh ra

Đồng dạng Hồ Mộng Tình trái tim dần tích tụ hỏa diễm âm khí, dần dần kết tinh thành tà dị một dạng lòng đỏ mà vỏ đen đạo chủng chi thai, Minh Hỏa Chi Tâm được sinh ra

Lúc này hai người đồng thời mở mắt ra nhìn nhau mà mỉm cười, trước khí tức vẫn còn lan tỏa một cách khủng bố, ánh sáng chiếu rọi trong đêm tối, hai hình ảnh chậm rãi tiến gần lại nhau, Vương Tôn nhẹ nhàng đứng lên nắm tay Hồ Mộng Tình mà sâu sắc nhìn nàng, khẽ trao lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng rồi chậm rãi tách ra

Lại nhìn nhau một cách chiều mến, lần này Hồ Mộng Tình gan dạ, trực tiếp nhón chân lên và rồi hai tay mát lạnh đặt vào Vương Tôn gương mặt, trực tiếp chủ động hôn hắn, theo đó trời đất lại tựa như xoay chuyển vô số vòng tròn điên đảo, sóng âm biển cả vang lên, từng âm sắc trong cơ thể Hồ Mộng Tình lan tỏa tạo ra một khúc hát tình yêu vĩnh cửu, là kết tinh của tinh hoa đột phá đến cái gọi là Yêu

Vương Tôn chìm đắm vào sự ngọt ngào, đáp trả lại từng làn sóng xung kích, hòa theo điệu nhảy của đại dương, tận hưởng sự bình yên trong cuộc đời
Chương trước Chương tiếp