Vụt Mất
Chương 16: Sự kiện thay đổi cả cuộc đời
Từ hôm đó, mỗi ngày Mộ Khuynh đều đến đón Nguyệt Oản Oản vào mỗi sáng, chiều thì cho người đóng cửa sau, bản thân thì chặn ở cửa trước, Nguyệt Oản Oản không còn cách nên ngoan ngoãn làm theo ý của anh. Thời gian cứ thế trôi qua, mới đây đã được một tháng.
Nguyệt Oản Oản nằm dài trên sofa, vừa xem tivi vừa ăn bánh
"Cũng lâu rồi mình không tổ chức sinh nhật, hay năm nay tổ chức đi? Làm một bữa tiệc nhỏ mời Vy và A Tinh đến chơi"
Nguyệt Oản Oản ngồi dậy nhìn qua chiếc đồng hồ treo tường.
"Cũng may hôm nay là ngày nghỉ. Bây giờ đi mua nguyên liệu về làm bánh với nấu ăn chắc sẽ kịp ha? Mà trước hết phải gọi mời họ mới được!"
Nguyệt Oản Oản chạy đi lấy chiếc điện thoại đang sạc pin ở cạnh cây đèn ngủ trong phòng, cô bấm số gọi cho Tiểu Vy. Sau một hồi reo chuông Tiểu Vy cũng nhấc máy
"Alo Vy, tối nay cậu với A Tinh đến nhà của mình đón sinh nhật cùng mình nha?"
"Hôm nay là sinh nhật của cậu à? Sao không nói sớm? Được rồi, mình sẽ nói với anh ấy. Mà cậu có cần bọn mình giúp đỡ không?"
"Không cần đâu, một bữa tiệc nhỏ thôi mà, mình có thể tự làm được"
"Vậy cậu có mời sếp không?"
Nguyệt Oản Oản rơi vào trầm lặng. Suốt một tháng qua hầu hết thời gian Mộ Khuynh đều ở bên cạnh cô, cô cũng đã cảm nhận được tình cảm của anh ấy giành cho mình nhưng....anh ấy là ông chủ của cô.
"Không mời! Mình đi mua nguyên liệu đây, tạm biệt!"
Không để Tiểu Vy nói gì thêm, Nguyệt Oản Oản lập tức ngắt máy. Nếu như còn nối máy, nhỡ đâu cậu ấy khuyên vài câu cô lại xiêu lòng rồi mời Mộ Khuynh thì sao?
"Không nghĩ nữa! Đi mua đồ thôi"
Nguyệt Oản Oản sửa soạn lại một chút rồi ra ngoài. Trước tiên cô muốn mua các loại nguyên liệu để làm bánh kem trước rồi mới mua nguyên liệu nấu đồ ăn.
Siêu thị
"Để coi....bột làm bánh..."
Nguyệt Oản Oản tìm được một lúc cũng tìm thấy nhưng loại này cô không thích cho lắm nên lại mất thêm một ít thời gian để tìm loại khác.
"A, đây rồi!"
Cô đang tìm mua kem phủ lên bánh bông lan thì vô tình đụng trúng ai đó. Khi ngước mặt lên nhìn thì mới biết đó là Mộ Khuynh. Oản Oản giật mình lùi lại vài bước
"Sếp, sao anh lại ở đây?"
Mộ Khuynh có vẻ không vui nhưng vẫn đáp lời cô một cách dịu dàng
"Anh đến cùng em đón sinh nhật!"
Nhìn gương mặt không vui của Mộ Khuynh, Oản Oản cảm thấy có chút áy náy nhưng cô có lý do mới làm như vậy mà. Khoảng cách của hai người quá lớn, biết rõ không có kết quả thì ngay từ đầu nên vạch rõ ranh giới mới đúng. Nhưng dù muốn dù không Mộ Khuynh cũng đã đứng ngay trước mặt cô rồi, cô không thể nào đuổi anh ấy đi được.
"Vậy...sếp cùng tôi đi mua nguyên liệu ha?"
***
Sau khi mua đủ nguyên liệu cần thiết thì cũng đã hơn năm giờ chiều, hai người nhanh chóng lên đường về nhà để chế biến. Vì siêu thị cách chung cư của Oản Oản không xa nên cả hai đều đi bộ. Khi đang đợi đèn xanh qua đường thì bất ngờ có một chiếc xe tải lao đến
"Sếp coi chừng!"
Nguyệt Oản Oản hành động theo cảm tính, cô ngay lập tức đẩy Mộ Khuynh ra và rồi....
"Oản Oản, Oản Oản"
Bên ngoài phòng cấp cứu
Mộ Khuynh như người mất hồn cứ ngồi thẩn thờ ở đó. Một lúc sau Tiểu Vy và Lý Tinh cũng đến.
"Khuynh, cậu không sao chứ?"
Trên người Mộ Khuynh lúc này bê bết máu khiến Lý Tinh và Tiểu Vy cho rằng anh cũng bị thương rất nặng
"Tôi không sao! Đây....là máu của Oản Oản"
Vừa dứt lời Mộ Khuynh ôm mặt, cảnh tượng đó cứ hiện lên trong mắt anh. Rõ ràng Oản Oản có thể tránh nó nhưng vì cứu anh mà cô mới bị chiếc xe tông trúng.
"Hơn năm giờ trời vẫn còn sáng thì làm sao tài xế lại không thấy Oản Oản?"
"Em nghe nói xe bị mất phanh, tài xế cố gắng bẻ lái để tránh đứa trẻ đang chơi ở bên đường nên mới đâm trúng Oản Oản...."
Nói rồi Tiểu Vy cũng không kiềm được mà khóc, Lý Tinh ôm cô vào lòng, an ủi
"Oản Oản sẽ không sao đâu! Tài xế lái chiếc xe đó đã tỉnh rồi, Oản Oản cũng sẽ mau chóng tỉnh lại thôi"
Khi đèn tắt, một vị bác sĩ cùng hai cô y tá bước ra. Mộ Khuynh ngay lập tức chạy đến
"Cô ấy thế nào rồi bác sĩ?"
Bác sĩ có chút ngập ngừng
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng....chấn thương ở bụng quá nặng, sau này bệnh nhân không thể mang thai được"
Cả ba đều chết lặng. Có thể nói Oản Oản đã gánh thay đứa trẻ đó một kiếp nạn nhưng ông trời lại lấy đi quyền được làm mẹ của cô, có phải quá bất công rồi không?
Lý Tinh đặt tay lên vai Mộ Khuynh, cố gắng an ủi anh
"Chỉ cần cô ấy bình an là được! Những chuyện khác tôi không quan tâm!"
Nói không quan tâm nhưng Mộ Khuynh cũng rất đau lòng. Anh không thể hiện ra ngoài nhưng ai cũng có thể nhận thấy được. Nếu sau này Mộ Khuynh thật sự lấy Oản Oản thì gia sản nhà họ Mộ phải làm sao đây?
"Nếu bác gái biết thì chắc chắn sẽ không chấp nhận...Tại sao ông trời lại đối xử bất công với Oản Oản như vậy?"
Ngay cả Lý Tinh cũng không khỏi thương xót cho Oản Oản huống chi là Mộ Khuynh. Còn Tiểu Vy....cô khóc đến không còn sức lực nữa rồi.
Nguyệt Oản Oản nằm dài trên sofa, vừa xem tivi vừa ăn bánh
"Cũng lâu rồi mình không tổ chức sinh nhật, hay năm nay tổ chức đi? Làm một bữa tiệc nhỏ mời Vy và A Tinh đến chơi"
Nguyệt Oản Oản ngồi dậy nhìn qua chiếc đồng hồ treo tường.
"Cũng may hôm nay là ngày nghỉ. Bây giờ đi mua nguyên liệu về làm bánh với nấu ăn chắc sẽ kịp ha? Mà trước hết phải gọi mời họ mới được!"
Nguyệt Oản Oản chạy đi lấy chiếc điện thoại đang sạc pin ở cạnh cây đèn ngủ trong phòng, cô bấm số gọi cho Tiểu Vy. Sau một hồi reo chuông Tiểu Vy cũng nhấc máy
"Alo Vy, tối nay cậu với A Tinh đến nhà của mình đón sinh nhật cùng mình nha?"
"Hôm nay là sinh nhật của cậu à? Sao không nói sớm? Được rồi, mình sẽ nói với anh ấy. Mà cậu có cần bọn mình giúp đỡ không?"
"Không cần đâu, một bữa tiệc nhỏ thôi mà, mình có thể tự làm được"
"Vậy cậu có mời sếp không?"
Nguyệt Oản Oản rơi vào trầm lặng. Suốt một tháng qua hầu hết thời gian Mộ Khuynh đều ở bên cạnh cô, cô cũng đã cảm nhận được tình cảm của anh ấy giành cho mình nhưng....anh ấy là ông chủ của cô.
"Không mời! Mình đi mua nguyên liệu đây, tạm biệt!"
Không để Tiểu Vy nói gì thêm, Nguyệt Oản Oản lập tức ngắt máy. Nếu như còn nối máy, nhỡ đâu cậu ấy khuyên vài câu cô lại xiêu lòng rồi mời Mộ Khuynh thì sao?
"Không nghĩ nữa! Đi mua đồ thôi"
Nguyệt Oản Oản sửa soạn lại một chút rồi ra ngoài. Trước tiên cô muốn mua các loại nguyên liệu để làm bánh kem trước rồi mới mua nguyên liệu nấu đồ ăn.
Siêu thị
"Để coi....bột làm bánh..."
Nguyệt Oản Oản tìm được một lúc cũng tìm thấy nhưng loại này cô không thích cho lắm nên lại mất thêm một ít thời gian để tìm loại khác.
"A, đây rồi!"
Cô đang tìm mua kem phủ lên bánh bông lan thì vô tình đụng trúng ai đó. Khi ngước mặt lên nhìn thì mới biết đó là Mộ Khuynh. Oản Oản giật mình lùi lại vài bước
"Sếp, sao anh lại ở đây?"
Mộ Khuynh có vẻ không vui nhưng vẫn đáp lời cô một cách dịu dàng
"Anh đến cùng em đón sinh nhật!"
Nhìn gương mặt không vui của Mộ Khuynh, Oản Oản cảm thấy có chút áy náy nhưng cô có lý do mới làm như vậy mà. Khoảng cách của hai người quá lớn, biết rõ không có kết quả thì ngay từ đầu nên vạch rõ ranh giới mới đúng. Nhưng dù muốn dù không Mộ Khuynh cũng đã đứng ngay trước mặt cô rồi, cô không thể nào đuổi anh ấy đi được.
"Vậy...sếp cùng tôi đi mua nguyên liệu ha?"
***
Sau khi mua đủ nguyên liệu cần thiết thì cũng đã hơn năm giờ chiều, hai người nhanh chóng lên đường về nhà để chế biến. Vì siêu thị cách chung cư của Oản Oản không xa nên cả hai đều đi bộ. Khi đang đợi đèn xanh qua đường thì bất ngờ có một chiếc xe tải lao đến
"Sếp coi chừng!"
Nguyệt Oản Oản hành động theo cảm tính, cô ngay lập tức đẩy Mộ Khuynh ra và rồi....
"Oản Oản, Oản Oản"
Bên ngoài phòng cấp cứu
Mộ Khuynh như người mất hồn cứ ngồi thẩn thờ ở đó. Một lúc sau Tiểu Vy và Lý Tinh cũng đến.
"Khuynh, cậu không sao chứ?"
Trên người Mộ Khuynh lúc này bê bết máu khiến Lý Tinh và Tiểu Vy cho rằng anh cũng bị thương rất nặng
"Tôi không sao! Đây....là máu của Oản Oản"
Vừa dứt lời Mộ Khuynh ôm mặt, cảnh tượng đó cứ hiện lên trong mắt anh. Rõ ràng Oản Oản có thể tránh nó nhưng vì cứu anh mà cô mới bị chiếc xe tông trúng.
"Hơn năm giờ trời vẫn còn sáng thì làm sao tài xế lại không thấy Oản Oản?"
"Em nghe nói xe bị mất phanh, tài xế cố gắng bẻ lái để tránh đứa trẻ đang chơi ở bên đường nên mới đâm trúng Oản Oản...."
Nói rồi Tiểu Vy cũng không kiềm được mà khóc, Lý Tinh ôm cô vào lòng, an ủi
"Oản Oản sẽ không sao đâu! Tài xế lái chiếc xe đó đã tỉnh rồi, Oản Oản cũng sẽ mau chóng tỉnh lại thôi"
Khi đèn tắt, một vị bác sĩ cùng hai cô y tá bước ra. Mộ Khuynh ngay lập tức chạy đến
"Cô ấy thế nào rồi bác sĩ?"
Bác sĩ có chút ngập ngừng
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng....chấn thương ở bụng quá nặng, sau này bệnh nhân không thể mang thai được"
Cả ba đều chết lặng. Có thể nói Oản Oản đã gánh thay đứa trẻ đó một kiếp nạn nhưng ông trời lại lấy đi quyền được làm mẹ của cô, có phải quá bất công rồi không?
Lý Tinh đặt tay lên vai Mộ Khuynh, cố gắng an ủi anh
"Chỉ cần cô ấy bình an là được! Những chuyện khác tôi không quan tâm!"
Nói không quan tâm nhưng Mộ Khuynh cũng rất đau lòng. Anh không thể hiện ra ngoài nhưng ai cũng có thể nhận thấy được. Nếu sau này Mộ Khuynh thật sự lấy Oản Oản thì gia sản nhà họ Mộ phải làm sao đây?
"Nếu bác gái biết thì chắc chắn sẽ không chấp nhận...Tại sao ông trời lại đối xử bất công với Oản Oản như vậy?"
Ngay cả Lý Tinh cũng không khỏi thương xót cho Oản Oản huống chi là Mộ Khuynh. Còn Tiểu Vy....cô khóc đến không còn sức lực nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương