Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Chương 11: Bái sư
Một cường giả như vậy thì có điều không làm được sao. Uyển Ngưng hỏi ông:” Xin hỏi tiền bối là điều kiện như thế nào?”
“Ha hả, ngươi đừng lo chỉ cần bái ta làm thầy, ta sẽ đem tuyệt học của mình dạy cho ngươi. Thế nào” Dược lão vuốt bộ râu của mình nói
Uyển Ngưng sửng sốt. Không phải lúc nãy còn chê nàng ngu ngốc sao. Bây giờ lại muốn nàng bái sư. Vị Dược lão này cũng trở mặt nhanh quá rồi đó. Nàng bắt đầu suy nghĩ về mặt lợi, hại trong chuyện này
Đúng là luyện đan nàng không biết một chút gì có một vị sư phụ tiện nghi như vậy thật không tồi, cường giả như Dược lão nhất định có nhiều của cải a. Việc bái sư này chỉ lời không có lỗ. Quyết định xong, Uyển Ngưng không do dự quỳ xuống, quy củ dập đầu ba cái:” Đệ tử Uyển Ngưng bái kiến sư phụ”
Dược lão híp mắt cười:” Tốt, tốt, tốt. Đồ nhi ngoan mau đứng dậy”
Uyển Ngưng đứng dậy, liền hỏi ông thắc mắc lớn nhất của nàng:” Sư phụ, người là chết rồi linh hồn nương nhờ trong linh thạch này sao?”
“Nhớ khi xưa, ta đứng đỉnh cao võ đạo cùng đan đạo, vì muốn đạt đến một bước kia mà tẩu hỏa nhập ma. Về sau không thể thoát khỏi kiếp nạn mà vẫn lạc, đạo linh hồn này là ta tách ra dung nhập vào Hồn Ngọc này. Ta đã dùng hơn ngàn năm mới khôi phục được hai thành thực lực. Lại tiện nghi cho ngươi nhặt được Hồn Ngọc” Dược lão cảm khái nói
Thì ra viên đá nàng nhặt được là Hồn Ngọc, dưỡng linh hồn trong truyền thuyết.
Lúc này Tiểu Hắc không biết từ đâu nhảy vào lòng nàng, làm nũng:” Tiểu Ngưng Ngưng, ta muốn ăn hoa sen trắng”
Uyển Ngưng không thể cưỡng lại sự đáng yêu của nhóc con, lấy trong nhẫn không gian hai cánh sen đút cho Tiểu Hắc. Tiểu Hắc trong lòng nàng ăn đến vui vẻ:” Sư phụ, người có biết Tiểu Hắc là linh thú gì không?” nàng hỏi
Dược lão nhìn quả cầu đen trong lòng Uyển Ngưng trầm ngâm:” Huyết mạch rất cao, nhưng ta cũng chưa từng thấy chủng tộc nào như vậy”
Uyển Ngưng tiếc nuối, nàng biết huyết mạch của Tiểu Hắc rất mạnh, linh trí cũng mở rất sớm. Từ khi nở đã có thể nói chuyện. Nhưng vẫn không biết nhóc con này thuộc loài nào a. Không quan trọng dù sao bây giờ cũng là nhóc con nhà mình phải nuôi.
Sau khi bái sư, Dược lão cho nàng một lô đỉnh nhìn khá cổ, nghe nói lão nhân gia đã cực khổ lục khắp không gian để tìm được dược đỉnh phù hợp với trình độ của nàng. Đúng là làm khổ lão nhân gia người rồi.
Bài học đầu tiên của nàng chính là tinh luyện dược liệu, tất cả Kim Tinh Thảo nàng hái phải được tinh luyện xong trong một tuần. Độ tinh khiết càng cao phẩm chất của đan dược càng cao. Nhưng Dược lão không nói tinh luyện đóng này tốn rất nhiều tinh thần lực, khiến Uyển Ngưng ăn khổ không ít
Phải nói trước đây tại sao Dược lão không thu nhận các tuyệt thế thiên tài kia làm đồ đệ, một phần vì họ không có tinh thần lực cường đại như nàng. Hai cũng vì các thiên tài đó không bỏ xuống nổi cao ngạo của bản thân, tóm lại ông xem chúng không hợp mắt
Đồ đệ này của ông, còn nhỏ tuổi tu vi xem như tạm được, tinh thần lực lại cường đại, ông ở Hồn Ngọc nhìn nàng không ngừng luyện dược lại không thành công lấy một lần, một phần do tinh thần lực cường đại nhưng lại không thể khống chế tốt.
Lão cũng nhìn trúng tính kiên trì của nàng, luyện suốt mấy tháng trời không thành công nhưng không bỏ cuộc đó mới là cường giả chân chính. Là vàng nhất định sáng lên, ngọc tốt cũng cần qua mài dũa.
Một tuần trôi qua, Uyển Ngưng theo phương pháp của Dược lão tinh luyện dược liệu miễn cưỡng xem đạt tiêu chuẩn. Kim Tinh Thảo được nàng tinh luyện đến chín phần không tuyệt đối được như sư phụ, nàng có chút thất vọng, quả nhiên mình không có thiên phú luyện dược. Con đường kiếm tiền của ta a~
Nhưng trong mắt Dược lão biểu hiện nàng rất kinh người, cho dù dựa vào tinh thần lực nhưng không thể tiến bộ trong một tuần được, còn luyện được chín thành. Tiểu thiên tài nhà ai được ông nhặt được đây. Dược lão cảm thán trong lòng.
Ông bắt đầu dạy nàng những phương pháp luyện dược cơ bản, phương pháp khống hỏa, kiểm soát tinh thần lực. Kỹ thuật luyện đan Uyển Ngưng tiến bộ từng ngày và thời gian thấm thoáng thoi đưa. Uyển Ngưng thành công luyện ra đan dược cấp hai đỉnh phong cũng là chuyện của một năm sau đó.
“Ha hả, ngươi đừng lo chỉ cần bái ta làm thầy, ta sẽ đem tuyệt học của mình dạy cho ngươi. Thế nào” Dược lão vuốt bộ râu của mình nói
Uyển Ngưng sửng sốt. Không phải lúc nãy còn chê nàng ngu ngốc sao. Bây giờ lại muốn nàng bái sư. Vị Dược lão này cũng trở mặt nhanh quá rồi đó. Nàng bắt đầu suy nghĩ về mặt lợi, hại trong chuyện này
Đúng là luyện đan nàng không biết một chút gì có một vị sư phụ tiện nghi như vậy thật không tồi, cường giả như Dược lão nhất định có nhiều của cải a. Việc bái sư này chỉ lời không có lỗ. Quyết định xong, Uyển Ngưng không do dự quỳ xuống, quy củ dập đầu ba cái:” Đệ tử Uyển Ngưng bái kiến sư phụ”
Dược lão híp mắt cười:” Tốt, tốt, tốt. Đồ nhi ngoan mau đứng dậy”
Uyển Ngưng đứng dậy, liền hỏi ông thắc mắc lớn nhất của nàng:” Sư phụ, người là chết rồi linh hồn nương nhờ trong linh thạch này sao?”
“Nhớ khi xưa, ta đứng đỉnh cao võ đạo cùng đan đạo, vì muốn đạt đến một bước kia mà tẩu hỏa nhập ma. Về sau không thể thoát khỏi kiếp nạn mà vẫn lạc, đạo linh hồn này là ta tách ra dung nhập vào Hồn Ngọc này. Ta đã dùng hơn ngàn năm mới khôi phục được hai thành thực lực. Lại tiện nghi cho ngươi nhặt được Hồn Ngọc” Dược lão cảm khái nói
Thì ra viên đá nàng nhặt được là Hồn Ngọc, dưỡng linh hồn trong truyền thuyết.
Lúc này Tiểu Hắc không biết từ đâu nhảy vào lòng nàng, làm nũng:” Tiểu Ngưng Ngưng, ta muốn ăn hoa sen trắng”
Uyển Ngưng không thể cưỡng lại sự đáng yêu của nhóc con, lấy trong nhẫn không gian hai cánh sen đút cho Tiểu Hắc. Tiểu Hắc trong lòng nàng ăn đến vui vẻ:” Sư phụ, người có biết Tiểu Hắc là linh thú gì không?” nàng hỏi
Dược lão nhìn quả cầu đen trong lòng Uyển Ngưng trầm ngâm:” Huyết mạch rất cao, nhưng ta cũng chưa từng thấy chủng tộc nào như vậy”
Uyển Ngưng tiếc nuối, nàng biết huyết mạch của Tiểu Hắc rất mạnh, linh trí cũng mở rất sớm. Từ khi nở đã có thể nói chuyện. Nhưng vẫn không biết nhóc con này thuộc loài nào a. Không quan trọng dù sao bây giờ cũng là nhóc con nhà mình phải nuôi.
Sau khi bái sư, Dược lão cho nàng một lô đỉnh nhìn khá cổ, nghe nói lão nhân gia đã cực khổ lục khắp không gian để tìm được dược đỉnh phù hợp với trình độ của nàng. Đúng là làm khổ lão nhân gia người rồi.
Bài học đầu tiên của nàng chính là tinh luyện dược liệu, tất cả Kim Tinh Thảo nàng hái phải được tinh luyện xong trong một tuần. Độ tinh khiết càng cao phẩm chất của đan dược càng cao. Nhưng Dược lão không nói tinh luyện đóng này tốn rất nhiều tinh thần lực, khiến Uyển Ngưng ăn khổ không ít
Phải nói trước đây tại sao Dược lão không thu nhận các tuyệt thế thiên tài kia làm đồ đệ, một phần vì họ không có tinh thần lực cường đại như nàng. Hai cũng vì các thiên tài đó không bỏ xuống nổi cao ngạo của bản thân, tóm lại ông xem chúng không hợp mắt
Đồ đệ này của ông, còn nhỏ tuổi tu vi xem như tạm được, tinh thần lực lại cường đại, ông ở Hồn Ngọc nhìn nàng không ngừng luyện dược lại không thành công lấy một lần, một phần do tinh thần lực cường đại nhưng lại không thể khống chế tốt.
Lão cũng nhìn trúng tính kiên trì của nàng, luyện suốt mấy tháng trời không thành công nhưng không bỏ cuộc đó mới là cường giả chân chính. Là vàng nhất định sáng lên, ngọc tốt cũng cần qua mài dũa.
Một tuần trôi qua, Uyển Ngưng theo phương pháp của Dược lão tinh luyện dược liệu miễn cưỡng xem đạt tiêu chuẩn. Kim Tinh Thảo được nàng tinh luyện đến chín phần không tuyệt đối được như sư phụ, nàng có chút thất vọng, quả nhiên mình không có thiên phú luyện dược. Con đường kiếm tiền của ta a~
Nhưng trong mắt Dược lão biểu hiện nàng rất kinh người, cho dù dựa vào tinh thần lực nhưng không thể tiến bộ trong một tuần được, còn luyện được chín thành. Tiểu thiên tài nhà ai được ông nhặt được đây. Dược lão cảm thán trong lòng.
Ông bắt đầu dạy nàng những phương pháp luyện dược cơ bản, phương pháp khống hỏa, kiểm soát tinh thần lực. Kỹ thuật luyện đan Uyển Ngưng tiến bộ từng ngày và thời gian thấm thoáng thoi đưa. Uyển Ngưng thành công luyện ra đan dược cấp hai đỉnh phong cũng là chuyện của một năm sau đó.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương