Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Chương 12: Trúc cơ
Dược lão vừa chơi với Tiểu Hắc lại nhìn đồ đệ chăm chỉ luyện dược bên cạnh:” Đồ đệ ngoan, con đã luyện suốt một năm rồi. Con định ở mãi trong Thanh Ngân sơn mạch này sao”
Uyển Ngưng thu mẻ đan dược cuối cũng vào không gian, cười hì hì:” Sư phụ, con chỉ đang kiếm chút phí không thể để tiểu Hắc chịu đói được”
Dược lão, Tiểu Hắc ánh mắt xem thường nhìn nàng. Một năm trôi qua ông cũng cơ bản hiểu được tính đồ đệ mình, nàng chỉ đang làm giàu thôi
Khụ khụ, cũng không thể trách nàng. Trong người không có bạc cảm thấy không an toàn a
Dược lão có chút bất đắc dĩ nói:” Nha đầu, con đã luyện đan sư cấp hai rồi không cần sợ nghèo, thế giới này có nghề nào kiếm tiền giỏi như luyện đan sư chứ”
Uyển Ngưng khẽ đếm số lượng đan dược, như vậy chắc cũng đủ, nên rời khỏi đây rồi. Thần thức quét qua nhẫn không gian, nàng thấy còn sót lại một cánh sen trắng, liền tiện tay lấy ra ăn. Đi được vài bước cơ thể Uyển Ngưng căng lên, nàng nhanh chóng ngồi xuống thầm mắng:” Không phải chứ”
Dược lão nhận thấy dị biến trên người nàng, lẩm bẩm:” Đột phá trúc cơ sao”
Sau khi đột phá đệ cửu cảnh, Uyển Ngưng cũng từng bước khai thông các khiếu huyệt, chỉ cần tích đủ lượng khí trong cơ thể là có thể đột phá, không ngờ cánh sen cuối cùng lại giúp nàng đặt chân đến ngưỡng
Linh khí đấu đá trong cơ thể, vì không có kinh nghiệm nên nàng không biết phải xử lí thế nào. Máu từ khóe miệng nàng chảy ra. Dược lão hộ pháp cho Uyển Ngưng thấy vậy liền nói:” Không nên cậy mạnh chống lại, dẫn khí theo vòng xoáy tiến vào đan điền, dùng linh khí rèn luyện các huyệt đạo”
Uyển Ngưng làm theo lời Dược lão, thành công dẫn khí vào đan điền, bắt đầu hấp thu linh khí từ xung quanh. Linh khí không ngừng chui vào cơ thể nàng.
Lúc đầu Dược lão còn giữ được bình tĩnh nhìn đồ đệ mình hấp thu linh khí suốt bốn canh giờ. Năm canh giờ, sáu canh giờ,…,chín canh giờ vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Dược lão trợn tròn mắt. Với thời gian này có thể so với thiên tài trong đại tông môn rồi. Nhưng Uyển Ngưng vẫn chưa dừng lại
Một ngày sau, Dược lão không còn gì để nói, mười hai canh giờ đã mười hai canh, thiên tài là thiên tài có thể so với những gia tộc kia. Haha, Thiên Đạo Trúc cơ lại để lão gặp được, quả không tầm thường
Lại một canh giờ qua đi, Uyển Ngưng rốt cuộc mở mắt, nàng thu liễm khí tức. Đứng dậy vỗ vỗ y phục, cảm thấy linh khí trong cơ thể tràn đầy, nàng có thể dễ dàng đánh bại Cực Nham Yêu rồi:” Sư phụ con đột phá qua bao lâu rồi”
“Đã năm ngày rồi”
Uyển Ngưng như sét đánh:” Năm ngày sao, thời gian nàng đột phá lại lâu như vậy. Vẫn là mau chóng rời đi Thanh Ngân sơn mạch”
Dược lão vào Hồn Ngọc, Uyển Ngưng ôm Tiểu Hắc hướng phía ngoài sơn mạch đi. Đã gần hai năm rồi kể từ khi nàng vào sơn mạch, không biết Hồng Liên tỷ tỷ có khỏe không. Không biết ta nên bán đan dược ở đâu? Đúng là đau đầu mà
Đến tối, nàng đang minh tu thì ngửi thấy mùi máu:” Tiểu Hắc chúng ta qua đó xem thử”
Đến càng gần mùi máu càng nồng hơn: “Là một người đàn ông, bị thương rất nặng”
Như cảm nhận được nàng, người đàn ông bắn đến một đạo linh khí:” Ai!!!”
Nàng nhanh chóng né đi, đang định mắng một tiếng thì thấy hắn phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu. Uyển Ngưng liền ném Tiểu Hắc qua:” Con qua xem thử hắn ta có còn thở không”
Tiểu Hắc một mặt không tình nguyện, tiểu Ngưng Ngưng chỉ biết bắt nạt người ta. Tiểu Hắc đến gần xem một chút lại hướng nàng nói:” Tiểu Ngưng Ngưng hắn vẫn chưa chết”
Uyển Ngưng lúc này mới đi qua, nhìn người đang dính đầy máu trước mặt hỏi Dược lão:” Sư phụ người xem hắn có cứu được không?”
“Hắn ta bị cường giả Nguyên Anh đánh bị thương, có thể trốn thoát coi như có bản lĩnh. Đem Hồi Hoàn đan đút cho hắn”
Uyển Ngưng lấy đan dược ra đút cho người đàn ông, Dược lão xuất hiện bên cạnh bắt lấy cánh tay anh khẽ tra xét:” Cậu ta không sao, ngoại trừ trên người có chút máu, ngất xỉu là do tiêu hao hết linh lực mà thôi”
Sư phụ à, tên này như được vớt từ vũng máu lên rồi người còn nói là dính chút máu sao. Uyển Ngưng lấy ống tay áo lau mặt cậu ta, người dính máu mặt không thể dính máu được. trông rất đáng sợ.
Uyển Ngưng ngẩn người, không ngờ cậu ta đẹp trai như vậy a~ cái mũi này cao quá, lại véo véo cái mặt, da cũng thật mịn. Mi dài mày kiếm, đôi môi mỏng vì bị thương mà mím lại. Chậc chậc, không ngờ cứu bậy cứu bạ lại cứu được mỹ nam nha. Mỹ nam tu tiên này thật quá đẹp rồi.
Uyển Ngưng thu mẻ đan dược cuối cũng vào không gian, cười hì hì:” Sư phụ, con chỉ đang kiếm chút phí không thể để tiểu Hắc chịu đói được”
Dược lão, Tiểu Hắc ánh mắt xem thường nhìn nàng. Một năm trôi qua ông cũng cơ bản hiểu được tính đồ đệ mình, nàng chỉ đang làm giàu thôi
Khụ khụ, cũng không thể trách nàng. Trong người không có bạc cảm thấy không an toàn a
Dược lão có chút bất đắc dĩ nói:” Nha đầu, con đã luyện đan sư cấp hai rồi không cần sợ nghèo, thế giới này có nghề nào kiếm tiền giỏi như luyện đan sư chứ”
Uyển Ngưng khẽ đếm số lượng đan dược, như vậy chắc cũng đủ, nên rời khỏi đây rồi. Thần thức quét qua nhẫn không gian, nàng thấy còn sót lại một cánh sen trắng, liền tiện tay lấy ra ăn. Đi được vài bước cơ thể Uyển Ngưng căng lên, nàng nhanh chóng ngồi xuống thầm mắng:” Không phải chứ”
Dược lão nhận thấy dị biến trên người nàng, lẩm bẩm:” Đột phá trúc cơ sao”
Sau khi đột phá đệ cửu cảnh, Uyển Ngưng cũng từng bước khai thông các khiếu huyệt, chỉ cần tích đủ lượng khí trong cơ thể là có thể đột phá, không ngờ cánh sen cuối cùng lại giúp nàng đặt chân đến ngưỡng
Linh khí đấu đá trong cơ thể, vì không có kinh nghiệm nên nàng không biết phải xử lí thế nào. Máu từ khóe miệng nàng chảy ra. Dược lão hộ pháp cho Uyển Ngưng thấy vậy liền nói:” Không nên cậy mạnh chống lại, dẫn khí theo vòng xoáy tiến vào đan điền, dùng linh khí rèn luyện các huyệt đạo”
Uyển Ngưng làm theo lời Dược lão, thành công dẫn khí vào đan điền, bắt đầu hấp thu linh khí từ xung quanh. Linh khí không ngừng chui vào cơ thể nàng.
Lúc đầu Dược lão còn giữ được bình tĩnh nhìn đồ đệ mình hấp thu linh khí suốt bốn canh giờ. Năm canh giờ, sáu canh giờ,…,chín canh giờ vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Dược lão trợn tròn mắt. Với thời gian này có thể so với thiên tài trong đại tông môn rồi. Nhưng Uyển Ngưng vẫn chưa dừng lại
Một ngày sau, Dược lão không còn gì để nói, mười hai canh giờ đã mười hai canh, thiên tài là thiên tài có thể so với những gia tộc kia. Haha, Thiên Đạo Trúc cơ lại để lão gặp được, quả không tầm thường
Lại một canh giờ qua đi, Uyển Ngưng rốt cuộc mở mắt, nàng thu liễm khí tức. Đứng dậy vỗ vỗ y phục, cảm thấy linh khí trong cơ thể tràn đầy, nàng có thể dễ dàng đánh bại Cực Nham Yêu rồi:” Sư phụ con đột phá qua bao lâu rồi”
“Đã năm ngày rồi”
Uyển Ngưng như sét đánh:” Năm ngày sao, thời gian nàng đột phá lại lâu như vậy. Vẫn là mau chóng rời đi Thanh Ngân sơn mạch”
Dược lão vào Hồn Ngọc, Uyển Ngưng ôm Tiểu Hắc hướng phía ngoài sơn mạch đi. Đã gần hai năm rồi kể từ khi nàng vào sơn mạch, không biết Hồng Liên tỷ tỷ có khỏe không. Không biết ta nên bán đan dược ở đâu? Đúng là đau đầu mà
Đến tối, nàng đang minh tu thì ngửi thấy mùi máu:” Tiểu Hắc chúng ta qua đó xem thử”
Đến càng gần mùi máu càng nồng hơn: “Là một người đàn ông, bị thương rất nặng”
Như cảm nhận được nàng, người đàn ông bắn đến một đạo linh khí:” Ai!!!”
Nàng nhanh chóng né đi, đang định mắng một tiếng thì thấy hắn phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu. Uyển Ngưng liền ném Tiểu Hắc qua:” Con qua xem thử hắn ta có còn thở không”
Tiểu Hắc một mặt không tình nguyện, tiểu Ngưng Ngưng chỉ biết bắt nạt người ta. Tiểu Hắc đến gần xem một chút lại hướng nàng nói:” Tiểu Ngưng Ngưng hắn vẫn chưa chết”
Uyển Ngưng lúc này mới đi qua, nhìn người đang dính đầy máu trước mặt hỏi Dược lão:” Sư phụ người xem hắn có cứu được không?”
“Hắn ta bị cường giả Nguyên Anh đánh bị thương, có thể trốn thoát coi như có bản lĩnh. Đem Hồi Hoàn đan đút cho hắn”
Uyển Ngưng lấy đan dược ra đút cho người đàn ông, Dược lão xuất hiện bên cạnh bắt lấy cánh tay anh khẽ tra xét:” Cậu ta không sao, ngoại trừ trên người có chút máu, ngất xỉu là do tiêu hao hết linh lực mà thôi”
Sư phụ à, tên này như được vớt từ vũng máu lên rồi người còn nói là dính chút máu sao. Uyển Ngưng lấy ống tay áo lau mặt cậu ta, người dính máu mặt không thể dính máu được. trông rất đáng sợ.
Uyển Ngưng ngẩn người, không ngờ cậu ta đẹp trai như vậy a~ cái mũi này cao quá, lại véo véo cái mặt, da cũng thật mịn. Mi dài mày kiếm, đôi môi mỏng vì bị thương mà mím lại. Chậc chậc, không ngờ cứu bậy cứu bạ lại cứu được mỹ nam nha. Mỹ nam tu tiên này thật quá đẹp rồi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương