Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Chương 21: Bắt đầu
Đa số là tán tu, thất cấp, bát cấp có đủ cả. Đúng lúc này, năm chiếc ghế vốn đang trống liền xuất hiện bóng người, khí tức rất mạnh, có lẽ là gia chủ của các nhà. Bỗng nàng cảm thấy người trung niên đứng giữa đang nhìn về phía nàng, khẽ cụp mắt.
Tiếng Dược lão vang lên trong đầu nàng:” Tên đó đang thăm dò thực lực của con, thu liễm một chút"
Nam Cung Lễ không dò được tu vi của nàng liền cười khổ, Hải Ngao nói không sai cô nhóc này rất bí ẩn, thu hồi tầm mắt:” Các vị lâu rồi không gặp”
Bên cạnh ông là Lâm Hồng, Diệp Tam, Hạ Thương và Triệu Thiên gia chủ các nhà:” Thành chủ lâu rồi không gặp”
Nam Cung Lễ không nhiều lời liền nói:” Nếu đã đến đủ hết rồi, Thanh Ngân chi chiến bắt đầu thôi”.
Hải Ngao nhận được lệnh từ ông liền thông báo:” Những người hôm nay đến tham gia chi chiến liền đến lôi đài đi, vòng đầu tiên gọi là hỗn chiến. Luật lệ rất đơn giản, chỉ cần các ngươi đánh người khác xuống khỏi lôi đài là được. Đến khi trên lôi đài còn lại năm mười người sẽ kết thúc vòng thứ nhất”
Đầu Uyển Ngưng đầy hắc tuyến, đây đúng là cách thức loại thí sinh nhanh nhất. Trên lôi đài bây giờ cũng hơn trăm người, nếu đánh từng trận thì đến năm sau mất.
“Bắt đầu đi” Hải Ngao vừa dứt lời các tán tu liền lao vào nhau, lúc này đối diện với nàng là một nữ tử luyện khí thất cảnh, nữ tử nhỏ nhắn dễ thương như vậy sao lại chọn nàng đầu tiên chứ. Vì thương tiếc em gái nhỏ, Uyển Ngưng liền xoay người đánh tu sĩ bên cạnh xuống lôi đài
Nàng uyển chuyển né công kích của cô gái nhỏ, lại tìm một vài tu sĩ đánh xuống lôi đài. Sau khi rượt bắt suốt một vòng lôi đài, nàng nhận ra ngoài các nàng hỗn chiến, chỗ thiếu gia hay tiểu thư đại gia tộc đều không ai công kích. Như vậy cũng được sao, đứng yên liền vào vòng trong rồi
Uyển Ngưng dừng bước chân, nữ tử nãy giờ đuổi theo sau vì nàng dừng đột ngột mà xém đo sân. Cô nhóc tức giận chỉ nàng:” Ngươi ngươi chạy cái gì chứ, nếu là tu luyện giả thì đánh một trận đi”
“Ngươi có thể đi tìm người khác mà, sao nhất định là ta” Uyển Ngưng thắc mắc
Nữ tử nghe cô hỏi liền ngẩn ra, lúc nãy đứng gần nàng nhất không tìm nàng tìm ai, với lại nhìn nàng là biết nhỏ tuổi, thực lực được bao nhiêu chứ:” Ta thấy ngươi tương đối dễ đối phó”
Uyển Ngưng hỏi ngược nàng một câu:” Lúc nãy đuổi theo ta, ngươi có thấy ta đánh bọn họ xuống đài không?”
“Đã thấy”
Nàng bước đến gần:” Tu vi của bọn họ đều là thất cấp, ngươi lấy tự tin đâu mà nói ta đánh không lại ngươi”
Nữ tử cũng nhận ra điều khác thường, nàng vẫn cố nói:” Vậy tại sao ngươi không đánh ta xuống đài, lại để ta đuổi theo chứ”
“Ta thích cảm giác có người theo đuổi không được sao?” Uyển Ngưng hề hước đáp
“Ngươi, ngươi…”
Uyển Ngưng đánh nàng một chưởng văng xuống lôi đài:” Đúng là rất dễ thương nhưng nàng cũng không muốn chạy vòng vòng sân, như vậy tiện hơn”
Lúc này Tiểu Hắc xuất hiện chui vào lòng nàng:” Tiểu Ngưng Ngưng, thật nhớ ngươi”
“Tiểu Hắc, ngươi tỉnh lại rồi. Để ta xem xem, ừm lại mập hơn một chút, đen hơi bóng hơn” Nói đến đây Uyển Ngưng không nhịn được mắng một tiếng. Rốt cuộc Tiểu Hắc vẫn không có gì thay đổi
Nhớ đợt trước sau khi đến khách điếm Thanh Lâm, Tiểu Hắc liền nói nó chuẩn bị đột phá, sẽ ngủ say một thời gian. Còn khẳng định với nàng nhất định sẽ có thay đổi không giống như đợt trước nữa. Theo nàng thấy nhóc con này chính là nói dối không chớp mắt
“Được rồi Tiểu Hắc con mau vào không gian yêu thú trước, ta còn đang thi đấu không thể tám chuyện được” Tiểu Hắc liền ngoan ngoãn nghe lời, nhưng nhỏ có tuyệt chiêu muốn khoe với Tiểu Ngưng Ngưng a~
Triệu Bắc nhìn thấy Tiểu Hắc xuất hiện liền nhớ hai năm trước trong sơn mạch, thiếu niên dụ Thử Yêu đến chỗ hắn. Nàng là chủ nhân của quả cầu đen thui đó, nhất định quen biết thiếu niên kia. Triệu Bắc từ đầu đứng yên, bây giờ lại lao về phía nàng
Uyển Ngưng cảm giác được linh khí ba động liền xoay người né tránh, là tên Triệu Bắc kia:” Triệu thiếu gia thế nhưng lại đánh lén một nữ tử yếu đuối như ta sao?”
“Nói, ngươi và thiếu niên kia có quan hệ gì, sao quả cầu đen đó xuất hiện trong tay ngươi” Triệu Bắc công kích không ngừng
Uyển Ngưng nhanh chóng né tránh, ‘quả cầu đen gì?’:” Phụt, hahahaha. Ngươi là đang nói tiểu Hắc sao. Qủa là rất giống”
Tiểu Hắc trong không gian liền muốn lao ra cắn người, nó mới không phải quả cầu đen đâu, Tiểu Ngưng Ngưng còn cười nó, ừm Tiểu Ngưng Ngưng có thể cười nhưng tên Triệu kia dám sỉ nhục nhóc, đáng đánh.
Tiếng Dược lão vang lên trong đầu nàng:” Tên đó đang thăm dò thực lực của con, thu liễm một chút"
Nam Cung Lễ không dò được tu vi của nàng liền cười khổ, Hải Ngao nói không sai cô nhóc này rất bí ẩn, thu hồi tầm mắt:” Các vị lâu rồi không gặp”
Bên cạnh ông là Lâm Hồng, Diệp Tam, Hạ Thương và Triệu Thiên gia chủ các nhà:” Thành chủ lâu rồi không gặp”
Nam Cung Lễ không nhiều lời liền nói:” Nếu đã đến đủ hết rồi, Thanh Ngân chi chiến bắt đầu thôi”.
Hải Ngao nhận được lệnh từ ông liền thông báo:” Những người hôm nay đến tham gia chi chiến liền đến lôi đài đi, vòng đầu tiên gọi là hỗn chiến. Luật lệ rất đơn giản, chỉ cần các ngươi đánh người khác xuống khỏi lôi đài là được. Đến khi trên lôi đài còn lại năm mười người sẽ kết thúc vòng thứ nhất”
Đầu Uyển Ngưng đầy hắc tuyến, đây đúng là cách thức loại thí sinh nhanh nhất. Trên lôi đài bây giờ cũng hơn trăm người, nếu đánh từng trận thì đến năm sau mất.
“Bắt đầu đi” Hải Ngao vừa dứt lời các tán tu liền lao vào nhau, lúc này đối diện với nàng là một nữ tử luyện khí thất cảnh, nữ tử nhỏ nhắn dễ thương như vậy sao lại chọn nàng đầu tiên chứ. Vì thương tiếc em gái nhỏ, Uyển Ngưng liền xoay người đánh tu sĩ bên cạnh xuống lôi đài
Nàng uyển chuyển né công kích của cô gái nhỏ, lại tìm một vài tu sĩ đánh xuống lôi đài. Sau khi rượt bắt suốt một vòng lôi đài, nàng nhận ra ngoài các nàng hỗn chiến, chỗ thiếu gia hay tiểu thư đại gia tộc đều không ai công kích. Như vậy cũng được sao, đứng yên liền vào vòng trong rồi
Uyển Ngưng dừng bước chân, nữ tử nãy giờ đuổi theo sau vì nàng dừng đột ngột mà xém đo sân. Cô nhóc tức giận chỉ nàng:” Ngươi ngươi chạy cái gì chứ, nếu là tu luyện giả thì đánh một trận đi”
“Ngươi có thể đi tìm người khác mà, sao nhất định là ta” Uyển Ngưng thắc mắc
Nữ tử nghe cô hỏi liền ngẩn ra, lúc nãy đứng gần nàng nhất không tìm nàng tìm ai, với lại nhìn nàng là biết nhỏ tuổi, thực lực được bao nhiêu chứ:” Ta thấy ngươi tương đối dễ đối phó”
Uyển Ngưng hỏi ngược nàng một câu:” Lúc nãy đuổi theo ta, ngươi có thấy ta đánh bọn họ xuống đài không?”
“Đã thấy”
Nàng bước đến gần:” Tu vi của bọn họ đều là thất cấp, ngươi lấy tự tin đâu mà nói ta đánh không lại ngươi”
Nữ tử cũng nhận ra điều khác thường, nàng vẫn cố nói:” Vậy tại sao ngươi không đánh ta xuống đài, lại để ta đuổi theo chứ”
“Ta thích cảm giác có người theo đuổi không được sao?” Uyển Ngưng hề hước đáp
“Ngươi, ngươi…”
Uyển Ngưng đánh nàng một chưởng văng xuống lôi đài:” Đúng là rất dễ thương nhưng nàng cũng không muốn chạy vòng vòng sân, như vậy tiện hơn”
Lúc này Tiểu Hắc xuất hiện chui vào lòng nàng:” Tiểu Ngưng Ngưng, thật nhớ ngươi”
“Tiểu Hắc, ngươi tỉnh lại rồi. Để ta xem xem, ừm lại mập hơn một chút, đen hơi bóng hơn” Nói đến đây Uyển Ngưng không nhịn được mắng một tiếng. Rốt cuộc Tiểu Hắc vẫn không có gì thay đổi
Nhớ đợt trước sau khi đến khách điếm Thanh Lâm, Tiểu Hắc liền nói nó chuẩn bị đột phá, sẽ ngủ say một thời gian. Còn khẳng định với nàng nhất định sẽ có thay đổi không giống như đợt trước nữa. Theo nàng thấy nhóc con này chính là nói dối không chớp mắt
“Được rồi Tiểu Hắc con mau vào không gian yêu thú trước, ta còn đang thi đấu không thể tám chuyện được” Tiểu Hắc liền ngoan ngoãn nghe lời, nhưng nhỏ có tuyệt chiêu muốn khoe với Tiểu Ngưng Ngưng a~
Triệu Bắc nhìn thấy Tiểu Hắc xuất hiện liền nhớ hai năm trước trong sơn mạch, thiếu niên dụ Thử Yêu đến chỗ hắn. Nàng là chủ nhân của quả cầu đen thui đó, nhất định quen biết thiếu niên kia. Triệu Bắc từ đầu đứng yên, bây giờ lại lao về phía nàng
Uyển Ngưng cảm giác được linh khí ba động liền xoay người né tránh, là tên Triệu Bắc kia:” Triệu thiếu gia thế nhưng lại đánh lén một nữ tử yếu đuối như ta sao?”
“Nói, ngươi và thiếu niên kia có quan hệ gì, sao quả cầu đen đó xuất hiện trong tay ngươi” Triệu Bắc công kích không ngừng
Uyển Ngưng nhanh chóng né tránh, ‘quả cầu đen gì?’:” Phụt, hahahaha. Ngươi là đang nói tiểu Hắc sao. Qủa là rất giống”
Tiểu Hắc trong không gian liền muốn lao ra cắn người, nó mới không phải quả cầu đen đâu, Tiểu Ngưng Ngưng còn cười nó, ừm Tiểu Ngưng Ngưng có thể cười nhưng tên Triệu kia dám sỉ nhục nhóc, đáng đánh.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương