Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Chương 22: Ảo cảnh
“Có gì đáng cười chứ?”
“Không không có gì” Uyển Ngưng vẫn tiếp tục cười, nàng thiệt nhịn không nổi
Chưởng phong của Triệu Bắc vừa đến Uyển Ngưng liền uyển chuyển tránh đi. Hắn tức không làm gì được, thực lực không thể lộ ra
Tiếng Hải lão lại vang lên:” Vòng đầu tiên kết thúc, mọi người có hai canh giờ để nghỉ ngơi, sau đó lại đến đây bắt đầu vòng hai”
Triệu Bắc hừ lạnh một tiếng rời đi. Nàng mới chạy vòng sân, lại cười một chút đã có hơn năm mươi người bị loại rồi!
Uyển Ngưng đi khỏi lôi đài, Tiểu Hắc liền xuất hiện:” Tiểu Ngưng Ngưng ta mới không phải quả cầu đen sì”
“Ừm ngươi không phải” Nàng nhẹ vuốt đầu nó
“Sau đột phá rốt cuộc ngươi ở cấp độ nào, sao ta lại không nhìn thấu”
Tiểu Hắc có chút đắc ý:” Chính là cấp ba”
Uyển Ngưng ngạc nhiên, đã cấp ba rồi:’’ Yêu thú cấp ba sao!! Tiểu bảo bối quá giỏi”
Tiểu Hắc khẽ hừ:” Con là linh thú không phải yêu thú”
Uyển Ngưng lại hỏi:” Vậy con có biết mình thuộc loài nào không?’’
Tiểu Hắc một mặt mộng bức, cái này không có trong ký ức của nó. Uyển Ngưng thấy mặt Tiểu Hắc đã đen nay còn nhăn nhó lại, liền biết nó cũng chẳng biết mình là con gì:” Được rồi, mau trở vào không gian. Không lại có người nhận ra”
Vòng thứ hai chính thức bắt đầu, trên sân lúc này còn lại năm mươi người. Hải lão phát cho mỗi người một lệnh bài:” Vòng thứ hai là thử thách về tâm cảnh, tu sĩ tâm cảnh không vững, chắc chắn sẽ bị ảo cảnh vây khốn. Lần này quyết định hai mươi người tiến vào vòng trong dựa vào thời gian thoát khỏi ảo cảnh. Chỉ cần rót tinh thần lực vào là được. Bắt đầu đi”
Mọi người đồng thời ngồi xuống rót tinh thần lực vào. Trước mắt Uyển Ngưng lúc này là một làn khói trắng, nàng nhìn xuống tay có thể thấy được khói trắng luồng qua kẽ tay. Uyển Ngưng tiếp tục đi về phía trước, ra khỏi đám sương trắng, các tòa nhà cao trọc trời liền xuất hiện
Hai mắt nàng mở to, nàng trở về rồi, y phục của nàng cũng biến thành đồ ở hiện đại. Uyển Ngưng theo con đường cũ trở về nhà, vặn nắm cửa. Mọi thứ vẫn giống như lúc trước, Uyển Ngưng thay cho mình một bộ đồ thoải mái, cô dọn dẹp ngôi nhà qua một lượt.
Đi chợ, mua một ít trái cây đến côi nhi viện cho mấy đứa nhỏ. Ngắm nhìn thành thị một lượt lại trở về nhà
Uyển Ngưng vốn là là trẻ mồ côi, lớn lên ở cô nhi viện sau này vì học tập có chút thành tích mà đổi đời, mua được căn nhà cho mình. Nơi đây vốn là nơi nàng rất lưu luyến, nhưng ngôi nhà này lại không có Lữ gia, không có sư phụ cũng không có Tiểu Hắc
Thế giới này đối với nàng không có bao nhiêu luyến tiếc chỉ là một chút chấp niệm. Nơi Thương Lan đại lục mới có những người nàng thật sự quan tâm. Phá cho ta
Làn sương trắng lại một lần bao lấy xung quanh nàng, các tòa nhà vặn vẹo biến mất. Lúc này Uyển Ngưng mở mắt, ngọc giản trước mắt cũng vỡ tan tành
Mặt dù đã được nhắc nhở là ảo cảnh nhưng mọi thứ đều quá chân thực, nếu không phải đêm nào cũng minh tu cùng Linh Luyện thì tâm cảnh nàng khó thoát khỏi thế giới hiện đại ấy. Uyển Ngưng đứng lên nhìn xung quanh, thế nhưng thấy Triệu Bắc cũng đứng lên nhìn về phía nàng
Quả nhiên là thiên tài của gia tộc, tâm cảnh thật mạnh, nhanh như vậy đã thoát khỏi ảo cảnh rồi. Tiếp theo Nam Cung Trạch, Lâm Hoành cùng mở mắt đứng dậy. Nàng nhận thẻ số một người đầu tiên thoát khỏi ảo cảnh. Tiếp đến là Triệu Bắc, ba Nam Cung Trạch, bốn Lâm Hoành. Người thứ năm không ai khác là Hạ Thiên Tuyết. Hạng sáu là Diệp Hải, bảy là Nam Cung Liêm.
Sau đó một nén nhang, người tiếp theo thoát khỏi ảo cảnh. Kết thúc vòng hai, lại loại được ba mươi thí sinh. Ở quá lâu trong ảo cảnh cũng rất tổn hại đến tu luyện giả. Những người sau hạng hai mươi đều được Hải Ngao lão kéo khỏi ảo cảnh, biết bản thân bị loại cũng có một chút thất vọng. Nhưng cũng không có ai oán trách, tất cả đều nhìn thực lực
Bây giờ trên sân còn lại đều là tinh anh của Thanh Ngân trấn, chỉ sợ bây giờ mới chính thức là tranh đấu. Triệu Bắc chặn trước mặt nàng:” Ngươi rất lợi hại”, hắn nhờ dây chuyền của gia gia mới có thể thức tỉnh trong ảo cảnh nhanh như vậy, thế nhưng mở mắt ra lại thấy nữ tử này đã hoàn thành.
Chứng chọc trẻ con của Uyển Ngưng lại trỗi dậy:” Đúng vậy nha~, ta rất lợi hại. Ngươi có muốn nhận sư phụ không. Ta đây liền chỉ ngươi vài chiêu”
Triệu Bắc hừ lạnh:” Tốt nhất như ngươi nói, đừng để mười hạng đầu cũng không tranh được”. Nói rồi hắn phất áo rời đi
Hừm, đứa trẻ này cũng không xấu, đặc biệt nhà còn rất có tiền.
“Không không có gì” Uyển Ngưng vẫn tiếp tục cười, nàng thiệt nhịn không nổi
Chưởng phong của Triệu Bắc vừa đến Uyển Ngưng liền uyển chuyển tránh đi. Hắn tức không làm gì được, thực lực không thể lộ ra
Tiếng Hải lão lại vang lên:” Vòng đầu tiên kết thúc, mọi người có hai canh giờ để nghỉ ngơi, sau đó lại đến đây bắt đầu vòng hai”
Triệu Bắc hừ lạnh một tiếng rời đi. Nàng mới chạy vòng sân, lại cười một chút đã có hơn năm mươi người bị loại rồi!
Uyển Ngưng đi khỏi lôi đài, Tiểu Hắc liền xuất hiện:” Tiểu Ngưng Ngưng ta mới không phải quả cầu đen sì”
“Ừm ngươi không phải” Nàng nhẹ vuốt đầu nó
“Sau đột phá rốt cuộc ngươi ở cấp độ nào, sao ta lại không nhìn thấu”
Tiểu Hắc có chút đắc ý:” Chính là cấp ba”
Uyển Ngưng ngạc nhiên, đã cấp ba rồi:’’ Yêu thú cấp ba sao!! Tiểu bảo bối quá giỏi”
Tiểu Hắc khẽ hừ:” Con là linh thú không phải yêu thú”
Uyển Ngưng lại hỏi:” Vậy con có biết mình thuộc loài nào không?’’
Tiểu Hắc một mặt mộng bức, cái này không có trong ký ức của nó. Uyển Ngưng thấy mặt Tiểu Hắc đã đen nay còn nhăn nhó lại, liền biết nó cũng chẳng biết mình là con gì:” Được rồi, mau trở vào không gian. Không lại có người nhận ra”
Vòng thứ hai chính thức bắt đầu, trên sân lúc này còn lại năm mươi người. Hải lão phát cho mỗi người một lệnh bài:” Vòng thứ hai là thử thách về tâm cảnh, tu sĩ tâm cảnh không vững, chắc chắn sẽ bị ảo cảnh vây khốn. Lần này quyết định hai mươi người tiến vào vòng trong dựa vào thời gian thoát khỏi ảo cảnh. Chỉ cần rót tinh thần lực vào là được. Bắt đầu đi”
Mọi người đồng thời ngồi xuống rót tinh thần lực vào. Trước mắt Uyển Ngưng lúc này là một làn khói trắng, nàng nhìn xuống tay có thể thấy được khói trắng luồng qua kẽ tay. Uyển Ngưng tiếp tục đi về phía trước, ra khỏi đám sương trắng, các tòa nhà cao trọc trời liền xuất hiện
Hai mắt nàng mở to, nàng trở về rồi, y phục của nàng cũng biến thành đồ ở hiện đại. Uyển Ngưng theo con đường cũ trở về nhà, vặn nắm cửa. Mọi thứ vẫn giống như lúc trước, Uyển Ngưng thay cho mình một bộ đồ thoải mái, cô dọn dẹp ngôi nhà qua một lượt.
Đi chợ, mua một ít trái cây đến côi nhi viện cho mấy đứa nhỏ. Ngắm nhìn thành thị một lượt lại trở về nhà
Uyển Ngưng vốn là là trẻ mồ côi, lớn lên ở cô nhi viện sau này vì học tập có chút thành tích mà đổi đời, mua được căn nhà cho mình. Nơi đây vốn là nơi nàng rất lưu luyến, nhưng ngôi nhà này lại không có Lữ gia, không có sư phụ cũng không có Tiểu Hắc
Thế giới này đối với nàng không có bao nhiêu luyến tiếc chỉ là một chút chấp niệm. Nơi Thương Lan đại lục mới có những người nàng thật sự quan tâm. Phá cho ta
Làn sương trắng lại một lần bao lấy xung quanh nàng, các tòa nhà vặn vẹo biến mất. Lúc này Uyển Ngưng mở mắt, ngọc giản trước mắt cũng vỡ tan tành
Mặt dù đã được nhắc nhở là ảo cảnh nhưng mọi thứ đều quá chân thực, nếu không phải đêm nào cũng minh tu cùng Linh Luyện thì tâm cảnh nàng khó thoát khỏi thế giới hiện đại ấy. Uyển Ngưng đứng lên nhìn xung quanh, thế nhưng thấy Triệu Bắc cũng đứng lên nhìn về phía nàng
Quả nhiên là thiên tài của gia tộc, tâm cảnh thật mạnh, nhanh như vậy đã thoát khỏi ảo cảnh rồi. Tiếp theo Nam Cung Trạch, Lâm Hoành cùng mở mắt đứng dậy. Nàng nhận thẻ số một người đầu tiên thoát khỏi ảo cảnh. Tiếp đến là Triệu Bắc, ba Nam Cung Trạch, bốn Lâm Hoành. Người thứ năm không ai khác là Hạ Thiên Tuyết. Hạng sáu là Diệp Hải, bảy là Nam Cung Liêm.
Sau đó một nén nhang, người tiếp theo thoát khỏi ảo cảnh. Kết thúc vòng hai, lại loại được ba mươi thí sinh. Ở quá lâu trong ảo cảnh cũng rất tổn hại đến tu luyện giả. Những người sau hạng hai mươi đều được Hải Ngao lão kéo khỏi ảo cảnh, biết bản thân bị loại cũng có một chút thất vọng. Nhưng cũng không có ai oán trách, tất cả đều nhìn thực lực
Bây giờ trên sân còn lại đều là tinh anh của Thanh Ngân trấn, chỉ sợ bây giờ mới chính thức là tranh đấu. Triệu Bắc chặn trước mặt nàng:” Ngươi rất lợi hại”, hắn nhờ dây chuyền của gia gia mới có thể thức tỉnh trong ảo cảnh nhanh như vậy, thế nhưng mở mắt ra lại thấy nữ tử này đã hoàn thành.
Chứng chọc trẻ con của Uyển Ngưng lại trỗi dậy:” Đúng vậy nha~, ta rất lợi hại. Ngươi có muốn nhận sư phụ không. Ta đây liền chỉ ngươi vài chiêu”
Triệu Bắc hừ lạnh:” Tốt nhất như ngươi nói, đừng để mười hạng đầu cũng không tranh được”. Nói rồi hắn phất áo rời đi
Hừm, đứa trẻ này cũng không xấu, đặc biệt nhà còn rất có tiền.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương