Xuyên Không Ta Cùng Trùm Phản Diện HE!

Chương 5: Anh trai Trịnh Thái Anh! Socola và khoai môn!



Đúng là mua sắm giúp giảm stress mà! Dương vui vẻ xách quá trời túi đồ vừa shopping xong vào nhà. Bác quản gia chạy vội ra :

" Cậu chủ để tôi xách cho ạ! "

" Bác xách lên phòng hộ cháu ạ! Cảm ơn bác! "

" Vâng! "

Dương đưa túi đồ cho bác quản gia rồi thảnh thơi ngồi xuống sofa nghỉ ngơi.

" Gì đây Dương Dương? Nay tự nhiên đi mua sắm! Ý còn cắt tóc luôn rồi nè! "

Dương giật mình quay ra. Một cậu trai trẻ đang đi đến. Nếu như đoán không nhầm thì đó là Trịnh Thái Anh, anh trai của nguyên chủ vì ngoại hình hai người giống nhau phải đến 5 phần.

" Có gì đâu anh, để tóc dài nóng lắm nên mới đi cắt. Với tiện đi mua quần áo luôn! "

" Thật hông? Sao anh nhớ anh bảo mày đi cắt tóc nhiều lần lắm rồi mà mày có chịu đâu, còn quay ra dỗi ngược lại anh mày! "

Anh vừa nói vừa ngồi xuống ghế.

" Tại em nghĩ thông rồi! Cắt tóc đẹp trai giống anh trai đang là ca sĩ nổi tiếng của em hơn! "

" Cái thằng này... "

Anh cầm cái gối đập vô người Dương. Dương vui vẻ. Có vẻ như chỉ có mỗi nhân vật 9 thụ là lệch khỏi nguyên tác thôi à, còn các nhân vật khác vẫn y nguyên. Thái Anh được miêu tả là một người anh trai cực kì yêu thương em trai của mình. Nguyên chủ rất may mắn vì có gia đình đủ đầy lại còn rất yêu thương nguyên chủ nữa!

" Dương Dương! Có quán trà sữa mới mở gần chỗ công ty anh! Anh đi thử rồi ngon lắm! Đi uống trà sữa với anh đi! "



" Oke nè anh hai! "

" Đợi anh thay đồ một tý! "

Haizzz! Đúng là ca sĩ nổi tiếng, mỗi lần ra ngoài thì phải bịt kín chả khác nào ninja lead cả. Trong khi đợi Thái Anh thay đồ thì Dương đã chạy ra xe ngồi chờ sẵn. Được mời đi uống trà sữa tội gì không đi.

Một lúc sau Thái Anh mới ra. Anh mặc áo khoác, đeo khẩu trang, đội mũ, đeo kính râm,.... trông như sắp đi trộm chó.

Thái Anh đảm nhiệm công việc lái xe. Trong lúc lái anh trò chuyện vu vơ.

" Ủa nay mày không đi học hả? "

" Hí hí lâu lâu trốn học một tý thôi mà! "

" Chăm chỉ học hành lên á rồi sau lỡ như anh mày dính scandal mà sự nghiệp lụi tàn thì mày nuôi anh mày, hiểu không? "

" Yên tâm anh không cần lo! Anh trong sáng đáng yêu như này thì dính scandal gì được! "

" Lỡ đâu.... "

Thái Anh mở nhạc. Đương nhiên là bài hát mà anh hát rồi.

" Anh hai hát hay thật đấy! Nếu em mà hát hay như anh thì em cũng đi làm ca sĩ rồi! "

" Dương Dương hát hay mà! Một chín một mười với anh! Nếu muốn cứ làm ca sĩ đi anh nâng đỡ cho! "

" Thôi em cũng chả muốn tranh bát cơm với anh! "



" Vậy sau này em trai anh muốn làm gì nè? "

" Chắc là nhà thiết kế thời trang? "

" Cũng được! Làm thiết kế thời trang coi bộ cũng nhiều tiền lắm ớ! Có thế nuôi được anh mày! "

" Hí hí! "

Hai anh em nói chuyện vui vẻ làm Thái Anh tý thì quên đường đến quán trà sữa.

Quán trà sữa này trang trí màu sắc tươi sáng, trông rất bay bổng. Hai anh em vô quán, chọn một bàn khuất trong cùng. Lúc này Thái Anh mới cởi kính với khẩu trang ra nhưng không cởi mũ, ngồi ngược lại với cửa ra vào quán.

" Dương Dương uống trà sữa vị gì nè? "

" Xem nào, trà sữa vị socola đi ha! "

" Oke vậy thì anh mày uống trà sữa vị khoai môn! Có muốn gọi thêm bánh ngọt gì không nè? "

" Thôi uống trà sữa được òi! Ăn bánh nữa sợ béo! "

" Anh là ca sĩ anh còn không sợ béo, mày sợ cái gì? "

" Hí hí vậy thêm bánh kem socola đi ha! "

" Oke! "

Trong lúc đang đợi đồ uống lên, Uyên Dương để ý thấy hai người mới bước vào quán. Một người là thằng quỷ Địch Mộng Y, người còn lại vừa cao vừa đẹp trai với cái thần thái tỉ lệ thuận với giá bộ đồ đang mặc trên người thì khả năng cao là thằng cha công 9 Mặc Tư Hàn rồi. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!
Chương trước Chương tiếp