Yêu Lần Nữa
Chương 6: Bỏ thuốc
Ngọc Anh bước theo Khắc Hưng về dinh thự xa hoa của anh ta. Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực, vừa hồi hộp vừa lo lắng. Đây là cơ hội ngàn vàng để cô tìm tập tài liệu mật mà Khắc Hưng đang nắm giữ, thứ có thể vạch trần những việc làm đen tối của anh ta.
Bước vào căn phòng khách rộng lớn, Ngọc Anh cố gắng giữ bình tĩnh, quan sát mọi ngóc ngách. Kiếp trước cô đã từng đến đây không ít lần nên đối với nơi này cực kỳ quen thuộc. Anh ta có một căn phòng làm việc trên tầng hai, chỉ anh ta và một số cấp dưới thân tính được phép ra vào.
Khắc Hưng đang bận nghe điện thoại, tạo cơ hội cho cô lẻn vào thư phòng. Cô nhẹ nhàng mở cánh cửa gỗ lim nặng nề, bước vào căn phòng ngập tràn mùi giấy cũ và gỗ đàn hương. Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn bàn hắt lên những chồng tài liệu chất cao như núi.
Ngọc Anh bắt đầu lục tung từng tập, hy vọng tìm thấy thứ gì đó. Nhưng thời gian cứ trôi, cô vẫn không tìm được chút manh mối nào. Cảm giác lo lắng cùng gấp gáp khiến cô càng rối hơn. Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên ngoài cửa. Cô hoảng hốt núp sau một chiếc tủ lớn, trái tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Khắc Hưng bước vào thư phòng, ánh mắt sắc bén lướt qua từng ngóc ngách trong căn phòng. Ngọc Anh nín thở, cầu nguyện anh ta không phát hiện ra mình.
Anh ta dừng lại trước một chiếc tủ khác, mở ra và lấy ra một tập tài liệu. Sau khi xác định mọi thứ vẫn ở đấy, anh ta mới thở phào một hơi. Khắc Hưng cho rằng bản thân anh ta đã quá nhạy cảm. Đóng cửa rời khỏi thư phòng, tiếp tục đi tìm Ngọc Anh.
Ngọc Anh lúc này mới thả lỏng một chút. Cô nhanh chóng rời khỏi, chỉ sợ anh ta sẽ quay lại bất cứ lúc nào.
“Em đi đâu thế?” Anh ta hỏi, vừa nghe xong điện thoại đã không thấy Ngọc Anh đâu, anh ta đã tìm một vòng cũng không thấy.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh “Em tìm nhà vệ sinh. Nhà anh to quá, đi một vòng cũng không hết.”
“So với nhà em chắc cũng chẳng đáng nhắc tới.”
Khắc Hưng cười, nhà họ Lê đối với anh ta là một món hời lớn. Một trong những gia tộc lớn nhất ở thành phố, gia sản nhà họ Lê có mặt ở khắp nơi. Quan trọng là mạng lưới kinh doanh, cùng các mối quan hệ trong giới chính trị có thể giúp anh ta mở rộng đường dây của mình.
Ngọc Anh hừ lạnh, sao kiếp trước bản thân lại ngu ngốc như thế. Mỗi lời anh ta nói đều ám thị đến gia sản nhà mình, vậy mà cô còn mù quáng yêu anh ta đến chết đi sống lại.
“Không nói nữa, mau đến đây uống rượu.” Anh ta thúc giục.
Trong ly rượu sớm bị bỏ thuốc, Khắc Hưng muốn đánh nhanh thắng nhanh để gạo nấu thành cơm. Để thành công sớm cưới cô về làm vợ.
Điều này là chuyện mà Ngọc Anh không nghĩ tới, vì cô tự tin mọi chuyện sẽ diễn ra giống như những gì mình dự liệu. Cô cầm lấy ly vang, uống một ngụm. Lúc này mới phát hiện ra ánh mắt Khắc Hưng vẫn nhìn cô chăm chú.
Không đúng!
Ly rượu này….
Ngọc Anh cảm thấy cả người nóng lên, cô vội cầm lấy điện thoại trong túi xách lên. Điềm tĩnh ra vẻ không có chuyện gì nhưng thật chất trong lòng sớm đã hoảng loạn, rồi nhắn tin cầu cứu. Một lúc sau tiếng người ồn ào ngoài cổng xuất hiện, Khắc Hưng mất kiên nhẫn đi ra.
“Có chuyện gì vậy?” Khắc Hưng nhíu mày quát lớn.
Hai tên đàn ông dáng người cao to đang lớn tiếng chửi mắng. Dáng vẻ muốn sinh sự này khiến Khắc Hưng chau mày khó chịu, anh ta lấy điện thoại trong túi toang gọi cho đàn em của mình nhưng bị một người tiến lên giật lấy điện thoại.
Ngọc Anh cảm thấy cơ thể ngày một biến hóa khó chịu, cô cố gắng chạy khỏi biệt thự. Khắc Hưng lúc này bị vây bởi hai người đàn ông nhất thời không thể ngăn cản, đành trơ mắt nhìn miếng mồi ngon đã đến miệng chạy mất.
Tứ chi cô như thể rã rời, nặng trĩu như đeo đá, sức lực tan biến.
Ngọc Anh hoảng loạn chạy đến đường cái, không thể chịu được nữa ngã xuống đất. Lúc này một chiếc xe thể thao quen thuộc đổ ngay trước mặt. Sau khi nhìn thấy rõ người đang ngồi trong xe cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Bước vào căn phòng khách rộng lớn, Ngọc Anh cố gắng giữ bình tĩnh, quan sát mọi ngóc ngách. Kiếp trước cô đã từng đến đây không ít lần nên đối với nơi này cực kỳ quen thuộc. Anh ta có một căn phòng làm việc trên tầng hai, chỉ anh ta và một số cấp dưới thân tính được phép ra vào.
Khắc Hưng đang bận nghe điện thoại, tạo cơ hội cho cô lẻn vào thư phòng. Cô nhẹ nhàng mở cánh cửa gỗ lim nặng nề, bước vào căn phòng ngập tràn mùi giấy cũ và gỗ đàn hương. Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn bàn hắt lên những chồng tài liệu chất cao như núi.
Ngọc Anh bắt đầu lục tung từng tập, hy vọng tìm thấy thứ gì đó. Nhưng thời gian cứ trôi, cô vẫn không tìm được chút manh mối nào. Cảm giác lo lắng cùng gấp gáp khiến cô càng rối hơn. Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên ngoài cửa. Cô hoảng hốt núp sau một chiếc tủ lớn, trái tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Khắc Hưng bước vào thư phòng, ánh mắt sắc bén lướt qua từng ngóc ngách trong căn phòng. Ngọc Anh nín thở, cầu nguyện anh ta không phát hiện ra mình.
Anh ta dừng lại trước một chiếc tủ khác, mở ra và lấy ra một tập tài liệu. Sau khi xác định mọi thứ vẫn ở đấy, anh ta mới thở phào một hơi. Khắc Hưng cho rằng bản thân anh ta đã quá nhạy cảm. Đóng cửa rời khỏi thư phòng, tiếp tục đi tìm Ngọc Anh.
Ngọc Anh lúc này mới thả lỏng một chút. Cô nhanh chóng rời khỏi, chỉ sợ anh ta sẽ quay lại bất cứ lúc nào.
“Em đi đâu thế?” Anh ta hỏi, vừa nghe xong điện thoại đã không thấy Ngọc Anh đâu, anh ta đã tìm một vòng cũng không thấy.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh “Em tìm nhà vệ sinh. Nhà anh to quá, đi một vòng cũng không hết.”
“So với nhà em chắc cũng chẳng đáng nhắc tới.”
Khắc Hưng cười, nhà họ Lê đối với anh ta là một món hời lớn. Một trong những gia tộc lớn nhất ở thành phố, gia sản nhà họ Lê có mặt ở khắp nơi. Quan trọng là mạng lưới kinh doanh, cùng các mối quan hệ trong giới chính trị có thể giúp anh ta mở rộng đường dây của mình.
Ngọc Anh hừ lạnh, sao kiếp trước bản thân lại ngu ngốc như thế. Mỗi lời anh ta nói đều ám thị đến gia sản nhà mình, vậy mà cô còn mù quáng yêu anh ta đến chết đi sống lại.
“Không nói nữa, mau đến đây uống rượu.” Anh ta thúc giục.
Trong ly rượu sớm bị bỏ thuốc, Khắc Hưng muốn đánh nhanh thắng nhanh để gạo nấu thành cơm. Để thành công sớm cưới cô về làm vợ.
Điều này là chuyện mà Ngọc Anh không nghĩ tới, vì cô tự tin mọi chuyện sẽ diễn ra giống như những gì mình dự liệu. Cô cầm lấy ly vang, uống một ngụm. Lúc này mới phát hiện ra ánh mắt Khắc Hưng vẫn nhìn cô chăm chú.
Không đúng!
Ly rượu này….
Ngọc Anh cảm thấy cả người nóng lên, cô vội cầm lấy điện thoại trong túi xách lên. Điềm tĩnh ra vẻ không có chuyện gì nhưng thật chất trong lòng sớm đã hoảng loạn, rồi nhắn tin cầu cứu. Một lúc sau tiếng người ồn ào ngoài cổng xuất hiện, Khắc Hưng mất kiên nhẫn đi ra.
“Có chuyện gì vậy?” Khắc Hưng nhíu mày quát lớn.
Hai tên đàn ông dáng người cao to đang lớn tiếng chửi mắng. Dáng vẻ muốn sinh sự này khiến Khắc Hưng chau mày khó chịu, anh ta lấy điện thoại trong túi toang gọi cho đàn em của mình nhưng bị một người tiến lên giật lấy điện thoại.
Ngọc Anh cảm thấy cơ thể ngày một biến hóa khó chịu, cô cố gắng chạy khỏi biệt thự. Khắc Hưng lúc này bị vây bởi hai người đàn ông nhất thời không thể ngăn cản, đành trơ mắt nhìn miếng mồi ngon đã đến miệng chạy mất.
Tứ chi cô như thể rã rời, nặng trĩu như đeo đá, sức lực tan biến.
Ngọc Anh hoảng loạn chạy đến đường cái, không thể chịu được nữa ngã xuống đất. Lúc này một chiếc xe thể thao quen thuộc đổ ngay trước mặt. Sau khi nhìn thấy rõ người đang ngồi trong xe cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương