Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi

Chương 43: "Quà sinh Nhật" của anh hay của cô.



Sau khi ăn bữa tối và dọn dẹp xong Anna đi vào phòng ngủ định lấy đồ đi tắm rửa, khi mở cửa phòng ra cô nhìn thấy phía trong cũng được Phúc Hưng trang trí.

Ở cửa kính nhìn ra ngoài ban công được anh treo bong bóng thành hình trái tim, ở giữa là tấm hình của hai người lúc đi chơi ở Nhật được anh rửa to ra treo lên.

Ở trên giường được Phúc Hưng rãi cánh hoa hồng thành hình trái tim, nhìn y như phòng dành cho cô dâu và chú rể.

Anna còn chưa hết bất ngờ với những thứ anh làm thì Phúc Hưng đi đến ôm cô từ phía sau anh hỏi:

-Đẹp không?

Cô theo cảm tính mà gật đầu bởi vì thật sự anh chuẩn bị mọi thứ quá đẹp rồi, lúc này Phúc Hưng đeo lên cổ của cô một sợi dây chuyền và mặt dây chuyền chính là chiếc nhẫn cưới của cô, anh nói:

-Đây là nhẫn cưới của em, nhẫn của anh thì anh luôn đeo rồi còn chiếc nhẫn này anh hi vọng đến khi em nhớ lại sẽ đeo nó.

Anna nhìn xuống thì thấy bên trong chiếc nhẫn còn có tên cô và anh cùng với ngày tháng, cô hỏi:

-Còn bên trong đây là gì?

Phúc Hưng mỉm cười hôn lên má cô một cái, anh cầm chiếc nhẫn lên chỉ vào nói:

Đây là tên và ngày cưới của chúng ta, khi tai nạn xảy ra anh đã đem cặp nhẫn cưới của chúng ta đi nhờ thợ khắc vào để nhớ ngày kỷ niệm này.À, ra là vậy.Anna gật đầu tỏ vẻ đã hiểu và nhìn ngắm chiếc nhẫn cưới xem mình có ấn tượng nào không? Phúc Hưng quay qua nói nhỏ vào tai cô:

-Nên vợ à, anh là chồng của em thật và anh rất yêu em, theo anh trở về được không em.

Anna quay qua định trả lời anh thì bất ngờ bị Phúc Hưng hôn lên môi cô, vòng tay ôm cô siết chặt và một tay xoay mặt cô qua để thuận tiện cho anh hôn.

Cô quá bất ngờ định mở miệng ra từ chối thì một lần nữa anh đi vào bên trong khám phá, Anna đã bị anh hôn rất nhiều lần và cô dường như đã quen với nụ hôn của anh, mà theo anh dẫn dắt không từ chối anh nữa.



Hôn một lúc thì Phúc Hưng cảm thấy không đủ, anh từ từ xoay người cô lại và tiến đến giường ngủ, Anna bị chìm đắm trong nụ hôn của anh mà không hề cảnh giác.

Đến khi lưng cô chạm xuống giường thì Anna mới nhớ lại và đẩy anh ra nói:

-Anh không được.

Lúc này mà nói không được với Phúc Hưng thì cô nghĩ anh sẽ bỏ qua sao? Anh cúi xuống hôn lên cổ cô và trả lời:

Được hết chúng ta đều là người trưởng thành huống chi anh là chồng hợp pháp của em nên không có gì là không được cả.Nhưng mà... ưm...Để chặn cô lại không được nói lời từ chối với anh nữa, Phúc Hưng đã hôn lên môi cô và từ từ câu dẫn cô nữa, tay anh từ từ mở từng nút áo sơ mi của cô ra:

Anna gấp gáp nắm tay anh lại và đẩy anh ra nói:

-Anh không được thật mà.

Phúc Hưng gục đầu xuống tựa trán mình lên trán cô nói:

Vợ ơi, anh đã nhịn hơn một năm rồi mấy tuần nay ở bên em anh cũng đã cố kìm chế lắm rồi, hôm nay coi như phần thưởng cho anh đi được không em.Nhưng mà...

Anh hôn nhẹ lên môi cô một cái nói:

-Nha vợ ơi, anh xin được không?

Thế là cuối cùng Anna cũng bị anh dụ dỗ mà gật đầu đồng ý, vậy kết cuộc là sinh Nhật của cô mà ai là người nhận quà đây.

Khi được sự đồng ý của cô rồi thì anh rất nhanh chóng cởi bỏ tất cả quần áo của hai người, mặc dù trước đây hai người là vợ chồng chuyện gần gũi không phải là chưa từng làm.



Nhưng Anna đã mất trí nhớ nên hôm nay giống như là lần đầu tiên của cô vậy, cô ngại ngùng che đi ngực mình khi anh cởi bỏ lớp phòng thủ phía trên của cô.

Anh mỉm cười hôn cô một cái nói:

Em ngại ngùng gì chứ đâu phải là anh chưa từng làm chuyện này với em đâu.Nhưng...nhưng mà em không nhớ...đây là lần đầu của em.Được rồi, là lần đầu của em để anh thương được không?Vừa nói anh vừa kéo tay cô ra khỏi nơi đẩy đà của Anna, nơi mà anh đã lâu rồi không chạm vào thật sự rất nhớ.

Để hai tay cô câu vào cổ mình anh nói:

-Vần đẹp như trước đây vợ của anh thật đáng yêu.

Vừa nói xong anh liền cúi xuống ngậm lấy một bên mà mút, Anna lại rất lạ lẫm với cảm giác này tay cô đang vào tóc anh mà xoa nhẹ cô rên lên:

-Um... anh... ưm....

Nghe được âm thanh dịu dàng của cô càng cổ vũ anh hơn, Phúc Hưng vừa hôn vừa xoa bóp nhẹ nhàng một bên cho Anna cảm giác dễ chịu nhất.

Một tay anh đi xuống và cởi bỏ lớp phòng thủ cuối cùng của cô, Anna đã không còn tâm trí để ngăn cản anh nữa.

Đến khi cô tỉnh táo hơn là lúc Phúc Hưng đi vào trong cô, Anna chỉ kịp rên lên một tiếng:

Áaaa....ưm...Hưm....Anh cũng khó khăn để đi vào cô đến khi hai người đã hòa làm một rồi, Phúc Hưng cúi xuống nói nhỏ vào vành tai mẫn cảm của cô:

Vợ yêu lâu rồi không làm nơi đó của em thật chặt giống như lần đầu tiên của chúng ta ở Nhật vậy, em thật đáng yêu.Anh đừng có nói nữa mà.

Cô ngại ngùng vừa nói vừa lấy tay che mặt lại, anh vừa mở tay cô ra nói tiếp:

Được thôi anh sẽ không nói mà anh làm.Um....anh...ưm...nhẹ thôi...Và rồi Phúc Hưng thật sự không nói mà chỉ làm thôi, rồi y như rằng Anna không còn biết là anh làm bao nhiêu lần nữa, chỉ biết là khi cô mệt quá và thiếp đi thì anh vẫn còn chưa dừng lại.
Chương trước Chương tiếp