Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 63: An ủi
Purity nhìn thẳng vào mắt Black Lady thổn thức nói. Black Lady có thể tin tưởng một người ngoài nhưng đứa cháu gái của mình thì không thể tin tưởng được hay sao? Purity đã rất lo lắng cho Black Lady. Nàng dùng hết mọi thủ đoạn, chạy đôn chạy đáo vì lo lắng cho Black Lady. Thậm chí đây là lần đầu tiên trong đời mình nàng bị mẹ mắng, cũng chỉ vì nàng muốn tìm cách giúp đỡ cho Black Lady.
- Ngoại tôn đã làm tất cả những gì ngoại tôn có thể làm vì ngoại tổ mẫu. Vậy mà ngoại tổ mẫu thà chia sẻ chuyện quan trọng như vậy với một người ngoài chứ không muốn chia sẻ với ngoại tôn. - Purity nói.
Giọng nàng run run như muốn khóc rồi, ngay cả đôi mắt cũng ngấn nước. Black Lady nhìn thấy đã xót xa, muốn ôm nàng vào lòng an ủi. Ngay cả Frediano cũng kinh ngạc không thôi. Không ngờ tiểu nha đầu ngoài mặt quật cường như vậy mà nội tâm lại mỏng manh đến thế. Xem ra là hắn không hiểu rõ nàng rồi.
Là ta ngăn cản Black Lady nói cho tiểu thư biết. Ta chỉ sợ tiểu thư tuổi trẻ hiếu thắng sẽ để bản thân gặp nguy hiểm mà thôi. Hơn nữa, tiểu thư còn trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều ta cũng chỉ là lo lắng cho tiểu thư. - Frediano lên tiếng, thay Black Lady giải thích với Purity.Ngài quen biết ta được bao nhiêu ngày chứ? Lấy tự tin ở đâu ra mà có thể khẳng định như vậy?Hắn bị nàng nói đến cứng họng luôn rồi. Quả thật, thời gian hai người quen biết nhau chẳng tính là nhiều. Hắn cũng chẳng biết hắn lấy tự tin ở đâu ra mà cảm thấy bản thân hiểu rõ nàng. Bởi vì lần đầu tiên gặp nàng, hắn nhìn thấy nàng một thân bạch y lại nhiễm dòng máu màu xanh ngọc. Vậy mà nàng vẫn liều mạng cứu hắn. Bộ dạng lúc đó của nàng thật sự đã khắc sâu vào lòng hắn. Hắn chỉ sợ nàng mạo hiểm thêm lần nữa. Hắn sợ hắn không thể bảo vệ được cho nàng.
Ta... chỉ lo tiểu thư gặp nguy hiểm. - Frediano khẽ nói.Vậy thì cảm ơn ngài đã quan tâm đến ta. Nhưng dường như ngài quan tâm hơi thừa thãi rồi.Purity nhìn lướt qua Frediano, ánh mắt lạnh đi vài phần. Hắn nhìn mà thấy chạnh lòng, xem ra phải mất rất nhiều công sức thì tiểu cô nương này mới chịu tha thứ cho hắn.
Vậy nên mọi người đã cho người bảo vệ trái tim của đại dương đúng không? - Purity hỏi.Phải! - Black Lady thừa nhận. - Người của ngài Frediano đã lập một pháp trận xung quanh trái tim của đại dương, đồng thời họ cũng canh gác ở đấy. Dù sao thì chỉ có hôm nay, bọn chúng mới có thể lấy được trái tim của đại dương.Black Lady là Nữ thần Biển Đen đen không phải vì nàng bảo hộ cho vùng biển Đen mà nàng chính là vùng biển
Đen đó. Black Lady là linh hồn được tạo ra từ sự hấp thụ ánh trăng của vùng biển Đen. Cứ đều đặn mỗi năm, trái tim của biển Đen sẽ được mở ra để hấp thụ ánh trăng một lần nữa, đảm bảo sức mạnh cho Black Lady. Trái tim của đại dương hay nói cách khác cũng chính là trái tim của Black Lady. Một người nếu mất đi trái tim thì làm sao có thể sống tiếp được? Lời đe dọa này thực chất là đe dọa tính mạng của nàng.
- Purity à! - Black Lady cẩn thận dò hỏi. - Nếu con đã biết cả rồi thì liệu con có muốn giúp sức không? Ta biết con là một mầm non tài năng Purity ạ. Arianwen đánh giá con rất cao. Nếu như có sự giúp đỡ của con thì ta thiết nghĩ kế hoạch của bọn chúng sẽ không thành công đâu.
Ngoại tổ mẫu thật sự cần đến ngoại tôn sao? Hay là chỉ muốn an ủi ngoại tôn thôi? - Purity buồn bã nói.Nàng cúi mặt xuống, mi mắt cũng cụp xuống. Gương mặt yêu kiều lộ ra một nụ cười buồn đầy miễn cưỡng. Người ngoài nhìn vào cũng phải xót xa.
Black Lady chau mày, đầu chân mày hạ xuống. Nàng mím môi, muốn lựa lời an ủi cháu gái thì có người cắt ngang lời nói của nàng.
Hắn xoa đầu Purity một cách mạnh bạo, làm rối hết mái tóc đỏ của nàng rồi nói:
- Ta dùng mạng sống này để cam đoan với tiểu thư, tiểu thư chính là mầm non tốt nhất mà ta từng gặp.
Nàng ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn hắn. Hắn không còn vẻ kiêu ngạo, cao lãnh như trước đây nữa, thay vào đó là một bộ dạng ôn nhu. Hắn mỉm cười nhìn nàng, dịu dàng như tia nắng mùa thu sưởi ấm lòng người. Trong ánh mắt của hắn đầy vẻ yêu thương, chính nàng cũng thấy cảm động.
Vậy thì cứ quyết định như thế nhé! - Black Lady nói. - Ta rất vui nếu con bảo vệ ta, Purity ạ.Vâng. - Purity lau nước mắt, nói. - Ngoại tôn sẽ không để ngoại tổ mẫu thất vọng đâu!Được rồi. - Frediano lên tiếng nói. - Nếu chuyện gia đình của các vị đã được giải quyết xong vậy thì đến lượt ta nhé! Cảm phiền Black Lady hãy ra ngoài đợi một lát vậy. Ta có một chút việc muốn nói riêng với cháu gái của người.Black Lady nhìn từ Frediano sang Purity. Tuy nàng cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng cũng nghe theo. Nàng rời đi, để lại căn phòng yên tĩnh cho ba người họ nói chuyện.
Frediano im lặng khi nói gì, trực tiếp đi đến chỗ một cái rương. Hắn mở rương ra, lục lọi gì đó. Purity thấy hắn chẳng nói gì thì đứng đó, những ngón tay thon thả nắm chặt lấy tà váy, đôi môi căng mọng mím lại. Trong lòng nàng rối bời không thôi.
Frediano chẳng thèm nói lấy một lời, hắn chìa một bộ y phục ra trước mặt Purity. Purity không hiểu ý định của hắn, nhất thời không phản ứng kịp. Hắn liền giải thích:
- Chẳng phải tiểu thư muốn tham gia giúp sức hay sao? Thay bộ y phục này vào rồi chúng ta nói tiếp!
- Ngoại tôn đã làm tất cả những gì ngoại tôn có thể làm vì ngoại tổ mẫu. Vậy mà ngoại tổ mẫu thà chia sẻ chuyện quan trọng như vậy với một người ngoài chứ không muốn chia sẻ với ngoại tôn. - Purity nói.
Giọng nàng run run như muốn khóc rồi, ngay cả đôi mắt cũng ngấn nước. Black Lady nhìn thấy đã xót xa, muốn ôm nàng vào lòng an ủi. Ngay cả Frediano cũng kinh ngạc không thôi. Không ngờ tiểu nha đầu ngoài mặt quật cường như vậy mà nội tâm lại mỏng manh đến thế. Xem ra là hắn không hiểu rõ nàng rồi.
Là ta ngăn cản Black Lady nói cho tiểu thư biết. Ta chỉ sợ tiểu thư tuổi trẻ hiếu thắng sẽ để bản thân gặp nguy hiểm mà thôi. Hơn nữa, tiểu thư còn trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều ta cũng chỉ là lo lắng cho tiểu thư. - Frediano lên tiếng, thay Black Lady giải thích với Purity.Ngài quen biết ta được bao nhiêu ngày chứ? Lấy tự tin ở đâu ra mà có thể khẳng định như vậy?Hắn bị nàng nói đến cứng họng luôn rồi. Quả thật, thời gian hai người quen biết nhau chẳng tính là nhiều. Hắn cũng chẳng biết hắn lấy tự tin ở đâu ra mà cảm thấy bản thân hiểu rõ nàng. Bởi vì lần đầu tiên gặp nàng, hắn nhìn thấy nàng một thân bạch y lại nhiễm dòng máu màu xanh ngọc. Vậy mà nàng vẫn liều mạng cứu hắn. Bộ dạng lúc đó của nàng thật sự đã khắc sâu vào lòng hắn. Hắn chỉ sợ nàng mạo hiểm thêm lần nữa. Hắn sợ hắn không thể bảo vệ được cho nàng.
Ta... chỉ lo tiểu thư gặp nguy hiểm. - Frediano khẽ nói.Vậy thì cảm ơn ngài đã quan tâm đến ta. Nhưng dường như ngài quan tâm hơi thừa thãi rồi.Purity nhìn lướt qua Frediano, ánh mắt lạnh đi vài phần. Hắn nhìn mà thấy chạnh lòng, xem ra phải mất rất nhiều công sức thì tiểu cô nương này mới chịu tha thứ cho hắn.
Vậy nên mọi người đã cho người bảo vệ trái tim của đại dương đúng không? - Purity hỏi.Phải! - Black Lady thừa nhận. - Người của ngài Frediano đã lập một pháp trận xung quanh trái tim của đại dương, đồng thời họ cũng canh gác ở đấy. Dù sao thì chỉ có hôm nay, bọn chúng mới có thể lấy được trái tim của đại dương.Black Lady là Nữ thần Biển Đen đen không phải vì nàng bảo hộ cho vùng biển Đen mà nàng chính là vùng biển
Đen đó. Black Lady là linh hồn được tạo ra từ sự hấp thụ ánh trăng của vùng biển Đen. Cứ đều đặn mỗi năm, trái tim của biển Đen sẽ được mở ra để hấp thụ ánh trăng một lần nữa, đảm bảo sức mạnh cho Black Lady. Trái tim của đại dương hay nói cách khác cũng chính là trái tim của Black Lady. Một người nếu mất đi trái tim thì làm sao có thể sống tiếp được? Lời đe dọa này thực chất là đe dọa tính mạng của nàng.
- Purity à! - Black Lady cẩn thận dò hỏi. - Nếu con đã biết cả rồi thì liệu con có muốn giúp sức không? Ta biết con là một mầm non tài năng Purity ạ. Arianwen đánh giá con rất cao. Nếu như có sự giúp đỡ của con thì ta thiết nghĩ kế hoạch của bọn chúng sẽ không thành công đâu.
Ngoại tổ mẫu thật sự cần đến ngoại tôn sao? Hay là chỉ muốn an ủi ngoại tôn thôi? - Purity buồn bã nói.Nàng cúi mặt xuống, mi mắt cũng cụp xuống. Gương mặt yêu kiều lộ ra một nụ cười buồn đầy miễn cưỡng. Người ngoài nhìn vào cũng phải xót xa.
Black Lady chau mày, đầu chân mày hạ xuống. Nàng mím môi, muốn lựa lời an ủi cháu gái thì có người cắt ngang lời nói của nàng.
Hắn xoa đầu Purity một cách mạnh bạo, làm rối hết mái tóc đỏ của nàng rồi nói:
- Ta dùng mạng sống này để cam đoan với tiểu thư, tiểu thư chính là mầm non tốt nhất mà ta từng gặp.
Nàng ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn hắn. Hắn không còn vẻ kiêu ngạo, cao lãnh như trước đây nữa, thay vào đó là một bộ dạng ôn nhu. Hắn mỉm cười nhìn nàng, dịu dàng như tia nắng mùa thu sưởi ấm lòng người. Trong ánh mắt của hắn đầy vẻ yêu thương, chính nàng cũng thấy cảm động.
Vậy thì cứ quyết định như thế nhé! - Black Lady nói. - Ta rất vui nếu con bảo vệ ta, Purity ạ.Vâng. - Purity lau nước mắt, nói. - Ngoại tôn sẽ không để ngoại tổ mẫu thất vọng đâu!Được rồi. - Frediano lên tiếng nói. - Nếu chuyện gia đình của các vị đã được giải quyết xong vậy thì đến lượt ta nhé! Cảm phiền Black Lady hãy ra ngoài đợi một lát vậy. Ta có một chút việc muốn nói riêng với cháu gái của người.Black Lady nhìn từ Frediano sang Purity. Tuy nàng cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng cũng nghe theo. Nàng rời đi, để lại căn phòng yên tĩnh cho ba người họ nói chuyện.
Frediano im lặng khi nói gì, trực tiếp đi đến chỗ một cái rương. Hắn mở rương ra, lục lọi gì đó. Purity thấy hắn chẳng nói gì thì đứng đó, những ngón tay thon thả nắm chặt lấy tà váy, đôi môi căng mọng mím lại. Trong lòng nàng rối bời không thôi.
Frediano chẳng thèm nói lấy một lời, hắn chìa một bộ y phục ra trước mặt Purity. Purity không hiểu ý định của hắn, nhất thời không phản ứng kịp. Hắn liền giải thích:
- Chẳng phải tiểu thư muốn tham gia giúp sức hay sao? Thay bộ y phục này vào rồi chúng ta nói tiếp!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương