Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 64: Ghét bỏ
Purity nhận lấy bộ y phục xong liền lạnh lùng đuổi Frediano ra khỏi phòng. Hắn cũng rất ngoan ngoãn nghe lời nàng, không hề có ý định chống đối. Dù sao thì nàng cũng đang tức giận, hắn tuyệt đối không muốn chọc vào ngọn núi lửa có khả năng phun trào bất cứ lúc nào này.
Đợi đến khi Frediano đi ra ngoài, Purity mới thèm nhìn đến bộ y phục hắn đưa cho. Một bộ y phục đen, giống với bộ y phục hắn đang mặc trên người. Mặc vào trông chẳng khác gì một tên trộm. Purity không để ý đến vấn đề này lắm vì đối với nàng nó không phải một vấn đề lớn. Ngược lại thì Karen lại cảm thấy đó là một vấn đề rất lớn.
Con quạ ngốc liên tục càu nhàu về y phục của nó. Purity không nhịn được nữa. Nàng đây là bị ép phải lên tiếng:
- Nếu ngươi đã không muốn mặc y phục này vậy chi bằng biến trở lại thành quạ đi! Ta có thể mang ngươi theo bên mình. Sẵn tiện cũng canh chừng không để ngươi gây rắc rối.
Karen nghe Purity nói vậy thì như bắt được vàng, rất hài lòng biến trở về hình dạng cũ. Thật ra Purity cũng không thể trách Karen. Cũng không biết vì sao nhưng mấy ngày gần đây thân thể của Karen luôn mệt mỏi, thân quạ uể oải chẳng muốn động đến việc gì. Biến trở lại hình dạng cũ cũng tốt. Giúp nàng tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Purity thấy Karen chủ động nghe lời như vậy thì có chút bất ngờ. Nàng còn tưởng con quạ nhỏ này sẽ bướng bỉnh tranh cãi với nàng một lúc cơ. Nàng đâu có biết rằng lời nàng vừa nói ra vừa hay rất hợp ý nó.
Karen kiêu hãnh đậu lên vai Purity, còn không quên đứng ở đó chải chuốt. Purity cũng không thèm để ý đến nó, đang lúc chỉnh trang lại y phục thì nàng chợt nghĩ đến chuyện gì đó, nói:
- Hình như là quạ không thể thở dưới nước được nhỉ?
Lời này của nàng nói ra làm động tác chải chuốt của Karen cứng đờ. Purity nói đúng! Karen vốn là một con quạ, lúc ở hình người còn có thể chăm chế ở dưới nước được một lúc. Nay đã trở về hình quạ rồi thì phải làm thế nào bây giờ?
Karen dùng đôi mắt long lanh nước khẩn cầu nhìn Purity. Purity hiểu nó muốn cầu xin điều gì nhưng nàng giả ngốc nói:
- Ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì đây?
Nàng giả vờ cũng thật tốt, nhìn qua thật sự rất giống như nàng chẳng biết gì. Karen ngại ngần xin xỏ:
Chủ nhân có thể giúp thần không? Thần sẽ chết ngạt mất! Chủ nhân nhẫn tâm sao?Đúng là ta có thể nhẫn tâm như vậy! Cảm ơn ngươi vì đã nhắc nhở ta nhé!Karen nghe Purity nói vậy thì đau lòng muốn khóc luôn rồi, đôi mắt rưng rưng. Purity không trêu chọc nó nữa.
Nàng tạo ra một quả cầu nước, bên trong chứa đầy không khí rồi nước nó lại. Nhân lúc Karen vẫn còn đang bối rối, Purity cúi người xuống, mắt người mắt quạ nhìn nhau chằm chằm. Purity cười tủm tỉm nói:
- Cẩn thận cái mỏ nếu như ngươi vẫn còn quý tính mạng của mình!
Karen nghe đến đây thì sợ đến toát cả mồ hôi quạ luôn rồi, điên cuồng gật đầu, không dám làm loạn nữa. Purity nhìn cảnh này mà cười thầm trong lòng. Con quạ nhỏ này tuy hành xử lỗ mãng nhưng lá gan cũng nhỏ lắm. Nàng vừa mới dọa nó một chút thì nó đã ngoan ngoãn không gây rối nữa rồi.
Purity cùng Karen đi ra ngoài. Đối diện với cánh cửa là một nam nhân mặc y phục đen, nam nhân nọ khoanh tay lại lười biếng dựa vào tường. Hắn thấy hai nàng bước ra thì liền lên tiếng phàn nàn:
- Nữ nhân các cô thay y phục cũng thật lâu!
Purity vẫn còn rất giận chuyện ban nãy Frediano và Black Lady thông đồng với nhau giấu giếm nàng nên cũng không có ý định nể mặt Frediano. Nàng khoanh tay lại, hất mặt lên ra vẻ khiêu khích hắn rồi nói:
Nếu ngài cảm thấy bản thân không đợi được thì đừng đợi!Ta... Ta không có ý đó. - Frediano lúng túng nói.Frediano cứ ngỡ rằng Purity ở bên trong lâu như vậy tức là nàng đã bình tâm lại rồi chứ. Hắn thật sự không ngờ rằng nàng vẫn còn tức giận như vậy. Xem ra đúng thật là hắn không hiểu được tâm tư của nữ nhân rồi!
- Tiểu thư... vẫn còn giận ta sao? - Hắn ấp úng hỏi.
Lời này còn phải hỏi ư? Frediano cố ý giấu giếm Purity một việc lớn như vậy, nếu nói nàng không tức giận thì chính là nói dối! Nhưng với một người kiêu ngạo có thừa như Purity thì bảo nàng thừa nhận còn khó hơn lên trời.
- Ngài là thần Chấp Pháp, còn ta chỉ là một học viên bình thường của Học viện, quyết định của ngài, ta nào dám ý kiền cơ chứ.
Frediano bị Purity nói đến mức không biết đáp trả như thế nào luôn rồi, hắn chỉ đành im lặng không dám nói thêm lời nào nữa. Nữ nhân khi tức giận cũng thật đáng sợ. Mặc dù Frediano quen biết Ark đã nhiều năm, cũng hiếu rõ tính tình kiêu ngạo, bướng bỉnh đặc trưng của một vị thần sử dụng sức mạnh nguyên tố lửa như Ark nhưng, hắn cũng không ngờ hổ phụ sinh hổ tử, Purity còn ngang bướng, cao ngạo hơn Ark nhiều. Frediano lại không phải người biết ăn nói nên chỉ biết im lặng để không chọc giận nàng.
Tiểu thư Purity, mời.Hừ! - Purity lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng rồi ngoảnh mặt đi thẳng.Frediano cũng không dám quở trách nàng bất kính với trưởng bối. Xem như là hắn tự làm tự chịu vậy.
Đợi đến khi Frediano đi ra ngoài, Purity mới thèm nhìn đến bộ y phục hắn đưa cho. Một bộ y phục đen, giống với bộ y phục hắn đang mặc trên người. Mặc vào trông chẳng khác gì một tên trộm. Purity không để ý đến vấn đề này lắm vì đối với nàng nó không phải một vấn đề lớn. Ngược lại thì Karen lại cảm thấy đó là một vấn đề rất lớn.
Con quạ ngốc liên tục càu nhàu về y phục của nó. Purity không nhịn được nữa. Nàng đây là bị ép phải lên tiếng:
- Nếu ngươi đã không muốn mặc y phục này vậy chi bằng biến trở lại thành quạ đi! Ta có thể mang ngươi theo bên mình. Sẵn tiện cũng canh chừng không để ngươi gây rắc rối.
Karen nghe Purity nói vậy thì như bắt được vàng, rất hài lòng biến trở về hình dạng cũ. Thật ra Purity cũng không thể trách Karen. Cũng không biết vì sao nhưng mấy ngày gần đây thân thể của Karen luôn mệt mỏi, thân quạ uể oải chẳng muốn động đến việc gì. Biến trở lại hình dạng cũ cũng tốt. Giúp nàng tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Purity thấy Karen chủ động nghe lời như vậy thì có chút bất ngờ. Nàng còn tưởng con quạ nhỏ này sẽ bướng bỉnh tranh cãi với nàng một lúc cơ. Nàng đâu có biết rằng lời nàng vừa nói ra vừa hay rất hợp ý nó.
Karen kiêu hãnh đậu lên vai Purity, còn không quên đứng ở đó chải chuốt. Purity cũng không thèm để ý đến nó, đang lúc chỉnh trang lại y phục thì nàng chợt nghĩ đến chuyện gì đó, nói:
- Hình như là quạ không thể thở dưới nước được nhỉ?
Lời này của nàng nói ra làm động tác chải chuốt của Karen cứng đờ. Purity nói đúng! Karen vốn là một con quạ, lúc ở hình người còn có thể chăm chế ở dưới nước được một lúc. Nay đã trở về hình quạ rồi thì phải làm thế nào bây giờ?
Karen dùng đôi mắt long lanh nước khẩn cầu nhìn Purity. Purity hiểu nó muốn cầu xin điều gì nhưng nàng giả ngốc nói:
- Ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì đây?
Nàng giả vờ cũng thật tốt, nhìn qua thật sự rất giống như nàng chẳng biết gì. Karen ngại ngần xin xỏ:
Chủ nhân có thể giúp thần không? Thần sẽ chết ngạt mất! Chủ nhân nhẫn tâm sao?Đúng là ta có thể nhẫn tâm như vậy! Cảm ơn ngươi vì đã nhắc nhở ta nhé!Karen nghe Purity nói vậy thì đau lòng muốn khóc luôn rồi, đôi mắt rưng rưng. Purity không trêu chọc nó nữa.
Nàng tạo ra một quả cầu nước, bên trong chứa đầy không khí rồi nước nó lại. Nhân lúc Karen vẫn còn đang bối rối, Purity cúi người xuống, mắt người mắt quạ nhìn nhau chằm chằm. Purity cười tủm tỉm nói:
- Cẩn thận cái mỏ nếu như ngươi vẫn còn quý tính mạng của mình!
Karen nghe đến đây thì sợ đến toát cả mồ hôi quạ luôn rồi, điên cuồng gật đầu, không dám làm loạn nữa. Purity nhìn cảnh này mà cười thầm trong lòng. Con quạ nhỏ này tuy hành xử lỗ mãng nhưng lá gan cũng nhỏ lắm. Nàng vừa mới dọa nó một chút thì nó đã ngoan ngoãn không gây rối nữa rồi.
Purity cùng Karen đi ra ngoài. Đối diện với cánh cửa là một nam nhân mặc y phục đen, nam nhân nọ khoanh tay lại lười biếng dựa vào tường. Hắn thấy hai nàng bước ra thì liền lên tiếng phàn nàn:
- Nữ nhân các cô thay y phục cũng thật lâu!
Purity vẫn còn rất giận chuyện ban nãy Frediano và Black Lady thông đồng với nhau giấu giếm nàng nên cũng không có ý định nể mặt Frediano. Nàng khoanh tay lại, hất mặt lên ra vẻ khiêu khích hắn rồi nói:
Nếu ngài cảm thấy bản thân không đợi được thì đừng đợi!Ta... Ta không có ý đó. - Frediano lúng túng nói.Frediano cứ ngỡ rằng Purity ở bên trong lâu như vậy tức là nàng đã bình tâm lại rồi chứ. Hắn thật sự không ngờ rằng nàng vẫn còn tức giận như vậy. Xem ra đúng thật là hắn không hiểu được tâm tư của nữ nhân rồi!
- Tiểu thư... vẫn còn giận ta sao? - Hắn ấp úng hỏi.
Lời này còn phải hỏi ư? Frediano cố ý giấu giếm Purity một việc lớn như vậy, nếu nói nàng không tức giận thì chính là nói dối! Nhưng với một người kiêu ngạo có thừa như Purity thì bảo nàng thừa nhận còn khó hơn lên trời.
- Ngài là thần Chấp Pháp, còn ta chỉ là một học viên bình thường của Học viện, quyết định của ngài, ta nào dám ý kiền cơ chứ.
Frediano bị Purity nói đến mức không biết đáp trả như thế nào luôn rồi, hắn chỉ đành im lặng không dám nói thêm lời nào nữa. Nữ nhân khi tức giận cũng thật đáng sợ. Mặc dù Frediano quen biết Ark đã nhiều năm, cũng hiếu rõ tính tình kiêu ngạo, bướng bỉnh đặc trưng của một vị thần sử dụng sức mạnh nguyên tố lửa như Ark nhưng, hắn cũng không ngờ hổ phụ sinh hổ tử, Purity còn ngang bướng, cao ngạo hơn Ark nhiều. Frediano lại không phải người biết ăn nói nên chỉ biết im lặng để không chọc giận nàng.
Tiểu thư Purity, mời.Hừ! - Purity lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng rồi ngoảnh mặt đi thẳng.Frediano cũng không dám quở trách nàng bất kính với trưởng bối. Xem như là hắn tự làm tự chịu vậy.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương