Ngài Trình, Cầu Xin Buông Tha Tôi!
Chương 36: Lý do chính là ông ta đánh người của hắn
Trình Thiếu Phàm không lái xe ra ngoài mua thuốc cho Vân Hi, hắn liền chuyển hướng xe đi đường khác để đến tổ chức gặp Tu Cường bàn bạc công việc.
Bọn sát thủ canh giữ ở trụ sở vừa thấy xe chiếc xe hơi cùng biển số quen thuộc của Trình Thiếu Phàm liền cúi đầu chào hắn, không cần soát giấy thông hành như bao sát thủ khác cũng có thể mở cửa cho xe hắn chạy vào. Vì bọn họ biết rằng thân phận của người đàn ông này vô cùng đặc biệt, có lẽ được tính cao hơn Tu Minh một bậc. Hay theo lời bọn họ thường đồn, hắn chính là người kế nhiệm tiếp theo của Tu Cường...
Trình Thiếu Phàm đẩy cửa bước vào văn phòng của Tu Cường liền lục trên ngăn xếp một tờ giấy. Hắn dùng bút viết vài chữ lên giấy liền đặt trước mặt ông ta, giọng điệu lạnh nhạt nói ra được vài câu cho có...
"Tôi muốn xin lệnh giết một người, ông kí tên vào đây đi..."
Nghe Trình Thiếu Phàm nói chuyện giống như đang ra lệnh cho Tu Cường phải thực hiện theo lời hắn hơn là lời đề nghị khiến Tu Cường không hề hài lòng. Dĩ nhiên, mỗi nghề nghiệp đều có một quy định khác nhau, ngay cả sát thủ chuyên nghiệp cũng vậy. Tuy đơn giản chỉ là đi giết một người hay trừ khử một nhóm đối tượng nào đó, nhưng bọn họ vẫn phải đợi lệnh từ cấp trên hoặc một tổ chức được thuê nhất định mới được hành động. Khác với sát nhân sẽ giết người theo cảm tính bằng những hình thức man rợ khiến cảnh sát ghê sợ, sát thủ làm việc thường nhanh gọn hơn mà không để lại bất kì giấu tích khả nghi nào...
Sát thủ chuyên nghiệp giết người sẽ không bao giờ bị bắt vì tổ chức bọn họ phục tùng có quan hệ mật thiết với cảnh sát ngầm trong bóng tối hoặc một viên chức cấp cao nào đó. Còn sát thủ nghiệp dư giết người do ai đó bỏ tiền ra thì dễ bị cảnh sát phát hiện và tóm gọn hơn.
Đa phần sát thủ đều được huấn luyện dưới một tổ chức chuyên nghiệp ngay từ khi còn bé hoặc trong độ tuổi vị thành niên. Mỗi tổ chức sẽ có những qui định riêng nhất định để kiểm soát chặt chẽ một người cùng một số khế ước ràng buộc nếu thật sự cần thiết. Phần thưởng cho người hoàn thành tốt nhiệm vụ chính là tiền mặt chia theo số tiền được thuê và hình phạt cho những kẻ cố tình vi phạm hoặc không hoàn thành nhiệm vụ...đơn giản nhất chính là cái chết...
Trình Thiếu Phàm không nhận được lệnh của tổ chức đi giết người đàn ông tên Bạc Tả kia, nhưng hắn có thể dùng sự ưu ái của Tu Cường mà tự lập một bản hồ sơ thuê chính mình đi giết người khác. Dĩ nhiên hắn cũng sẽ tự trả số tiền đấy cho chính mình và chia lại cho Tu Cường 10%, hay nói đơn giản hơn chính hắn tự thuê hắn giết người khác...
Tu Cường nhìn chằm chằm vào gương mặt hiện rõ sự phẫn nộ của Trình Thiếu Phàm, lần đầu tiên ông thấy hắn hành động mất kiểm soát như vậy...chẳng lẽ thâm tâm đã dao động vì người phụ nữ kia rồi hay sao. Huống chi chính ông cũng là người đã giết cha cô ta trước mặt cô ta, mà Trình Thiếu Phàm lại vì người phụ nữ kia mà phẫn nổi. Vậy hà cớ gì không có ngày hắn quay lại cắn ngược ông cơ chứ...
Tuy chưa biết thực hư ra sao, nhưng nếu lý do thật sự là như thế thì sau này dù hắn có trung thành đến mấy, ông vẫn phải cho người trừ khử hắn...
"Nói lý do cậu muốn giết người đàn ông này là gì...? Và đừng nói rằng đây không phải chuyện của tôi, nên nhớ kĩ cậu đang làm việc dưới trướng của ai, mọi quy định được đặt ra đều có lý do của nó..."
Trình Thiếu Phàm không thể nói muốn giết người đàn ông vì hắn không thể giết mẹ cô được, ắt hẳn cô sẽ không vui nếu hắn động vào gia đình cô. Vậy chi bằng kết liễu ông ta trước, vừa không khiến cô buồn cũng vừa cảnh cáo mẹ cô...
"Ông ta đánh người của tôi...vậy đã đủ lý do để giết người chưa...?"
Tu Cường đứng bậy dậy không chút sợ hãi đối diện với ánh mắt sắc bén của hắn, giống y hệt hơn chục năm trước ông thu nhận hắn vậy. Ánh mắt sắc bén như con sói lớn đang gầm gừ muốn cắn chết con mồi và uống sạch máu chúng...
"Haha...thì ra lý do là vậy, tôi kí giấy cho cậu là được chứ gì...mà có lẽ đây là lần cuối cùng rồi đấy..."
Trình Thiếu Phàm không nghe Tu Cường nói hết câu sau đã vội vã rời đi, hắn không hề biết thái độ và ánh mắt của ông ta đã thay đổi hoàn toàn.
Tu Cường lắc đầu ngán ngẫm nhìn Trình Thiếu Phàm, tuy hắn là người có thực lực nhất trong đám sát thủ, nhưng không ngờ của một ngày chính hắn lại động tâm với người phụ nữ khác. Chỉ đơn thuần cô ta bị đánh đã khiến hắn sốt ruột lên muốn đi trả thù thay rồi, loại người như vậy ông thà không cần còn hơn...
Tu Cường gọi điện cho một người khác để bàn giao nhiệm vụ mới, nếu đã không cần thì đành loại bỏ hẳn...đừng hòng tổ chức nào có được...
"Trình Thiếu Phàm sẽ là mục tiêu tiếp theo của cậu...giết hắn và cậu sẽ được thay thế...!"
Bọn sát thủ canh giữ ở trụ sở vừa thấy xe chiếc xe hơi cùng biển số quen thuộc của Trình Thiếu Phàm liền cúi đầu chào hắn, không cần soát giấy thông hành như bao sát thủ khác cũng có thể mở cửa cho xe hắn chạy vào. Vì bọn họ biết rằng thân phận của người đàn ông này vô cùng đặc biệt, có lẽ được tính cao hơn Tu Minh một bậc. Hay theo lời bọn họ thường đồn, hắn chính là người kế nhiệm tiếp theo của Tu Cường...
Trình Thiếu Phàm đẩy cửa bước vào văn phòng của Tu Cường liền lục trên ngăn xếp một tờ giấy. Hắn dùng bút viết vài chữ lên giấy liền đặt trước mặt ông ta, giọng điệu lạnh nhạt nói ra được vài câu cho có...
"Tôi muốn xin lệnh giết một người, ông kí tên vào đây đi..."
Nghe Trình Thiếu Phàm nói chuyện giống như đang ra lệnh cho Tu Cường phải thực hiện theo lời hắn hơn là lời đề nghị khiến Tu Cường không hề hài lòng. Dĩ nhiên, mỗi nghề nghiệp đều có một quy định khác nhau, ngay cả sát thủ chuyên nghiệp cũng vậy. Tuy đơn giản chỉ là đi giết một người hay trừ khử một nhóm đối tượng nào đó, nhưng bọn họ vẫn phải đợi lệnh từ cấp trên hoặc một tổ chức được thuê nhất định mới được hành động. Khác với sát nhân sẽ giết người theo cảm tính bằng những hình thức man rợ khiến cảnh sát ghê sợ, sát thủ làm việc thường nhanh gọn hơn mà không để lại bất kì giấu tích khả nghi nào...
Sát thủ chuyên nghiệp giết người sẽ không bao giờ bị bắt vì tổ chức bọn họ phục tùng có quan hệ mật thiết với cảnh sát ngầm trong bóng tối hoặc một viên chức cấp cao nào đó. Còn sát thủ nghiệp dư giết người do ai đó bỏ tiền ra thì dễ bị cảnh sát phát hiện và tóm gọn hơn.
Đa phần sát thủ đều được huấn luyện dưới một tổ chức chuyên nghiệp ngay từ khi còn bé hoặc trong độ tuổi vị thành niên. Mỗi tổ chức sẽ có những qui định riêng nhất định để kiểm soát chặt chẽ một người cùng một số khế ước ràng buộc nếu thật sự cần thiết. Phần thưởng cho người hoàn thành tốt nhiệm vụ chính là tiền mặt chia theo số tiền được thuê và hình phạt cho những kẻ cố tình vi phạm hoặc không hoàn thành nhiệm vụ...đơn giản nhất chính là cái chết...
Trình Thiếu Phàm không nhận được lệnh của tổ chức đi giết người đàn ông tên Bạc Tả kia, nhưng hắn có thể dùng sự ưu ái của Tu Cường mà tự lập một bản hồ sơ thuê chính mình đi giết người khác. Dĩ nhiên hắn cũng sẽ tự trả số tiền đấy cho chính mình và chia lại cho Tu Cường 10%, hay nói đơn giản hơn chính hắn tự thuê hắn giết người khác...
Tu Cường nhìn chằm chằm vào gương mặt hiện rõ sự phẫn nộ của Trình Thiếu Phàm, lần đầu tiên ông thấy hắn hành động mất kiểm soát như vậy...chẳng lẽ thâm tâm đã dao động vì người phụ nữ kia rồi hay sao. Huống chi chính ông cũng là người đã giết cha cô ta trước mặt cô ta, mà Trình Thiếu Phàm lại vì người phụ nữ kia mà phẫn nổi. Vậy hà cớ gì không có ngày hắn quay lại cắn ngược ông cơ chứ...
Tuy chưa biết thực hư ra sao, nhưng nếu lý do thật sự là như thế thì sau này dù hắn có trung thành đến mấy, ông vẫn phải cho người trừ khử hắn...
"Nói lý do cậu muốn giết người đàn ông này là gì...? Và đừng nói rằng đây không phải chuyện của tôi, nên nhớ kĩ cậu đang làm việc dưới trướng của ai, mọi quy định được đặt ra đều có lý do của nó..."
Trình Thiếu Phàm không thể nói muốn giết người đàn ông vì hắn không thể giết mẹ cô được, ắt hẳn cô sẽ không vui nếu hắn động vào gia đình cô. Vậy chi bằng kết liễu ông ta trước, vừa không khiến cô buồn cũng vừa cảnh cáo mẹ cô...
"Ông ta đánh người của tôi...vậy đã đủ lý do để giết người chưa...?"
Tu Cường đứng bậy dậy không chút sợ hãi đối diện với ánh mắt sắc bén của hắn, giống y hệt hơn chục năm trước ông thu nhận hắn vậy. Ánh mắt sắc bén như con sói lớn đang gầm gừ muốn cắn chết con mồi và uống sạch máu chúng...
"Haha...thì ra lý do là vậy, tôi kí giấy cho cậu là được chứ gì...mà có lẽ đây là lần cuối cùng rồi đấy..."
Trình Thiếu Phàm không nghe Tu Cường nói hết câu sau đã vội vã rời đi, hắn không hề biết thái độ và ánh mắt của ông ta đã thay đổi hoàn toàn.
Tu Cường lắc đầu ngán ngẫm nhìn Trình Thiếu Phàm, tuy hắn là người có thực lực nhất trong đám sát thủ, nhưng không ngờ của một ngày chính hắn lại động tâm với người phụ nữ khác. Chỉ đơn thuần cô ta bị đánh đã khiến hắn sốt ruột lên muốn đi trả thù thay rồi, loại người như vậy ông thà không cần còn hơn...
Tu Cường gọi điện cho một người khác để bàn giao nhiệm vụ mới, nếu đã không cần thì đành loại bỏ hẳn...đừng hòng tổ chức nào có được...
"Trình Thiếu Phàm sẽ là mục tiêu tiếp theo của cậu...giết hắn và cậu sẽ được thay thế...!"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương